Chương 21: "Anh Yêu Em A Chiến"
❄_Vong Tiện_
12/01/2021
" Cậu.... cậu chủ.... cậu làm gì vậy? "
Nhìn hành động của anh, cậu liền biết được anh muốn gì.... vội ngồi lên chạy về phía cánh cửa, nhưng vừa lướt qua anh, liền bị anh ôm chặt ngay eo.... ghé sát vào tai cậu nói nhỏ.
" Em muốn chạy? Đâu có dễ như thế ".
Nhất Bác quật mạnh Tiêu Chiến xuống giường, thuận thế áp đảo anh nằm phía trên, cậu chống cự tay đập mạnh liên tục vào ngực anh.... chân thì đạp loạn xạ cố thoát khỏi.
" Cậu.... cậu chủ.... cậu làm gì vậy, mau xuống khỏi.... người em ".
" Em mau nằm yên, tốt nhất là đừng cử động....NẾU KHÔNG HẬU QUẢ EM GÁNH KHÔNG NỔI ĐÂU " Nhất Bác gằng từ chữ.
Anh nói vừa dứt lời cũng là lúc hai tay cậu được anh bắt chéo giữ trên đỉnh đầu.
Anh cuối xuống hôn mạnh bạo vào đôi môi đỏ mộng ấy.... lưỡi mềm lân la từng chỗ một trong khoan miệng cậu. Tay anh không ngừng mò mẫm cởi bỏ hết những thứ vướng víu của cậu, sau khi cởi hết nội y của cậu.... anh cũng từ từ cởi bỏ nội y của mình, anh cào cấu môi cậu đến xưng tấy.....
" Ưm.... bỏ....bỏ ra.... ưm.... bỏ em ra.... "
Tay chân cậu quật dậy cố thoát khỏi sự khống chế của anh nhưng bất thành. Môi lưỡi dây dưa với nhau một lúc khá lâu, anh cảm nhận được hơi thở của cậu ngày càng khó khăn.... đành nhấn sâu vào nụ hôn sao đó mới luyến rời khỏi.
Nụ hôn vừa dứt cũng là khi cơ hai người ma sát vào nhau. Anh một tay giữ chặt tay cậu, chỉ còn một tay không thuận tiện, anh liền với lấy cái cà vạt trên đầu giường cột chặt tay cậu lại. Anh cuối xuống cái cổ trắng nõn không ngừng mút mát, cả cổ và phần trên ngực bị anh hôn đến ửng đỏ để lại dấu hickey.
" Cậu.... cậu chủ.... đừng.... ưm.... làm.... ơn.... dừng lại đi.... ưm....cậu chủ ".
Anh dường như không để ý lời của cậu.... tiếp tục tay anh không yên phân mò mẫm ra phía sau vuốt ve lưng cậu, khi chán rồi anh mới lần mò qua hai nụ hoa trước mặt.
" Quả thật là vợ của Vương Nhất Bác này.... không tệ.... rất quyến rũ a ".
" Cậu chủ.... làm ơn.... tha cho em đi ".
" Em là đang hối hận sao? ".
Không để cậu ú ớ thêm câu nào, anh lập tức đặt đôi môi mỏng lên đôi môi đỏ mộng của cậu mà hôn ngấu nghiến. Tay anh ma sát ở cậu bé khiến cậu rùng mình, tay anh lại xoa nắn hai nụ hồng trên ngực cậu. Phía dưới không ngừng tiết ra những dịch trắng nhớt nhát.
" Cậu chủ....ưm.... em sai.... sai rồi ".
Không chần chừ.... một phát chiếc quần lót nhỏ của cậu đã thành hai mảnh nằm bên cạnh chân giường.... lúc này cơ thể của cậu trần như nhộng, cậu cố khép chân che đậy thân dưới, nhưng bị anh giữ chặt ngay gối.... tách mạnh ra ngắm nghía, cậu sợ hãi vội lên tiếng cầu xin một lần nữa.
" Không.... làm ơn.... đừng làm như thế.... em xin cậu.... mà ".
" Em đang cầu xin đấy à.... ngoan.... NẰM YÊN NÀO BẢO BỐI.... sẽ không đau nếu như em không chống cự ".
Dứt câu anh lạp tức cởi bỏ thứ che đậy vật to lớn kia.... như được giải phóng.... vật to lớn mơn trớn căn lên.... anh đưa vật to lớn của mình lại gần \*\*\* \*\*\*\*\* ma sát.... kích thích.... chất nhầy chảy ra ồ ạt.... anh lập tức đưa \*\* \*\*\* cấm sâu vào huyệt nhỏ của cậu....
Anh điên cuồng thúc mạnh bạo vào trong mà quê để ý đến người phía dưới bị mình làm đau đến sắp ngất, cậu bên dưới đau điếng người, tay cậu bấu chặt vào nhau, bậm chặt môi đến bật máu để không phát ra một âm thanh nào, mồ hôi rơi lả tả trên khuôn mặt khải ái của cậu, ánh mắt bất ngờ nhìn anh thanh niên đang chìm đắm trong khoái cảm....
" Bảo bối à.... em đang kẹp chặt anh đấy.... phạt đêm nay không cho em ngủ ".
" Ưm.... Vương Nhất Bác.... thì ra.... là anh đã .... lợi.... lợi dụng em.... ưm ".
" Đã nằm dưới thân anh mà còn mạnh miệng, tốt nhất nên nghe lời anh, nếu không một chút em không biết anh sẽ làm gì em đâu ".
Nói xong anh điên cuồng thúc mạnh vào trong.... chạm đến chỗ nhạy cảm nhất khiến cậu giật bật người sau đó ngất lịm đi, anh không gì vậy mà buông tha, cứ như vậy điên cuồng ra vào không ngừng nghĩ khiến cậu tỉnh rồi lại ngất, cưa lên đỉnh điểm là bắn hết tất cả vào trong cậu, cứ vậy đến 2h sáng.
Cuối cùng anh cũng chịu dừng lại, cậu đã ngất lịm nhưng cơ thể vẫn run lên, cả hai thở hồng hộc, anh nhìn vào gương mặt nhợt nhạt chả cậu mồ hôi chảy ròng rã mà lòng có chút không vui, anh đặt lên trán cậu một nụ hôn coi như lời xin lỗi.
" Xin lỗi em.... đêm nay đã làm tổn thương em rồi.... anh yêu em A Chiến ".
Nhìn hành động của anh, cậu liền biết được anh muốn gì.... vội ngồi lên chạy về phía cánh cửa, nhưng vừa lướt qua anh, liền bị anh ôm chặt ngay eo.... ghé sát vào tai cậu nói nhỏ.
" Em muốn chạy? Đâu có dễ như thế ".
Nhất Bác quật mạnh Tiêu Chiến xuống giường, thuận thế áp đảo anh nằm phía trên, cậu chống cự tay đập mạnh liên tục vào ngực anh.... chân thì đạp loạn xạ cố thoát khỏi.
" Cậu.... cậu chủ.... cậu làm gì vậy, mau xuống khỏi.... người em ".
" Em mau nằm yên, tốt nhất là đừng cử động....NẾU KHÔNG HẬU QUẢ EM GÁNH KHÔNG NỔI ĐÂU " Nhất Bác gằng từ chữ.
Anh nói vừa dứt lời cũng là lúc hai tay cậu được anh bắt chéo giữ trên đỉnh đầu.
Anh cuối xuống hôn mạnh bạo vào đôi môi đỏ mộng ấy.... lưỡi mềm lân la từng chỗ một trong khoan miệng cậu. Tay anh không ngừng mò mẫm cởi bỏ hết những thứ vướng víu của cậu, sau khi cởi hết nội y của cậu.... anh cũng từ từ cởi bỏ nội y của mình, anh cào cấu môi cậu đến xưng tấy.....
" Ưm.... bỏ....bỏ ra.... ưm.... bỏ em ra.... "
Tay chân cậu quật dậy cố thoát khỏi sự khống chế của anh nhưng bất thành. Môi lưỡi dây dưa với nhau một lúc khá lâu, anh cảm nhận được hơi thở của cậu ngày càng khó khăn.... đành nhấn sâu vào nụ hôn sao đó mới luyến rời khỏi.
Nụ hôn vừa dứt cũng là khi cơ hai người ma sát vào nhau. Anh một tay giữ chặt tay cậu, chỉ còn một tay không thuận tiện, anh liền với lấy cái cà vạt trên đầu giường cột chặt tay cậu lại. Anh cuối xuống cái cổ trắng nõn không ngừng mút mát, cả cổ và phần trên ngực bị anh hôn đến ửng đỏ để lại dấu hickey.
" Cậu.... cậu chủ.... đừng.... ưm.... làm.... ơn.... dừng lại đi.... ưm....cậu chủ ".
Anh dường như không để ý lời của cậu.... tiếp tục tay anh không yên phân mò mẫm ra phía sau vuốt ve lưng cậu, khi chán rồi anh mới lần mò qua hai nụ hoa trước mặt.
" Quả thật là vợ của Vương Nhất Bác này.... không tệ.... rất quyến rũ a ".
" Cậu chủ.... làm ơn.... tha cho em đi ".
" Em là đang hối hận sao? ".
Không để cậu ú ớ thêm câu nào, anh lập tức đặt đôi môi mỏng lên đôi môi đỏ mộng của cậu mà hôn ngấu nghiến. Tay anh ma sát ở cậu bé khiến cậu rùng mình, tay anh lại xoa nắn hai nụ hồng trên ngực cậu. Phía dưới không ngừng tiết ra những dịch trắng nhớt nhát.
" Cậu chủ....ưm.... em sai.... sai rồi ".
Không chần chừ.... một phát chiếc quần lót nhỏ của cậu đã thành hai mảnh nằm bên cạnh chân giường.... lúc này cơ thể của cậu trần như nhộng, cậu cố khép chân che đậy thân dưới, nhưng bị anh giữ chặt ngay gối.... tách mạnh ra ngắm nghía, cậu sợ hãi vội lên tiếng cầu xin một lần nữa.
" Không.... làm ơn.... đừng làm như thế.... em xin cậu.... mà ".
" Em đang cầu xin đấy à.... ngoan.... NẰM YÊN NÀO BẢO BỐI.... sẽ không đau nếu như em không chống cự ".
Dứt câu anh lạp tức cởi bỏ thứ che đậy vật to lớn kia.... như được giải phóng.... vật to lớn mơn trớn căn lên.... anh đưa vật to lớn của mình lại gần \*\*\* \*\*\*\*\* ma sát.... kích thích.... chất nhầy chảy ra ồ ạt.... anh lập tức đưa \*\* \*\*\* cấm sâu vào huyệt nhỏ của cậu....
Anh điên cuồng thúc mạnh bạo vào trong mà quê để ý đến người phía dưới bị mình làm đau đến sắp ngất, cậu bên dưới đau điếng người, tay cậu bấu chặt vào nhau, bậm chặt môi đến bật máu để không phát ra một âm thanh nào, mồ hôi rơi lả tả trên khuôn mặt khải ái của cậu, ánh mắt bất ngờ nhìn anh thanh niên đang chìm đắm trong khoái cảm....
" Bảo bối à.... em đang kẹp chặt anh đấy.... phạt đêm nay không cho em ngủ ".
" Ưm.... Vương Nhất Bác.... thì ra.... là anh đã .... lợi.... lợi dụng em.... ưm ".
" Đã nằm dưới thân anh mà còn mạnh miệng, tốt nhất nên nghe lời anh, nếu không một chút em không biết anh sẽ làm gì em đâu ".
Nói xong anh điên cuồng thúc mạnh vào trong.... chạm đến chỗ nhạy cảm nhất khiến cậu giật bật người sau đó ngất lịm đi, anh không gì vậy mà buông tha, cứ như vậy điên cuồng ra vào không ngừng nghĩ khiến cậu tỉnh rồi lại ngất, cưa lên đỉnh điểm là bắn hết tất cả vào trong cậu, cứ vậy đến 2h sáng.
Cuối cùng anh cũng chịu dừng lại, cậu đã ngất lịm nhưng cơ thể vẫn run lên, cả hai thở hồng hộc, anh nhìn vào gương mặt nhợt nhạt chả cậu mồ hôi chảy ròng rã mà lòng có chút không vui, anh đặt lên trán cậu một nụ hôn coi như lời xin lỗi.
" Xin lỗi em.... đêm nay đã làm tổn thương em rồi.... anh yêu em A Chiến ".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.