Chương 13: Cậu Hai lên đường đi thi
Đỗ Vũ Hoàng Ngân
06/06/2024
Không để cho Lợn giải thích, cậu
Hai một tay nhấc thằng Lợn lên vai một cách gọn ơ, như cái cách mà cậu
vác chiếc gùi ý, mà thằng Lợn thì ốm tong teo, so với chiếc gùi thì nhẹ
hơn đôi chút, cậu vỗ vào mông Lợn cái chát, làm Lợn đau điếng hồn luôn.
- Về phòng đi rồi cậu hỏi tội mày sau.
Đi ngang qua con Mận, cậu không quên để lại cho nó một cái nhìn khiêu khích, con Mận không dám nhìn thẳng vào mặt cậu, chỉ hèn mọn đứng nhìn cậu vác người thương của nó đi.
Cậu vừa đi xong, cái mỏ con Mận bắt đầu giật giật, nó vừa bưng bát canh tổ yến cho phú bà vừa giận run cả hai tay, nếu khi nãy không bị cậu Hai phá đám vào thời điểm then chốt thì chắc thằng Lợn đã bị chiêu mỹ nhân kế của nó mê hoặc rồi, cậu Hai khó ưa như vậy hèn gì con gái trong thôn này ai cũng thích có mỗi mình thằng Lợn.
Bịch, cậu Hai ném Lợn lên giường, cậu lấy từ đâu ra một sợi dây thừng, Lợn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị cậu cột chân mình vào chân của cậu, sau khi làm xong cậu nhìn ngắm lại thành quả của mình rồi cười đắc ý.
- Từ bây giờ cho tới lúc cậu thi, mày phải ở bên cạnh cậu không được rời xa nửa bước, hiểu chưa?
- Rồi lỡ con muốn đi giải quyết thì sao hả cậu?
- Cậu đi chung với mày.
- Không được đâu.
- Cùng là đàn ông với nhau thì mày ngại cái gì?
- Con...con, không biết đâu! Nếu cậu quá đáng như vậy thì con sẽ nhịn, không đi luôn.
- Cậu cũng nhịn cùng mày.
Cậu rất dứt khoát, cậu nói rồi cậu lấy sách ra chăm chú học bài, cậu lờ luôn thằng Lợn.
Xem ra cách mưu kế của thằng Lợn căn bản là không có tác dụng với cậu, Lợn bất lực toàn tập, dù sao nó cũng là người sai trước nên nào có dám trách cậu đâu, học được một lúc, cậu than nực, Lợn nhanh nhảu lấy cây quạt mo ra để quạt cho cậu, bình thường nó đi mau lắm ý, tại hôm nay bị vướng thêm cái chân cậu nữa, di chuyển có phần khó khăn.
Cậu Hai thà chịu khó đi chung với Lợn chứ nhất quyết không chịu cởi trói cho nó, Lợn cũng thi gan với cậu, Lợn giả vờ vấp phải cục đá té xuống đất, làm cậu súyt té dập mặt chung với nó luôn, cậu Hai biết tỏng chiêu trò vặt vãnh của Lợn ấy chứ, chỉ có bao nhiêu đó mà tưởng đã làm khó được cậu ư? Gà mờ.
Chủ tớ họ, học ngày học đêm, chăm chỉ đèn sách, không có chuyện gì sẽ không rời khỏi thư phòng nửa bước, một tháng sau, bây giờ đang là tháng mười, kỳ thi Hương đầu tiên được tổ chức trên huyện cũng sắp diễn ra rồi, thi hương là kỳ thi ở địa phương, gồm một số tỉnh thi chung một trường, nhằm mục đích kén chọn người tài để vào dự thi hội và thi đình.
Lần này cậu đi thi chắc khoảng một tuần đến mười ngày mới về, Lợn không được đi theo, nghe tin mình sắp phải xa cậu tự nhiên nó xuống tinh thần hẳn luôn, bữa nay Lợn ăn được có hai bát cơm thôi à. Trước đó một ngày, cậu bảo cậu thèm ăn xôi, mà đặc biệt phải là xôi lá cẩm do đích thân thằng Lợn làm cho cậu.
Mới canh tư thôi, gà vẫn chưa gáy mà Lợn đã dậy rồi, Lợn dậy sớm để tìm dừa khô lấy nước cốt mới làm được món này, eo ôi cực gớm chứ đùa, Lợn phải bóc vỏ dừa khô rồi nạo ra mới lấy nước cốt được, vỏ dừa khô thì cứng ngắt, Lợn làm quen rồi nên chỉ mất một lúc. Lấy được nước cốt dừa xong, Lợn phải ra ngoài vườn hái mớ lá dứa để lát nữa bỏ vào xôi cho thơm.
Lá cẩm cũng không khó tìm, Lợn lên rừng tìm một lúc là ra rồi, còn nếp Lợn chọn để làm xôi phải là loại gạo nếp nương, hạt to, tròn mẩy và không bị gẩy khi chà xát. Loại nếp nương này được trồng khá ít, nhưng chất lượng thì không chê vào đâu được. Gạo nếp có độ bóng, khi nấu cho hạt nhựa mềm, tạo mùi thơm và mùi hương đặc trưng, sau khi rửa sạch lá cẩm với nước, Lợn tiến hành sơ chế lá cẩm và dùng rây để lọc xác lá ra.
Phần nước lá cẩm sau khi lọc ra, Lợn đổ gạo nếp vào, ngâm chung với nhau tầm hai canh giờ, nguyên liệu đã chuẩn bị đâu vào đấy, sau đó Lợn chỉ việc nhấc nồi lên bếp để hấp xôi thôi.
Canh năm, cuối cùng cũng hoàn thành xong một nồi xôi lá cẩm thơm phức, Lợn lấy theo lưỡi hái ra ngoài vườn chuối, rọc lá chuối để gói xôi cho cậu mang theo ăn dọc đường, đi qua hồ sen, Lợn lội xuống hồ hái thêm gương sen, gương sen là đế của hoa sen, gương sen hình phễu, nhẹ, xốp, màu đỏ tía, không có mùi, hạt sẽ phát triển bên trong từng ngày và khi hạt sen già đi, người ta sẽ hái gương sen và tách hạt ra. Chế biến thành nhiều món ăn bổ dưỡng, thật ra, hạt sen ăn theo cách bình thường cũng ngon dữ lắm rồi.
Ngày cậu đi, Lợn rưng rưng, dặn dò cậu đủ điều, không có nó cậu phải lo cho bản thân thật tốt. Cậu nghe lời nó dặn không sót chữ nào, cậu cắn một nắm xôi mà nó gói cho cậu đem theo dọc đường, nó thấy mũi cậu đỏ hoe, cậu xoa đầu Lợn, cậu nói.
- Cậu đi có mười bữa nửa tháng mà mày làm như cậu đi luôn không về vậy? Mít ướt.
- Con không có, con bị bụi bay vào mắt thôi ý.
- Rồi, rồi, thi xong cậu sẽ về với mày.
- Cậu, cậu nhất định phải thi đậu.
- Ừa, cậu thi đậu về rồi mày có thưởng gì cho cậu không?
- Cậu thi đậu về đi, cậu muốn gì con cũng cho cậu.
- Mày nhớ đó.
- Vâng, cậu đi bình an.
Đợi khi cỗ xe ngựa của cậu bắt đầu lăn bánh đi xa, Lợn mới chạy vào bên trong khóc thật to.
- Về phòng đi rồi cậu hỏi tội mày sau.
Đi ngang qua con Mận, cậu không quên để lại cho nó một cái nhìn khiêu khích, con Mận không dám nhìn thẳng vào mặt cậu, chỉ hèn mọn đứng nhìn cậu vác người thương của nó đi.
Cậu vừa đi xong, cái mỏ con Mận bắt đầu giật giật, nó vừa bưng bát canh tổ yến cho phú bà vừa giận run cả hai tay, nếu khi nãy không bị cậu Hai phá đám vào thời điểm then chốt thì chắc thằng Lợn đã bị chiêu mỹ nhân kế của nó mê hoặc rồi, cậu Hai khó ưa như vậy hèn gì con gái trong thôn này ai cũng thích có mỗi mình thằng Lợn.
Bịch, cậu Hai ném Lợn lên giường, cậu lấy từ đâu ra một sợi dây thừng, Lợn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị cậu cột chân mình vào chân của cậu, sau khi làm xong cậu nhìn ngắm lại thành quả của mình rồi cười đắc ý.
- Từ bây giờ cho tới lúc cậu thi, mày phải ở bên cạnh cậu không được rời xa nửa bước, hiểu chưa?
- Rồi lỡ con muốn đi giải quyết thì sao hả cậu?
- Cậu đi chung với mày.
- Không được đâu.
- Cùng là đàn ông với nhau thì mày ngại cái gì?
- Con...con, không biết đâu! Nếu cậu quá đáng như vậy thì con sẽ nhịn, không đi luôn.
- Cậu cũng nhịn cùng mày.
Cậu rất dứt khoát, cậu nói rồi cậu lấy sách ra chăm chú học bài, cậu lờ luôn thằng Lợn.
Xem ra cách mưu kế của thằng Lợn căn bản là không có tác dụng với cậu, Lợn bất lực toàn tập, dù sao nó cũng là người sai trước nên nào có dám trách cậu đâu, học được một lúc, cậu than nực, Lợn nhanh nhảu lấy cây quạt mo ra để quạt cho cậu, bình thường nó đi mau lắm ý, tại hôm nay bị vướng thêm cái chân cậu nữa, di chuyển có phần khó khăn.
