Chương 17: Giỏ trà
Yu Yu
10/04/2023
Sau khi dìu Út Mỹ lên phòng là con Mén nó ở trển luôn tới khuya mới chịu đi xuống tắm rửa đi ngủ. Không biết làm cái chi mà kể từ hôm bị con mèo nó dọa cho tới giờ là thấy Út Mỹ ít khi đi xuống sân hẳn luôn, còn con Mén thì nó cũng đeo theo cô Út nhà nó ở trên phòng luôn ấy chứ.
Kể từ bữa đó tới nay cũng đã một tuần trôi qua, hôm nay bên nhà Đại gia Lê Nhân có giỗ nên cả nhà cô được mời sang chơi. Sáng ra ông Nghĩa với bà Hoa đã sang nhà ông Nhân sớm rồi, ba với má cô qua thắp nén nhang rồi cũng có việc phải đi, vì có công chuyện mần ăn gấp nên ông Nghĩa với bà Hoa đi trước, trước khi đi còn lên phòng dặn dò Út Mỹ phải tranh thủ qua bên nhà ở bển sớm.
Sáng sớm con Mén nó đã than trời than đất là nó đau bụng tiêu chảy cả đêm nên thành ra bữa nay đi giỗ nhà Đại gia Lê Nhân nó không đi cùng Út Mỹ được. Cô có xuống phòng thăm nó, nhìn nó ôm bụng mà thấy thương…cô đi ra dặn dì Bảy đi mua thuốc cho con Mén nó uống.
Trong nhà ai cũng bận hết chỉ còn con Bưởi với con Sen là rảnh hà, Út Mỹ nhìn nhìn hai đứa nó nói: " Con Bưởi với con Sen đứa nào rảnh thì đi với cô qua nhà chú Nhân ăn giỗ."
Con Bưởi với con Sen bốn mắt nhìn nhau, nhìn mặt đứa nào cũng muốn đi hết chơn…Cô ngồi đợi hai đứa nó trả lời, con Bưởi nó nhát hơn nên có muốn đi nó cũng không dám nói, còn con Sen thì nó dạng hơn con Bưởi, nó muốn đi nên liền nhanh miệng nhìn Út Mỹ thành khẩn nói:"Dạ cô, chị Bưởi không lên tiếng đi thì cô cho em đi theo hầu cô nha…"
Út Mỹ đảo mắt nhìn con Bưởi một cái, cô thấy mặt con Bưởi buồn buồn nhưng mà biết làm sao được, cô đã cho cơ hội rồi mà nó không chịu lên tiếng nữa thì chịu thôi.
Thấy vậy cô cũng gật đầu cho con Sen đi theo, nói: " Ờ mày đi soạn đi Sen, xíu nữa mang mấy cái giỏ trái cây mà cô chuẩn bị ra xe luôn nghe."
Con Sen " Dạ " một tiếng rồi nó cong chân chạy đi soạn đồ để mà xíu nữa mang theo biếu.
Út Mỹ dặn dò dì Bảy với con Bưởi chăm sóc cho con Mén xong thì cũng đi lên phòng tắm rửa soạn đồ.
Từ nhà cô tới nhà Đại gia Lê Nhân thì không xa, ngồi xe một lát là tới liền hà. Xe vừa tới là đã thấy Hai Thành rồi, người gì đâu mà đẹp trai mặn mà dữ không biết…cậu Hai đang đứng đãi khách trong đám đông, có lẽ vì vẻ ngoài điển trai nổi bật nên thành ra nhìn một cái liền thấy cậu Hai Thành liền luôn ấy.
Út Mỹ đẩy cửa bước xuống xe, rồi lại lúi húi kêu con Sen xách quà vào biếu.
Bên này từ khi xe của Út Mỹ chạy vào thì Hai Thành đã thấy rồi. Cậu Hai nhanh chóng chào hỏi khách ở bàn xong rồi lại nhanh chân đi lại chỗ Út Mỹ. Hai Thành cả tuần nay chưa gặp được Út Mỹ, cậu có qua thăm cô sau vụ con mèo nhưng mà cô toàn đuổi khéo cậu về…đến mặt cô cậu còn chả được nhìn…nên thành ra bây giờ ngó bộ chắc cậu Hai Thành nhớ nhung cô Út Mỹ lắm đa…
Hai Thành cười, hớn hở chạy lại cô. Nhìn thấy cô, cậu Hai mừng ra mặt luôn ấy, Hai Thành cười nói: " Có cần tôi phụ không? "
Út Mỹ đang xách giỏ trái cây, con Sen thì xách giỏ trà hoa hồng. Nghe Hai Thành hỏi thì cả hai chủ tớ quay lại nhìn, Út Mỹ cười gật đầu chào:"Chú, không cần đâu cháu tự mang vào được ấy mà."
Hai Thành chìa tay giật lấy giỏ trái cây trên tay Út Mỹ, một tay cầm lấy giỏ trái cây, một tay thì nhẹ nhàng xoa đầu cô, ánh mắt cậu nhìn Út Mỹ muốn bao nhiêu dịu dàng liền có bấy nhiêu, cậu nói: " Đưa đây, nặng."
Mới vừa cầm giỏ trái cây trên tay thì " bịch " một tiếng, Hai Thành cùng Út Mỹ quay lại thì thấy giỏ trà bị con Sen làm rớt, may là ở ngoài giỏ được bọc lại bằng miếng giấy kiếng gói quà nên thành ra là hộp trà bên trong không có văng ra ngoài.
Con Sen run run nhặt giỏ trà lên, nó rưng rưng nước mắt nhìn cô, giọng run rẩy nói: " Dạ…dạ em xin lỗi, em xin lỗi cô, tại tay em bị đau nên mới cầm không chắc. Em xin lỗi cô….cô ơi…"
Út Mỹ nhíu mày nhìn con Sen, nói: " Lỡ rớt thì thôi, mày làm như cô ăn thịt mày vậy Sen. Thôi lỡ rồi…mai mốt cẩn thận hơn biết chưa? Tay đau thì đưa giỏ trà đây cô cầm."
Con Sen gật đầu thành khẩn nói: " Dạ em biết rồi cô, nhất định em sẽ cẩn thận hơn. Em cảm ơn cô."
Út Mỹ gật đầu, cầm lấy giỏ trà.
Hai Thành nhíu mày, không nói không rằng liền cầm luôn giỏ trà trong tay cô.
Con Sen nó thấy cậu Hai Thành cầm giỏ trà thì mừng sau đó lại vội cuối đầu nói: " Dạ em cảm ơn cậu."
Hai Thành lạnh nhạt nói: " Tôi xách cho cô Út của cô…chứ không phải cô. Nên là không cần cảm ơn làm chi đâu."
Cậu Hai Thành không nhìn nó, mắt cậu chỉ nhìn cô Út thôi…
Nụ cười trên môi con Sen chợt tắt, nó gượng cười gật đầu nói: " Dạ…dạ cảm ơn cậu đã xách dùm cô nhà em."
Hai Thành không nói gì thêm, Út Mỹ nhìn thoáng qua con Sen rồi lại tiếp tục nói chuyện với Hai Thành.
Kể từ bữa đó tới nay cũng đã một tuần trôi qua, hôm nay bên nhà Đại gia Lê Nhân có giỗ nên cả nhà cô được mời sang chơi. Sáng ra ông Nghĩa với bà Hoa đã sang nhà ông Nhân sớm rồi, ba với má cô qua thắp nén nhang rồi cũng có việc phải đi, vì có công chuyện mần ăn gấp nên ông Nghĩa với bà Hoa đi trước, trước khi đi còn lên phòng dặn dò Út Mỹ phải tranh thủ qua bên nhà ở bển sớm.
Sáng sớm con Mén nó đã than trời than đất là nó đau bụng tiêu chảy cả đêm nên thành ra bữa nay đi giỗ nhà Đại gia Lê Nhân nó không đi cùng Út Mỹ được. Cô có xuống phòng thăm nó, nhìn nó ôm bụng mà thấy thương…cô đi ra dặn dì Bảy đi mua thuốc cho con Mén nó uống.
Trong nhà ai cũng bận hết chỉ còn con Bưởi với con Sen là rảnh hà, Út Mỹ nhìn nhìn hai đứa nó nói: " Con Bưởi với con Sen đứa nào rảnh thì đi với cô qua nhà chú Nhân ăn giỗ."
Con Bưởi với con Sen bốn mắt nhìn nhau, nhìn mặt đứa nào cũng muốn đi hết chơn…Cô ngồi đợi hai đứa nó trả lời, con Bưởi nó nhát hơn nên có muốn đi nó cũng không dám nói, còn con Sen thì nó dạng hơn con Bưởi, nó muốn đi nên liền nhanh miệng nhìn Út Mỹ thành khẩn nói:"Dạ cô, chị Bưởi không lên tiếng đi thì cô cho em đi theo hầu cô nha…"
Út Mỹ đảo mắt nhìn con Bưởi một cái, cô thấy mặt con Bưởi buồn buồn nhưng mà biết làm sao được, cô đã cho cơ hội rồi mà nó không chịu lên tiếng nữa thì chịu thôi.
Thấy vậy cô cũng gật đầu cho con Sen đi theo, nói: " Ờ mày đi soạn đi Sen, xíu nữa mang mấy cái giỏ trái cây mà cô chuẩn bị ra xe luôn nghe."
Con Sen " Dạ " một tiếng rồi nó cong chân chạy đi soạn đồ để mà xíu nữa mang theo biếu.
Út Mỹ dặn dò dì Bảy với con Bưởi chăm sóc cho con Mén xong thì cũng đi lên phòng tắm rửa soạn đồ.
Từ nhà cô tới nhà Đại gia Lê Nhân thì không xa, ngồi xe một lát là tới liền hà. Xe vừa tới là đã thấy Hai Thành rồi, người gì đâu mà đẹp trai mặn mà dữ không biết…cậu Hai đang đứng đãi khách trong đám đông, có lẽ vì vẻ ngoài điển trai nổi bật nên thành ra nhìn một cái liền thấy cậu Hai Thành liền luôn ấy.
Út Mỹ đẩy cửa bước xuống xe, rồi lại lúi húi kêu con Sen xách quà vào biếu.
Bên này từ khi xe của Út Mỹ chạy vào thì Hai Thành đã thấy rồi. Cậu Hai nhanh chóng chào hỏi khách ở bàn xong rồi lại nhanh chân đi lại chỗ Út Mỹ. Hai Thành cả tuần nay chưa gặp được Út Mỹ, cậu có qua thăm cô sau vụ con mèo nhưng mà cô toàn đuổi khéo cậu về…đến mặt cô cậu còn chả được nhìn…nên thành ra bây giờ ngó bộ chắc cậu Hai Thành nhớ nhung cô Út Mỹ lắm đa…
Hai Thành cười, hớn hở chạy lại cô. Nhìn thấy cô, cậu Hai mừng ra mặt luôn ấy, Hai Thành cười nói: " Có cần tôi phụ không? "
Út Mỹ đang xách giỏ trái cây, con Sen thì xách giỏ trà hoa hồng. Nghe Hai Thành hỏi thì cả hai chủ tớ quay lại nhìn, Út Mỹ cười gật đầu chào:"Chú, không cần đâu cháu tự mang vào được ấy mà."
Hai Thành chìa tay giật lấy giỏ trái cây trên tay Út Mỹ, một tay cầm lấy giỏ trái cây, một tay thì nhẹ nhàng xoa đầu cô, ánh mắt cậu nhìn Út Mỹ muốn bao nhiêu dịu dàng liền có bấy nhiêu, cậu nói: " Đưa đây, nặng."
Mới vừa cầm giỏ trái cây trên tay thì " bịch " một tiếng, Hai Thành cùng Út Mỹ quay lại thì thấy giỏ trà bị con Sen làm rớt, may là ở ngoài giỏ được bọc lại bằng miếng giấy kiếng gói quà nên thành ra là hộp trà bên trong không có văng ra ngoài.
Con Sen run run nhặt giỏ trà lên, nó rưng rưng nước mắt nhìn cô, giọng run rẩy nói: " Dạ…dạ em xin lỗi, em xin lỗi cô, tại tay em bị đau nên mới cầm không chắc. Em xin lỗi cô….cô ơi…"
Út Mỹ nhíu mày nhìn con Sen, nói: " Lỡ rớt thì thôi, mày làm như cô ăn thịt mày vậy Sen. Thôi lỡ rồi…mai mốt cẩn thận hơn biết chưa? Tay đau thì đưa giỏ trà đây cô cầm."
Con Sen gật đầu thành khẩn nói: " Dạ em biết rồi cô, nhất định em sẽ cẩn thận hơn. Em cảm ơn cô."
Út Mỹ gật đầu, cầm lấy giỏ trà.
Hai Thành nhíu mày, không nói không rằng liền cầm luôn giỏ trà trong tay cô.
Con Sen nó thấy cậu Hai Thành cầm giỏ trà thì mừng sau đó lại vội cuối đầu nói: " Dạ em cảm ơn cậu."
Hai Thành lạnh nhạt nói: " Tôi xách cho cô Út của cô…chứ không phải cô. Nên là không cần cảm ơn làm chi đâu."
Cậu Hai Thành không nhìn nó, mắt cậu chỉ nhìn cô Út thôi…
Nụ cười trên môi con Sen chợt tắt, nó gượng cười gật đầu nói: " Dạ…dạ cảm ơn cậu đã xách dùm cô nhà em."
Hai Thành không nói gì thêm, Út Mỹ nhìn thoáng qua con Sen rồi lại tiếp tục nói chuyện với Hai Thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.