Câu Được Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 7

Dư Phàm

07/11/2014

Thù này không báo không là quân tử, món nợ này anh sẽ đòi lại từ trên người cô gái này.

" vì vậy cho nên anh rút lại đơn hàng của công ty chúng tôi sao?" cô mặt mày như đưa đám hỏi.

" Cô cho rằng sau khi phạm sai lầm, giữa chúng ta có khả năng hợp tác nữa sao?" Anh đối với cô xì mũi coi thường.

Cô khổ sở nuốt nước miếng một cái, khổ sở tiếp nhận quan hệ hợp tác lâu dài của hai bên phải cắt đứt .

" Nhưng mà, nhưng mà.... ...... ......." cô muốn thay đổi hoàn cảnh xấu này.

" Làm sai chuyện này là tôi, cùng công ty không có quan hệ, tổng giám đốc Diêm làm như vậy không phải là.... .......Công tư bất phân."

Hiện tại cô phải đem món nợ này đặt lên người mình, trước hết phải đem chuyện công ty giải quyết đã.

" Tôi không cho là vậy." Anh nhún nhún vay

" Tôi chán ghét cô, nên không muốn làm ăn với công ty cô, cái các người có thì các công ty khác cũng có, cái này cùng công tư bất phân không có quan hệ gì."

" Nếu như thuần túy là vì tôi vậy tôi có thể từ chức." chỉ cần cô rời khỏi Đinh thị, Diêm Trọng Uy sẽ không có lý do ghét công ty nữa nhưa vậy 2 công ty có thể hợp tác.

" Cô không phải rất có gan làm chuyện xấu sa, chưa gỉ đã phủi mông bỏ chạy là sao?" Con ngươi anh thoáng hiện ra ánh sáng châm chọc.

" Cô cho rằng đắc tội với tôi, như vậy có thể thoát thân sao?"

" như vậy thì nói cho tôi biết, làm cách nào anh đem đơn hàng này không hủy bỏ?" Cúi đầu nói xin lỗi không được, từ chức lại càng không xong , chẵng lẽ muốn cô mở tiệc, sau đó ba quỳ chín lạy hướng anh ta dập đầu thì anh mới chịu hay sao?

Nếu như đây là yêu cầu của anh ta, cô không còn cách nào khác là làm theo thôi.

" Rất đơn giản" Anh bỗng nhiên đứng dậy đi về phía cô.

Xoạt!

Anh ta thân hình to lớn cộng với biểu tình uy nghiêm khiến cô có một cãm giác áp bức mãnh liệt, khiến cô phải lui về sau một bước.

Cô khẩn trương đến nỗi liên tục đổ mồ hôi lạnh, mãnh liệt đẩy mắt kiếng.

Đi tới trước mặt cô, anh dừng bước.

" Dùng thân thể của cô tới lấy lòng tôi, tôi liền bỏ qua cho Đinh thị , cô thấy sao?" trên mặt anh không có nụ cười, chỉ có vẻ mặt nghiêm túc.

Thân thể cô, lấy lòng anh ta?

Này.... ......... Nhất định là anh ta nói đùa, anh ta nhất định là quá tức giận nên mới nói những lời như vậy để sỉ nhục cô.

Chỉ cần cô cùng tôi lên giường, dùng thân thể của cô chuộc lỗi, tôi liền đem đơn đặt hàng trả lại cho cô". Nhìn vẻ mặt của cô có vẻ không tin, lần này anh trực tiếp nói rõ.

Ong ong ong

Ù ù ù.... .....

Lỗ tai cô như có vô số con ong mật đang bay múa

Cô không có nghe lầm, anh ta thật sự muốn cùng cô lên giường

Đinh Vũ Thiến, lắc lắc đầu, ngoáy ngoáy lỗ tai.

" Anh nói cái gì? Lên giường ư?" Vì muốn xác định mình không nghe nhầm, cô hỏi lại một lần nữa.

" Đúng lên giường." Có lẽ là bị động tác cô lắc đầu, ngoáy lỗ tai hấp dẫn,a nh không khỏi nheo mắt lại, cẩn thận đánh giá cái miệng nhỏ nhắn của cô gái này.

Trừ cái miệng nhỏ hồng hồng bên ngoài, cô còn có một đôi mắt to ngập nước, cùng một cái mũi nhỏ đáng yêu. Làm người ta ngưỡng một nhất, chính là da thịt trắng nõn nà.

Cô thật đúng là cô gái xinh xắn đáng yêu.

Diêm Trọng Uy nhìn cô một hồi giống như phát hiện ra châu lục mới, bắt đầu đối với cô sinh ra hứng thú.

