Chương 7: Vu khống
Yu Yu
10/04/2023
Đốc tờ nhìn mọi người rồi nói: " Xin hỏi ở đây có ai nhận gạo từ nhà Đại gia Nguyễn không?"
Phần lớn mọi người trong đám đông đều giơ tay, tức là những người này tất cả đều nhận được gạo từ nhà Đại gia Nguyễn phát.
Đốc tờ gật đầu hỏi tiếp: " Vậy cho tôi hỏi là có ai bị trường hợp gạo bị hư như này không? "
Mọi người nhìn nhau bàn tán một hơi cũng im re, không ai nói gì hết.
Đốc tờ lại nói tiếp: " Vậy tức là chỉ có một trường hợp của người này là bị hư thôi. Vậy xin mời bà con cô bác nhìn xem tôi làm thí nghiệm."
Nói rồi đốc tờ mở trong túi lấy ra một ống kim loại nhỏ, sau đó ông chế nước trong ống đó lên phần gạo mới được lấy lên khi nãy. Đợi tầm một phút gạo trong chén bắt đầu hôi rồi lên móc…
Dưới sự ngỡ ngàng của bà con, đốc tờ mỉm cười nói: " Khi nãy khi tôi kiểm tra gạo trong bao, tôi phát hiện có mùi của chất X. Chất X là chất gây hư đồ ăn nhanh nhất và làm ngộ độc thức ăn cấp tính, như mọi người đã thấy tôi đã làm thí nghiệm cho mọi người xem chất X gây hư móc gạo chỉ trong một phút…như vậy tức là việc này nhà Đại gia Nguyễn bị vu oan."
Bà con nghe xong vỗ tay " Bốp, bốp ".
Người phụ nữ kia mới lên tiếng quát: " Các người vỗ tay cái gì? Bọn nó là cá mè một lứa hết đó. Cùng nhau lừa gạt mọi người, ông khai ra đi có phải ông bị bọn nó mua chuộc phải không? "
Người nọ vừa nói vừa chỉ chỉ trỏ trỏ, đốc tờ coi bộ bực mình nói: " Cô kia tôi có uy tính cỡ nào trong làng này biết rõ. Tôi thấy cô lạ chắc là người xứ khác mới tới phải không? Tôi không biết cô làm sao mà đi hại người nhưng tôi khuyên cô nên nhận lỗi và xin lỗi đi."
Nói gì chứ ông đốc tờ này là đốc tờ được nhiều người kính nể nhất trong làng, ông ngay thẳng với hay khám và chữa bệnh miễn phí cho trẻ em nghèo nên được nhiều người quý mến lung lắm!
Mọi người có vẻ tin đốc tờ hơn lời người phụ nữ kia. Nên không ai bàn tán gì hết…
Út Mỹ lên tiếng cảm ơn đốc tờ, rồi quay sang nói: " Con trai chị tên Đức năm nay 8 tuổi phải không? "
Người phụ nữ kia giật mình, trợn mắt quát:"Sao mày biết, mày làm gì con tao? Hả con khốn."
Người nọ định nhào lại cấu xé Út Mỹ nhưng bị bà Hoa, mợ Thảo với con Mén đè lại. Tưởng gì chứ định đánh Út Mỹ thì phải bước qua xác nhiều người lắm đó đa!
Mỹ cười khinh nói tiếp: " Vậy là đúng rồi hen, tôi có làm gì đâu. Chỉ điều tra một chút thôi…"
Nói đến đây cô quay sang phía người dân rồi nói: " Khi nãy cô này có nói là con cổ do ăn gạo nhà tôi nên mới bị ngộ độc mà nhập viện, nhưng theo tôi tra thì thông tin con cô ấy bị đau bao tử nên mới nhập viện theo dõi…"
Nói đến đây bà con bắt đầu chỉ trỏ người phụ nữ kia. Con mẻ coi bộ muốn làm càng, cãi lại:"Nói dối, con tao bị ngộ độc thức ăn do nhà mày phát. Mày nói dối, con quỷ cái tao đánh chết mẹ mày!"
Cô cười khẩy giơ lên sấp giấy trong tay: " Bà con ai không tin có thể đến để nhìn xem hồ sơ bệnh án. Cảm ơn cô bác nãy giờ ở lại xem để gia đình tôi chứng minh được sự trong sạch, cảm ơn! "
Nói rồi mọi người kéo nhau ra về hết, cổng nhà được cô kêu nên đám người làm đóng lại luôn.
Cô quay lại nhìn người phụ nữ kia, nói: " Ai sai mày tới đây? "
Người kia liếc mắt chỗ khác nói: " Mày nói gì tao không hiểu, mày muốn làm gì tao hả con quỷ cái?"
Má nó con này quá mất dạy rồi! Chửi cô từ nãy tới giờ…
" Bốp " Út Mỹ thẳng tay tát vào mặt người kia. Vừa tát vừa nói: " Mất dạy."
Người kia ăn trọn cái tát đau điếng, miệng không ngưng chửi: " Mẹ mày con quỷ, tao đánh chết mẹ mày."
Nói rồi chưa kịp vùng vẫy thì bị Út Mỹ nắm đầu lôi ngược lại.
Coi bộ Cô út giận lắm rồi: " Má nó, mày ngon mày đánh tao thử coi. Tao tán một cái không văng não mới sợ! "
Út Mỹ ngồi đè lên người người kia vừa tát vừa nói: " Này là mày dám xô chị tao nè, này là chửi cả nhà tao, này là chửi tao nè…" Mỗi lần nói là mỗi lần cú tát thần chưởng của Cô út Mỹ giáng xuống.
Mợ Thảo sợ Út Mỹ đánh một hơi chết người, nên mợ chạy lại ôm Mỹ ra, rưng rưng nói: " Mỹ ơi Mỹ…chị hai không sao hết em đừng có đánh nữa..Mỹ ơi…"
Cô sợ trúng chị hai nên đứng dậy, bực dọc nói:"Trời ơi chị khóc cái gì? Em chưa đánh chết nó đâu. Má con mất dạy, lôi cổ nó ra ngoài cho tao." Câu sau là nói với đám người làm, nói rồi cô bực bội đi vô trong.
Phần lớn mọi người trong đám đông đều giơ tay, tức là những người này tất cả đều nhận được gạo từ nhà Đại gia Nguyễn phát.
Đốc tờ gật đầu hỏi tiếp: " Vậy cho tôi hỏi là có ai bị trường hợp gạo bị hư như này không? "
Mọi người nhìn nhau bàn tán một hơi cũng im re, không ai nói gì hết.
Đốc tờ lại nói tiếp: " Vậy tức là chỉ có một trường hợp của người này là bị hư thôi. Vậy xin mời bà con cô bác nhìn xem tôi làm thí nghiệm."
Nói rồi đốc tờ mở trong túi lấy ra một ống kim loại nhỏ, sau đó ông chế nước trong ống đó lên phần gạo mới được lấy lên khi nãy. Đợi tầm một phút gạo trong chén bắt đầu hôi rồi lên móc…
Dưới sự ngỡ ngàng của bà con, đốc tờ mỉm cười nói: " Khi nãy khi tôi kiểm tra gạo trong bao, tôi phát hiện có mùi của chất X. Chất X là chất gây hư đồ ăn nhanh nhất và làm ngộ độc thức ăn cấp tính, như mọi người đã thấy tôi đã làm thí nghiệm cho mọi người xem chất X gây hư móc gạo chỉ trong một phút…như vậy tức là việc này nhà Đại gia Nguyễn bị vu oan."
Bà con nghe xong vỗ tay " Bốp, bốp ".
Người phụ nữ kia mới lên tiếng quát: " Các người vỗ tay cái gì? Bọn nó là cá mè một lứa hết đó. Cùng nhau lừa gạt mọi người, ông khai ra đi có phải ông bị bọn nó mua chuộc phải không? "
Người nọ vừa nói vừa chỉ chỉ trỏ trỏ, đốc tờ coi bộ bực mình nói: " Cô kia tôi có uy tính cỡ nào trong làng này biết rõ. Tôi thấy cô lạ chắc là người xứ khác mới tới phải không? Tôi không biết cô làm sao mà đi hại người nhưng tôi khuyên cô nên nhận lỗi và xin lỗi đi."
