Chương 109: Trục xuất khỏi hoàng tịch
Nguyệt Cầm Ỷ Mộng
14/08/2022
Đám bạn học lúc này mới vỡ lẽ ra, tại sao thái độ của Lam Từ đối với Neil Ian lại gắt như vậy, đổi lại là bọn họ, không nói trước sẽ hành xử lớn hơn thế bao nhiêu lần đâu, Lam Từ đây là quá nhẹ nhàng.
Ngay sau tin tức đó, học viện đưa tin muốn loại trừ Neil Ian ra khỏi học viện.
Trong lịch sử Đế Lantic mấy ngàn năm, hành vi khai trừ này ít đến mức có thể đếm trên đầu ngón tay, mà còn chẳng đến một bàn tay.
Nhưng khai trừ một thành viên của hoàng thất như lần này là điều chưa bao giờ có.
Đế Lantic dù trung lập nhưng cũng không đối chọi cùng hoàng thất, mỗi năm hoàng thất đều có một suất đưa con em đến Đế Lantic học hạnh, mà lần này chính là Neil Ian.
So với hai anh của mình thì cậu ta được đặt cách cho vào, còn là vừa vào đã nhảy một lớp, Diêm Hàn là danh chính ngôn thuận thi vào, còn cậu ta thì không.
Ngô Thiên nhìn tin tức khai trừ kia mà hả lòng hả dạ.
Đám bạn học cũng cảm thấy oan uổng cho Lam Từ, dù họ cũng có nghi ngờ đối với việc hai người họ dính với nhau có phải giống như trên tin tức đầu tiên kia nói không nhưng Lam Từ bị Neil Ian hãm hại là Neil Ian sai, họ cũng không muốn tiếp tục ngồi học cùng một lớp với loại người suốt ngày đi mưu toan bạn học như vậy.
Còn chuyện Diêm Hàn có thật sự dùng thuốc với Lam Từ không, họ suy nghĩ cẩn thận lại thì thấy không thể nào, Lam Từ vẫn là Alpha không sai, mà người dùng thuốc kia sẽ bị biến đổi ngay, Lam Từ cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, làm sao mà nhởn nhơ đi học bình thường như vậy được.
Sau đó cũng có một tin tức như vậy hiện lên, rất có thâm ý mà hỏi Diêm Hàn mua thuốc kia ở đâu mà có thể khiến cho một Alpha gần gữi với mình mà không hề thay đổi bản chất Alpha của người ta.
Lời này nói ra lại là một phủ nhận đối với việc đặt điều trước đó, dân tình lúc này mới vỡ lẽ.
Đúng mà, người ta vẫn là Alpha, cũng không phải trước A sau O.
Lúc này dân mạng mới cảm thấy bị vả mặt, mắt mù tai điếc đầu óc cũng bị dính bùn nên mới tin tưởng vào lời đặt điều chẳng có chút tính hợp lý nào kia.
Mà Neil Ian, cũng bị dân tình chỉ trích không hết lời, yêu cầu hoàng thất khai trừ luôn cậu ta ra khỏi hoàng tịch, nếu không hoàng thất sẽ chịu công kích không ngừng của người dân đế quốc.
Trong hoàng cung xa hoa lộng lẫy, đại sảnh lớn ngồi năm người, còn có vài người đứng bên cạnh.
" Có xoá được tin đó không?"
Nam nhân có vẻ đứng tuổi ngồi ở ghế lớn trung tâm lên tiếng hỏi.
" Không được thưa đức vua, tin kia có tường lửa cực mạnh, chúng tôi không thể phá được, còn bị phản công ngược."
Người đứng bên cạnh đầu đã đầy mồ hôi, tái mặt mà báo cáo.
Sắc mặt người trong đại sảnh đã trầm như nước.
" Đức vua, Chu gia gọi tới nói rằng sẽ không nhúng tay vào chuyện này, không hủy hôn với Neil hoàng tử đã là cực hạng của họ, sau khi giải quyết xong chuyện này hoàng thất có thể đưa hoàng tử về Chu gia, Chu gia vẫn nhận."
Quản gia sắc mặt tái mét chạy đến báo.
Neil Ian nếu bị khai trừ khỏi hoàng tịch thì về đến Chu gia sẽ là kết cục gì?
Tuy không đến nổi sống không được nhưng cũng không còn phong quang vô hạn nữa, Chu gia nhìn mặt hoàng thất vẫn còn đó cũng sẽ không bạc đãi Neil Ian nhưng đối với Neil Ian, mất hoàng tịch là một sự sỉ nhục to lớn, đừng nói đi học, ra ngoài cũng sợ người chỉ trỏ.
Neil Ian ngồi ở trên ghế, hai tay ôm đầu gối cúi đầu không nói tiếng nào, cũng không ai nhìn thấy sắc mặt của cậu ta.
Hoàng thất đám người cũng không nói gì, không khí trầm trọng đến khó thở.
Không phải hoàng thất không muốn phản bác chuyện của Neil Ian, nhưng chứng cớ nằm trên kia quá sức rõ ràng, cũng không biết làm sao người kia lấy được chứng cứ mua thuốc của Neil Ian, có dấu ấn của bệnh viện hoàng gia Ian, người bị hại còn chứng thực mùi hương ngửi được trên người Neil Ian, còn có trên quần áo của Neil Ian mặc lúc đó, cũng đã được kiểm chứng của bệnh viện hoàng gia.
Dù không biết Diêm Hàn làm sao mà lấy đồ của Neil Ian mặc lúc đó nhưng chứng cứ quá mức xác thực, hoàng thất đã bó tay hết cách.
" Chúng ta đã quá nuông chiều con rồi nên giờ mới ra cơ sự này, đến Chu gia an phận mà sống, có chúng ta phía sau thì cho dù mất hoàng tịch cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến con, Chu gia còn muốn bám hoàng thất nên sẽ không bạc đãi con."
Nam nhân trung niên trầm giọng nói.
Ông vừa dứt lời là Neil Ian đã ngẩng phắc đầu lên, không thể tin được nhìn ông.
" Ngài..."
Tố Thiên Tâm muốn nói gì đã bị nam nhân cản lại.
" Chuyện do con làm, con phải có dũng khí mà đón nhận hậu quả, mang trong mình dòng máu hoàng gia, con nên biết đây là kết quả tốt nhất cho hoàng thất, cũng phải có trách nhiệm đối với nó, chúng ta chỉ có thể cho con một tương lai không khổ cực sau này, nếu thân phận hoàng gia này là nguyên nhân làm cho con kiêu ngạo đến mức cái gì cũng dám làm thì tước đoạt là tốt cho con."
Ông nhìn Neil Ian, dùng thân phận vừa là cha vừa là đức vua của đế quốc mà nói, chỉ mong Neil Ian có thể hiểu quyết định này của ông.
Nhưng Neil Ian sẽ hiểu sao?
Ít nhất bây giờ và cả sau này, câu trả lời đều là không.
Neil Ian đã bị cơn giận dữ áp mất lý trí, trong lòng chỉ còn sự thù hận.
Hận Lam Từ, hận Diêm Hàn, nếu không có hai người cậu ta vẫn là hoàng tử được cưng chiều của hoàng thất, nào có phải liên tục chịu sỉ nhục.
Hận hoàng thất không bảo hộ được cho mình, việc đầu tiên làm là vứt bỏ để cứu vãn uy nghiêm của hoàng gia.
Nổi hận thù chiếm trọn lý trí cũng như gặm nhắm trái tim của Neil Ian.
" Neil!"
Tố Thiên Tâm gọi với theo bóng dáng đang chạy đi của Neil Ian.
" Mặc kệ nó!"
Trước khi bà đuổi theo thì đã bị gọi lại.
Tố Thiên Tâm rớt nước mắt nhìn theo bóng lưng của đứa con trai nhưng lại không thể nói được lời nào oán trách nam nhân đã quá tuyệt tình.
" Nó đã được gả đi, hoàng tịch đối với nó cũng không nhiều ý nghĩa, rút về có khi lại tốt cho nó."
Nam nhân trầm giọng nói.
Nếu ông sớm biết nó lợi dụng thân phận của mình để làm bậy thì cũng nào có cơ sự này, ông dù thương con cũng không thể vô lý mà bao che, ở trong chuyện này người sai vẫn luôn là Neil Ian.
Nếu Neil Ian kiên nhẫn hơn, tìm được một chứng cứ chính minh được người kia bị biến đổi rồi mới làm lớn chuyện thì cũng sẽ không khiến bản thân trộm gà không được còn mất nắm gạo, còn đưa bản thân ra đầu sóng ngọn gió.
Chuyện hãm hại kia ai nhìn cũng biết người ta đã tha cho nó nhưng giờ nó đem người ta ra dư luận xã hội, người thông minh nhìn vào là biết nó cưỡng ép người ta làm theo ý nó, chưa nói người ta có bị hại thật không nhưng nó đã từng hại người còn muốn người ta giúp mình đi hãm hại người khác, sao có thể!
Mà sự việc còn không có như nó nói, sao có thể thuyết phục ai, chuyện này rõ ràng đã lâm vào bế tắt ngay từ đầu, Neil Ian còn ngu ngốc mà đâm đầu vô.
Xem ra đã bị Ngô Thiên chọc cho máu nóng xông lên đầu, lại có thân phận hoàng gia mà đắc ý quên mình, làm chuyện hại người không được mà còn hại cả mình, đúng là ngu hết sức.
Ngay sau tin tức đó, học viện đưa tin muốn loại trừ Neil Ian ra khỏi học viện.
Trong lịch sử Đế Lantic mấy ngàn năm, hành vi khai trừ này ít đến mức có thể đếm trên đầu ngón tay, mà còn chẳng đến một bàn tay.
Nhưng khai trừ một thành viên của hoàng thất như lần này là điều chưa bao giờ có.
Đế Lantic dù trung lập nhưng cũng không đối chọi cùng hoàng thất, mỗi năm hoàng thất đều có một suất đưa con em đến Đế Lantic học hạnh, mà lần này chính là Neil Ian.
So với hai anh của mình thì cậu ta được đặt cách cho vào, còn là vừa vào đã nhảy một lớp, Diêm Hàn là danh chính ngôn thuận thi vào, còn cậu ta thì không.
Ngô Thiên nhìn tin tức khai trừ kia mà hả lòng hả dạ.
Đám bạn học cũng cảm thấy oan uổng cho Lam Từ, dù họ cũng có nghi ngờ đối với việc hai người họ dính với nhau có phải giống như trên tin tức đầu tiên kia nói không nhưng Lam Từ bị Neil Ian hãm hại là Neil Ian sai, họ cũng không muốn tiếp tục ngồi học cùng một lớp với loại người suốt ngày đi mưu toan bạn học như vậy.
Còn chuyện Diêm Hàn có thật sự dùng thuốc với Lam Từ không, họ suy nghĩ cẩn thận lại thì thấy không thể nào, Lam Từ vẫn là Alpha không sai, mà người dùng thuốc kia sẽ bị biến đổi ngay, Lam Từ cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, làm sao mà nhởn nhơ đi học bình thường như vậy được.
Sau đó cũng có một tin tức như vậy hiện lên, rất có thâm ý mà hỏi Diêm Hàn mua thuốc kia ở đâu mà có thể khiến cho một Alpha gần gữi với mình mà không hề thay đổi bản chất Alpha của người ta.
Lời này nói ra lại là một phủ nhận đối với việc đặt điều trước đó, dân tình lúc này mới vỡ lẽ.
