Câu Dẫn Đội Trưởng Đội Bóng Rổ Lạnh Lùng
Chương 48:
Nhất Bính Tựu Xuất Chấp
02/02/2024
Liệu có thật là cô ấy đã bị cưỡng hiếp không? Nhìn vẻ mặt chán nản của Trần Ngọc Văn, Nhan Ngọc không biết có nên tin tưởng điều ấy hay không.
Vì vậy, những ngày này, Nhan Ngọc đóng vai một người chị em tốt, an ủi Trần Ngọc Văn một cách thân mật, trao đổi bài vở trên lớp và đi ăn uống với cô ta.
Nhan Ngọc nghĩ rằng cô ấy sẽ nghiêm túc trở lại trong thời gian này, và bản thân cô nên đi cùng với Trần Ngọc Văn nhiều hơn để cô ấy có thể thoát khỏi bóng đen tâm lý càng sớm càng tốt, có như vậy thì chuyện của cô ấy với Mạnh Tân Lương mới có thể được giải quyết nhanh hơn.
Bất quá, kể từ khi cô đặc biệt đi cùng với Trần Ngọc Văn, Trần Ngọc Văn càng ngày càng ỷ lại mà dựa dẫm vào cô, cô ta không giống như trước đây thích ra ngoài vẫy vùng mà giờ đây như bị trói buộc vào việc tự học. Ngoại trừ thời gian ngủ, hầu như tất cả thời gian rảnh của Nhan Ngọc đã bị chiếm dụng bởi Trần Ngọc Văn.
Trong lòng Nhan Ngọc có chút không vui, nhưng trên mặt cũng không lộ ra vẻ gì, hiện tại cô đang xây dựng hình tượng của một người bạn tốt, như vậy làm sao có thể không kiên nhẫn với Trần Ngọc Văn?
Nhưng nếu ta suy xét ở một góc độ khác, nếu Trần Ngọc Văn luôn kè kè bên cạnh cô, cô ta cũng sẽ không tiếp xúc quá nhiều với Mạnh Tân Lương.
Bên cạnh đó, theo quan điểm của Mạnh Tân Lương, hẳn anh sẽ cảm thấy Trần Ngọc Văn rất đáng thương khi bạn trai của cô không những không yêu cô, lừa dối cô yêu đương, ăn nằm vụng trộm với người khác nay lại bị người ta cưỡng hiếp. Là một người bạn tốt, Nhan Ngọc vẫn là nên "an ủi" cô ấy nhiều hơn nữa.
Nhan Ngọc lúc này phải tạm gác lại, quên đi côn thịt của Mạnh Tân Lương và củng cố hình ảnh của cô ấy là một bông sen trắng tốt bụng.
Người thanh niên cưỡng hiếp Trần Ngọc Văn sau đó đã bị Mạnh Tân Lương đánh cho sứt đầu mẻ trán đến nỗi phải quỳ xuống trước mặt Trần Ngọc Văn với một cái chân bị đánh đến mức gãy xương.
Anh ta bị Mạnh Tân Lương bạo lực bắt ép nên tự tát vào mặt mình vài cái, nói rằng anh ta thực sự như bị ma nhập nên đã làm một điều thú tính như vậy với cô sau khi uống quá nhiều trong một khoảng thời gian.
Khuôn mặt của Nhan Ngọc thể hiện nhiều cảm xúc khác nhau nhưng hiện lên phần nhiều vẫn là sự vui vẻ, thỏa mãn.
Nhan Ngọc đi cùng Trần Ngọc Văn để đối mặt với cậu thanh niên đó, trong khi Mạnh Tân Lương đứng ở bên cạnh nhìn với vẻ mặt lạnh lùng.
Khuôn mặt Trần Văn Ngọc tái mét, vừa nhìn thấy cậu thanh niên, cô không khỏi run rẩy, không thể kiềm chế được sự sợ hãi, Nhan Ngọc vội vàng vươn tay ôm lấy cô, vỗ nhẹ vào lưng cô.
Trần Ngọc Văn nói rằng cô ấy không muốn nghe về việc mình bị cưỡng hiếp. Hơn nữa cô ấy không muốn gọi cảnh sát để giải quyết và bảo cậu thanh niên đi đi và đừng bao giờ xuất hiện trong tầm mắt của cô ấy nữa .
