Câu Dẫn Chồng Của Bạn Thân (Cao H)
Chương 20: Chỉ Có Một Cây Của Anh Thôi
Kiểu Kiểu Minh Nguyệt
18/01/2024
“Ai bảo dương vật anh cứng như vậy chứ, làm mấy lần mà vẫn có thể cứng lên. Không dụ dỗ anh thì dụ dỗ ai..."
“A… nóng quá…”
Lục Tấn Nguyên bị dáng vẻ kêu rên dâm đãng của tôi quyến rũ càng thêm bốc hỏa. Hắn bóp vú tôi qua lớp áo, vén quần lót chữ T qua một bên. Đầu lưỡi trơn ướt tham lam liếm khe thịt giữa hai chân tôi.
“A…”
Lưỡi Lục Tấn Nguyên rất linh hoạt, liếm từ hột le nhô lên thẳng xuống lỗ thịt non mềm thần bí mê người. Đầu lưỡi thụt vào tách tầng tầng thịt non ra khát vọng hấp thu ngon ngọt trong âm đạo.
Ực ực --
Lục Tấn Nguyên vậy mà uống mật nước trong dâm động của tôi.
“A…”
“Đừng…”
Tôi thẹn thùng vươn tay muốn ngăn Lục Tấn Nguyên.
Lục Tấn Nguyên lại kéo quần lót chữ T của tôi xuống. Từng cái hôn rậm rạp rơi trên lưng tôi. Hắn liếm mật huyệt hoàn toàn lộ ra.
"Bảo bối, nước của em ngọt quá, rất thơm..."
“Uống bao nhiêu cũng không đủ.”
“A…”
Thân thể của tôi vốn dĩ đã mẫn cảm, lúc bình thường mặc quần lót cọ vào cũng ra nước. Giờ bị Lục Tấn Nguyên khiêu khích như làm sao còn nhịn được, “Anh xấu xa.”
“Cố ý tra tấn người ta.”
“Uống ngon như vậy, người ta cũng muốn ăn gậy thịt.”
Tôi không cam lòng yếu thế thay đổi vị trí với Lục Tấn Nguyên, kéo quần lót bị thấm ướt của hắn xuống lộ dương vật nóng bỏng ra ngoài. Dương vật đã cứng lắm rồi, một tay của tôi cũng không cách nào nắm hết.
Nhìn dương vật mình tâm tâm niệm niệm lại rơi vào trong tay lần nữa, mật động của tôi lại chảy ra từng đợt nước dâm. Tôi há môi anh đào, cẩn thận liếm cây gậy thịt to đen của Lục Tấn Nguyên, ngay cả lỗ chuông tinh hoàn cũng không buông tha. Phảng phất giống như ăn món mỹ vị nhất nhân gian, "Ô ô ô..."
“Vú to thật.”
"Sao em lại bú giỏi như vậy hả?"
Lục Tấn Nguyên nhéo mạnh đầu vú tôi, cũng không biết có phải đang tức giận vì ghen hay không.
Tôi không trả lời mà thở dốc nói, “Ưm… a a… ngon quá… gậy thịt lớn cứng quá… rất muốn…”
“Shh…”
Lục Tấn Nguyên bóp mạnh vú tôi, mặt mày nén giận ép hỏi, “Nói, em đã từng bú bao nhiêu cây dương vật rồi?”
Dương vật bị rút ra, tôi nhìn Lục Tấn Nguyên bằng ánh mắt van xin, “Chỉ có một cây của anh thôi.”
“Còn dám nói dối.” Lục Tấn Nguyên không tin.
“A… nóng quá…”
Lục Tấn Nguyên bị dáng vẻ kêu rên dâm đãng của tôi quyến rũ càng thêm bốc hỏa. Hắn bóp vú tôi qua lớp áo, vén quần lót chữ T qua một bên. Đầu lưỡi trơn ướt tham lam liếm khe thịt giữa hai chân tôi.
“A…”
Lưỡi Lục Tấn Nguyên rất linh hoạt, liếm từ hột le nhô lên thẳng xuống lỗ thịt non mềm thần bí mê người. Đầu lưỡi thụt vào tách tầng tầng thịt non ra khát vọng hấp thu ngon ngọt trong âm đạo.
Ực ực --
Lục Tấn Nguyên vậy mà uống mật nước trong dâm động của tôi.
“A…”
“Đừng…”
Tôi thẹn thùng vươn tay muốn ngăn Lục Tấn Nguyên.
Lục Tấn Nguyên lại kéo quần lót chữ T của tôi xuống. Từng cái hôn rậm rạp rơi trên lưng tôi. Hắn liếm mật huyệt hoàn toàn lộ ra.
"Bảo bối, nước của em ngọt quá, rất thơm..."
“Uống bao nhiêu cũng không đủ.”
“A…”
Thân thể của tôi vốn dĩ đã mẫn cảm, lúc bình thường mặc quần lót cọ vào cũng ra nước. Giờ bị Lục Tấn Nguyên khiêu khích như làm sao còn nhịn được, “Anh xấu xa.”
“Cố ý tra tấn người ta.”
“Uống ngon như vậy, người ta cũng muốn ăn gậy thịt.”
Tôi không cam lòng yếu thế thay đổi vị trí với Lục Tấn Nguyên, kéo quần lót bị thấm ướt của hắn xuống lộ dương vật nóng bỏng ra ngoài. Dương vật đã cứng lắm rồi, một tay của tôi cũng không cách nào nắm hết.
Nhìn dương vật mình tâm tâm niệm niệm lại rơi vào trong tay lần nữa, mật động của tôi lại chảy ra từng đợt nước dâm. Tôi há môi anh đào, cẩn thận liếm cây gậy thịt to đen của Lục Tấn Nguyên, ngay cả lỗ chuông tinh hoàn cũng không buông tha. Phảng phất giống như ăn món mỹ vị nhất nhân gian, "Ô ô ô..."
“Vú to thật.”
"Sao em lại bú giỏi như vậy hả?"
Lục Tấn Nguyên nhéo mạnh đầu vú tôi, cũng không biết có phải đang tức giận vì ghen hay không.
Tôi không trả lời mà thở dốc nói, “Ưm… a a… ngon quá… gậy thịt lớn cứng quá… rất muốn…”
“Shh…”
Lục Tấn Nguyên bóp mạnh vú tôi, mặt mày nén giận ép hỏi, “Nói, em đã từng bú bao nhiêu cây dương vật rồi?”
Dương vật bị rút ra, tôi nhìn Lục Tấn Nguyên bằng ánh mắt van xin, “Chỉ có một cây của anh thôi.”
“Còn dám nói dối.” Lục Tấn Nguyên không tin.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.