Cậu Hai, Anh Già Rồi!

Chương 27: Cỏ thơm

Yu Yu

10/04/2023

Đốc tờ nhìn mọi người theo chân cậu Hai Phương và Út Mỹ lên phòng, ông nhìn sang phía ông Nghĩa nghĩ nghĩ ông liền hỏi: " Tại sao cô Út lại phát bệnh? "

Ông Nghĩa thở dài nhớ lại hình ảnh con mèo đen nằm chết trong vũng máu đỏ âu kia, lòng ông thật sự giận…

Ông Nghĩa kiềm nén cơn giận vì con mèo làm hại con gái cưng của ông thành ra như vậy, ông tằng hắng một cái rồi nói: " Là bị mèo vồ lấy."

Đốc tờ nghe ông Nghĩa nói thế thì nhíu mày suy tư lặp lại lời ông Nghĩa vừa nói: " Bị mèo vồ lấy?"

Ông Nghĩa nhanh chống gật đầu, chắc nịch nói lại: " Đúng đó đa, là bị mèo vồ vào bám chặt trên người Út Mỹ sống chết không buông. Đến lúc thằng Hai Thành nó quăng con mèo một cái, nó dẫy chết mới thôi! "

Lúc ông chạy ra từ xa đã thấy rõ con mèo kia đang điên cuồng bám víu vào Út Mỹ như thể có gì đó khiến nó nổi điên. Nếu suy nghĩ theo chiều hướng con mèo bị Út Mỹ trêu chọc nên nổi cáu thì là không thể nào, bởi Út Mỹ né mèo còn không kịp thì làm sao có thể đi trêu chọc con mèo đen đó được chứ!

Đốc tờ im lặng như đang suy nghĩ gì đó, ngó thấy bộ đang nghiêm trọng của đốc tờ. Ông Nghĩa nhịn không được liền hỏi: " Cớ chi đốc tờ lại có vẻ mặt nghiêm trọng thế đa? "

Đốc tờ ngẩn mặt lên, lúc này dường như ông đã nghĩ ra được gì đó có tính nghiêm trọng.

Đốc tờ nhìn xung quanh một cái, hiện giờ phòng khách chỉ còn có ông Nghĩa và đốc tờ mà thôi. Cảm thấy yên tâm khi không có ai khác, đốc tờ liền nói ra nghi vẫn của mình với ông Nghĩa:"Ông Nghĩa đây có bao giờ nhìn thấy một con mèo nào tự dưng bỗng nổi điên với con người chưa? "

Ông Nghĩa thầm nghĩ, sau đó lại lắc đầu:"Không có, tôi chưa từng thấy mèo nào tự nhiên nổi điên cáu xé con người như vậy. Nếu có thì chỉ có khi con người đã tác động nên mới khiến nó trở thành như vậy…"

Nói đoạn ông Nghĩa giật mình, như nhìn thấu điều gì đó. Ông Nghĩa trố mắt nhìn đốc tờ, đốc tờ gật đầu như nói ý nghĩ của ông cũng giống với đốc tờ…

Ông Nghĩa giật giật khoé môi, mấp máy vài lần mới thành tiếng: " Chẵn lẻ nào…? "

Đốc tờ gật đầu tiếp lời ông Nghĩa: " Ờ tôi cũng nghĩ như ông…"

Không đợi ông Nghĩa lên tiếng, đốc tờ nói thêm: " Ông còn cái xác của con mèo không? Đưa tôi xem thử coi thế nào."

Ông Nghĩa gật đầu, bước ra phía trước ngó vài cái sau đó ngoắc ngoắc tay ý bảo thằng hầu đi lại.



Thằng hầu thấy ông chủ kêu, thì vội vội vàng vàng chạy tới nghe dặn.

Ông Nghĩa nhìn thằng hầu một cái, rồi ông hơi thấp giọng bảo: " Mày chạy ra ngoài sân lấy bao gói xác con mèo đen lại đây cho ông. Mày làm trong êm đềm nghe chưa con? không được nói với ai, mày mà hó hé là tao đánh gãy chân."

Thằng hầu nghe ông chủ hâm he thì sợ phát run, nó thầm nghĩ phận tôi tớ như nó sau dám làm điều càn quấy sau lưng chủ chứ đa!

Một lát sau, thằng hầu trở lại tay nó cầm theo một cái bao nhỏ.

Ông Nghĩa phất tay ý bảo nó đi chỗ khác, đốc tờ thấy người đã đi thì liền tiến lại vạch miệng bao ra.

Ông mang bao tay y tế mới được cấp phát dạo gần đây của bệnh viện trên tỉnh. Đốc tờ lôi xác con mèo ra đặt lên trên bề mặt bao để tránh làm dơ sàn, tay ông nhanh lẹ lật tới lật lui một lúc, ông còn cầm dao giải phẫu con mèo một cách bình tĩnh…

Có lẽ vì mới chết vài tiếng trước cho nên cuộc giải phẫu mèo rất nhanh đã kết thúc, bởi đốc tờ đã có được đáp án cần tìm.

Đốc tờ tháo bỏ bao tay y tế đã dính đầy máu, ông đẩy gọng kính trên mũi lên một chút.

Đoạn lại trầm ngâm nhìn xác con mèo, đốc tờ thở dài nói: " Đúng như tôi nghĩ, con mèo này đã bị kích thích bởi mùi cỏ thơm nên nó mới hưng phấn như điên mà bổ nhào vào người cô Út."

Ông Nghĩa cả kinh, hỏi lại: " Cỏ thơm? "

Đốc tờ gật đầu chắc nịch, ông nói: " Đúng là cỏ thơm, là loại cỏ thơm đặc biệt dành để thu hút loài mèo."

Ông Nghĩa nghĩ nghĩ gì đó, đoạn lại quay sang nói: " Chắc chắn Út Mỹ sẽ không dùng loại này để sử dụng đâu…"

Đốc tờ cũng hiểu nhưng để lý giải được vấn đề này thì rất nan giải, ông nhìn xác con mèo rồi nói: " Tạm thời chúng ta giấu chuyện này, đợi cô Út tỉnh lại tôi sẽ hỏi một vài vấn đề là có thể biết ngay kết quả."

Ông Nghĩa cũng gật gù đồng ý, tiễn đốc tờ đi xa nhưng lòng ông Nghĩa lại như lửa đốt. Ông thầm nghĩ đợi khi biết được chuyện này là vô tình hay có kẻ cố ý, nếu là vế sau thì ông nhất định sẽ khiến cho người nọ trả cái giá thật đắt vì đã làm hại đến tính mạng con gái cưng của ông!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cậu Hai, Anh Già Rồi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook