Câu Dẫn Đội Trưởng Đội Bóng Rổ Lạnh Lùng
Chương 40:
Nhất Bính Tựu Xuất Chấp
02/02/2024
Mạnh Tân Lương nói một cách thô thiển, ham muốn thú vật điên cuồng của anh được trút toàn bộ lên người Nhan Ngọc. Đôi mắt đỏ ngầu của anh đã khẳng định bản thân đang cuồng nhiệt như thế nào. Anh cúi đầu ngậm lấy một bên đầu nhũ hoa cương cứng của Nhan Ngọc rồi mút mát, cảm tưởng như hút được cả dòng sữa ngọt lành từ đó.
"Không, ô ô ô ô, em sắp bị anh đụ chết rồi! Mạnh Tân Lương... Anh Lương vào sâu quá, a, côn thịt to sắp đâm thủng tử cung rồi, em sắp hỏng mất rồi!” Nhan Ngọc cũng rất phối hợp với anh và khóc và cầu xin sự thương xót.
"Ngoài miệng thì nói không nhưng hoa huyệt lại đang cắn chặt lấy dương vật của anh, muốn nó tiến sâu vào trong mà đâm ư? Xoa bóp ngực to lớn đẫy đà như vậy, bên trong tại sao không có sữa chứ!”
“Ngực của Nhan Ngọc làm gì có sữa…Là vì anh Lương nhào nặn, vân vê mạnh bạo quá đó. Ô, chậm một chút, tiểu huyệt không chịu nổi đâu, a a a nhanh quá không được đâu! ” Nhan Ngọc mê man mà trả lời anh ngắt quãng lại Mạnh Tân Lương.
Sau một cuộc va chạm kịch liệt, cuối cùng thì Mạnh Tân Lương cũng lên đỉnh, anh véo vòng eo thon thả của Nhan Ngọc và rút côn thịt ra vào giây phút cuối cùng khi anh sắp xuất tinh.
Tinh dịch nóng hổi bắn thẳng vào khe hở giữa hai thân thể, làm cho bộ ngực của Nhan Ngọc chảy ra chất lỏng màu trắng sữa, thậm chí tinh dịch đặc sệt còn dính rất nhiều trên khuôn mặt nhỏ xinh, trông vô cùng dâm mỹ.
Mạnh Tân Lương dựa vào sự tự chủ mạnh mẽ cuối cùng của mình để rút côn thịt ra, mặc dù Nhan Ngọc nói rằng cô đã uống thuốc và đang trong thời gian an toàn, anh vẫn lo lắng rằng Nhan Ngọc sẽ mang thai.
Bây giờ không phải là lúc sinh con, xét ra thân thể Nhan Ngọc rất yếu ớt và mỏng manh, hẳn là cô không thể chịu đựng được mà sảy thai.
Trước khi quan hệ, anh có một chút cáu kỉnh, và anh không có thời gian để nghĩ về nó nhiều như vậy, nhưng bây giờ, Mạnh Tân Lương lại hối hận vì anh ấy đã không nghĩ cho Nhan Ngọc quá nhiều.
Anh nhẹ nhàng rút trứng rung đang chôn sâu trong hạ thể của Diêm Vũ từng chút một, Nhan Ngọc phát ra hàng loạt tiếng rên rỉ, cuối cùng dựa vào trong ngực Mạnh Tân Lương thở hổn hển, toàn thân tê dại đến mức không nói nên lời. Cô tùy ý để Mạnh Tân Lương cọ rửa cho cô sạch sẽ và đặt cô ấy vào chăn bông.
Lần này âm hộ bị chơi hơi mạnh bạo, Nhan Ngọc nằm trên giường hồi lâu cũng không ngủ được, lúc nào cũng cảm giác được cái trứng rung vẫn đang phát ra tiếng vo ve làm càn trong người, nàng rất muốn Mạnh Tân Lương đút côn thịt nào trong cô một lần nữa, để cô ấy ngủ với côn thịt của anh trong hoa huyệt của mình, nhưng Nhan Ngọc sợ rằng cô ấy sẽ kích thích anh mạnh bạo đụ mình một lần nữa. Cơ thể cô thực sự không thể chịu đựng được nữa.
Không biết sau bao nhiêu lâu, dưới sự an ủi dịu dàng của Mạnh Tân Lương, Nhan Ngọc dần dần nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, Mạnh Tân Lương tỉnh dậy và thấy rằng Nhan Ngọc vẫn đang ngủ, trên đôi môi đỏ mọng của cô ấy có một vết máu đông tụ lại. Chắc hẳn cô ấy đã bị dày vò cả đêm qua.
Khẽ hôn lên chóp mũi vừa nhỏ vừa thẳng, Mạnh Tân Lương lặng lẽ đứng dậy mặc quần áo vào.
Sau khi mở điện thoại, anh thấy có vài cuộc gọi nhỡ từ Trần Ngọc Văn, Mạnh Tân Lương bước ra khỏi phòng ngủ và nhẹ nhàng đóng cửa trước khi gọi lại cho Trần Ngọc Văn.
"Mạnh Tân Lương, em có chuyện muốn nói với anh, anh đang ở đâu?"
Trên điện thoại, giọng nói của Trần Ngọc Văn khàn khàn và yếu ớt, mang theo cảm giác mệt mỏi, và khi cô ấy không gọi "anh Lương" mà gọi tên đầy đủ của Mạnh Tân Lương, cô ấy thường muốn nói về những vấn đề quan trọng và nghiêm trọng.