Ánh mắt của người thanh niên hơi né tránh, có chút do dự nhìn ba người bọn họ, sau khi quỳ xuống trước Trần Ngọc Văn thì liên tục xin lỗi, nói vài ngày nữa bản thân sẽ đi nước ngoài và khẳng định sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt cô nữa, sau đó vội vàng chạy đi.
Vụ án cưỡng hiếp này đã khép lại và đi vào hồi kết.
Mạnh Tân Lương liếc nhìn Nhan Ngọc đang xoa dịu Trần Ngọc Văn, ánh mắt anh tối sầm lại, anh đã quá lâu không có cơ hội đến gần Nhan Ngọc, hơn nữa mỗi lần nhìn thấy cô ấy, anh mới trở nên có chút cuồng si mà không thể kiểm soát nổi.
Bây giờ, anh nhân cơ hội nói sẽ dẫn hai người đi ăn một bữa thật ngon, nhưng Nhan Ngọc liền “thông minh am hiểu” và nói với anh cô sẽ về nhà trước, để anh cùng Trần Ngọc Văn hai người có thểcùng đi ăn cơm.
Nói rồi, Nhan Ngọc cúi đầu cầm cặp sách lên, "vô tình" để Mạnh Tân Lương nhìn thấy một mảng thịt lớn trắng như tuyết lộ ra trên đường viền cổ lỏng lẻo của anh.
Cô ấy đang mặc một chiếc áo lót cúp ngực mới mua, thậm chí cái áo ấy còn không che được trọn vẹn đầu nhũ hoa, chiếc áo lót màu đỏ và rực rỡ nhô ra phía trước, khiến Mạnh Tân Lương chỉ cần nhìn thoáng qua đã cảm thấy côn thịt trở nên cứng, cổ họng anh cũng trở nên khô rát.
Ngày hôm nay, cô đã nhìn thấy sự dịu dàng và săn sóc ân cần của Mạnh Tân Lương dành cho Trần Ngọc Văn, Nhan Ngọc cũng rất có ý tứ riêng, vì vậy cô ấy nắm bắt mọi cơ hội có thể gặp Mạnh Tân Lương, bên ngoài thì vẫn giữ khoảng cách với anh, nhưng anh đang chơi đủ mọi chiêu trò để dụ dỗ anh.
Cô thật sự là một tiểu dâm đãng thuần túy mà.
Vì vậy, những ngày này, Nhan Ngọc đóng vai một người chị em tốt, an ủi Trần Ngọc Văn một cách thân mật, trao đổi bài vở trên lớp và đi ăn uống với cô ta.
Nhan Ngọc nghĩ rằng cô ấy sẽ nghiêm túc trở lại trong thời gian này, và bản thân cô nên đi cùng với Trần Ngọc Văn nhiều hơn để cô ấy có thể thoát khỏi bóng đen tâm lý càng sớm càng tốt, có như vậy thì chuyện của cô ấy với Mạnh Tân Lương mới có thể được giải quyết nhanh hơn.
Bất quá, kể từ khi cô đặc biệt đi cùng với Trần Ngọc Văn, Trần Ngọc Văn càng ngày càng ỷ lại mà dựa dẫm vào cô, cô ta không giống như trước đây thích ra ngoài vẫy vùng mà giờ đây như bị trói buộc vào việc tự học. Ngoại trừ thời gian ngủ, hầu như tất cả thời gian rảnh của Nhan Ngọc đã bị chiếm dụng bởi Trần Ngọc Văn.
Trong lòng Nhan Ngọc có chút không vui, nhưng trên mặt cũng không lộ ra vẻ gì, hiện tại cô đang xây dựng hình tượng của một người bạn tốt, như vậy làm sao có thể không kiên nhẫn với Trần Ngọc Văn?
Nhưng nếu ta suy xét ở một góc độ khác, nếu Trần Ngọc Văn luôn kè kè bên cạnh cô, cô ta cũng sẽ không tiếp xúc quá nhiều với Mạnh Tân Lương.
Bên cạnh đó, theo quan điểm của Mạnh Tân Lương, hẳn anh sẽ cảm thấy Trần Ngọc Văn rất đáng thương khi bạn trai của cô không những không yêu cô, lừa dối cô yêu đương, ăn nằm vụng trộm với người khác nay lại bị người ta cưỡng hiếp. Là một người bạn tốt, Nhan Ngọc vẫn là nên "an ủi" cô ấy nhiều hơn nữa.
