Chương 69
Tâm Thường
18/06/2014
Lúc trước mình gặp phải một người, vĩnh viễn không thể tưởng tượng được mình sẽ yêu một người như vậy, chỉ sợ khi đó người trong tim cô không phải là mình.
Từ nhỏ Tiết Thần đã yêu cầu rất cao đối với mình, không phải bởi vì cha là quan lớn thành phố B, mà trong ba con trai của Tiết Đông Lăng anh đứng hàng nhỏ nhất, lúc còn bé đã bị bệnh nặng suýt nữa thì mất tính mạng, anh để cho người đau cũng để cho người cảm thấy anh nên ở nhà tiêu sái khi còn sống.
Tiết Đông Lăng giáo dục gần như đến trình độ hà khắc đối với hai anh trai Tiết Thần, còn đối với Tiết Thần thế nhưng cưng chiều hết mực. Từ khi anh cả anh hai mới ra đời ông đã bắt đầu lên kế hoạch tốt cho họ, còn đối với Tiết Thần lại cho chọn lựa phương thức tự phát triển.
Mặc dù Tiết Thần lộ ra cuộc sống vô cùng tự tại hơn so với hai anh trai, nhưng cảm giác, nhận thấy mình không được coi trọng, hoặc là nói, trong xương Tiết Đông Lăng cho rằng anh không được.
Tiết Thần học trường quân đội thì Tiết Đông Lăng kịch liệt phản đối, nhưng được hai anh trai ủng hộ. Trước lúc anh đi trường quân đội báo danh đã tranh chấp mấy lần với Tiết Đông Lăng, Tiết Đông Lăng thiếu chút nữa lợi dụng chức quyền hủy bỏ tư cách nhập học của anh.
May mà cuối cùng, Tiết Đông Lăng không có kiên trì với con trai, vẫn nhượng bộ. Cũng bởi vì như thế, nhiều năm sau này lão tam nhà họ Tiết mới có một thành tích để cho anh kiêu ngạo không dứt.
Tiết Thần và Diệp Tích Thượng cùng học bốn năm lại cộng tác nhiều năm, từ lần đầu tiên thấy Diệp Tiểu An, anh tiếc nuối mình tại sao không có một em gái khả ái ngây thơ như vậy. Vừa bắt đầu Diệp Tích Thượng đúng là có ý tác hợp hai người, đáng tiếc khi đó Diệp Tiểu An không có chút tình cảm nào đối với anh, Tiết Thần cũng đào hoa, sau anh không có để ý thì tiểu nha đầu này đã bị Giang Thiệu hớt được, chuyện này cứ thế qua đi.
Tiết Thần đẹp trai tính cách tốt, có năng lực còn có gia thế, đáng tiếc Tiết Thần giống Diệp Tích Thượng là đều ghét nhất người khác cầm bối cảnh của anh ra nói chuyện, dần dà, mọi người cũng đã quên "lão tam Tiết gia" là ai, chỉ nhớ rõ Tiết phó đoàn.
Tiết Thần sở dĩ bị mọi người xưng là Tiết gia không vì cái gì khác, cũng bởi vì thường ngày dáng vẻ anh nói chuyện thật lớn, chỉ cần rời khỏi doanh trại, đi đến chỗ nào thì cả người đều mang theo "gia" phạm Bắc Kinh. Từng có một lần mọi người liên hoan, Tiết Thần lại xuất hiện cuối cùng, lắc lư đi vào, để cho một đám người chờ mình cũng không cảm thấy một chút e ngại, Diệp Tích Thượng thuận miệng chế nhạo câu.
"Tiết gia tới? Có thể bắt đầu chưa?"
Tiết Thần cười một tiếng, cũng không hàm hồ. "Rồi."
Mọi người cười không ngớt, từ đó "Tiết gia" truyền ra.