Mới vừa rồi anh không chú ý đến cô do cái gọng kính kia, vì vậy không phát hiện cô gái này là cô gái xinh đẹp là một báu vật nha.

" Nói giỡn cũng phải có giới hạn."

Cô thật sự là rất tức giận : " Anh đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Dương Thăng, tại sao lại vô lễ như vậy, có thể cùng cô gái tùy tiện lên giường sao?"

Cô không thể nào tiếp nhận được đề nghị của anh ta được, đối với cô mà nói, lấy thân thể để giao dịch, thật là một chuyện vô cùng hoang đường.

Cô thật sự là có lỗi, nhưng đó chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, sẽ không nghiêm trọng đến mức muốn cô " lấy thân báo đáp chứ."

" Tôi không nói đùa, cũng không nhục nhã cô." Mặt anh nghiêm túc, rõ ràng anh rất nghiêm túc.

" nhưng mà tôi sẽ không bao giờ để anh nhục nhã mà không chút nào kháng cự."

Ngay trước nhân viên, ngay trước mặt khách hàng,cô gái xa lạ này cho vào quần anh đá lạnh thật sự là một nục nhã lớn từ lúc anh chào đời đến giờ.

Nghe vậy sự tức giận của cô giảm đi một nửa.



Anh ta giống như là một nhân vật cao cao tại thượng, lòng tự ái dĩ nhiên cao hơn so với người bình thường, lại càng sĩ diện hơn so với người bình thường vì vậy cô xài công phu để vỗ về tâm tình của đối phương.

" Tôi thật sự xin lỗi đã làm anh phải khó xử như vậy". Cô cúi đầu nhậm sai bày tỏ thành ý của mình.

" không thì tôi đăng báo nhận sai với anh, như vậy có thể hay không tiếp nhận."

" Đăng báo nhận lỗi ư, như thế sẽ càng nhiều người biết chuyện cười của cô và tôi hay sao?" Anh cười nhạo một tiếng.

" Vậy thì còn phương pháp gì mới khiến anh hết tức giận?" Cô phiến não nhíu mày.

" Mới vừa rồi tôi đã nói" Anh lạnh nhạt nói:" Cùng tôi lên giường, những thứ khác miễn bàn."

" Anh"

Người đàn ông này rõ ràng muốn ăn miếng trả miếng, chính là lấy phương thức nhục nhã để trả thù cô.

" Anh thân là tổng giám đốc của một công ty lớn thì nên lấy khoan dung, độ lượng chứ? Huống chi tôi là do sai sót,anh là một người đàn ông cần có phong độ chứ." Cô dùng lời nói đả kích anh, muốn anh từ bỏ ý tưởng buồn cười đó, sau đó cùng Đinh thị trở lại như xưa.

" Phong độ ? " Anh cười lạnh một tiếng

" nếu tôi không có phong độ thì bây giờ cô đã nằm dưới người tôi rồi, tôi không cưỡng bách cô mà tôi để cho cô lựa chọn, chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ tôn trọng cô?"

Cô nắm chạy tay kích động nói:" Anh lợi dụng đơn đặt hàng uy hiếp tôi, cái này cùng cưỡng bách có gì là khác nhau? Đây được coi là tôn trọng ư?"

Anh hếch mày lên : " đối phó với một cô gái làm nhục tôi như vậy, đó là điều cực hạn tôi có thể làm" .

"Nhưng mà.... ...... ......."

Cô đang muốn tiếp tục kháng nghị , không thể ngờ anh đột nhiên vươn tay lấy xuống mắt kính trên mặt cô.

" Này anh đang làm gì vậy?" trước mắt bỗng nhiên là một mảng mơ hồ, cô kinh hoàng sờ soạn bốn phía. " Mắt kính của tôi đâu? Đem mắt kính trả lại cho tôi!"

Không có mắt kính, cô giống như là người mù vậy.

" Cô là một người xinh đẹp, không nên dùng mắt kính xấu xí che khuất đi nửa khuôn mặt của cô."

Vốn anh chỉ muôn lấy mắt kính xuống ngăn cô không kháng nghị nhưng mà nhìn thấy đôi mắt như sương mù của cô, đôi lông mi dài dày khiến cho cô trở nên vô cùng hấp dẫn.

Cái trò chơi này dường như càng lúc càng thú vị đây.

Bất kể là cô gái này xấu hay đẹp, anh quyết định sẽ dạy dỗ cô thật tốt.

Chỉ là cô gái xinh đẹp sẽ làm trò chơi tăng thêm thú vị, tăng thêm hăng hái của đàn ông, anh thật là cao hứng khi đắc tội với một cô gái thanh tân thoát tục xinh đẹp, ít nhất để cho anh ở trong trò chơi này không cảm thấy quá nhàm chán, sẽ không buồn nôn.