“Anh ở gần trường học, em có chuyện gì vậy?” Mạnh Tân Lương nghe thấy giọng nói của Trần Ngọc Văn, lập tức cảm thấy có điều gì đó không ổn, cô ấy có vẻ rất khó chịu.
"Có chuyện, em đang đợi anh ở nhà hàng của khách sạn XX, anh mau tới đây."
"Không, ô ô ô ô, em sắp bị anh đụ chết rồi! Mạnh Tân Lương... Anh Lương vào sâu quá, a, côn thịt to sắp đâm thủng tử cung rồi, em sắp hỏng mất rồi!” Nhan Ngọc cũng rất phối hợp với anh và khóc và cầu xin sự thương xót.
"Ngoài miệng thì nói không nhưng hoa huyệt lại đang cắn chặt lấy dương vật của anh, muốn nó tiến sâu vào trong mà đâm ư? Xoa bóp ngực to lớn đẫy đà như vậy, bên trong tại sao không có sữa chứ!”
“Ngực của Nhan Ngọc làm gì có sữa…Là vì anh Lương nhào nặn, vân vê mạnh bạo quá đó. Ô, chậm một chút, tiểu huyệt không chịu nổi đâu, a a a nhanh quá không được đâu! ” Nhan Ngọc mê man mà trả lời anh ngắt quãng lại Mạnh Tân Lương.
Sau một cuộc va chạm kịch liệt, cuối cùng thì Mạnh Tân Lương cũng lên đỉnh, anh véo vòng eo thon thả của Nhan Ngọc và rút côn thịt ra vào giây phút cuối cùng khi anh sắp xuất tinh.
Tinh dịch nóng hổi bắn thẳng vào khe hở giữa hai thân thể, làm cho bộ ngực của Nhan Ngọc chảy ra chất lỏng màu trắng sữa, thậm chí tinh dịch đặc sệt còn dính rất nhiều trên khuôn mặt nhỏ xinh, trông vô cùng dâm mỹ.
Mạnh Tân Lương dựa vào sự tự chủ mạnh mẽ cuối cùng của mình để rút côn thịt ra, mặc dù Nhan Ngọc nói rằng cô đã uống thuốc và đang trong thời gian an toàn, anh vẫn lo lắng rằng Nhan Ngọc sẽ mang thai.
Bây giờ không phải là lúc sinh con, xét ra thân thể Nhan Ngọc rất yếu ớt và mỏng manh, hẳn là cô không thể chịu đựng được mà sảy thai.
Trước khi quan hệ, anh có một chút cáu kỉnh, và anh không có thời gian để nghĩ về nó nhiều như vậy, nhưng bây giờ, Mạnh Tân Lương lại hối hận vì anh ấy đã không nghĩ cho Nhan Ngọc quá nhiều.
Anh nhẹ nhàng rút trứng rung đang chôn sâu trong hạ thể của Diêm Vũ từng chút một, Nhan Ngọc phát ra hàng loạt tiếng rên rỉ, cuối cùng dựa vào trong ngực Mạnh Tân Lương thở hổn hển, toàn thân tê dại đến mức không nói nên lời. Cô tùy ý để Mạnh Tân Lương cọ rửa cho cô sạch sẽ và đặt cô ấy vào chăn bông.
Lần này âm hộ bị chơi hơi mạnh bạo, Nhan Ngọc nằm trên giường hồi lâu cũng không ngủ được, lúc nào cũng cảm giác được cái trứng rung vẫn đang phát ra tiếng vo ve làm càn trong người, nàng rất muốn Mạnh Tân Lương đút côn thịt nào trong cô một lần nữa, để cô ấy ngủ với côn thịt của anh trong hoa huyệt của mình, nhưng Nhan Ngọc sợ rằng cô ấy sẽ kích thích anh mạnh bạo đụ mình một lần nữa. Cơ thể cô thực sự không thể chịu đựng được nữa.
Không biết sau bao nhiêu lâu, dưới sự an ủi dịu dàng của Mạnh Tân Lương, Nhan Ngọc dần dần nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, Mạnh Tân Lương tỉnh dậy và thấy rằng Nhan Ngọc vẫn đang ngủ, trên đôi môi đỏ mọng của cô ấy có một vết máu đông tụ lại. Chắc hẳn cô ấy đã bị dày vò cả đêm qua.
Khẽ hôn lên chóp mũi vừa nhỏ vừa thẳng, Mạnh Tân Lương lặng lẽ đứng dậy mặc quần áo vào.
Sau khi mở điện thoại, anh thấy có vài cuộc gọi nhỡ từ Trần Ngọc Văn, Mạnh Tân Lương bước ra khỏi phòng ngủ và nhẹ nhàng đóng cửa trước khi gọi lại cho Trần Ngọc Văn.
"Mạnh Tân Lương, em có chuyện muốn nói với anh, anh đang ở đâu?"
Trên điện thoại, giọng nói của Trần Ngọc Văn khàn khàn và yếu ớt, mang theo cảm giác mệt mỏi, và khi cô ấy không gọi "anh Lương" mà gọi tên đầy đủ của Mạnh Tân Lương, cô ấy thường muốn nói về những vấn đề quan trọng và nghiêm trọng.
“Anh ở gần trường học, em có chuyện gì vậy?” Mạnh Tân Lương nghe thấy giọng nói của Trần Ngọc Văn, lập tức cảm thấy có điều gì đó không ổn, cô ấy có vẻ rất khó chịu.
"Có chuyện, em đang đợi anh ở nhà hàng của khách sạn XX, anh mau tới đây."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.