Câu Dẫn Đội Trưởng Đội Bóng Rổ Lạnh Lùng
Chương 46:
Nhất Bính Tựu Xuất Chấp
02/02/2024
Vì phải ngậm quả dâu tây trong miệng, Nhan Ngọc không nói nên lời, việc đôi mắt chìm bị bóng tối che phủ làm cơ thể cô trở nên nhạy cảm hơn. Mạnh Tân Lương liếm láp khắp bầu vú của cô, đầu nhũ hoa của cô bị mút mà trở nên cứng và sưng lên như trái anh đào.
Chất lỏng lạnh lẽo trong lỗ hổng lắc lư theo từng động tác chuyển động nhẹ của Nhan Ngọc, rượu dường như xâm nhập vào làn da mỏng manh bên trong, khiến da thịt có chút ngứa ngáy, lại cọ sát với xúc xích thô ráp, cô nghiến răng nghiến lợi, vừa cảm thấy đau mà lại sảng khoái không ngờ.
Sau khi Mạnh Tân Lương ăn no đủ cặp vú đẫy đà, anh chuyển vị trí của mình, cắn một miếng anh đào trên rốn của Nhan Ngọc, rồi dùng đầu lưỡi liếm vào chính giữa rốn của cô.
"Ưm~" Thật là ngứa ngáy, Nhan Ngọc khẽ vặn vẹo cặp mông để tránh đầu lưỡi của Mạnh Tân Lương, nơi đó nhạy cảm quá, khiến cô hoài nghi Mạnh Tân Lương làm vậy là tốt hay xấu đây.
Nhìn Nhan Ngọc sốt ruột vặn vẹo, Mạnh Tân Lương cười nhẹ nhấc chân của cô lên, cúi đầu xuống bắt đầu liếm kem ở chỗ hoa huyệt.
"Em thật ngọt ngào."
Đầu lưỡi lướt nhanh trên âm vật cứng ngắc, mạnh mẽ mút liếm hai cánh hoa thịt hồng, phát ra tiếng nước bọt dâm đãng, cho đến khi hoa thịt bị mút vào sưng đỏ, môi và lưỡi của Mạnh Tân Lương đều tràn ngập hương vị ngọt ngào - ý vị.
“Ô ô ô... Anh Lương, Nhan Ngọc hâm nóng rượu đỏ xong rồi, và nó đã sẵn sàng để uống ... Ưm, làm ơn nhanh lên!"
Nhan Ngọc đã sớm không còn nhịn được nữa, tự mình cởi dây ruy băng khỏi mắt, vươn tay nhẹ nhàng ấn đầu Mạnh Tân Lươn vào hoa huyệt, cố ý khơi dậy dục vọng của Mạnh Tân Lương, hoa huyệt của cô đã ngâm trong rượu đỏ đủ rồi, không thể chờ thêm được nữa.
"Anh rất thích em khi trở nên dâm đãng quyến rũ trước mặt anh thế này."
Mạnh Tân Lương nhìn Nhan Ngọc đầy ẩn ý, bất kể côn thịt của anh có trở nên cương cứng cỡ nào anh cũng không cảm thấy khó chịu, vì anh đang bận ung dung tận hưởng, thưởng thức những đợt sóng dâm thuỷ trào ra từ cô bé của Nhan Ngọc.
"Ưm a ... Vậy thì anh có thể ăn xúc xích trong lỗ nhỏ của em không. Xúc xích đã bị mềm, em cảm thấy rất khó chịu khi nó ma sát vào bên trong, và rượu vang đỏ cũng đã bị vấy bẩn bởi dâm thủy rồi."
Mùi vị dâm đãng trong cơ thể Nhan Ngọc đều có thể tràn ra đến đấy. Ánh mắt của cô như chứa đựng sự câu dẫn, dùng tiếng khóc cầu được Mạnh Tân Lương yêu, làm gì còn chút thể diện nào sót lại.
Gật đầu với vẻ hài lòng, Mạnh Tân Lương cuối cùng cũng thể hiện lòng thương xót.
Ngón tay của Mạnh Tân Lương chen vào qua nơi tiểu huyệt vốn đã ửng đỏ, nắm lấy cây xúc xích dày và dài rồi từ từ rút ra, được nửa đường thì anh lại cắm nó vào một cách thô bạo, rượu đỏ trong lỗ theo động tác của Mạnh Tân Lương lần lượt tràn ra, chậm rãi chảy xuống bàn.
