Câu Dẫn Cậu Bạn Học Sinh Chuyển Trường
Chương 20: Điên Dại (5) (H)
Cửu Thất Linh
10/03/2024
Thời điểm cô nói tới tên của anh không biết vì sao trong đầu xuất hiện một luồng khí, thân dưới của anh hung hăng thúc hai cái thật mạnh vào cô.
"Nói thích anh, anh sẽ cho em."
Tay Hàn Chiêu Chiêu giữ chặt lấy vai của anh, móng tay gần như bấu vào trong thịt.
"Nói thích anh đi." Giang Phỉ lại thúc vào bên trong.
"Thích anh! A~ Cho.... tôi đi." Hai mắt cô gái nhập nhèm phủ đầy nước, dáng vẻ rất đáng thương cầu xin anh.
Trong chốc lát trái tim Giang Phỉ không thể tưởng tượng mềm đi, nhưng đồng thời kích thích yếu tố tàn phá tăng lên lại càng muốn nhiều hơn.
"Thích ai?"
"Thích anh~"
"Anh là ai?"
"Giang....Phỉ."
Thiếu niên cuối cùng không giày vò cô cũng không hành hạ bản thân nữa, mặc kệ dục vọng mỗi người hung hăng giao hợp. Tốc độ thân dưới nhanh hơn, anh cấp tốc đưa đẩy vật nam tính của mình, mỗi cái cắm vào vách thịt mềm mại của cô đều cảm nhận được cảm giác dương vật của bản thân đang chơi đùa ở bên trong.
"Bảo bối, em kẹp anh chặt quá."
Ban đầu Giang Phỉ xem thường lời này nhất, cảm thấy vừa dâm loạn vừa ghê tởm. Nhưng khi anh tận tình như này với cô, thoải mái như vậy, chặt như vậy, cực khoái như vậy, cuối cùng anh không tự chủ được nói ra lời này.
"Đúng là miệng nhỏ lẳng lơ dâm đãng mà." Đều dụ đỗ tim gan của anh đi rồi.
Giang Phỉ gia tăng co rút, môi phủ kín miệng cô, vươn đầu lưỡi cẩn thận liếm láp, hôn hít, anh cũng không chỉ thỏa mãn với miệng, đầu lưỡi xuôi theo môi của cô, cằm của cô, một mạch lưu luyến cổ xinh đẹp của cô, vẫn đi xuống.
"Ưm ~ Nhanh lên."
Động tác của anh lại chậm lại, ma sát cô rất khó chịu, lắc mông chuyển động mông càng chờ mong nhiều hơn.
Giang Phỉ cắn quả anh đào đỏ mọng thanh tú đẹp đẽ đang dựng thẳng trước ngực của cô, nếm tới khi miệng càng có mùi vị khác.
Đầu lưỡi mút lấy đầu ngực của cô, Hàn Chiêu Chiêu không nén được rên rỉ một tiếng, tay nắm chặt càng dùng sức ôm chặt anh.
"Chậc, bé con đói khát."
Giang Phỉ rất thích cô thân mật với bản thân như vậy, thắt lưng đã di chuyển hung hăng cắm vào cô, miệng ngậm nụ hoa của cô vừa hôn vừa mút. Anh thật sự yêu chết bộ ngực này rồi, hận không thể mút cho nó ra sữa.
Sao hương vị lại ngon như thế?
Vậy anh đành nhanh hơn thôi.
Giang Phỉ cuối cùng cũng buông quả anh đào của cô ra, hai bên đều bị anh mút tới đỏ cả lên, phía trên dính đầy nước bọt của anh, dưới ánh đèn đỏ hồng lóng lánh.
Thật là đẹp. Trong đầu anh đột nhiên xuất hiện ba chữ này, sau đó chuyên tâm vào động tác nửa người dưới, hung hăng nhấc chân của cô lên để cho bản thân càng dễ dàng xâm nhập, dương vật vị vách thịt của cô bao lấy, mỗi một cái ra vào đều tác động thần kinh.
"Cái này cho em."
Anh hung hăng co rút đủ kiểu, cơ thể cô gái run lên, cánh tay nắm chặt, toàn thân đều có một loại khoái cảm rùng mình, hạ thân tiết ra dâm thủy trong suốt.
"Như này được rồi?"
Giang Phỉ cười khẽ, động tác càng thô bạo hơn, quy đầu khai cương thác đất bên trong cô, đâm thẳng vào bên trong. Trong nháy mắt đó chạm tới cửa tử cung, Hàn Chiêu Chiêu liên tục kêu la, bên trong lại chảy ra rất nhiều nước.
"A...Ưm ~Đừng mà."
Thiếu niên vốn dĩ không nghe cô, sau khi phát hiện điểm mẫn cảm của cô giống như tìm ra một lục địa mới, vô cùng yêu thích, mỗi một lần xâm nhập đều phải thúc tới tận điểm kia, khiến cho cô rên rỉ, khiến cô co rút lại, để cô điên cuồng quấn chặt mình hơn.
Ôi.
Mẹ nó thật chặt.
Sau khi không biết cắm rút đi vào lần thứ bao nhiêu, Giang Phỉ cảm giác chỗ đó cứng, mẫn cảm, giống như lại hơi nóng thêm.
"Đừng!" Hàn Chiêu Chiêu vẫn muốn giữ lại chút trong sáng, "Đừng ở bên trong."
Giang Phỉ nhấp thắt lưng của thiếu nữ, sau khi đâm vài lần thì chỗ đó run rẩy, dục vọng cuối cùng cũng phun ra toàn bộ lấp đầy bên trong của thiếu nữ.
Sau khi bắn xong anh cũng không vội vã rút đồ ra mà ôm cô xoay lại để cho cô nằm trên người anh. Anh thích tư thế yên bình này, thích cô ngoan ngoãn, yếu ớt nằm sấp trên người mình, ngã vào trong lòng mình.
Phía dưới bọn họ vẫn còn ở cùng một chỗ.
Giờ phút này Giang Phỉ vô cùng thỏa mãn, không chỉ lấp đầy dục vọng dưới thân mà còn cả trái tim này nữa.
Đúng là bỗng nhiên tâm trạng cũng trở nên tốt hơn rồi.
Tay phải của anh nâng mông của thiếu nữ, bàn tay lớn mở ra, nhẹ nhàng vỗ một cái.
"Đúng là yêu tinh nhỏ."
"Nói thích anh, anh sẽ cho em."
Tay Hàn Chiêu Chiêu giữ chặt lấy vai của anh, móng tay gần như bấu vào trong thịt.
"Nói thích anh đi." Giang Phỉ lại thúc vào bên trong.
"Thích anh! A~ Cho.... tôi đi." Hai mắt cô gái nhập nhèm phủ đầy nước, dáng vẻ rất đáng thương cầu xin anh.
Trong chốc lát trái tim Giang Phỉ không thể tưởng tượng mềm đi, nhưng đồng thời kích thích yếu tố tàn phá tăng lên lại càng muốn nhiều hơn.
"Thích ai?"
"Thích anh~"
"Anh là ai?"
"Giang....Phỉ."
Thiếu niên cuối cùng không giày vò cô cũng không hành hạ bản thân nữa, mặc kệ dục vọng mỗi người hung hăng giao hợp. Tốc độ thân dưới nhanh hơn, anh cấp tốc đưa đẩy vật nam tính của mình, mỗi cái cắm vào vách thịt mềm mại của cô đều cảm nhận được cảm giác dương vật của bản thân đang chơi đùa ở bên trong.
"Bảo bối, em kẹp anh chặt quá."
Ban đầu Giang Phỉ xem thường lời này nhất, cảm thấy vừa dâm loạn vừa ghê tởm. Nhưng khi anh tận tình như này với cô, thoải mái như vậy, chặt như vậy, cực khoái như vậy, cuối cùng anh không tự chủ được nói ra lời này.
"Đúng là miệng nhỏ lẳng lơ dâm đãng mà." Đều dụ đỗ tim gan của anh đi rồi.
Giang Phỉ gia tăng co rút, môi phủ kín miệng cô, vươn đầu lưỡi cẩn thận liếm láp, hôn hít, anh cũng không chỉ thỏa mãn với miệng, đầu lưỡi xuôi theo môi của cô, cằm của cô, một mạch lưu luyến cổ xinh đẹp của cô, vẫn đi xuống.
