Cậu Hoài Bánh Bao Của Tra Công
Chương 11: Hai cái sinh nhật
Nhất Diệp Bồ Đề
01/01/2021
“Hôm nay là sinh nhật tôi.” Đoạn Dịch Phong ngữ khí hòa hoãn, dừng một chút, chờ mong nói, “Em có thể tới tham gia không?”
•••
Chương 11: Hai cái sinh nhật
- -
“Lão đại, anh cũng quá lợi hại rồi! Mới qua có mấy ngày, đã nắm được hợp đồng của Phượng Hoàng Hồ trong tay!”
“Không hổ là lão đại, vừa ra tay đã trúng ngay, may mắn không cùng một tổ với anh, cái đó không phải tìm ngược sao!”
“Đúng vậy! Lần này chỉ có thể trách La Kiêu vận khí không tốt, vừa đến đã gặp phải đối thủ mạnh mẽ như lão đại.”
Văn phòng phòng nghiệp vụ, Cao Phong cầm hợp đồng trong tay, cười như không cười, chung quanh vô số lời xua nịnh càng khiến gã thêm xuân phong đắc ý.
La Kiêu ngồi ở vị trí trong góc của phòng nghiệp vụ, đối với chuyện này bảo trì trầm mặc, cậu thật sự thua, nhưng thua không tâm phục khẩu phục, lần cạnh tranh nghiệp vụ này xem như cho bản thân một cái giáo huấn, vốn dĩ, trong việc đẩy mạnh tiêu thụ mọi người chỉ chú trọng kết quả, tìm đủ thứ cớ để giải thích cho sự thất bại chỉ làm người khác xem thường.
Cậu không có lời nào để nói.
“Nào có khoa trương như các anh nói vậy, tôi vốn đã tới đây nhiều năm, còn La Kiêu là vừa được điều đến còn có rất nhiều thứ cần phải học tập, gừng càng già càng cay mà, La Kiêu cậu nói đúng không?” Cao Phong không chút khiêm tốn cười, đáy mắt cuồn cuộn đắc ý, nói đến một nửa gã đột nhiên quay đầu, nhìn La Kiêu sâu xa nói.
La Kiêu ngẩn ra, mới ý thức được Cao Phong đang thị uy với mình, cậu cười cười, gật đầu nói: “Đúng vậy, về sau còn hy vọng tổ trưởng có thể chỉ giáo tôi nhiều hơn.”
“Việc này không thành vấn đề, tất cả mọi người đều là một đoàn thể, về sau cậu có việc gì không hiểu cứ việc tới hỏi tôi, tôi tuyệt đối biết gì nói đó.” Cao Phong sảng khoái cười, khóe mắt che dấu mạt khinh thường không dễ phát hiện.
“La Kiêu, cậu còn không nhanh chóng cảm ơn tổ trưởng, anh ấy không dễ dàng chỉ giáo người khác đâu.” Có người hâm mộ nói với La Kiêu.
“Tổ trưởng anh cũng quá bất công rồi, sao có thể chỉ chỉ giáo một mình La Kiêu, chúng tôi tốt xấu cũng làm việc với anh nhiều năm nha!”
“Đúng vậy tổ trưởng, anh cũng không thể bất công, tôi lần này vừa lúc gặp khó khăn, anh không phải quen biết XX sao? Giới thiệu cho tôi đi.”
La Kiêu nhìn chằm chằm máy tính trên bàn, đúng 12:00 liền đứng lên dọn đồ, không lạnh không đạm nói: “Tan tầm, tôi đi trước.”
Cao Phong liếc mắt nhìn cậu, khóe môi xả ra một mạt cười châm chọc, gã để hợp đồng vào ngăn kéo, sau đó khóa lại rồi mang theo chìa khóa tùy thân đi, giám đốc rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì, vậy mà để một nghiệp vụ viên vừa mới điều đến cạnh tranh với mình.