Cậu Hai thà chịu khó đi chung với Lợn chứ nhất quyết không chịu cởi trói cho nó, Lợn cũng thi gan với cậu, Lợn giả vờ vấp phải cục đá té xuống đất, làm cậu súyt té dập mặt chung với nó luôn, cậu Hai biết tỏng chiêu trò vặt vãnh của Lợn ấy chứ, chỉ có bao nhiêu đó mà tưởng đã làm khó được cậu ư? Gà mờ.
Chủ tớ họ, học ngày học đêm, chăm chỉ đèn sách, không có chuyện gì sẽ không rời khỏi thư phòng nửa bước, một tháng sau, bây giờ đang là tháng mười, kỳ thi Hương đầu tiên được tổ chức trên huyện cũng sắp diễn ra rồi, thi hương là kỳ thi ở địa phương, gồm một số tỉnh thi chung một trường, nhằm mục đích kén chọn người tài để vào dự thi hội và thi đình.
Lần này cậu đi thi chắc khoảng một tuần đến mười ngày mới về, Lợn không được đi theo, nghe tin mình sắp phải xa cậu tự nhiên nó xuống tinh thần hẳn luôn, bữa nay Lợn ăn được có hai bát cơm thôi à. Trước đó một ngày, cậu bảo cậu thèm ăn xôi, mà đặc biệt phải là xôi lá cẩm do đích thân thằng Lợn làm cho cậu.
Mới canh tư thôi, gà vẫn chưa gáy mà Lợn đã dậy rồi, Lợn dậy sớm để tìm dừa khô lấy nước cốt mới làm được món này, eo ôi cực gớm chứ đùa, Lợn phải bóc vỏ dừa khô rồi nạo ra mới lấy nước cốt được, vỏ dừa khô thì cứng ngắt, Lợn làm quen rồi nên chỉ mất một lúc. Lấy được nước cốt dừa xong, Lợn phải ra ngoài vườn hái mớ lá dứa để lát nữa bỏ vào xôi cho thơm.
Lá cẩm cũng không khó tìm, Lợn lên rừng tìm một lúc là ra rồi, còn nếp Lợn chọn để làm xôi phải là loại gạo nếp nương, hạt to, tròn mẩy và không bị gẩy khi chà xát. Loại nếp nương này được trồng khá ít, nhưng chất lượng thì không chê vào đâu được. Gạo nếp có độ bóng, khi nấu cho hạt nhựa mềm, tạo mùi thơm và mùi hương đặc trưng, sau khi rửa sạch lá cẩm với nước, Lợn tiến hành sơ chế lá cẩm và dùng rây để lọc xác lá ra.
Phần nước lá cẩm sau khi lọc ra, Lợn đổ gạo nếp vào, ngâm chung với nhau tầm hai canh giờ, nguyên liệu đã chuẩn bị đâu vào đấy, sau đó Lợn chỉ việc nhấc nồi lên bếp để hấp xôi thôi.
Canh năm, cuối cùng cũng hoàn thành xong một nồi xôi lá cẩm thơm phức, Lợn lấy theo lưỡi hái ra ngoài vườn chuối, rọc lá chuối để gói xôi cho cậu mang theo ăn dọc đường, đi qua hồ sen, Lợn lội xuống hồ hái thêm gương sen, gương sen là đế của hoa sen, gương sen hình phễu, nhẹ, xốp, màu đỏ tía, không có mùi, hạt sẽ phát triển bên trong từng ngày và khi hạt sen già đi, người ta sẽ hái gương sen và tách hạt ra. Chế biến thành nhiều món ăn bổ dưỡng, thật ra, hạt sen ăn theo cách bình thường cũng ngon dữ lắm rồi.
Ngày cậu đi, Lợn rưng rưng, dặn dò cậu đủ điều, không có nó cậu phải lo cho bản thân thật tốt. Cậu nghe lời nó dặn không sót chữ nào, cậu cắn một nắm xôi mà nó gói cho cậu đem theo dọc đường, nó thấy mũi cậu đỏ hoe, cậu xoa đầu Lợn, cậu nói.
- Cậu đi có mười bữa nửa tháng mà mày làm như cậu đi luôn không về vậy? Mít ướt.
- Con không có, con bị bụi bay vào mắt thôi ý.
- Rồi, rồi, thi xong cậu sẽ về với mày.
- Cậu, cậu nhất định phải thi đậu.
- Ừa, cậu thi đậu về rồi mày có thưởng gì cho cậu không?
- Cậu thi đậu về đi, cậu muốn gì con cũng cho cậu.
- Mày nhớ đó.
- Vâng, cậu đi bình an.
Đợi khi cỗ xe ngựa của cậu bắt đầu lăn bánh đi xa, Lợn mới chạy vào bên trong khóc thật to.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.