Nhan Ngọc lúc này phải tạm gác lại, quên đi côn thịt của Mạnh Tân Lương và củng cố hình ảnh của cô ấy là một bông sen trắng tốt bụng.
Người thanh niên cưỡng hiếp Trần Ngọc Văn sau đó đã bị Mạnh Tân Lương đánh cho sứt đầu mẻ trán đến nỗi phải quỳ xuống trước mặt Trần Ngọc Văn với một cái chân bị đánh đến mức gãy xương.
Anh ta bị Mạnh Tân Lương bạo lực bắt ép nên tự tát vào mặt mình vài cái, nói rằng anh ta thực sự như bị ma nhập nên đã làm một điều thú tính như vậy với cô sau khi uống quá nhiều trong một khoảng thời gian.
Khuôn mặt của Nhan Ngọc thể hiện nhiều cảm xúc khác nhau nhưng hiện lên phần nhiều vẫn là sự vui vẻ, thỏa mãn.
Nhan Ngọc đi cùng Trần Ngọc Văn để đối mặt với cậu thanh niên đó, trong khi Mạnh Tân Lương đứng ở bên cạnh nhìn với vẻ mặt lạnh lùng.
Khuôn mặt Trần Văn Ngọc tái mét, vừa nhìn thấy cậu thanh niên, cô không khỏi run rẩy, không thể kiềm chế được sự sợ hãi, Nhan Ngọc vội vàng vươn tay ôm lấy cô, vỗ nhẹ vào lưng cô.
Trần Ngọc Văn nói rằng cô ấy không muốn nghe về việc mình bị cưỡng hiếp. Hơn nữa cô ấy không muốn gọi cảnh sát để giải quyết và bảo cậu thanh niên đi đi và đừng bao giờ xuất hiện trong tầm mắt của cô ấy nữa .
Ánh mắt của người thanh niên hơi né tránh, có chút do dự nhìn ba người bọn họ, sau khi quỳ xuống trước Trần Ngọc Văn thì liên tục xin lỗi, nói vài ngày nữa bản thân sẽ đi nước ngoài và khẳng định sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt cô nữa, sau đó vội vàng chạy đi.
Vụ án cưỡng hiếp này đã khép lại và đi vào hồi kết.
Mạnh Tân Lương liếc nhìn Nhan Ngọc đang xoa dịu Trần Ngọc Văn, ánh mắt anh tối sầm lại, anh đã quá lâu không có cơ hội đến gần Nhan Ngọc, hơn nữa mỗi lần nhìn thấy cô ấy, anh mới trở nên có chút cuồng si mà không thể kiểm soát nổi.
Bây giờ, anh nhân cơ hội nói sẽ dẫn hai người đi ăn một bữa thật ngon, nhưng Nhan Ngọc liền “thông minh am hiểu” và nói với anh cô sẽ về nhà trước, để anh cùng Trần Ngọc Văn hai người có thểcùng đi ăn cơm.
Nói rồi, Nhan Ngọc cúi đầu cầm cặp sách lên, "vô tình" để Mạnh Tân Lương nhìn thấy một mảng thịt lớn trắng như tuyết lộ ra trên đường viền cổ lỏng lẻo của anh.
Cô ấy đang mặc một chiếc áo lót cúp ngực mới mua, thậm chí cái áo ấy còn không che được trọn vẹn đầu nhũ hoa, chiếc áo lót màu đỏ và rực rỡ nhô ra phía trước, khiến Mạnh Tân Lương chỉ cần nhìn thoáng qua đã cảm thấy côn thịt trở nên cứng, cổ họng anh cũng trở nên khô rát.
Ngày hôm nay, cô đã nhìn thấy sự dịu dàng và săn sóc ân cần của Mạnh Tân Lương dành cho Trần Ngọc Văn, Nhan Ngọc cũng rất có ý tứ riêng, vì vậy cô ấy nắm bắt mọi cơ hội có thể gặp Mạnh Tân Lương, bên ngoài thì vẫn giữ khoảng cách với anh, nhưng anh đang chơi đủ mọi chiêu trò để dụ dỗ anh.
Cô thật sự là một tiểu dâm đãng thuần túy mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.