Câu Dẫn Bạn Gái Cũ Của Cháu Trai
Chương 38: Hướng Gia Ninh Bị Vả Mặt
Lục Kiêu Nhị
28/06/2023
Lại ấn vào xem tin nhắn của Hướng Gia Ninh, cô ta chuyển cho cô năm vạn.
Hướng Gia Ninh: "Không có gì, chỉ là muốn trải nghiệm cảm giác dùng tiền làm nhục người khác sẽ như thế nào thôi."
Hướng Ca không thèm đọc những tin nhắn phía sau, cô ấn nhận tiền trước.
Hướng Gia Ninh: "Không ngờ ngay cả chị mà cũng có ngày bị cắm sừng, chuyện này có thể khiến tôi vui sướиɠ nửa năm trời ấy chứ, haha."
Hướng Ca gõ một dòng chữ: "Năm vạn không đủ để làm nhục tôi."
Hai giây sau, Hướng Gia Ninh lại chuyển cho cô thêm năm vạn nữa, Hướng Ca ấn nhận tiền không hề đắn đo.
Hướng Ca: "Cảm ơn cô, tôi bị làm nhục rồi."
Sau đó mặc kệ Hướng Gia Ninh nói gì, cô cũng chẳng thèm xem, chẳng thèm trả lời nữa.
Nếu có thể, cô hy vọng sự sỉ nhục này có thể ùn ùn kéo đến.
Địa chỉ trên tấm danh thϊếp Giang Khâm đưa nằm ngay ở Công viên Sáng Tạo gần trường đại học của Hướng Ca.
Cô rất bất ngờ, vốn nghĩ công ty của Sở Vân Kiêu sẽ nằm ở một tòa nhà đắt đỏ nhất trong trung tâm thương mại, không ngờ lại ở ngay Công viên Sáng Tạo.
Có điều nhìn cách trang hoàng của công ty, hẳn là tòa nhà này mới tu sửa xong, có lẽ là công ty mới được thu mua.
Cũng đúng, với quan hệ giữa cô và Sở Vân Kiêu, người ta cũng sẽ không mời cô đến tận tổng bộ.
Nhưng Hướng Ca vẫn nguyện ý tin tưởng rằng Sở Vân Kiêu không muốn cô đi lại quá vất vả nên mới để cô đến công ty ở gần trường học.
Cô đứng ngoài cửa một lúc lâu mới lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Sở Vân Kiêu.
Không lâu sau, cô nhìn thấy Giang Khâm vội vàng chạy đến nghênh đón: "Sở tổng đang họp với các nhà hoạch định, tôi xuống đưa cô lên phòng nghỉ chờ anh ấy."
Hướng Ca không muốn quấy rầy công việc của Sở Vân Kiêu nên đã đưa túi đựng chăn lông và khăn tay cho Giang Khâm.
Cô cười nói: "Không cần đâu, anh chuyển lại cho anh ấy hộ tôi là được."
Giang Khâm nhìn túi giấy trên tay cô, ánh mắt chợt lóe lên. Là một người trợ lý người thân cận bên cạnh Sở tổng, tất nhiên anh ấy sẽ không cầm lấy chiếc túi này.
Anh ấy nghiêm mặt nói: "Sở tổng không thích người khác chuyển lại đồ đạc cho anh ấy vì cảm thấy hành động này rất không coi trọng đối phương, cô vẫn nên đưa tận tay cho anh ấy thì hơn."
Nghe Giang Khâm nói chuyện có vẻ rất nghiêm trọng, bản thân Hướng Ca cũng bị dọa sợ hết hồn, cảm giác hình như lời anh ấy nói cũng có lý.
Giang Khâm lại nói tiếp: "Chỉ còn mấy phút nữa là họp xong rồi, sẽ không để cô phải chờ lâu đâu."
Nói xong, anh ấy đưa tay đẩy cửa thủy tinh ra, mời Hướng Ca đi vào.
Hướng Gia Ninh: "Không có gì, chỉ là muốn trải nghiệm cảm giác dùng tiền làm nhục người khác sẽ như thế nào thôi."
Hướng Ca không thèm đọc những tin nhắn phía sau, cô ấn nhận tiền trước.
Hướng Gia Ninh: "Không ngờ ngay cả chị mà cũng có ngày bị cắm sừng, chuyện này có thể khiến tôi vui sướиɠ nửa năm trời ấy chứ, haha."
Hướng Ca gõ một dòng chữ: "Năm vạn không đủ để làm nhục tôi."
Hai giây sau, Hướng Gia Ninh lại chuyển cho cô thêm năm vạn nữa, Hướng Ca ấn nhận tiền không hề đắn đo.
Hướng Ca: "Cảm ơn cô, tôi bị làm nhục rồi."
Sau đó mặc kệ Hướng Gia Ninh nói gì, cô cũng chẳng thèm xem, chẳng thèm trả lời nữa.
Nếu có thể, cô hy vọng sự sỉ nhục này có thể ùn ùn kéo đến.
Địa chỉ trên tấm danh thϊếp Giang Khâm đưa nằm ngay ở Công viên Sáng Tạo gần trường đại học của Hướng Ca.
Cô rất bất ngờ, vốn nghĩ công ty của Sở Vân Kiêu sẽ nằm ở một tòa nhà đắt đỏ nhất trong trung tâm thương mại, không ngờ lại ở ngay Công viên Sáng Tạo.
Có điều nhìn cách trang hoàng của công ty, hẳn là tòa nhà này mới tu sửa xong, có lẽ là công ty mới được thu mua.
Cũng đúng, với quan hệ giữa cô và Sở Vân Kiêu, người ta cũng sẽ không mời cô đến tận tổng bộ.
Nhưng Hướng Ca vẫn nguyện ý tin tưởng rằng Sở Vân Kiêu không muốn cô đi lại quá vất vả nên mới để cô đến công ty ở gần trường học.
Cô đứng ngoài cửa một lúc lâu mới lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Sở Vân Kiêu.
Không lâu sau, cô nhìn thấy Giang Khâm vội vàng chạy đến nghênh đón: "Sở tổng đang họp với các nhà hoạch định, tôi xuống đưa cô lên phòng nghỉ chờ anh ấy."
Hướng Ca không muốn quấy rầy công việc của Sở Vân Kiêu nên đã đưa túi đựng chăn lông và khăn tay cho Giang Khâm.
Cô cười nói: "Không cần đâu, anh chuyển lại cho anh ấy hộ tôi là được."
Giang Khâm nhìn túi giấy trên tay cô, ánh mắt chợt lóe lên. Là một người trợ lý người thân cận bên cạnh Sở tổng, tất nhiên anh ấy sẽ không cầm lấy chiếc túi này.
Anh ấy nghiêm mặt nói: "Sở tổng không thích người khác chuyển lại đồ đạc cho anh ấy vì cảm thấy hành động này rất không coi trọng đối phương, cô vẫn nên đưa tận tay cho anh ấy thì hơn."
Nghe Giang Khâm nói chuyện có vẻ rất nghiêm trọng, bản thân Hướng Ca cũng bị dọa sợ hết hồn, cảm giác hình như lời anh ấy nói cũng có lý.
Giang Khâm lại nói tiếp: "Chỉ còn mấy phút nữa là họp xong rồi, sẽ không để cô phải chờ lâu đâu."
Nói xong, anh ấy đưa tay đẩy cửa thủy tinh ra, mời Hướng Ca đi vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.