Câu Dẫn Cậu Bạn Học Sinh Chuyển Trường
Chương 8: Tiết Thể Dục (3) (H)
Cửu Thất Linh
10/03/2024
"Ưm~ Không muốn."
"Hả? Không muốn cái gì?" Tay trái Giang Phỉ xốc quần áo của thiếu nữ lên, nắm lấy bộ ngực sữa khiến anh nhớ nhung rất lâu, tay phải còn lại dọc theo bụng của thiếu nữ đi xuống phía dưới, một mạch tiến vào quần của cô, khiêu khích quần lót của cô, tìm kiếm vùng xinh đẹp kia.
Đôi mắt của anh thâm trầm, ngón tay bao phủ lên, mạnh mẽ chen vào bắp đùi đang khép kín của cô, sờ vào nơi tư mật kia.
Ngón cái và bốn ngón tay tách ra hành động, một ngón chen vào hoa châu, bốn ngón còn lại xoa hai cánh hoa.
Cảm nhận nhiệt độ của cô.
"Đừng mà~" Hai tay thiếu nữ khước từ, tiếc rằng khoái cảm truyền ra cả toàn thân, cơ thể xụi lơ, hai tay cũng không còn sức lực, khó khăn lắm mới khoát lên tay của anh, mềm nhũn ra.
Dáng vẻ này thật giống như là muốn mà lại không muốn*.
*Nguyên văn là 欲拒还迎 (Dục cự còn nghênh): muốn nghênh còn cự/muốn cự còn nghênh: làm điệu bộ
Khóe miệng Giang Phỉ cong lên, cúi đầu hôn vào cái miệng xinh xắn mê hoặc của cô, thân thiết cười: "Còn nói không muốn đâu, đây không phải là rất thích à."
Đồng thời tay càng gia tăng chuyển động, từng bước một đoạt lấy, vân vê hai cánh hoa của thiếu nữ, từng chút một tiến gần vào trong.
Mà chỗ kia của cô gái ban đầu khô khốc cũng bởi vì sự vuốt ve dịu dàng của thiếu nên mà bắt đầu ướt át. Lúc ngón tay Giang Phỉ luồn vào trong thì cũng cảm nhận được sự ấm nhuận mà dinh dính, còn xúc cảm da thịt mềm mại non nớt của thiếu nữ đúng là khiến người khác càng say mê hơn.
Ngón tay gia tăng tốc độ xoa nắn, từ từ xâm nhập vào bên trong.
Mẹ nó, sao lại nhiều nước như này, non mềm như thế.
Hàn Chiêu Chiêu không chịu nổi, cảm giác này rất kỳ lạ khiến cô cảm thấy rất nhục nhã lại có hơi không muốn mà không được, muốn đẩy ra nhưng lại không nỡ đẩy ra.
Thời điểm ngón tay của anh xâm nhập cô bị kích thích tới, hai chân theo phản xạ kẹp chặt lại, hơi xoay người cơ thể co quắp.
Sướng không thể chịu được.
"Ưm~" Cô không khống chế được rên rỉ ra tiếng, âm thanh này khiến cô thấy xấu hổ, vội vàng cắn môi dưới nỗ lực tránh để mình phát ra tiếng nữa.
Đùi của cô vừa kẹp chặt thì ngón tay Giang Phỉ chen vào không di chuyển nữa, ngược lại kết quả là hai bắp đùi của cô không an phận mà di chuyển, từng chút từng chút để anh cảm nhận được hết sự ướt át và kích thích bên trong của cô.
"Em xem, như này không phải rất thích à?"
Không vừa lòng với hiệu suất chậm chạp của cô, tay của anh bắt đầu khôi phục lại động tác, lúc này nhân cơ hội lại nhét thêm một ngón vào, tổng cộng có ba ngón tay cắm ở bên trong, nhẹ nhàng khuấy đảo trêu đùa.