Anh cố đi đem kiếng của cô để vào tay phải sau đó dấu ra sau lưng mình, mặc cho cô ở tước mặt anh cào loạn lên.

" Trả lại cho tôi, anh đem mắt kính trả lại cho tôi." cô vừa nóng vừa giận nhưng không dám nhào tới giành, dù sao nam nữ vật lộn, thì người chịu thiệt .

Bộ dáng cô hốt hoảng càng khiến anh hăng hái.

" Mặc dù tôi ở công ty không cùng phụ nữ làm bậy, nhưng mà hôm nay lại có thể ở chỗ này muốn cô." Anh cúi người bên tai cô nói nhỏ, hơi thở nóng hổi thở đến lỗ tai nhạy cảm của cô, khiến cho toàn thân cô trở nên tê dại.

Má ơi!

Cô bị dọa cho sợ.

Cho tới bây giờ chưa có người đàn ông nào nói với cô những loại lời nói này, cho dù vị hôn phu của cô hoa tâm cũng hay nói với cô những lời ngon tiếng ngọt, nhưng người đàn ông này lại giống như dã thú, chẳng những mở miệng nói muốn cô, hơn nữa còn muốn đem cô ăn sống nuốt tươi , bộ dạng giống như một người ăn thịt người.

Thảm hại chính là, đây chính là đia bàn của anh ta, anh ta có thể phát dục ở đây a, căn bản sẽ không chịu dừng lại.

Đinh Vũ Thiến hoàn toàn mất đi bộ dáng bình thường, xoay người hướng cửa xông , cô có li do tin tưởng, nếu không nhanh rời khỏi nơi đây cô sẽ nhanh chóng biến thành điểm tâm của người đàn ông này.

Đáng chết!

Cửa tại sao lại không thấy rồi, tay cầm cửa đang ở nơi nào ?

Trong phòng làm việc của tập đoàn Dương Thăng toàn bộ đều được làm bằng ngỗ , Đinh Vũ Như hoàn toàn không phân biệt được đâu là cửa ra.

Cô sợ hãi dò tìm, chỉ kém hét to hô cứu mạng.

" Cửa không ở nơi này."

Lục lọi nửa ngày, thanh âm Diêm Trọng Uy từ phía sau vang đến.

" Anh đứng tới đây." nhìn thấy anh càng ngày càng đến gần cô, cô phải tích cực rìm đường ra.

Mắt thấy cô kinh hoàng cùng luống cuống, an không nhịn được mỉm cười, tức giận trong lòng bỗng bay đi gần hết, gương mặt lạnh lùng giờ bắt đầu xuất hiện nụ cười.( Hura anh cười rồi

Hả, anh có ý gì?

Không nghĩ tới cô gái này thật "tinh khiết" anh không có dùng quyền cước, chỉ bằng vài ba lời nói khiến cô sợ đến "ngồi ỉu xìu" xem ra trò chơi trả thù này không mấy khó khăn, anh dễ dàng khiến cô chịu kinh sợ cùng nhục nhã.



" Này, mắt kính của cô." Anh thuận tay đeo cho cô mắt kính, tốt bụng chỉ cửa chính cho cô. " Cửa ở bên kia, cô đinh nhầm nơi."

Cuộc chiến đầu tiên, anh không muốn chơi quá nhiều, trò chơi phải có lần thứ nhất, lần thứ 2 thì mới thú vị được.

Cưả chính

Không cần người khác chỉ thị, khi mắt trở nên rõ ràng, cô lập tức xông tới cầm nắm cửa, chuẩn bị mở cửa co cẳng chạy.

" Chờ môt chút".

" Mời tránh ra". Cô sợ hãi hô to.

Người đàn ông này chỉ cho cô cửa chính tại sao lại không cho cô rời đi?

Ánh mắt anh ta đã không còn trở nên nghiêm túc mà thay vào đó là một thứ ánh sáng châm chọc.

" Muốn đơn hàng trở về, hãy tìm tôi." anh tiện tay móc ra danh thiếp, nhét vào trong bao da của cô.

" Tôi mới không.... ......." cô liều mạng lắc đầu đánh chết cũng không nhận cái giao dịch nhục nhã này.

" Vậy sao?"

Tràn đầy tự tin bật cười, anh tự kéo tay cô ra cửa chính, đi theo cô như chém đinh chặt sắt, từng chữ từng chữ nói rõ bắt buộc, cùng quyết tâm của anh.

" Tôi chờ cô."

