Chương 3: Cậu hai, anh già rồi!
Yu Yu
10/04/2023
Ngồi nói chuyện rôm rả một chút thì ông Nghĩa kêu Hai Thành dẫn cô đi chơi xung quanh làng. Mục đích chắc là muốn bồi dưỡng tình cảm cho cô với Hai Thành.
Vừa đi nhìn ngắm đồng ruộng vừa hóng mát cũng không tệ!!! Cảm giác về quê nó yên bình dễ sợ luôn, không giống như thành thị đông đúc tấp nập…
Hiện giờ Mỹ với Hai Thành đang đứng dưới gốc cây me tây to ơi là to, cây to nên cho bóng mát cũng rộng nữa!!!
Đang nhắm mắt hưởng thụ cơn gió nhè nhẹ thổi vào thì nghe người kế bên nhẹ giọng kêu.
" Đan Mỹ…"
Cô choàng mở mắt quay lại nhìn Hai Thành nói:" Chú kêu cháu ạ? "
Coi bộ Hai Thành thương Út Mỹ lung lắm, ánh mắt Cậu hai Thành nhìn Mỹ nó cứ xao xuyến làm sao ấy…
Hai Thành vẫn chăm chú nhìn Mỹ, nói: " Tối qua tôi đi công tác bên tỉnh không về kịp ăn tiệc chào mừng em trở về, tôi có món quà muốn tặng em."
Nói rồi Hai Thành lấy trong túi quần ra một chiếc hộp nhỏ nhỏ xinh xinh màu xám, tiếp đến là Cậu hai bật hộp ra bên trong có một cọng dây chuyền, mặt dây chuyền là một viên kim cương được cắt gọt tỉ mỉ…
Mỹ hơi bất ngờ vì món quà, biết là nhà giàu nhưng nếu tặng bạn bè bằng kim cương thì thật quá quý đi, cô vội nói: " Món quà này của chú quý quá cháu không nhận được đâu, chú về không kịp nhưng bây giờ chú dẫn cháu đi hóng mát đã là bù đắp cho cháu rồi!!! "
Nghe Út Mỹ nói Hai Thành hơi buồn, nhưng thoáng qua cái lại giống như nổi buồn đó đã được giấu vào sâu trong hóc mắt…Hai Thành kiên định nói: " Em cứ nhận đi, là tôi đặt làm cho em lâu rồi đó đa…"
Cô từ chối nói: " Nhưng mà…."
Chưa nói hết câu đã bị Hai Thành lên tiếng cắt ngang, nói: " Không có nhưng nhị gì hết, em nhận đi cho tôi vui. Để tôi đeo giúp em."
Vừa nói là tay Hai Thành vừa đeo sợi dây chuyền lên cổ cô rồi đó đa. Người gì mà nhanh lẹ quá trời!!! Nói cô chưa kịp trả lời nữa là đã làm xong xuôi đâu vào đấy hết rồi…
Hai Thành nhìn chiếc cổ trắng nhỏ giờ lại được điểm tô thêm bởi sự lấp lánh của sợi dây chuyền càng thêm đẹp mắt gì đâu á, Cậu hai Thành mỉm cười gật đầu hài lòng…
Ngồi im lặng thêm một lúc, Út Mỹ không nhịn được nữa liền hỏi: " Sao…sao mọi người lại nói khi cháu tròn 20 tuổi chú sẽ sang cưới cháu? "
Hai Thành như đang đợi câu này từ nãy giờ hay sao ấy, khi nghe Út Mỹ hỏi xong thì Cậu hai mỉm cười nói: " Em không nhớ hả? Chính em đã hứa khi em 20 tuổi em sẽ gả cho tôi mà."
Cô nghe Cậu hai Thành nói thì sững người ngơ ngác, cô thật sự không biết mình đã hứa sẽ gả cho Hai Thành khi nào nữa!!!