Ánh mắt chạm vào đôi môi mím chặt của cô, không hài lòng mà dán lên, lưu luyến gặm cắn, từng chút một dụ dỗ cô mở miệng ra.
Dưới tay cũng gia tăng động tác, nhéo một miếng thịt mềm nhẹ nhàng vân vê.
"Ưm ~ A~"
Cuối cùng cô mở miệng ra. Hai đùi run rẩy, nhất là chỗ kia, run rẩy rất đáng thương, khoái cảm xa lạ và thoải mái từ ngón tay của thiếu niên, từ chỗ đó liên tục lan ra toàn thân.
"Đừng~ Không~ ưm~ a~"
Từng tiếng rên rỉ liên tiếp vang lên, du dương mà mềm mại, một lần rồi lại một lần, tất cả đều lọt vào trong tai của Giang Phỉ.
Mẹ nó đúng là biết rên. Mẹ nó đúng là biết quyến rũ người khác.
Anh cúi đầu, mạnh mẽ ngang ngược hôn lên môi cô, đầu lưỡi sớm đã không thể chờ đợi được nữa điên cuồng một mạch xâm chiếm đi vào, quét sạch mọi thứ trong khoang miệng của cô.
"Ư ư ~ ưm ưm~" Tiếng rên rỉ của thiếu nữ bị thiếu niên ngăn chặn, phát ra tiếng nghẹn ngào khó chịu nhưng cũng nghe như rất biết làm người khác thương hại.
Giang Phỉ cứng rồi.
Đã sớm cứng rồi.
Nửa người dưới trướng tới khó chịu, anh hận không thể lập tức làm cô, đặt cô trên bàn học hung hăng mà cắm vào, hung hăng ra vào, hung hăng làm cô!
Sắc dục trong mắt của anh càng ngày càng đậm, đầu lưỡi truy đuổi càng lúc càng nhanh, miệng điên cuồng mút nước bọt của cô.
Trong lúc đó tay trái của anh vuốt ve qua lại ở hai ngực, thay phiên vân vê hai quả anh đào.
Không đủ, không đủ, không đủ.
Tay phải của anh càng lúc càng nhanh bắt chước động tác ra vào, dường như thay thế dương vật của anh đang hung hăng làm cô!
Không đủ không đủ không đủ!
Nửa người dưới càng sưng lên, dựng thẳng đứng, chọc vào mông của cô. Chân của anh di chuyển, điều chỉnh lại vị trí của thiếu nữ một chút, vừa vặn để háng của cô nhắm vào dương vật lớn của anh.
Động tác của anh càng lúc càng nhanh, nửa người dưới cách một lớp quần áo mà ma sát bờ mông mềm mại của cô, ghế dựa bắt đầu không yên phát ra tiếng bạch bạch.
Dị vật gồ lên rốt cục khiến thiếu nữ phục hồi lại sự tỉnh táo, lúc này hai má của cô đỏ hồng, toàn thân mềm yếu không có sức, nhưng vẫn nói: "Không muốn ~ Đừng~.... Đừng ở đây."
Thiếu niên làm sao nỡ dừng lại được, dù vậy vẫn chưa thỏa mãn, đương nhiên muốn càng nhiều hơn rồi.
"Tôi không đồng ý đâu."
Động tác thiếu niên không dừng lại, ngược lại càng ngày càng kịch liệt hơn làm cho cô gái liên tục run rẩy.
"Ưm ~ A~"
Giang Phỉ cực kỳ động tình, đồng thời chuyên chú cảm nhận khoái cảm dưới thân, dụi đầu vào cổ của thiếu nữ, say mê mút da thịt trắng nõn của thiếu nữ, trằn trọc gặm cắn.
Không đủ, không đủ, không đủ.
Dâm dịch của thiếu nữ tràn đầy tay của anh, còn dương vật của anh vẫn trướng lớn như cũ không hề giảm bớt. Anh rất muốn, rất muốn tiến vào trong cô. Cho dù mông có mềm mại thì vẫn cách một lớp vải sao có thể thỏa mãn anh được, làm sao so sánh được với chỗ ấm áp chặt chẽ kia được.