Tiết Thần cao hứng, vui vẻ hơn so với nghe người ta gọi anh lão tam Tiết gia tới, ở trong lòng anh lão tam Tiết gia luôn là châm chọc.
Tiết Thần là người đàn ông cực kỳ xài được trong đống tự cao tự tại với cô gái, cũng may anh giữ mình trong sạch, bạn gái tiến dâng không ít nhưng chân chính có quan hệ cũng không coi là quá nhiều. Không phải là tình đến chỗ 'lưỡng tình tương duyệt' thì anh cũng không muốn đụng cô gái đó.
Không phải là không muốn, mà đó là quan niệm của anh, cô gái chính là để cưng chìu, không thương tổn được. Cho dù bởi vì các loại nguyên nhân đến trình độ tay không thể an phận, Tiết Thần cũng sẽ cố gắng hết sức đem thương tổn giảm tới nhỏ nhất.
Cho nên rất nhiều cô gái sau khi chia tay cùng anh, lại có thể nhớ mãi không quên đối với anh, hối hận cũng không ít, chỉ tiếc duyên phận hai người có hạn chỉ đủ đồng hành nửa hành trình, không thể là bạn sống hết quãng đời còn lại.
Tiết Thần không dễ cùng cô gái không có tình cảm lên giường, nhưng có ngoại lệ, Dư Kim Kim chính là chỗ ngoại lệ này.
Đêm đó anh đi tham gia một bữa tiệc sinh nhật bạn gái trước - tiểu Cẩn, chơi quá, uống đến say mềm. Bạn trai bạn gái trước cũng là người thoải mái, cảm thấy Tiết Thần là người con nhà gia giáo, có loại cảm giác hận gặp anh muộn, phải lôi kéo anh làm anh em.
Tiết Thần dở khóc dở cười, không thể không nể mặt mũi, không thể làm gì khác hơn là đáp ứng.
Đêm đó tan cuộc, người đàn ông này thế nhưng kín đáo đưa cho Tiết Thần một cô gái say khướt, sảng khoái vỗ bộ ngực. "Người anh em, cô gái này là bạn tiểu Cẩn, gương mặt xinh đẹp chơi cũng đủ hoang dã, người anh em này không đành lòng nhìn cậu đơn độc trong lễ tình nhân, này, cầm dùng đi!"
Cô gái này không biết uống bao nhiêu rượu, đứng cũng không vững, Tiết Thần vội vàng đỡ lấy, nhất thời cười. "Tiểu Cẩn biết sẽ không để yên cho cậu?"
Người đàn ông nhếch miệng, cười ha hả. "Này, sao tôi có thể làm chuyện không đạo đức như vậy? Là bản thân Kim Kim muốn tìm đàn ông, tiểu Cẩn biết cậu là người không dính vào, yên tâm giao cho cậu."
Tiết Thần cúi đầu nhìn cô gái bị tóc dài che kín mặt, "Cô ấy tên Kim Kim à?"
Dư Kim Kim loáng thoáng nghe thấy có người kêu tên của mình, nhanh chóng ngẩng đầu mở mắt ra, người đàn ông này lớn lên xinh đẹp như vậy? Đưa tay bắt cằm anh, thỏa mãn gật đầu, xoay người lại khoát khoát tay hướng người đàn ông. "Được rồi. . . . . . theo anh."
"Cô xác định?" Người đàn ông thấy cô gật đầu, thở dài, chào hỏi Tiết Thần liền đi.
Tiết Thần cảm giác mình giống như gia súc sắp bị đem bán, bị chủ nhân sờ tới sờ lui ở trên người, còn kém không có nhìn tuổi. Cô gái tên Kim Kim, anh có ấn tượng, khuya hôm nay người đàn ông uống nhiều nhất là anh, cô gái uống nhiều nhất chính là cô rồi.
Tiết Thần ngồi trên ghế chân cao bên quầy bar cứ lúng túng vịn cô gái uống rượu say, buông tay không được, không buông tay cũng không được. Anh vỗ vỗ mặt cô gái này. "Nhà cô ở đâu? Tôi đưa cô về nhà?"