Ngồi trong phòng làm việc, Đinh Vũ Như liên tục gọi điện thoại, hi vọng kì tích xuất hiện, đột nhiên có ngân hàng ra tay tương trợ, giúp công ty vượ qua cửa ải khó khăn này.

Chỉ tiếc là sự trợ giúp mà cô kiếm được chỉ như muối bỏ biển, đáng sợ hơn chính là những khách hàng khác nghe được thông tin công ty khó khăn, sợ công ty không cách nào giao hàng, đơn đặt hàng cũng nhanh chóng muốn rút về.

Dùng từ ngàn cân treo sợi tóc để hình dung tình trạng công ty bây giờ là đúng nhất.

Cô bắt đầu lại vuốt vuốt mắt kính che dấu sự chua sót trong lòng, trong đầu lại hiện lên gương mặt tuấn tú của Diêm Trọng Uy.

Khuôn mặt hắn tự tin, tựa hồ cô nhất định sẽ tìm đến anh ta , đáp ứng điều kiện của anh ta.

Cô nên đáp ứng anh ta sao?

Không giống như thái độ ban đầu, cô bắt đầu trở nên dao động.

Chẳng lẽ cô trơ mắt nhìn công ty đóng cửa, chẳng lẽ để tâm huyết cả đời của ba cô hủy trong chốc lát?

Vào lúc này thư kí của ba cô gọi điện thoại nội bộ đến.

" Trợ lí Đinh cô mau xuống đây, huyết áp của tổng giám đốc lại tăng cao" trong loa truyền đến âm thanh vội vàng của thư kí.

" anh để ba tôi nằm nghỉ ngơi, tôi lập tức đến ngay." cô vội vàng để điện thoại xuống, nhanh chóng chạy xuống chỗ ba cô.

Cao huyết áp là bệnh cũ của ba cô, gần đây do áp lực quá lớn khiến bệnh tái phát thường xuyên, ba ngày hai bữa đều phải dùng đến thuốc.

Mặc dù cả người chịu đau khổ, ông không một câu oán giận, chỉ là hi vọng con gái mình đến nhờ vả con rể tương lai trợ giúp, có tập đoàn Hướng Vinh , Đinh thị có thể tranh thủ thời gian giải quyết đơn hàng.

Nưng là Đinh Vũ Thiến không mở miệng hướng Nhan gia mở miệng, cô biết như vậy sẽ khiến mình nợ họ một ân tình, cô không thể nào cùng Nhan Dật Khải ở chung một chỗ, cô tình nguyện cùng người xa lạ lên giường , một lần nhục nhã còn hơn cả một đời thống khổ.

" à, ta xem công ty lần nay xong rồi, mọi người có tính toán gì chưa?"

Cô vừa đến phòng giải khát thì nghe được tiếng nói chuyện của một số người qua khe hở, không nhịn được vểnh tai lắng nghe.

" Tệ lắm rồi, gần đây bộ phận của chúng ta vô cùng mệt mỏi"

" Trong lúc này tìm được khách hàng nhưng không thể nào thế chỗ cho tập đoàn Dương Thăng được ".

" Bộ phận của tôi cũng vậy, tìm khắp nơi mà không ai cho chúng ta mượn tiền, haizzzzzz.... ....."

" tất cả đều do con gái của tổng giám đốc, mới vào được công ty 2 năm liền muốn cải tạo công ty, giờ thì hay rồi , nếu công ty đóng cưa chúng ta sẽ mất việc, thời buổi kinh tế khó khăn này, chúng ta đi đâu tìm việc làm đây?"

" Tôi mới nghe nói bệnh tình ông lại tái phát, tám phần là do công việc vất vả, con gái ông ấy quả nhiên là ngôi sao rắc rối, làm hại mọi người mất việc thì không nói, nói không chừng còn hại chết cha mình."

"Tổng giám đốc đối với chúng ta không tệ lắm, chúng ta không nên làm việc thất đức vậy được không?"

Nghe những lời nói của nhân viên, cô không khỏi tái nhợp mặt mày.

Ngoài mặt mọi người đối với cô vô cùng khách khí, không ngờ sau lưng họ lại nói cô như vậy.

Nhưng có thể trách ai? Tất cả đều do cô gây nên, nói lỗi do cô cũng ko6ng quá đáng.

Để cứu vãn tình thế chỉ có một cách.

Cô trở về phòng làm việc, tìm danh thiếp của Lý Trọng Uy trong bao da

Những lời nói của nhân viên không khiến cô tức giận, ngược lại còn cho cô thêm quyết tâm

Dù bất kể phương pháp gì, cô đều muốn đền bù sai lầm của mình, cho dù là bán thân thể cũng không hối hận.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Câu Được Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook