Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Chương 44: Bị Đàn Anh Đẩy Ngã Ra Ghế Sofa, Giáo Sư Xem Phát Sóng Trực Tiếp.
Hứa Đa Nhục
10/03/2024
Hứa Dao: "... ?"
Sao lại trùng hợp như vậy?
Vừa rồi Hứa Dao vất vả lắm mới ổn định được tâm trạng, bây giờ cả người lại căng thẳng vô cùng, sao cô cứ có cảm giác như con dâu xấu gặp cha mẹ chồng vậy chứ?
Hơn nữa hôm nay còn là ngày đầu tiên hai người trở thành người yêu của nhau, chắc cô sẽ không đến mức không qua được cửa của chú Diệp Linh Vũ chứ?
Diệp Linh Vũ nhìn ra được sự căng thẳng của Hứa Dao, anh ta nắm chặt tay cô, nói: “Dao Dao, em đừng lo lắng, chú anh tốt lắm, mà tuổi tác cũng chỉ lớn hơn anh vài tuổi, không phải kiểu ông già cổ hủ như trong tưởng tượng của em đâu, chú ấy rất cởi mở.”
“Thế ạ.” Khóe miệng Hứa Dao giật giật, cô cũng không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng trong lòng cứ cảm thấy bất an. Nhưng mà Diệp Linh Vũ đã nói như vậy rồi, cô cũng không tiện nói rời đi.
Thế nên cô cũng chỉ có thể lặng lẽ cầu nguyện, hi vọng chú của Diệp Linh Vũ tốt đúng như lời anh ta nói.
“Dao Dao, em có muốn uống gì không?”
Hứa Dao đang định mở miệng từ chối, nhưng mà lại cảm thấy làm như thế thì rất có thể sẽ khiến Diệp Linh Vũ cảm thấy cô không tin tưởng mình, thế là cố gắng nặn ra một nụ cười: “Gì cũng được.”
"Vậy uống chút nước ép dưa hấu nhé? Lúc trước em uống rượu, nước ép dưa hấu có thể giải rượu.” Diệp Linh Vũ dịu dàng hỏi lại ý kiến của Hứa Dao.
“Ừm, được.” Một người đàn ông dịu dàng và ấm áp thế này, Hứa Dao cảm thấy có lẽ kiếp trước cô đã giải cứu trái đất, thế nên kiếp này mới được Diệp Linh Vũ yêu như vậy.
“Thế em ngồi đây chờ anh một chút, anh sẽ quay lại ngay.” Diệp Linh Vũ nói xong thì đứng dậy đi xuống phòng bếp.
Hứa Dao nghĩ đến chuyện mình có thể gặp được chú của Diệp Linh Vũ bất cứ lúc nào thì cả người đều trong trạng thái căng thẳng, thậm chí còn chẳng có tâm tình mà ngắm nhìn xung quanh.
Vừa rồi Diệp Linh Vũ đã nói đây chỉ là một trong số nhiều nhà của chú anh ta mà thôi.
Dựa vào chuyện tòa biệt thự này là một nơi cho dù là người có tiền cũng chưa chắc có thể mua nổi, vậy thì chứng tỏ chú của Diệp Linh Vũ chắc chắn là một người không đơn giản.
Hơn nữa, mỗi khi Diệp Linh Vũ nhắc tới chú của mình thì đều nói bằng giọng điệu vô cùng tự hào và sùng bái, Hứa Dao đoán người chú này nhất định rất đáng gờm.
Một người đàn ông xuất sắc và thành công trong sự nghiệp của mình phải là người đã trải qua vô vàn sóng to gió lớn, tích lũy được biết bao kinh nghiệm.
Thế nên, hắn có thể nào vừa liếc mắt một cái đã nhận ra cô muốn lợi dụng Diệp Linh Vũ nên mới ở bên anh ta hay không?
Nếu như nhìn ra được thì cô phải làm gì đây?
Hứa Dao suy nghĩ quá nhập tâm, Diệp Linh Vũ trở về lúc nào cũng không biết.
"Dao Dao? Dao Dao?" Diệp Linh Vũ không biết mình đã gọi Hứa Dao bao nhiêu lần rồi mà cô vẫn không có phản ứng, chỉ đành phải vươn tay ra lắc lắc trước mặt cô: “Dao Dao, em đang nghĩ gì thế?”
"A?" Hứa Dao bỗng nhiên hoàn hồn, quay đầu sang nhìn DIệp Linh Vũ. Mọi chuyện diễn qua quá đột ngột, cô không ngờ khoảng cách giữa hai người lại gần nhau đến như vậy, chóp mũi của hai người nhanh chóng chạm nhau.
Dòng điện tê dại chạy từ chóp mũi truyền đến thân thể, cả hai người đều sửng sốt, trái tim đập loạn nhịp.
Diệp Linh Vũ đột nhiên đờ người, nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng như cánh hoa của Hứa Dao. Anh ta nuốt nước bọt một cái, không tự chủ được mà nhích lại gần cô hơn.
Một thứ gì mềm mại âm ấm chạm vào bờ môi mình, Hứa Dao giật mình một cái, lập tức lấy lại tinh thần. Cô nhanh chóng lùi về sau, ai ngờ Diệp Linh Vũ lại nắm lấy tay cô, đồng thời đè cô xuống ghế sofa.
Cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, Khương Phạn quấn khăn tắm hờ hững quanh hông, vừa lau tóc vừa bước ra khỏi phòng tắm.
Sao lại trùng hợp như vậy?
Vừa rồi Hứa Dao vất vả lắm mới ổn định được tâm trạng, bây giờ cả người lại căng thẳng vô cùng, sao cô cứ có cảm giác như con dâu xấu gặp cha mẹ chồng vậy chứ?
Hơn nữa hôm nay còn là ngày đầu tiên hai người trở thành người yêu của nhau, chắc cô sẽ không đến mức không qua được cửa của chú Diệp Linh Vũ chứ?
Diệp Linh Vũ nhìn ra được sự căng thẳng của Hứa Dao, anh ta nắm chặt tay cô, nói: “Dao Dao, em đừng lo lắng, chú anh tốt lắm, mà tuổi tác cũng chỉ lớn hơn anh vài tuổi, không phải kiểu ông già cổ hủ như trong tưởng tượng của em đâu, chú ấy rất cởi mở.”
“Thế ạ.” Khóe miệng Hứa Dao giật giật, cô cũng không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng trong lòng cứ cảm thấy bất an. Nhưng mà Diệp Linh Vũ đã nói như vậy rồi, cô cũng không tiện nói rời đi.
Thế nên cô cũng chỉ có thể lặng lẽ cầu nguyện, hi vọng chú của Diệp Linh Vũ tốt đúng như lời anh ta nói.
“Dao Dao, em có muốn uống gì không?”
Hứa Dao đang định mở miệng từ chối, nhưng mà lại cảm thấy làm như thế thì rất có thể sẽ khiến Diệp Linh Vũ cảm thấy cô không tin tưởng mình, thế là cố gắng nặn ra một nụ cười: “Gì cũng được.”
"Vậy uống chút nước ép dưa hấu nhé? Lúc trước em uống rượu, nước ép dưa hấu có thể giải rượu.” Diệp Linh Vũ dịu dàng hỏi lại ý kiến của Hứa Dao.
“Ừm, được.” Một người đàn ông dịu dàng và ấm áp thế này, Hứa Dao cảm thấy có lẽ kiếp trước cô đã giải cứu trái đất, thế nên kiếp này mới được Diệp Linh Vũ yêu như vậy.
“Thế em ngồi đây chờ anh một chút, anh sẽ quay lại ngay.” Diệp Linh Vũ nói xong thì đứng dậy đi xuống phòng bếp.
Hứa Dao nghĩ đến chuyện mình có thể gặp được chú của Diệp Linh Vũ bất cứ lúc nào thì cả người đều trong trạng thái căng thẳng, thậm chí còn chẳng có tâm tình mà ngắm nhìn xung quanh.
Vừa rồi Diệp Linh Vũ đã nói đây chỉ là một trong số nhiều nhà của chú anh ta mà thôi.
Dựa vào chuyện tòa biệt thự này là một nơi cho dù là người có tiền cũng chưa chắc có thể mua nổi, vậy thì chứng tỏ chú của Diệp Linh Vũ chắc chắn là một người không đơn giản.
Hơn nữa, mỗi khi Diệp Linh Vũ nhắc tới chú của mình thì đều nói bằng giọng điệu vô cùng tự hào và sùng bái, Hứa Dao đoán người chú này nhất định rất đáng gờm.
Một người đàn ông xuất sắc và thành công trong sự nghiệp của mình phải là người đã trải qua vô vàn sóng to gió lớn, tích lũy được biết bao kinh nghiệm.
Thế nên, hắn có thể nào vừa liếc mắt một cái đã nhận ra cô muốn lợi dụng Diệp Linh Vũ nên mới ở bên anh ta hay không?
Nếu như nhìn ra được thì cô phải làm gì đây?
Hứa Dao suy nghĩ quá nhập tâm, Diệp Linh Vũ trở về lúc nào cũng không biết.
"Dao Dao? Dao Dao?" Diệp Linh Vũ không biết mình đã gọi Hứa Dao bao nhiêu lần rồi mà cô vẫn không có phản ứng, chỉ đành phải vươn tay ra lắc lắc trước mặt cô: “Dao Dao, em đang nghĩ gì thế?”
"A?" Hứa Dao bỗng nhiên hoàn hồn, quay đầu sang nhìn DIệp Linh Vũ. Mọi chuyện diễn qua quá đột ngột, cô không ngờ khoảng cách giữa hai người lại gần nhau đến như vậy, chóp mũi của hai người nhanh chóng chạm nhau.
Dòng điện tê dại chạy từ chóp mũi truyền đến thân thể, cả hai người đều sửng sốt, trái tim đập loạn nhịp.
Diệp Linh Vũ đột nhiên đờ người, nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng như cánh hoa của Hứa Dao. Anh ta nuốt nước bọt một cái, không tự chủ được mà nhích lại gần cô hơn.
Một thứ gì mềm mại âm ấm chạm vào bờ môi mình, Hứa Dao giật mình một cái, lập tức lấy lại tinh thần. Cô nhanh chóng lùi về sau, ai ngờ Diệp Linh Vũ lại nắm lấy tay cô, đồng thời đè cô xuống ghế sofa.
Cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, Khương Phạn quấn khăn tắm hờ hững quanh hông, vừa lau tóc vừa bước ra khỏi phòng tắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.