Còn tưởng rằng người này có chỗ nào hơn người, làm hại mình trực tiếp dùng vương bài, không nghĩ tới đánh bại cậu ta chỉ dễ như trở bàn tay, loại đánh giá này quá nhàm chán.
Quẹt thẻ xong, La Kiêu theo dòng người ra khỏi office building, lần này cạnh tranh thất bại làm cậu có chút sa sút, thái độ Cao Phong cũng làm cậu càng khắc sâu ý thức được một vài thứ, tựa như vừa rồi, những người nịnh hót Cao Phong có ai lại không mang một cái mặt nạ đâu, trước mặt làm trò khen ngợi khâm phục, sau lưng không chừng đều đang to nhỏ bàn tán.
Ít nhất, khi trong WC nam ở công ty, cậu cũng không phải một lần nghe thấy mọi người bàn tán về Cao Phong, nói gã ỷ thế hiếp người tự cho là đúng, nói gã có gì đặc biệt hơn người kia thái độ cao ngạo thật sự khiến người khác muốn đánh gã.
La Kiêu cũng không đến nhà ăn công ty, mấy giờ trước, Du Ngô gọi điện thoại nói giữa trưa mời cậu ăn cơm, La Kiêu vốn dĩ muốn cự tuyệt, nhưng Du Ngô cũng không cho cơ hội, nói hôm nay là sinh nhật anh vô luận thế nào cũng không thể không tới.
Sinh nhật Du Ngô. Lúc ấy phản ứng đầu tiên của La Kiêu chính là xin lỗi, mấy năm nay, mỗi lần đến sinh nhật cậu Du Ngô đều sẽ ở bên cạnh cậu, nhưng chính cậu trước nay lại không nhớ rõ sinh nhật anh, không! Không phải không nhớ rõ! Chỉ là……
—— Nếu có một ngày, em chủ động gọi điện thoại cho anh, chúc anh sinh nhật vui vẻ, anh coi như em tiếp nhận anh.
Khi đó, Du Ngô đã nói như thế.
Một chiếc Mercedes màu đen đậu lại bên đường, hiển nhiên là đang đợi người, đó cũng không phải xe Du Ngô, nhưng La Kiêu không nghĩ nhiều, chờ đi đến cạnh chiếc Mercedes cách đó không xa bước chân cậu bỗng khựng lại, tươi cười nhàn nhạt trên mặt cũng cứng đờ, nháy mắt trở nên lạnh băng, không một chút do dự, cậu xoay người rời đi.
“La Kiêu!” Đoàn Dịch Phong rất nhanh đuổi theo, hắn túm chặt tay La Kiêu, khiến bước chân đối phương dừng lại.
“Buông ra!” La Kiêu không giãy giụa, cậu quay đầu lạnh lùng nhìn chằm chằm Đoàn Dịch Phong, đây là ở trước cửa công ty, cậu không muốn gây ra phiền toái.
“Em đã đi tới, sao thấy tôi liền quay đầu đi, em tưởng ai?” Đoàn Dịch Phong thấp giọng hỏi, ẩn ẩn có thể cảm nhận được một chút ghen tuông.
La Kiêu cắn răng, “Không liên quan đến anh.”
Đúng vậy! Du Ngô nói anh sẽ đến muộn một chút, còn đặc biệt nhắc nhở mình ở đây chờ anh một lúc, sao cậu không nghĩ tới, không nên tới gần chiếc xe kia, không nên tới gần Đoàn Dịch Phong!
Bọn họ giằng co đã làm không ít người vây xem, mọi người nghị luận sôi nổi, La Kiêu nhìn lướt qua, cậu không muốn cuộc sống hiện tại của mình bị Đoàn Dịch Phong phá hư.
Đoàn Dịch Phong vẻ mặt xám ngoét, câu ‘Không liên quan quan đến anh’ của La Kiêu làm hắn cảm thấy bị thương, nhưng hắn trầm mặc một hồi mấy câu uy hiếp gì đó đều nói không nên lời.
“Chúng ta lên xe lại nói đi, người ở đây quá nhiều.”