Phục vụ trong quầy bar nói, "Tiết gia, cơ hội thật tốt? Hiếm khi Kim Kim nghĩ thoáng, anh đừng lãng phí." Dứt lời lại cho anh một ly rượu, thừa dịp anh không có chú ý thả ít đồ vào bên trong, sau đó đem cái ly đẩy về phía trước.
"Ly này tôi mời, lễ tình nhân vui vẻ."
Tiết Thần cười, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch. "Cậu biết nhà cô ấy ở đâu không?"
Phục vụ suy nghĩ, lắc đầu. "Chỉ biết cô ấy tên là Kim Kim, hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, thường xuyên đến chơi, khác không biết đâu, cô gái này không tệ, thật đấy." Thấy nhiều cô gái sa vào xa hoa đồi trụy, ai là cô gái tốt đương nhiên nhìn ra được.
"Cám ơn." Tiết Thần để ly xuống, thở dài, đem Dư Kim Kim ôm vào trong người. Phục vụ cho là anh muốn rồi, ở quầy bar tặng thêm một tiếng huýt sáo vang dội. "Tận tình hưởng thụ ban đêm tốt đẹp nhé!"
Tiết Thần rất ít đem phụ nữ về nhà, không thể làm gì khác hơn là đi khách sạn thuê phòng, lật người cô lấy chứng minh mới biết được tên đầy đủ của cô là Dư Kim Kim.
Tiết Thần vốn muốn đem cô thả vào gian phòng đã, đáng tiếc trong thang máy Dư Kim Kim nôn ra người. Tiết Thần định gột rửa áo sơ mi bẩn ở phòng rửa tay trước, ai biết anh đang xoa xoa y phục, một đôi cánh tay non mịn quấn lên eo tinh tráng của anh từ phía sau lưng.
Cô gái này say đến đứng cũng không vững, tiếng nói khàn khàn hỏi anh: "Có làm hay không?"
Hết chương 69.
Từ nhỏ Tiết Thần đã yêu cầu rất cao đối với mình, không phải bởi vì cha là quan lớn thành phố B, mà trong ba con trai của Tiết Đông Lăng anh đứng hàng nhỏ nhất, lúc còn bé đã bị bệnh nặng suýt nữa thì mất tính mạng, anh để cho người đau cũng để cho người cảm thấy anh nên ở nhà tiêu sái khi còn sống.
Tiết Đông Lăng giáo dục gần như đến trình độ hà khắc đối với hai anh trai Tiết Thần, còn đối với Tiết Thần thế nhưng cưng chiều hết mực. Từ khi anh cả anh hai mới ra đời ông đã bắt đầu lên kế hoạch tốt cho họ, còn đối với Tiết Thần lại cho chọn lựa phương thức tự phát triển.
Mặc dù Tiết Thần lộ ra cuộc sống vô cùng tự tại hơn so với hai anh trai, nhưng cảm giác, nhận thấy mình không được coi trọng, hoặc là nói, trong xương Tiết Đông Lăng cho rằng anh không được.
Tiết Thần học trường quân đội thì Tiết Đông Lăng kịch liệt phản đối, nhưng được hai anh trai ủng hộ. Trước lúc anh đi trường quân đội báo danh đã tranh chấp mấy lần với Tiết Đông Lăng, Tiết Đông Lăng thiếu chút nữa lợi dụng chức quyền hủy bỏ tư cách nhập học của anh.
May mà cuối cùng, Tiết Đông Lăng không có kiên trì với con trai, vẫn nhượng bộ. Cũng bởi vì như thế, nhiều năm sau này lão tam nhà họ Tiết mới có một thành tích để cho anh kiêu ngạo không dứt.
Tiết Thần và Diệp Tích Thượng cùng học bốn năm lại cộng tác nhiều năm, từ lần đầu tiên thấy Diệp Tiểu An, anh tiếc nuối mình tại sao không có một em gái khả ái ngây thơ như vậy. Vừa bắt đầu Diệp Tích Thượng đúng là có ý tác hợp hai người, đáng tiếc khi đó Diệp Tiểu An không có chút tình cảm nào đối với anh, Tiết Thần cũng đào hoa, sau anh không có để ý thì tiểu nha đầu này đã bị Giang Thiệu hớt được, chuyện này cứ thế qua đi.
Tiết Thần đẹp trai tính cách tốt, có năng lực còn có gia thế, đáng tiếc Tiết Thần giống Diệp Tích Thượng là đều ghét nhất người khác cầm bối cảnh của anh ra nói chuyện, dần dà, mọi người cũng đã quên "lão tam Tiết gia" là ai, chỉ nhớ rõ Tiết phó đoàn.
Tiết Thần sở dĩ bị mọi người xưng là Tiết gia không vì cái gì khác, cũng bởi vì thường ngày dáng vẻ anh nói chuyện thật lớn, chỉ cần rời khỏi doanh trại, đi đến chỗ nào thì cả người đều mang theo "gia" phạm Bắc Kinh. Từng có một lần mọi người liên hoan, Tiết Thần lại xuất hiện cuối cùng, lắc lư đi vào, để cho một đám người chờ mình cũng không cảm thấy một chút e ngại, Diệp Tích Thượng thuận miệng chế nhạo câu.
"Tiết gia tới? Có thể bắt đầu chưa?"
Tiết Thần cười một tiếng, cũng không hàm hồ. "Rồi."
Mọi người cười không ngớt, từ đó "Tiết gia" truyền ra.
Tiết Thần cao hứng, vui vẻ hơn so với nghe người ta gọi anh lão tam Tiết gia tới, ở trong lòng anh lão tam Tiết gia luôn là châm chọc.
Tiết Thần là người đàn ông cực kỳ xài được trong đống tự cao tự tại với cô gái, cũng may anh giữ mình trong sạch, bạn gái tiến dâng không ít nhưng chân chính có quan hệ cũng không coi là quá nhiều. Không phải là tình đến chỗ 'lưỡng tình tương duyệt' thì anh cũng không muốn đụng cô gái đó.
Không phải là không muốn, mà đó là quan niệm của anh, cô gái chính là để cưng chìu, không thương tổn được. Cho dù bởi vì các loại nguyên nhân đến trình độ tay không thể an phận, Tiết Thần cũng sẽ cố gắng hết sức đem thương tổn giảm tới nhỏ nhất.
Cho nên rất nhiều cô gái sau khi chia tay cùng anh, lại có thể nhớ mãi không quên đối với anh, hối hận cũng không ít, chỉ tiếc duyên phận hai người có hạn chỉ đủ đồng hành nửa hành trình, không thể là bạn sống hết quãng đời còn lại.
Tiết Thần không dễ cùng cô gái không có tình cảm lên giường, nhưng có ngoại lệ, Dư Kim Kim chính là chỗ ngoại lệ này.
Đêm đó anh đi tham gia một bữa tiệc sinh nhật bạn gái trước - tiểu Cẩn, chơi quá, uống đến say mềm. Bạn trai bạn gái trước cũng là người thoải mái, cảm thấy Tiết Thần là người con nhà gia giáo, có loại cảm giác hận gặp anh muộn, phải lôi kéo anh làm anh em.
Tiết Thần dở khóc dở cười, không thể không nể mặt mũi, không thể làm gì khác hơn là đáp ứng.
Đêm đó tan cuộc, người đàn ông này thế nhưng kín đáo đưa cho Tiết Thần một cô gái say khướt, sảng khoái vỗ bộ ngực. "Người anh em, cô gái này là bạn tiểu Cẩn, gương mặt xinh đẹp chơi cũng đủ hoang dã, người anh em này không đành lòng nhìn cậu đơn độc trong lễ tình nhân, này, cầm dùng đi!"