“A…a thật thoải mái… .anh nhanh một chút, tiểu huyệt mềm mại bị xúc xích chà sát thích quá, ưm a, rượu trong hoa huyệt của em trào ra giống như là đang đi tiểu vậy … ah ah em xấu hổ quá… ! "
Mạnh Tân Lương lấy cây xúc xích đùa bỡn với Nhan Ngọc và rồi rút ra đưa tới miệng của cô. Nhan Ngọc có phần tự giác vươn đầu lưỡi đỏ mọng của mình ra và bắt đầu liếm nó một cách thích thú, như thể cô ấy đang liếm côn thịt của Mạnh Tân Lương vậy.
Ngoài mùi rượu vang đỏ, xúc xích còn có mùi riêng của cô.
"Chậc chậc, chảy ra nhiều như vậy, tiểu huyệt của em có phải đã hỏng rồi không, sao mà lại không thể giữ được chút rượu này?"
Mạnh Tân Lương đùa bỡn cô một cách ác độc, và đưa lưỡi liếm tiểu huyệt đang hơi hé mở của cô.
"Ư ... m hộ mềm mại đâu bị làm sao đâu, nó rất chặt chẽ, chỉ là tiểu huyệt được ngâm trong rượu mà thôi... a a không cần mút đâu, mạnh quá!”
Nhan Ngọc vừa khóc vừa mở hoa huyệt của cô để lưỡi Mạnh Tân Lương liếm sâu hơn, cô rất mong chờ, tự hỏi cảm giác sẽ như thế nào nếu Mạnh Tân Lương đút côn thịt sưng trướng vào âm hộ sưng đỏ như màu rượu của cô.
Mạnh Tân Lương uống thêm vài ngụm rượu từ tiểu huyệt mềm mại, sau đó dùng môi và lưỡi chặn lại cái miệng nhỏ đầy thịt, đoạn húp một ngụm thật mạnh, đôi chân đã tê mỏi đến độ dường như mất đi cảm giác làm cho Nhan Ngọc không khỏi kêu lên!
Mạnh Tân Lương ngậm một ngụm rượu ấm pha với dâm thủy ngọt ngào trong miệng, nuốt chửng thứ rượu đỏ ấm nóng, giống như đang nuốt một loại thuốc kích dục mạnh nhất trên đời.
Chỉ một ngụm thôi cũng khiến đôi mắt của Mạnh Tân Lương đỏ bừng, anh thở hổn hển kéo Nhan Ngọc xuống, để lại dấu tay hằn sâu trên bờ mông mềm mại bằng bàn tay to lớn của mình.
“Bép” một tiếng, côn thịt dày và cứng cuối cùng cũng đâm vào âm hộ ướt át của Nhan Ngọc.
Chất lỏng lạnh lẽo trong lỗ hổng lắc lư theo từng động tác chuyển động nhẹ của Nhan Ngọc, rượu dường như xâm nhập vào làn da mỏng manh bên trong, khiến da thịt có chút ngứa ngáy, lại cọ sát với xúc xích thô ráp, cô nghiến răng nghiến lợi, vừa cảm thấy đau mà lại sảng khoái không ngờ.
Sau khi Mạnh Tân Lương ăn no đủ cặp vú đẫy đà, anh chuyển vị trí của mình, cắn một miếng anh đào trên rốn của Nhan Ngọc, rồi dùng đầu lưỡi liếm vào chính giữa rốn của cô.
"Ưm~" Thật là ngứa ngáy, Nhan Ngọc khẽ vặn vẹo cặp mông để tránh đầu lưỡi của Mạnh Tân Lương, nơi đó nhạy cảm quá, khiến cô hoài nghi Mạnh Tân Lương làm vậy là tốt hay xấu đây.
Nhìn Nhan Ngọc sốt ruột vặn vẹo, Mạnh Tân Lương cười nhẹ nhấc chân của cô lên, cúi đầu xuống bắt đầu liếm kem ở chỗ hoa huyệt.
"Em thật ngọt ngào."
Đầu lưỡi lướt nhanh trên âm vật cứng ngắc, mạnh mẽ mút liếm hai cánh hoa thịt hồng, phát ra tiếng nước bọt dâm đãng, cho đến khi hoa thịt bị mút vào sưng đỏ, môi và lưỡi của Mạnh Tân Lương đều tràn ngập hương vị ngọt ngào - ý vị.
“Ô ô ô... Anh Lương, Nhan Ngọc hâm nóng rượu đỏ xong rồi, và nó đã sẵn sàng để uống ... Ưm, làm ơn nhanh lên!"