La Kiêu không cự tuyệt, cậu rất sợ Đoàn Dịch Phong lại chỗ này làm ra chuyện đáng sợ gì đó, nhưng Đoàn Dịch Phong mở cửa xe, cậu cũng không ngồi vào, mà nói: “Ở chỗ này đi, anh muốn nói cái gì.”
Xe ngăn cản tầm mắt của mọi người xung quanh, La Kiêu đứng thẳng tắp, dùng tư thái lạnh băng không kiên nhẫn nói chuyện, cậu thậm chí không để ý thấy động tác của Đoàn Dịch Phong, tay trái dùng sức cầm ngón út tay phải, đó là động tác theo bản năng khi hắn nôn nóng bất an.
Đoàn Dịch Phong đặt tay lên cửa xe, ánh mắt vẫn không nhúc nhích dừng trên người La Kiêu, quá lạnh nhạt, cái loại lạnh nhạt này như phát ra từ trong xương cốt, thậm chí chỗ sâu nhất trong đáy mắt cũng không có nửa điểm cảm xúc, hắn ý thức được La Kiêu đối với hắn hoàn toàn chỉ có phẫn nộ và hận ý!
Có một khắc, hắn muốn vây La Kiêu lại, đặt ở nơi bản thân hắn có thể thấy có thể sờ, tựa như trước kia, hắn muốn toàn bộ của cậu, để cậu chỉ có thể nhìn thấy hắn, chỉ có thể đụng chạm hắn, cũng chỉ có chính hắn.
Loại ý tưởng này rất nhanh bị đánh nát, hắn không thể cũng sẽ không làm như vậy, đó không khác gì đem La Kiêu cùng chính hắn đẩy đến vực sâu tuyệt vọng, cậu sẽ càng hận hắn, cũng vĩnh viễn sẽ không yêu hắn.
“Hôm nay là sinh nhật tôi.” Đoàn Dịch Phong ngữ khí hòa hoãn, dừng một chút, chờ mong nói, “Buổi tối ở biệt thự cử hành yến hội, em có thể tới tham gia không?”
Xem tại đây:
https://thiennhacat.wordpress.com/2018/06/15/11tra-cong/
•••
Chương 11: Hai cái sinh nhật
- -
“Lão đại, anh cũng quá lợi hại rồi! Mới qua có mấy ngày, đã nắm được hợp đồng của Phượng Hoàng Hồ trong tay!”
“Không hổ là lão đại, vừa ra tay đã trúng ngay, may mắn không cùng một tổ với anh, cái đó không phải tìm ngược sao!”
“Đúng vậy! Lần này chỉ có thể trách La Kiêu vận khí không tốt, vừa đến đã gặp phải đối thủ mạnh mẽ như lão đại.”
Văn phòng phòng nghiệp vụ, Cao Phong cầm hợp đồng trong tay, cười như không cười, chung quanh vô số lời xua nịnh càng khiến gã thêm xuân phong đắc ý.
La Kiêu ngồi ở vị trí trong góc của phòng nghiệp vụ, đối với chuyện này bảo trì trầm mặc, cậu thật sự thua, nhưng thua không tâm phục khẩu phục, lần cạnh tranh nghiệp vụ này xem như cho bản thân một cái giáo huấn, vốn dĩ, trong việc đẩy mạnh tiêu thụ mọi người chỉ chú trọng kết quả, tìm đủ thứ cớ để giải thích cho sự thất bại chỉ làm người khác xem thường.
Cậu không có lời nào để nói.
“Nào có khoa trương như các anh nói vậy, tôi vốn đã tới đây nhiều năm, còn La Kiêu là vừa được điều đến còn có rất nhiều thứ cần phải học tập, gừng càng già càng cay mà, La Kiêu cậu nói đúng không?” Cao Phong không chút khiêm tốn cười, đáy mắt cuồn cuộn đắc ý, nói đến một nửa gã đột nhiên quay đầu, nhìn La Kiêu sâu xa nói.
La Kiêu ngẩn ra, mới ý thức được Cao Phong đang thị uy với mình, cậu cười cười, gật đầu nói: “Đúng vậy, về sau còn hy vọng tổ trưởng có thể chỉ giáo tôi nhiều hơn.”
“Việc này không thành vấn đề, tất cả mọi người đều là một đoàn thể, về sau cậu có việc gì không hiểu cứ việc tới hỏi tôi, tôi tuyệt đối biết gì nói đó.” Cao Phong sảng khoái cười, khóe mắt che dấu mạt khinh thường không dễ phát hiện.
“La Kiêu, cậu còn không nhanh chóng cảm ơn tổ trưởng, anh ấy không dễ dàng chỉ giáo người khác đâu.” Có người hâm mộ nói với La Kiêu.
“Tổ trưởng anh cũng quá bất công rồi, sao có thể chỉ chỉ giáo một mình La Kiêu, chúng tôi tốt xấu cũng làm việc với anh nhiều năm nha!”
“Đúng vậy tổ trưởng, anh cũng không thể bất công, tôi lần này vừa lúc gặp khó khăn, anh không phải quen biết XX sao? Giới thiệu cho tôi đi.”
La Kiêu nhìn chằm chằm máy tính trên bàn, đúng 12:00 liền đứng lên dọn đồ, không lạnh không đạm nói: “Tan tầm, tôi đi trước.”
Cao Phong liếc mắt nhìn cậu, khóe môi xả ra một mạt cười châm chọc, gã để hợp đồng vào ngăn kéo, sau đó khóa lại rồi mang theo chìa khóa tùy thân đi, giám đốc rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì, vậy mà để một nghiệp vụ viên vừa mới điều đến cạnh tranh với mình.
Còn tưởng rằng người này có chỗ nào hơn người, làm hại mình trực tiếp dùng vương bài, không nghĩ tới đánh bại cậu ta chỉ dễ như trở bàn tay, loại đánh giá này quá nhàm chán.
Quẹt thẻ xong, La Kiêu theo dòng người ra khỏi office building, lần này cạnh tranh thất bại làm cậu có chút sa sút, thái độ Cao Phong cũng làm cậu càng khắc sâu ý thức được một vài thứ, tựa như vừa rồi, những người nịnh hót Cao Phong có ai lại không mang một cái mặt nạ đâu, trước mặt làm trò khen ngợi khâm phục, sau lưng không chừng đều đang to nhỏ bàn tán.
Ít nhất, khi trong WC nam ở công ty, cậu cũng không phải một lần nghe thấy mọi người bàn tán về Cao Phong, nói gã ỷ thế hiếp người tự cho là đúng, nói gã có gì đặc biệt hơn người kia thái độ cao ngạo thật sự khiến người khác muốn đánh gã.
La Kiêu cũng không đến nhà ăn công ty, mấy giờ trước, Du Ngô gọi điện thoại nói giữa trưa mời cậu ăn cơm, La Kiêu vốn dĩ muốn cự tuyệt, nhưng Du Ngô cũng không cho cơ hội, nói hôm nay là sinh nhật anh vô luận thế nào cũng không thể không tới.
Sinh nhật Du Ngô. Lúc ấy phản ứng đầu tiên của La Kiêu chính là xin lỗi, mấy năm nay, mỗi lần đến sinh nhật cậu Du Ngô đều sẽ ở bên cạnh cậu, nhưng chính cậu trước nay lại không nhớ rõ sinh nhật anh, không! Không phải không nhớ rõ! Chỉ là……
—— Nếu có một ngày, em chủ động gọi điện thoại cho anh, chúc anh sinh nhật vui vẻ, anh coi như em tiếp nhận anh.
Khi đó, Du Ngô đã nói như thế.
Một chiếc Mercedes màu đen đậu lại bên đường, hiển nhiên là đang đợi người, đó cũng không phải xe Du Ngô, nhưng La Kiêu không nghĩ nhiều, chờ đi đến cạnh chiếc Mercedes cách đó không xa bước chân cậu bỗng khựng lại, tươi cười nhàn nhạt trên mặt cũng cứng đờ, nháy mắt trở nên lạnh băng, không một chút do dự, cậu xoay người rời đi.
“La Kiêu!” Đoàn Dịch Phong rất nhanh đuổi theo, hắn túm chặt tay La Kiêu, khiến bước chân đối phương dừng lại.
“Buông ra!” La Kiêu không giãy giụa, cậu quay đầu lạnh lùng nhìn chằm chằm Đoàn Dịch Phong, đây là ở trước cửa công ty, cậu không muốn gây ra phiền toái.
“Em đã đi tới, sao thấy tôi liền quay đầu đi, em tưởng ai?” Đoàn Dịch Phong thấp giọng hỏi, ẩn ẩn có thể cảm nhận được một chút ghen tuông.
La Kiêu cắn răng, “Không liên quan đến anh.”
Đúng vậy! Du Ngô nói anh sẽ đến muộn một chút, còn đặc biệt nhắc nhở mình ở đây chờ anh một lúc, sao cậu không nghĩ tới, không nên tới gần chiếc xe kia, không nên tới gần Đoàn Dịch Phong!
Bọn họ giằng co đã làm không ít người vây xem, mọi người nghị luận sôi nổi, La Kiêu nhìn lướt qua, cậu không muốn cuộc sống hiện tại của mình bị Đoàn Dịch Phong phá hư.
Đoàn Dịch Phong vẻ mặt xám ngoét, câu ‘Không liên quan quan đến anh’ của La Kiêu làm hắn cảm thấy bị thương, nhưng hắn trầm mặc một hồi mấy câu uy hiếp gì đó đều nói không nên lời.
“Chúng ta lên xe lại nói đi, người ở đây quá nhiều.”
La Kiêu không cự tuyệt, cậu rất sợ Đoàn Dịch Phong lại chỗ này làm ra chuyện đáng sợ gì đó, nhưng Đoàn Dịch Phong mở cửa xe, cậu cũng không ngồi vào, mà nói: “Ở chỗ này đi, anh muốn nói cái gì.”
Xe ngăn cản tầm mắt của mọi người xung quanh, La Kiêu đứng thẳng tắp, dùng tư thái lạnh băng không kiên nhẫn nói chuyện, cậu thậm chí không để ý thấy động tác của Đoàn Dịch Phong, tay trái dùng sức cầm ngón út tay phải, đó là động tác theo bản năng khi hắn nôn nóng bất an.
Đoàn Dịch Phong đặt tay lên cửa xe, ánh mắt vẫn không nhúc nhích dừng trên người La Kiêu, quá lạnh nhạt, cái loại lạnh nhạt này như phát ra từ trong xương cốt, thậm chí chỗ sâu nhất trong đáy mắt cũng không có nửa điểm cảm xúc, hắn ý thức được La Kiêu đối với hắn hoàn toàn chỉ có phẫn nộ và hận ý!
Có một khắc, hắn muốn vây La Kiêu lại, đặt ở nơi bản thân hắn có thể thấy có thể sờ, tựa như trước kia, hắn muốn toàn bộ của cậu, để cậu chỉ có thể nhìn thấy hắn, chỉ có thể đụng chạm hắn, cũng chỉ có chính hắn.
Loại ý tưởng này rất nhanh bị đánh nát, hắn không thể cũng sẽ không làm như vậy, đó không khác gì đem La Kiêu cùng chính hắn đẩy đến vực sâu tuyệt vọng, cậu sẽ càng hận hắn, cũng vĩnh viễn sẽ không yêu hắn.
“Hôm nay là sinh nhật tôi.” Đoàn Dịch Phong ngữ khí hòa hoãn, dừng một chút, chờ mong nói, “Buổi tối ở biệt thự cử hành yến hội, em có thể tới tham gia không?”
Xem tại đây:
https://thiennhacat.wordpress.com/2018/06/15/11tra-cong/
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.