Chương 75: Đời trai của cậu
Đỗ Vũ Hoàng Ngân
16/08/2024
- Cậu không có ai khác ngoài mày, thằng ngu!
Nghe lời cậu Hai bộc bạch xong, trong lòng Lợn như có hàng nghìn bông hoa đua nở, cái hồn của thắng Lợn lại trôi dạt ở phương trời nao nữa rồi.
Cậu Hai thấy Lợn cười ngu ngốc thì lại nghĩ nó đang không tập trung nên cậu lên giọng quát tháo.
ĐÃ NGHE RÕ CHỬA?
Cậu Hai quát rõ to, cái chất giọng của cậu đủ thị uy để doạ Lợn sợ khiếp vía..
- DẠ THƯA CẬU, CON ĐÃ NGHE RÕ RỒI Ạ.
- Nghe rõ rồi thì tốt, bây giờ làm được rồi đúng không?
Cậu nói tỉnh bơ, Lợn ngơ ngác hỏi.
- Làm gì là làm gì hả cậu?
- Ơ hay thắng này? Còn làm gì khác ngoài việc mày phải thơm cậu để chuộc lõi?
- Con... Không thơm đâu
- Cậu không ngờ con người của mày lại tráo trở đến thế.
Cậu Hai chả vờ tỏ ra thất vọng, Lợn thấy ức.Tráo trở theo Lợn hiểu là khi đã hứa với người khác việc gì nhưng lại làm trái lời hứa? Lợn đã hứa thơm cậu bao giờ đâu mà cậu nói nó tráo trở, cậu đúng là tự biên tự diễn.
Lợn không phục, Lợn mà không phục rồi thì Lợn liều, Lợn tuyên bố hùng hồn.
- Con không còn là Lợn của ngày xưa mà sẽ làm theo những gì cậu bảo, cậu muốn thơm thì tự vạch đầu gối cậu ra mà thơm ý, cậu nói con tráo trở vậy mà còn muốn cái đứa tráo trở này thơm cậu là có ý gì đây hả cậu?
Lợn tưởng rằng, nói vậy, cậu sẽ quê mà từ bỏ. Nhưng không, trình độ vô liêm sỉ của cậu Hai đã đạt tới cảnh giới "ĐÁNH KHÔNG CHẠY, ĐUỔI KHÔNG ĐI" như phú ông ngày xưa rồi.
Cậu vẫn trơ trơ cái bản mặt đẹp trai đáng ghét của cậu ở đó? Cậu còn cười nữa? Cười rất chi là gian luôn?.
- Mày không thơm cậu đúng không?
Lợn có linh cảm nguy hiểm đang tới rất gần rồi, nhưng vẫn mạnh mồm.
- VÂNG
- Mày không thơm cậu cũng được, không cần thiết nữa.
- DA
- VẬY THÌ ĐỂ CẬU THƠM LẠI MÀY, NHƯ NHAU CẢ THÔI.
Cậu Hai nói là cậu Hai làm liền, cậu đè Lợn hôn ngấu nghiến, mà đâu phải hôn má không đâu, cậu hôn từ hai cặp gò má, hôn lên con mắt rồi trượt xuống cái mũi, cuối cùng là cái môi đỏ mọng chúm chím.Lợn có vùng ra, nhưng hỡi ơi nó quên một điều, cậu Hai học võ ở ngôi trường đó trước nó tận mấy năm, nên luận về thể chất hay luận về công phu, Lợn thua xa cậu.
Những chỗ cậu hôn qua từ chiếc cổ cao thon gọn cho đến xương quai xanh tinh tế đều để lại dấu vết ám muội, Lợn đê mê trong sự dịu dàng của cậu từ lúc nào Lợn cũng không biết nữa, khi cậu Hai cởi hết hàng cúc của cái áo bên ngoài ra.
Thanh xuân tươi đẹp của lớp áo bên trong thoát ẩn thoát hiện, cho dù là bị bó chặt lại bởi lớp áo thứ ba nhưng cậu vẫn cảm nhận được độ mềm mại của nó, cậu vô thức đặt tay lên chỗ đó sờ nắn nhẹ, Lợn là lần đầu tiên bị như thế nên nhăn mặt lại kêu đau.
Lợn vụng về lấy tay quàng qua cổ cậu Hai, tiếng rên rỉ lí nhí gợi tình đó như muốn bức điên cậu Hai, hô hấp của cả hai người trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết, môi lưỡi giao nhau chạm sâu vào mọi ngóc ngách bên trong cái miệng nhỏ, tâm trí cậu Hai như bị chi phối bởi dục vọng.
Bàn tay hư hỏng không yên phận thò vào bên trong, chạm trực tiếp vào nơi đó, lúc này Lợn mới giữ được một chút minh mẫn còn xót lại, đẩy cậu Hai ra, hoảng sợ với lấy cái chăn trùm cơ thể kín mít lại.