Nhan Ngọc đã sớm không còn nhịn được nữa, tự mình cởi dây ruy băng khỏi mắt, vươn tay nhẹ nhàng ấn đầu Mạnh Tân Lươn vào hoa huyệt, cố ý khơi dậy dục vọng của Mạnh Tân Lương, hoa huyệt của cô đã ngâm trong rượu đỏ đủ rồi, không thể chờ thêm được nữa.
"Anh rất thích em khi trở nên dâm đãng quyến rũ trước mặt anh thế này."
Mạnh Tân Lương nhìn Nhan Ngọc đầy ẩn ý, bất kể côn thịt của anh có trở nên cương cứng cỡ nào anh cũng không cảm thấy khó chịu, vì anh đang bận ung dung tận hưởng, thưởng thức những đợt sóng dâm thuỷ trào ra từ cô bé của Nhan Ngọc.
"Ưm a ... Vậy thì anh có thể ăn xúc xích trong lỗ nhỏ của em không. Xúc xích đã bị mềm, em cảm thấy rất khó chịu khi nó ma sát vào bên trong, và rượu vang đỏ cũng đã bị vấy bẩn bởi dâm thủy rồi."
Mùi vị dâm đãng trong cơ thể Nhan Ngọc đều có thể tràn ra đến đấy. Ánh mắt của cô như chứa đựng sự câu dẫn, dùng tiếng khóc cầu được Mạnh Tân Lương yêu, làm gì còn chút thể diện nào sót lại.
Gật đầu với vẻ hài lòng, Mạnh Tân Lương cuối cùng cũng thể hiện lòng thương xót.
Ngón tay của Mạnh Tân Lương chen vào qua nơi tiểu huyệt vốn đã ửng đỏ, nắm lấy cây xúc xích dày và dài rồi từ từ rút ra, được nửa đường thì anh lại cắm nó vào một cách thô bạo, rượu đỏ trong lỗ theo động tác của Mạnh Tân Lương lần lượt tràn ra, chậm rãi chảy xuống bàn.
“A…a thật thoải mái… .anh nhanh một chút, tiểu huyệt mềm mại bị xúc xích chà sát thích quá, ưm a, rượu trong hoa huyệt của em trào ra giống như là đang đi tiểu vậy … ah ah em xấu hổ quá… ! "
Mạnh Tân Lương lấy cây xúc xích đùa bỡn với Nhan Ngọc và rồi rút ra đưa tới miệng của cô. Nhan Ngọc có phần tự giác vươn đầu lưỡi đỏ mọng của mình ra và bắt đầu liếm nó một cách thích thú, như thể cô ấy đang liếm côn thịt của Mạnh Tân Lương vậy.
Ngoài mùi rượu vang đỏ, xúc xích còn có mùi riêng của cô.
"Chậc chậc, chảy ra nhiều như vậy, tiểu huyệt của em có phải đã hỏng rồi không, sao mà lại không thể giữ được chút rượu này?"
Mạnh Tân Lương đùa bỡn cô một cách ác độc, và đưa lưỡi liếm tiểu huyệt đang hơi hé mở của cô.
"Ư ... m hộ mềm mại đâu bị làm sao đâu, nó rất chặt chẽ, chỉ là tiểu huyệt được ngâm trong rượu mà thôi... a a không cần mút đâu, mạnh quá!”
Nhan Ngọc vừa khóc vừa mở hoa huyệt của cô để lưỡi Mạnh Tân Lương liếm sâu hơn, cô rất mong chờ, tự hỏi cảm giác sẽ như thế nào nếu Mạnh Tân Lương đút côn thịt sưng trướng vào âm hộ sưng đỏ như màu rượu của cô.
Mạnh Tân Lương uống thêm vài ngụm rượu từ tiểu huyệt mềm mại, sau đó dùng môi và lưỡi chặn lại cái miệng nhỏ đầy thịt, đoạn húp một ngụm thật mạnh, đôi chân đã tê mỏi đến độ dường như mất đi cảm giác làm cho Nhan Ngọc không khỏi kêu lên!
Mạnh Tân Lương ngậm một ngụm rượu ấm pha với dâm thủy ngọt ngào trong miệng, nuốt chửng thứ rượu đỏ ấm nóng, giống như đang nuốt một loại thuốc kích dục mạnh nhất trên đời.
Chỉ một ngụm thôi cũng khiến đôi mắt của Mạnh Tân Lương đỏ bừng, anh thở hổn hển kéo Nhan Ngọc xuống, để lại dấu tay hằn sâu trên bờ mông mềm mại bằng bàn tay to lớn của mình.
“Bép” một tiếng, côn thịt dày và cứng cuối cùng cũng đâm vào âm hộ ướt át của Nhan Ngọc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.