"Em nhìn em đi, đều ra rồi, sướng rồi chứ? Vậy thì không phải cũng nên để tôi sướng một chút chứ?"
Giang Phỉ nói xong hoàn toàn không để cho cô có cơ hội phản ứng, hai tay lôi kéo trực tiếp cởi một nửa quần đồng phục của cô ra, quần lót cũng bị kéo sang một bên.
Phía dưới Hàn Chiêu Chiêu hoàn toàn lộ ra trước mắt của Giang Phỉ.
Giang Phỉ bị cảnh vật trước mặt mê hoặc hai mắt. Nơi riêng tư của thiếu nữ trắng nõn, lông tơ thưa thớt không thể che được lấp lánh lan tràn bên trong, giống như một đóa hoa thổ lộ, dụ dỗ người khác thưởng thức.
"Đừng mà!"
Hàn Chiêu Chiêu cuống quít che khuất chỗ đó.
Thiếu nữ không muốn cũng phải muốn, đẩy cũng như không, sao biết được dáng vẻ này có lực hấp dẫn như thế nào trong mắt Giang Phỉ, cực kỳ tình thú như thế nào.
"Được, không nhìn không nhìn."
Lúc Giang Phỉ đi vào đã khóa cửa lớp học rồi, bây giờ anh giơ tay kéo rèm cửa bên cạnh xuống, khu vực này của bọn hộ hoàn toàn bị ngăn trở.
"Nhưng mà nếu không nhìn thì làm sao đúng chỗ được bây giờ, sẽ đau đấy, sao tôi có thể nỡ làm đau em được."
Anh cởi quần đồng phục của mình xuống, thả vật nam tính nóng rực trướng lớn của mình ra, bôi loạn dâm dịch của cô gái dính đầy tay lên, kéo bàn tay vướng víu của Hàn Chiêu Chiêu ra, chen thẳng vào nơi đó.
"Hả? Không muốn cái gì?" Tay trái Giang Phỉ xốc quần áo của thiếu nữ lên, nắm lấy bộ ngực sữa khiến anh nhớ nhung rất lâu, tay phải còn lại dọc theo bụng của thiếu nữ đi xuống phía dưới, một mạch tiến vào quần của cô, khiêu khích quần lót của cô, tìm kiếm vùng xinh đẹp kia.
Đôi mắt của anh thâm trầm, ngón tay bao phủ lên, mạnh mẽ chen vào bắp đùi đang khép kín của cô, sờ vào nơi tư mật kia.
Ngón cái và bốn ngón tay tách ra hành động, một ngón chen vào hoa châu, bốn ngón còn lại xoa hai cánh hoa.
Cảm nhận nhiệt độ của cô.
"Đừng mà~" Hai tay thiếu nữ khước từ, tiếc rằng khoái cảm truyền ra cả toàn thân, cơ thể xụi lơ, hai tay cũng không còn sức lực, khó khăn lắm mới khoát lên tay của anh, mềm nhũn ra.
Dáng vẻ này thật giống như là muốn mà lại không muốn*.
*Nguyên văn là 欲拒还迎 (Dục cự còn nghênh): muốn nghênh còn cự/muốn cự còn nghênh: làm điệu bộ
Khóe miệng Giang Phỉ cong lên, cúi đầu hôn vào cái miệng xinh xắn mê hoặc của cô, thân thiết cười: "Còn nói không muốn đâu, đây không phải là rất thích à."
Đồng thời tay càng gia tăng chuyển động, từng bước một đoạt lấy, vân vê hai cánh hoa của thiếu nữ, từng chút một tiến gần vào trong.