Cậu Hai đã biết thân phận con gái của Lợn? Cậu biết từ bao giờ? Làm sao mà cậu biết? Cậu biết trước khi đến đây đúng không? Vì cậu biết nên cậu mới khẳng định năm xưa là Lợn bị Mận hãm hại đúng không?
Rất nhiều câu hỏi được đặt ra trong giây phút rối ren, cậu Hai ngồi một bên cạnh giường, vừa ngại ngùng vì chuyện khi nãy, vừa thấy buồn cười thắng Lợn.
- Ló mặt ra đây cho cậu nhờ.
Một người khều khều cái chăn, một người xấu hổ muốn độn thổ nên trùm chăn càng chặt hơn.- Cậu xin lỗi, ra đây nói chuyện với cậu một chút có được không?
Cậu có chuyện cần nói với mày.
- Nếu mà muốn trả thù chuyện khi nãy thì ra đây, tấm thân ngọc ngà của cậu thoả sức cho mày chà đạp, ở trong đó hoài sẽ bị ngộp thở đó.
- Đi mà, ra đây đi, cậu hứa không làm gì mày đâu.
Lợn cứ lì lợm không ra, cậu Hai mất kiên nhẫn.
- BÂY GIỜ CÓ RA KHÔNG THÌ BẢO? Cậu đếm từ một tới hai nếu như mày không chịu ló cái bản mặt mày ra thì đích thân cậu sẽ chui vào trong đó với mày.
Quả nhiên, lời cậu Hai nói vẫn là có uy hơn. Cậu chưa kịp đếm tới một nữa thì cái đứa cứng đầu cứng cổ kia cũng chịu ló mặt ra rồi, Lợn chỉ ló phần đầu ra để nói chuyện với cậu.
Thấy mặt mày ai đó bị ghẹo đến đỏ ửng, cậu không nhịn được cười, đoạn cậu véo má nó.
- Cậu xin lỗi mày nhé, khi nãy...Cậu không kiềm chế được.Hoá ra người da mặt dày như cậu Hai cũng biết đỏ mặt tía tai như bao người, Lợn giận nhưng không nỡ trách, vì lúc nãy người không kiềm chế được bản thân không phải chỉ có cậu, chính nó cũng bị cậu mê hoặc không thấy lối ra mà.
Cậu Hai.
- Cậu đây!
-
- Cậu biết con là con gái rồi, có đúng không?
Cậu Hai không phủ nhận, gật đầu.
- Cậu biết từ khi nào? Có phải trước khi đến đây cậu đã biết thân phận giả trai của con rồi phải không?
- Chuyện đó sau này hẵng nói, được không? Cậu sẽ không giấu mày bất cứ điều gì cả? Tin cậu, được không?
Lợn tin, tin cậu mà.
Chỉ cần một câu nói sẽ không bao giờ giấu Lợn chuyện gì của cậu thôi, Lợn sẽ cam tâm tình nguyện tin tưởng cậu bất kỳ việc gì.
- Cậu có thể nào? Đừng để ai khác biết được thân phận của con không? Con có nỗi khổ riêng, cậu làm ơn giúp con che giấu nhé.
- Đương nhiên rồi, nhưng mà, mày phải hứa để cho cậu làm nhiều hơn hai việc, nếu mày hứa thì cậu sẽ giúp.
- Nhiều hơn hai việc? Cụ thể là bao nhiêu ạ?- Hỏi lắm thế? Có chịu hứa không?
-
Dạ vâng, được ạ.
Giờ nó đang trong tình thế cá nằm trên thớt rồi? Sinh mạng của cả nhà nó đều nằm gọn trong lòng bàn tay của cậu Hai? Nó có quyền không thoả hiệp được sao?
- Việc đầu tiên, sau này mày phải gả cho cậu.
-
- Há???
- Hả cái gì? Mày với cậu tuy chưa làm đến cuối cùng nhưng khúc dạo đầu gần như là làm hết rồi, mày không muốn cậu chịu trách nhiệm với mày sao?
- Dạ...Thân phận con thấp hèn, chỉ sợ là không xứng ....Cậu quên đi được không.
- QUÊN CÁI MỐC XÌ, xứng hay không xứng chưa tới lượt mày lên tiếng? Hiểu chửa? Mày không muốn cậu chịu trách nhiệm với mày thì mày cũng nên chịu trách nhiệm với cậu chứ nhỉ?
- Trách nhiệm gì hả cậu?
- Đời trai của cậu bị mày phá nát rồi còn đâu? Mày nghĩ thử xem, sự trong sạch của cậu mày bị ô uế cả rồi? Còn có ai dám gả con gái cho cậu nữa đây?.
Cậu trách móc Lợn xong, lại bày ra vẻ mặt như là người bị hại.
Nghe lời cậu Hai bộc bạch xong, trong lòng Lợn như có hàng nghìn bông hoa đua nở, cái hồn của thắng Lợn lại trôi dạt ở phương trời nao nữa rồi.
Cậu Hai thấy Lợn cười ngu ngốc thì lại nghĩ nó đang không tập trung nên cậu lên giọng quát tháo.
ĐÃ NGHE RÕ CHỬA?
Cậu Hai quát rõ to, cái chất giọng của cậu đủ thị uy để doạ Lợn sợ khiếp vía..
- DẠ THƯA CẬU, CON ĐÃ NGHE RÕ RỒI Ạ.
- Nghe rõ rồi thì tốt, bây giờ làm được rồi đúng không?
Cậu nói tỉnh bơ, Lợn ngơ ngác hỏi.
- Làm gì là làm gì hả cậu?
- Ơ hay thắng này? Còn làm gì khác ngoài việc mày phải thơm cậu để chuộc lõi?
- Con... Không thơm đâu
- Cậu không ngờ con người của mày lại tráo trở đến thế.
Cậu Hai chả vờ tỏ ra thất vọng, Lợn thấy ức.Tráo trở theo Lợn hiểu là khi đã hứa với người khác việc gì nhưng lại làm trái lời hứa? Lợn đã hứa thơm cậu bao giờ đâu mà cậu nói nó tráo trở, cậu đúng là tự biên tự diễn.
Lợn không phục, Lợn mà không phục rồi thì Lợn liều, Lợn tuyên bố hùng hồn.
- Con không còn là Lợn của ngày xưa mà sẽ làm theo những gì cậu bảo, cậu muốn thơm thì tự vạch đầu gối cậu ra mà thơm ý, cậu nói con tráo trở vậy mà còn muốn cái đứa tráo trở này thơm cậu là có ý gì đây hả cậu?
Lợn tưởng rằng, nói vậy, cậu sẽ quê mà từ bỏ. Nhưng không, trình độ vô liêm sỉ của cậu Hai đã đạt tới cảnh giới "ĐÁNH KHÔNG CHẠY, ĐUỔI KHÔNG ĐI" như phú ông ngày xưa rồi.
Cậu vẫn trơ trơ cái bản mặt đẹp trai đáng ghét của cậu ở đó? Cậu còn cười nữa? Cười rất chi là gian luôn?.
- Mày không thơm cậu đúng không?
Lợn có linh cảm nguy hiểm đang tới rất gần rồi, nhưng vẫn mạnh mồm.
- VÂNG
- Mày không thơm cậu cũng được, không cần thiết nữa.
- DA
- VẬY THÌ ĐỂ CẬU THƠM LẠI MÀY, NHƯ NHAU CẢ THÔI.
Cậu Hai nói là cậu Hai làm liền, cậu đè Lợn hôn ngấu nghiến, mà đâu phải hôn má không đâu, cậu hôn từ hai cặp gò má, hôn lên con mắt rồi trượt xuống cái mũi, cuối cùng là cái môi đỏ mọng chúm chím.Lợn có vùng ra, nhưng hỡi ơi nó quên một điều, cậu Hai học võ ở ngôi trường đó trước nó tận mấy năm, nên luận về thể chất hay luận về công phu, Lợn thua xa cậu.
Những chỗ cậu hôn qua từ chiếc cổ cao thon gọn cho đến xương quai xanh tinh tế đều để lại dấu vết ám muội, Lợn đê mê trong sự dịu dàng của cậu từ lúc nào Lợn cũng không biết nữa, khi cậu Hai cởi hết hàng cúc của cái áo bên ngoài ra.
Thanh xuân tươi đẹp của lớp áo bên trong thoát ẩn thoát hiện, cho dù là bị bó chặt lại bởi lớp áo thứ ba nhưng cậu vẫn cảm nhận được độ mềm mại của nó, cậu vô thức đặt tay lên chỗ đó sờ nắn nhẹ, Lợn là lần đầu tiên bị như thế nên nhăn mặt lại kêu đau.
Lợn vụng về lấy tay quàng qua cổ cậu Hai, tiếng rên rỉ lí nhí gợi tình đó như muốn bức điên cậu Hai, hô hấp của cả hai người trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết, môi lưỡi giao nhau chạm sâu vào mọi ngóc ngách bên trong cái miệng nhỏ, tâm trí cậu Hai như bị chi phối bởi dục vọng.
Bàn tay hư hỏng không yên phận thò vào bên trong, chạm trực tiếp vào nơi đó, lúc này Lợn mới giữ được một chút minh mẫn còn xót lại, đẩy cậu Hai ra, hoảng sợ với lấy cái chăn trùm cơ thể kín mít lại.
Cậu Hai đã biết thân phận con gái của Lợn? Cậu biết từ bao giờ? Làm sao mà cậu biết? Cậu biết trước khi đến đây đúng không? Vì cậu biết nên cậu mới khẳng định năm xưa là Lợn bị Mận hãm hại đúng không?
Rất nhiều câu hỏi được đặt ra trong giây phút rối ren, cậu Hai ngồi một bên cạnh giường, vừa ngại ngùng vì chuyện khi nãy, vừa thấy buồn cười thắng Lợn.
- Ló mặt ra đây cho cậu nhờ.
Một người khều khều cái chăn, một người xấu hổ muốn độn thổ nên trùm chăn càng chặt hơn.- Cậu xin lỗi, ra đây nói chuyện với cậu một chút có được không?
Cậu có chuyện cần nói với mày.
- Nếu mà muốn trả thù chuyện khi nãy thì ra đây, tấm thân ngọc ngà của cậu thoả sức cho mày chà đạp, ở trong đó hoài sẽ bị ngộp thở đó.
- Đi mà, ra đây đi, cậu hứa không làm gì mày đâu.
Lợn cứ lì lợm không ra, cậu Hai mất kiên nhẫn.
- BÂY GIỜ CÓ RA KHÔNG THÌ BẢO? Cậu đếm từ một tới hai nếu như mày không chịu ló cái bản mặt mày ra thì đích thân cậu sẽ chui vào trong đó với mày.
Quả nhiên, lời cậu Hai nói vẫn là có uy hơn. Cậu chưa kịp đếm tới một nữa thì cái đứa cứng đầu cứng cổ kia cũng chịu ló mặt ra rồi, Lợn chỉ ló phần đầu ra để nói chuyện với cậu.
Thấy mặt mày ai đó bị ghẹo đến đỏ ửng, cậu không nhịn được cười, đoạn cậu véo má nó.
- Cậu xin lỗi mày nhé, khi nãy...Cậu không kiềm chế được.Hoá ra người da mặt dày như cậu Hai cũng biết đỏ mặt tía tai như bao người, Lợn giận nhưng không nỡ trách, vì lúc nãy người không kiềm chế được bản thân không phải chỉ có cậu, chính nó cũng bị cậu mê hoặc không thấy lối ra mà.
Cậu Hai.
- Cậu đây!
-
- Cậu biết con là con gái rồi, có đúng không?
Cậu Hai không phủ nhận, gật đầu.
- Cậu biết từ khi nào? Có phải trước khi đến đây cậu đã biết thân phận giả trai của con rồi phải không?
- Chuyện đó sau này hẵng nói, được không? Cậu sẽ không giấu mày bất cứ điều gì cả? Tin cậu, được không?
Lợn tin, tin cậu mà.
Chỉ cần một câu nói sẽ không bao giờ giấu Lợn chuyện gì của cậu thôi, Lợn sẽ cam tâm tình nguyện tin tưởng cậu bất kỳ việc gì.
- Cậu có thể nào? Đừng để ai khác biết được thân phận của con không? Con có nỗi khổ riêng, cậu làm ơn giúp con che giấu nhé.
- Đương nhiên rồi, nhưng mà, mày phải hứa để cho cậu làm nhiều hơn hai việc, nếu mày hứa thì cậu sẽ giúp.
- Nhiều hơn hai việc? Cụ thể là bao nhiêu ạ?- Hỏi lắm thế? Có chịu hứa không?
-
Dạ vâng, được ạ.
Giờ nó đang trong tình thế cá nằm trên thớt rồi? Sinh mạng của cả nhà nó đều nằm gọn trong lòng bàn tay của cậu Hai? Nó có quyền không thoả hiệp được sao?
- Việc đầu tiên, sau này mày phải gả cho cậu.
-
- Há???
- Hả cái gì? Mày với cậu tuy chưa làm đến cuối cùng nhưng khúc dạo đầu gần như là làm hết rồi, mày không muốn cậu chịu trách nhiệm với mày sao?
- Dạ...Thân phận con thấp hèn, chỉ sợ là không xứng ....Cậu quên đi được không.
- QUÊN CÁI MỐC XÌ, xứng hay không xứng chưa tới lượt mày lên tiếng? Hiểu chửa? Mày không muốn cậu chịu trách nhiệm với mày thì mày cũng nên chịu trách nhiệm với cậu chứ nhỉ?
- Trách nhiệm gì hả cậu?
- Đời trai của cậu bị mày phá nát rồi còn đâu? Mày nghĩ thử xem, sự trong sạch của cậu mày bị ô uế cả rồi? Còn có ai dám gả con gái cho cậu nữa đây?.
Cậu trách móc Lợn xong, lại bày ra vẻ mặt như là người bị hại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.