Hai Thành nhìn thấy cô ngơ ngơ thì đã biết câu trả lời là Út Mỹ không hề nhớ…
Cậu hai Thành thở dài một cái rồi bắt đầu kể: "Khi em mới lên 10 ấy, khi đó em đòi tôi tặng cho em bó kẹo được người ta làm thành hình bông hoa. Tôi hỏi em là tôi tặng bó kẹo hình bông hoa đó thì em gả cho tôi nhé? Em nói là em đồng ý, khi em 20 tuổi thì chú sang cưới em nhé…Tôi vẫn nhớ rõ từng lời em nói khi ấy, còn em chắc không còn nhớ rồi nhỉ? "
Cô nghe xong mà ngạc nhiên chết mất!!! Mèn ơi sao hồi đó cô gan dữ vậy cà? Dám kêu người ta qua hỏi cưới luôn mới ghê ấy chứ…
Thấy Mỹ cứ trợn tròn mắt ngạc nhiên, Hai Thành bật cười xoa đầu cô. Động tác hết sức tự nhiên, bởi từ nhỏ đến giờ đều vậy mà.
Một lúc sau lấy lại được bình tĩnh cô nói: "Mèn ơi lúc đó cháu mới 10 tuổi thôi, làm sao mà biết được cưới gả là cái gì chứ…"
Hai Thành coi bộ không vui, bình thường tính cọc lắm. Hễ không hài lòng cái gì là chắc nãy giờ long trời lở đất hết cả rồi, mà ngộ thay bây giờ không vừa ý ngược lại không cáo giận mà còn cười hề hề ấy…chắc là tại lí do là do Cô út Đan Mỹ đây mà!!!
Hai Thành tự nhiên muốn giở trò lưu manh ghê ấy, chứ sao mà cầm lòng cho đặng. Cô út Mỹ đã đẹp rồi mà còn nũng nịu như này thì làm lòng Cậu hai Thành ngứa ngáy hết cả lên, trêu ghẹo nói: " Em định nuốt lời hả? "
Út Mỹ cũng có phải dạng vừa đâu, còn hùng hồn chọc chọc chỉ chỉ dô ngực Hai Thành vừa nói:"Cậu hai, anh già rồi!!! Em mới 10 tuổi thôi đã bị ông chú 20 tuổi dụ dỗ rồi. Bây giờ 10 năm sau anh lại kiếm em thực hiện lời hứa khi nhỏ hả? Em mới không chịu…"
Nói đến câu cuối Út Mỹ đã chạy đi mất hút, bỏ lại Hai Thành bất lực chỉ biết ôm trán!!!
Mà cũng phải con người ta mới 10 tuổi có biết cái gì đã bị con cáo già như anh dụ dỗ, thôi kệ sao cũng được miễn cưới được người thương thì làm hồ ly chắc Cậu hai Thành cũng làm luôn quá!!!
Vừa đi nhìn ngắm đồng ruộng vừa hóng mát cũng không tệ!!! Cảm giác về quê nó yên bình dễ sợ luôn, không giống như thành thị đông đúc tấp nập…
Hiện giờ Mỹ với Hai Thành đang đứng dưới gốc cây me tây to ơi là to, cây to nên cho bóng mát cũng rộng nữa!!!
Đang nhắm mắt hưởng thụ cơn gió nhè nhẹ thổi vào thì nghe người kế bên nhẹ giọng kêu.
" Đan Mỹ…"
Cô choàng mở mắt quay lại nhìn Hai Thành nói:" Chú kêu cháu ạ? "
Coi bộ Hai Thành thương Út Mỹ lung lắm, ánh mắt Cậu hai Thành nhìn Mỹ nó cứ xao xuyến làm sao ấy…
Hai Thành vẫn chăm chú nhìn Mỹ, nói: " Tối qua tôi đi công tác bên tỉnh không về kịp ăn tiệc chào mừng em trở về, tôi có món quà muốn tặng em."
Nói rồi Hai Thành lấy trong túi quần ra một chiếc hộp nhỏ nhỏ xinh xinh màu xám, tiếp đến là Cậu hai bật hộp ra bên trong có một cọng dây chuyền, mặt dây chuyền là một viên kim cương được cắt gọt tỉ mỉ…
Mỹ hơi bất ngờ vì món quà, biết là nhà giàu nhưng nếu tặng bạn bè bằng kim cương thì thật quá quý đi, cô vội nói: " Món quà này của chú quý quá cháu không nhận được đâu, chú về không kịp nhưng bây giờ chú dẫn cháu đi hóng mát đã là bù đắp cho cháu rồi!!! "
Nghe Út Mỹ nói Hai Thành hơi buồn, nhưng thoáng qua cái lại giống như nổi buồn đó đã được giấu vào sâu trong hóc mắt…Hai Thành kiên định nói: " Em cứ nhận đi, là tôi đặt làm cho em lâu rồi đó đa…"
Cô từ chối nói: " Nhưng mà…."