Mà chỗ kia của cô gái ban đầu khô khốc cũng bởi vì sự vuốt ve dịu dàng của thiếu nên mà bắt đầu ướt át. Lúc ngón tay Giang Phỉ luồn vào trong thì cũng cảm nhận được sự ấm nhuận mà dinh dính, còn xúc cảm da thịt mềm mại non nớt của thiếu nữ đúng là khiến người khác càng say mê hơn.
Ngón tay gia tăng tốc độ xoa nắn, từ từ xâm nhập vào bên trong.
Mẹ nó, sao lại nhiều nước như này, non mềm như thế.
Hàn Chiêu Chiêu không chịu nổi, cảm giác này rất kỳ lạ khiến cô cảm thấy rất nhục nhã lại có hơi không muốn mà không được, muốn đẩy ra nhưng lại không nỡ đẩy ra.
Thời điểm ngón tay của anh xâm nhập cô bị kích thích tới, hai chân theo phản xạ kẹp chặt lại, hơi xoay người cơ thể co quắp.
Sướng không thể chịu được.
"Ưm~" Cô không khống chế được rên rỉ ra tiếng, âm thanh này khiến cô thấy xấu hổ, vội vàng cắn môi dưới nỗ lực tránh để mình phát ra tiếng nữa.
Đùi của cô vừa kẹp chặt thì ngón tay Giang Phỉ chen vào không di chuyển nữa, ngược lại kết quả là hai bắp đùi của cô không an phận mà di chuyển, từng chút từng chút để anh cảm nhận được hết sự ướt át và kích thích bên trong của cô.
"Em xem, như này không phải rất thích à?"
Không vừa lòng với hiệu suất chậm chạp của cô, tay của anh bắt đầu khôi phục lại động tác, lúc này nhân cơ hội lại nhét thêm một ngón vào, tổng cộng có ba ngón tay cắm ở bên trong, nhẹ nhàng khuấy đảo trêu đùa.
Ánh mắt chạm vào đôi môi mím chặt của cô, không hài lòng mà dán lên, lưu luyến gặm cắn, từng chút một dụ dỗ cô mở miệng ra.
Dưới tay cũng gia tăng động tác, nhéo một miếng thịt mềm nhẹ nhàng vân vê.
"Ưm ~ A~"
Cuối cùng cô mở miệng ra. Hai đùi run rẩy, nhất là chỗ kia, run rẩy rất đáng thương, khoái cảm xa lạ và thoải mái từ ngón tay của thiếu niên, từ chỗ đó liên tục lan ra toàn thân.
"Đừng~ Không~ ưm~ a~"
Từng tiếng rên rỉ liên tiếp vang lên, du dương mà mềm mại, một lần rồi lại một lần, tất cả đều lọt vào trong tai của Giang Phỉ.
Mẹ nó đúng là biết rên. Mẹ nó đúng là biết quyến rũ người khác.
Anh cúi đầu, mạnh mẽ ngang ngược hôn lên môi cô, đầu lưỡi sớm đã không thể chờ đợi được nữa điên cuồng một mạch xâm chiếm đi vào, quét sạch mọi thứ trong khoang miệng của cô.
"Ư ư ~ ưm ưm~" Tiếng rên rỉ của thiếu nữ bị thiếu niên ngăn chặn, phát ra tiếng nghẹn ngào khó chịu nhưng cũng nghe như rất biết làm người khác thương hại.
Giang Phỉ cứng rồi.
Đã sớm cứng rồi.
Nửa người dưới trướng tới khó chịu, anh hận không thể lập tức làm cô, đặt cô trên bàn học hung hăng mà cắm vào, hung hăng ra vào, hung hăng làm cô!
Sắc dục trong mắt của anh càng ngày càng đậm, đầu lưỡi truy đuổi càng lúc càng nhanh, miệng điên cuồng mút nước bọt của cô.
Trong lúc đó tay trái của anh vuốt ve qua lại ở hai ngực, thay phiên vân vê hai quả anh đào.
Không đủ, không đủ, không đủ.