"Ưm ~ Nhanh lên."
Động tác của anh lại chậm lại, ma sát cô rất khó chịu, lắc mông chuyển động mông càng chờ mong nhiều hơn.
Giang Phỉ cắn quả anh đào đỏ mọng thanh tú đẹp đẽ đang dựng thẳng trước ngực của cô, nếm tới khi miệng càng có mùi vị khác.
Đầu lưỡi mút lấy đầu ngực của cô, Hàn Chiêu Chiêu không nén được rên rỉ một tiếng, tay nắm chặt càng dùng sức ôm chặt anh.
"Chậc, bé con đói khát."
Giang Phỉ rất thích cô thân mật với bản thân như vậy, thắt lưng đã di chuyển hung hăng cắm vào cô, miệng ngậm nụ hoa của cô vừa hôn vừa mút. Anh thật sự yêu chết bộ ngực này rồi, hận không thể mút cho nó ra sữa.
Sao hương vị lại ngon như thế?
Vậy anh đành nhanh hơn thôi.
Giang Phỉ cuối cùng cũng buông quả anh đào của cô ra, hai bên đều bị anh mút tới đỏ cả lên, phía trên dính đầy nước bọt của anh, dưới ánh đèn đỏ hồng lóng lánh.
Thật là đẹp. Trong đầu anh đột nhiên xuất hiện ba chữ này, sau đó chuyên tâm vào động tác nửa người dưới, hung hăng nhấc chân của cô lên để cho bản thân càng dễ dàng xâm nhập, dương vật vị vách thịt của cô bao lấy, mỗi một cái ra vào đều tác động thần kinh.
"Cái này cho em."
Anh hung hăng co rút đủ kiểu, cơ thể cô gái run lên, cánh tay nắm chặt, toàn thân đều có một loại khoái cảm rùng mình, hạ thân tiết ra dâm thủy trong suốt.
"Như này được rồi?"
Giang Phỉ cười khẽ, động tác càng thô bạo hơn, quy đầu khai cương thác đất bên trong cô, đâm thẳng vào bên trong. Trong nháy mắt đó chạm tới cửa tử cung, Hàn Chiêu Chiêu liên tục kêu la, bên trong lại chảy ra rất nhiều nước.
"A...Ưm ~Đừng mà."
Thiếu niên vốn dĩ không nghe cô, sau khi phát hiện điểm mẫn cảm của cô giống như tìm ra một lục địa mới, vô cùng yêu thích, mỗi một lần xâm nhập đều phải thúc tới tận điểm kia, khiến cho cô rên rỉ, khiến cô co rút lại, để cô điên cuồng quấn chặt mình hơn.
Ôi.
Mẹ nó thật chặt.
Sau khi không biết cắm rút đi vào lần thứ bao nhiêu, Giang Phỉ cảm giác chỗ đó cứng, mẫn cảm, giống như lại hơi nóng thêm.
"Đừng!" Hàn Chiêu Chiêu vẫn muốn giữ lại chút trong sáng, "Đừng ở bên trong."
Giang Phỉ nhấp thắt lưng của thiếu nữ, sau khi đâm vài lần thì chỗ đó run rẩy, dục vọng cuối cùng cũng phun ra toàn bộ lấp đầy bên trong của thiếu nữ.
Sau khi bắn xong anh cũng không vội vã rút đồ ra mà ôm cô xoay lại để cho cô nằm trên người anh. Anh thích tư thế yên bình này, thích cô ngoan ngoãn, yếu ớt nằm sấp trên người mình, ngã vào trong lòng mình.
Phía dưới bọn họ vẫn còn ở cùng một chỗ.
Giờ phút này Giang Phỉ vô cùng thỏa mãn, không chỉ lấp đầy dục vọng dưới thân mà còn cả trái tim này nữa.
Đúng là bỗng nhiên tâm trạng cũng trở nên tốt hơn rồi.
Tay phải của anh nâng mông của thiếu nữ, bàn tay lớn mở ra, nhẹ nhàng vỗ một cái.
"Đúng là yêu tinh nhỏ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.