Chưa nói hết câu đã bị Hai Thành lên tiếng cắt ngang, nói: " Không có nhưng nhị gì hết, em nhận đi cho tôi vui. Để tôi đeo giúp em."
Vừa nói là tay Hai Thành vừa đeo sợi dây chuyền lên cổ cô rồi đó đa. Người gì mà nhanh lẹ quá trời!!! Nói cô chưa kịp trả lời nữa là đã làm xong xuôi đâu vào đấy hết rồi…
Hai Thành nhìn chiếc cổ trắng nhỏ giờ lại được điểm tô thêm bởi sự lấp lánh của sợi dây chuyền càng thêm đẹp mắt gì đâu á, Cậu hai Thành mỉm cười gật đầu hài lòng…
Ngồi im lặng thêm một lúc, Út Mỹ không nhịn được nữa liền hỏi: " Sao…sao mọi người lại nói khi cháu tròn 20 tuổi chú sẽ sang cưới cháu? "
Hai Thành như đang đợi câu này từ nãy giờ hay sao ấy, khi nghe Út Mỹ hỏi xong thì Cậu hai mỉm cười nói: " Em không nhớ hả? Chính em đã hứa khi em 20 tuổi em sẽ gả cho tôi mà."
Cô nghe Cậu hai Thành nói thì sững người ngơ ngác, cô thật sự không biết mình đã hứa sẽ gả cho Hai Thành khi nào nữa!!!
Hai Thành nhìn thấy cô ngơ ngơ thì đã biết câu trả lời là Út Mỹ không hề nhớ…
Cậu hai Thành thở dài một cái rồi bắt đầu kể: "Khi em mới lên 10 ấy, khi đó em đòi tôi tặng cho em bó kẹo được người ta làm thành hình bông hoa. Tôi hỏi em là tôi tặng bó kẹo hình bông hoa đó thì em gả cho tôi nhé? Em nói là em đồng ý, khi em 20 tuổi thì chú sang cưới em nhé…Tôi vẫn nhớ rõ từng lời em nói khi ấy, còn em chắc không còn nhớ rồi nhỉ? "
Cô nghe xong mà ngạc nhiên chết mất!!! Mèn ơi sao hồi đó cô gan dữ vậy cà? Dám kêu người ta qua hỏi cưới luôn mới ghê ấy chứ…
Thấy Mỹ cứ trợn tròn mắt ngạc nhiên, Hai Thành bật cười xoa đầu cô. Động tác hết sức tự nhiên, bởi từ nhỏ đến giờ đều vậy mà.
Một lúc sau lấy lại được bình tĩnh cô nói: "Mèn ơi lúc đó cháu mới 10 tuổi thôi, làm sao mà biết được cưới gả là cái gì chứ…"
Hai Thành coi bộ không vui, bình thường tính cọc lắm. Hễ không hài lòng cái gì là chắc nãy giờ long trời lở đất hết cả rồi, mà ngộ thay bây giờ không vừa ý ngược lại không cáo giận mà còn cười hề hề ấy…chắc là tại lí do là do Cô út Đan Mỹ đây mà!!!
Hai Thành tự nhiên muốn giở trò lưu manh ghê ấy, chứ sao mà cầm lòng cho đặng. Cô út Mỹ đã đẹp rồi mà còn nũng nịu như này thì làm lòng Cậu hai Thành ngứa ngáy hết cả lên, trêu ghẹo nói: " Em định nuốt lời hả? "
Út Mỹ cũng có phải dạng vừa đâu, còn hùng hồn chọc chọc chỉ chỉ dô ngực Hai Thành vừa nói:"Cậu hai, anh già rồi!!! Em mới 10 tuổi thôi đã bị ông chú 20 tuổi dụ dỗ rồi. Bây giờ 10 năm sau anh lại kiếm em thực hiện lời hứa khi nhỏ hả? Em mới không chịu…"
Nói đến câu cuối Út Mỹ đã chạy đi mất hút, bỏ lại Hai Thành bất lực chỉ biết ôm trán!!!
Mà cũng phải con người ta mới 10 tuổi có biết cái gì đã bị con cáo già như anh dụ dỗ, thôi kệ sao cũng được miễn cưới được người thương thì làm hồ ly chắc Cậu hai Thành cũng làm luôn quá!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.