Cô gái này không biết uống bao nhiêu rượu, đứng cũng không vững, Tiết Thần vội vàng đỡ lấy, nhất thời cười. "Tiểu Cẩn biết sẽ không để yên cho cậu?"
Người đàn ông nhếch miệng, cười ha hả. "Này, sao tôi có thể làm chuyện không đạo đức như vậy? Là bản thân Kim Kim muốn tìm đàn ông, tiểu Cẩn biết cậu là người không dính vào, yên tâm giao cho cậu."
Tiết Thần cúi đầu nhìn cô gái bị tóc dài che kín mặt, "Cô ấy tên Kim Kim à?"
Dư Kim Kim loáng thoáng nghe thấy có người kêu tên của mình, nhanh chóng ngẩng đầu mở mắt ra, người đàn ông này lớn lên xinh đẹp như vậy? Đưa tay bắt cằm anh, thỏa mãn gật đầu, xoay người lại khoát khoát tay hướng người đàn ông. "Được rồi. . . . . . theo anh."
"Cô xác định?" Người đàn ông thấy cô gật đầu, thở dài, chào hỏi Tiết Thần liền đi.
Tiết Thần cảm giác mình giống như gia súc sắp bị đem bán, bị chủ nhân sờ tới sờ lui ở trên người, còn kém không có nhìn tuổi. Cô gái tên Kim Kim, anh có ấn tượng, khuya hôm nay người đàn ông uống nhiều nhất là anh, cô gái uống nhiều nhất chính là cô rồi.
Tiết Thần ngồi trên ghế chân cao bên quầy bar cứ lúng túng vịn cô gái uống rượu say, buông tay không được, không buông tay cũng không được. Anh vỗ vỗ mặt cô gái này. "Nhà cô ở đâu? Tôi đưa cô về nhà?"
Phục vụ trong quầy bar nói, "Tiết gia, cơ hội thật tốt? Hiếm khi Kim Kim nghĩ thoáng, anh đừng lãng phí." Dứt lời lại cho anh một ly rượu, thừa dịp anh không có chú ý thả ít đồ vào bên trong, sau đó đem cái ly đẩy về phía trước.
"Ly này tôi mời, lễ tình nhân vui vẻ."
Tiết Thần cười, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch. "Cậu biết nhà cô ấy ở đâu không?"
Phục vụ suy nghĩ, lắc đầu. "Chỉ biết cô ấy tên là Kim Kim, hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, thường xuyên đến chơi, khác không biết đâu, cô gái này không tệ, thật đấy." Thấy nhiều cô gái sa vào xa hoa đồi trụy, ai là cô gái tốt đương nhiên nhìn ra được.
"Cám ơn." Tiết Thần để ly xuống, thở dài, đem Dư Kim Kim ôm vào trong người. Phục vụ cho là anh muốn rồi, ở quầy bar tặng thêm một tiếng huýt sáo vang dội. "Tận tình hưởng thụ ban đêm tốt đẹp nhé!"
Tiết Thần rất ít đem phụ nữ về nhà, không thể làm gì khác hơn là đi khách sạn thuê phòng, lật người cô lấy chứng minh mới biết được tên đầy đủ của cô là Dư Kim Kim.
Tiết Thần vốn muốn đem cô thả vào gian phòng đã, đáng tiếc trong thang máy Dư Kim Kim nôn ra người. Tiết Thần định gột rửa áo sơ mi bẩn ở phòng rửa tay trước, ai biết anh đang xoa xoa y phục, một đôi cánh tay non mịn quấn lên eo tinh tráng của anh từ phía sau lưng.
Cô gái này say đến đứng cũng không vững, tiếng nói khàn khàn hỏi anh: "Có làm hay không?"
Hết chương 69.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.