Nói gì chứ ông đốc tờ này là đốc tờ được nhiều người kính nể nhất trong làng, ông ngay thẳng với hay khám và chữa bệnh miễn phí cho trẻ em nghèo nên được nhiều người quý mến lung lắm!
Mọi người có vẻ tin đốc tờ hơn lời người phụ nữ kia. Nên không ai bàn tán gì hết…
Út Mỹ lên tiếng cảm ơn đốc tờ, rồi quay sang nói: " Con trai chị tên Đức năm nay 8 tuổi phải không? "
Người phụ nữ kia giật mình, trợn mắt quát:"Sao mày biết, mày làm gì con tao? Hả con khốn."
Người nọ định nhào lại cấu xé Út Mỹ nhưng bị bà Hoa, mợ Thảo với con Mén đè lại. Tưởng gì chứ định đánh Út Mỹ thì phải bước qua xác nhiều người lắm đó đa!
Mỹ cười khinh nói tiếp: " Vậy là đúng rồi hen, tôi có làm gì đâu. Chỉ điều tra một chút thôi…"
Nói đến đây cô quay sang phía người dân rồi nói: " Khi nãy cô này có nói là con cổ do ăn gạo nhà tôi nên mới bị ngộ độc mà nhập viện, nhưng theo tôi tra thì thông tin con cô ấy bị đau bao tử nên mới nhập viện theo dõi…"
Nói đến đây bà con bắt đầu chỉ trỏ người phụ nữ kia. Con mẻ coi bộ muốn làm càng, cãi lại:"Nói dối, con tao bị ngộ độc thức ăn do nhà mày phát. Mày nói dối, con quỷ cái tao đánh chết mẹ mày!"
Cô cười khẩy giơ lên sấp giấy trong tay: " Bà con ai không tin có thể đến để nhìn xem hồ sơ bệnh án. Cảm ơn cô bác nãy giờ ở lại xem để gia đình tôi chứng minh được sự trong sạch, cảm ơn! "
Nói rồi mọi người kéo nhau ra về hết, cổng nhà được cô kêu nên đám người làm đóng lại luôn.
Cô quay lại nhìn người phụ nữ kia, nói: " Ai sai mày tới đây? "
Người kia liếc mắt chỗ khác nói: " Mày nói gì tao không hiểu, mày muốn làm gì tao hả con quỷ cái?"
Má nó con này quá mất dạy rồi! Chửi cô từ nãy tới giờ…
" Bốp " Út Mỹ thẳng tay tát vào mặt người kia. Vừa tát vừa nói: " Mất dạy."
Người kia ăn trọn cái tát đau điếng, miệng không ngưng chửi: " Mẹ mày con quỷ, tao đánh chết mẹ mày."
Nói rồi chưa kịp vùng vẫy thì bị Út Mỹ nắm đầu lôi ngược lại.
Coi bộ Cô út giận lắm rồi: " Má nó, mày ngon mày đánh tao thử coi. Tao tán một cái không văng não mới sợ! "
Út Mỹ ngồi đè lên người người kia vừa tát vừa nói: " Này là mày dám xô chị tao nè, này là chửi cả nhà tao, này là chửi tao nè…" Mỗi lần nói là mỗi lần cú tát thần chưởng của Cô út Mỹ giáng xuống.
Mợ Thảo sợ Út Mỹ đánh một hơi chết người, nên mợ chạy lại ôm Mỹ ra, rưng rưng nói: " Mỹ ơi Mỹ…chị hai không sao hết em đừng có đánh nữa..Mỹ ơi…"
Cô sợ trúng chị hai nên đứng dậy, bực dọc nói:"Trời ơi chị khóc cái gì? Em chưa đánh chết nó đâu. Má con mất dạy, lôi cổ nó ra ngoài cho tao." Câu sau là nói với đám người làm, nói rồi cô bực bội đi vô trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.