Tay phải của anh càng lúc càng nhanh bắt chước động tác ra vào, dường như thay thế dương vật của anh đang hung hăng làm cô!
Không đủ không đủ không đủ!
Nửa người dưới càng sưng lên, dựng thẳng đứng, chọc vào mông của cô. Chân của anh di chuyển, điều chỉnh lại vị trí của thiếu nữ một chút, vừa vặn để háng của cô nhắm vào dương vật lớn của anh.
Động tác của anh càng lúc càng nhanh, nửa người dưới cách một lớp quần áo mà ma sát bờ mông mềm mại của cô, ghế dựa bắt đầu không yên phát ra tiếng bạch bạch.
Dị vật gồ lên rốt cục khiến thiếu nữ phục hồi lại sự tỉnh táo, lúc này hai má của cô đỏ hồng, toàn thân mềm yếu không có sức, nhưng vẫn nói: "Không muốn ~ Đừng~.... Đừng ở đây."
Thiếu niên làm sao nỡ dừng lại được, dù vậy vẫn chưa thỏa mãn, đương nhiên muốn càng nhiều hơn rồi.
"Tôi không đồng ý đâu."
Động tác thiếu niên không dừng lại, ngược lại càng ngày càng kịch liệt hơn làm cho cô gái liên tục run rẩy.
"Ưm ~ A~"
Giang Phỉ cực kỳ động tình, đồng thời chuyên chú cảm nhận khoái cảm dưới thân, dụi đầu vào cổ của thiếu nữ, say mê mút da thịt trắng nõn của thiếu nữ, trằn trọc gặm cắn.
Không đủ, không đủ, không đủ.
Dâm dịch của thiếu nữ tràn đầy tay của anh, còn dương vật của anh vẫn trướng lớn như cũ không hề giảm bớt. Anh rất muốn, rất muốn tiến vào trong cô. Cho dù mông có mềm mại thì vẫn cách một lớp vải sao có thể thỏa mãn anh được, làm sao so sánh được với chỗ ấm áp chặt chẽ kia được.
"Em nhìn em đi, đều ra rồi, sướng rồi chứ? Vậy thì không phải cũng nên để tôi sướng một chút chứ?"
Giang Phỉ nói xong hoàn toàn không để cho cô có cơ hội phản ứng, hai tay lôi kéo trực tiếp cởi một nửa quần đồng phục của cô ra, quần lót cũng bị kéo sang một bên.
Phía dưới Hàn Chiêu Chiêu hoàn toàn lộ ra trước mắt của Giang Phỉ.
Giang Phỉ bị cảnh vật trước mặt mê hoặc hai mắt. Nơi riêng tư của thiếu nữ trắng nõn, lông tơ thưa thớt không thể che được lấp lánh lan tràn bên trong, giống như một đóa hoa thổ lộ, dụ dỗ người khác thưởng thức.
"Đừng mà!"
Hàn Chiêu Chiêu cuống quít che khuất chỗ đó.
Thiếu nữ không muốn cũng phải muốn, đẩy cũng như không, sao biết được dáng vẻ này có lực hấp dẫn như thế nào trong mắt Giang Phỉ, cực kỳ tình thú như thế nào.
"Được, không nhìn không nhìn."
Lúc Giang Phỉ đi vào đã khóa cửa lớp học rồi, bây giờ anh giơ tay kéo rèm cửa bên cạnh xuống, khu vực này của bọn hộ hoàn toàn bị ngăn trở.
"Nhưng mà nếu không nhìn thì làm sao đúng chỗ được bây giờ, sẽ đau đấy, sao tôi có thể nỡ làm đau em được."
Anh cởi quần đồng phục của mình xuống, thả vật nam tính nóng rực trướng lớn của mình ra, bôi loạn dâm dịch của cô gái dính đầy tay lên, kéo bàn tay vướng víu của Hàn Chiêu Chiêu ra, chen thẳng vào nơi đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.