Đúng mà, người ta vẫn là Alpha, cũng không phải trước A sau O.
Lúc này dân mạng mới cảm thấy bị vả mặt, mắt mù tai điếc đầu óc cũng bị dính bùn nên mới tin tưởng vào lời đặt điều chẳng có chút tính hợp lý nào kia.
Mà Neil Ian, cũng bị dân tình chỉ trích không hết lời, yêu cầu hoàng thất khai trừ luôn cậu ta ra khỏi hoàng tịch, nếu không hoàng thất sẽ chịu công kích không ngừng của người dân đế quốc.
Trong hoàng cung xa hoa lộng lẫy, đại sảnh lớn ngồi năm người, còn có vài người đứng bên cạnh.
" Có xoá được tin đó không?"
Nam nhân có vẻ đứng tuổi ngồi ở ghế lớn trung tâm lên tiếng hỏi.
" Không được thưa đức vua, tin kia có tường lửa cực mạnh, chúng tôi không thể phá được, còn bị phản công ngược."
Người đứng bên cạnh đầu đã đầy mồ hôi, tái mặt mà báo cáo.
Sắc mặt người trong đại sảnh đã trầm như nước.
" Đức vua, Chu gia gọi tới nói rằng sẽ không nhúng tay vào chuyện này, không hủy hôn với Neil hoàng tử đã là cực hạng của họ, sau khi giải quyết xong chuyện này hoàng thất có thể đưa hoàng tử về Chu gia, Chu gia vẫn nhận."
Quản gia sắc mặt tái mét chạy đến báo.
Neil Ian nếu bị khai trừ khỏi hoàng tịch thì về đến Chu gia sẽ là kết cục gì?
Tuy không đến nổi sống không được nhưng cũng không còn phong quang vô hạn nữa, Chu gia nhìn mặt hoàng thất vẫn còn đó cũng sẽ không bạc đãi Neil Ian nhưng đối với Neil Ian, mất hoàng tịch là một sự sỉ nhục to lớn, đừng nói đi học, ra ngoài cũng sợ người chỉ trỏ.
Neil Ian ngồi ở trên ghế, hai tay ôm đầu gối cúi đầu không nói tiếng nào, cũng không ai nhìn thấy sắc mặt của cậu ta.
Hoàng thất đám người cũng không nói gì, không khí trầm trọng đến khó thở.
Không phải hoàng thất không muốn phản bác chuyện của Neil Ian, nhưng chứng cớ nằm trên kia quá sức rõ ràng, cũng không biết làm sao người kia lấy được chứng cứ mua thuốc của Neil Ian, có dấu ấn của bệnh viện hoàng gia Ian, người bị hại còn chứng thực mùi hương ngửi được trên người Neil Ian, còn có trên quần áo của Neil Ian mặc lúc đó, cũng đã được kiểm chứng của bệnh viện hoàng gia.
Dù không biết Diêm Hàn làm sao mà lấy đồ của Neil Ian mặc lúc đó nhưng chứng cứ quá mức xác thực, hoàng thất đã bó tay hết cách.
" Chúng ta đã quá nuông chiều con rồi nên giờ mới ra cơ sự này, đến Chu gia an phận mà sống, có chúng ta phía sau thì cho dù mất hoàng tịch cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến con, Chu gia còn muốn bám hoàng thất nên sẽ không bạc đãi con."
Nam nhân trung niên trầm giọng nói.
Ông vừa dứt lời là Neil Ian đã ngẩng phắc đầu lên, không thể tin được nhìn ông.
" Ngài..."
Tố Thiên Tâm muốn nói gì đã bị nam nhân cản lại.
" Chuyện do con làm, con phải có dũng khí mà đón nhận hậu quả, mang trong mình dòng máu hoàng gia, con nên biết đây là kết quả tốt nhất cho hoàng thất, cũng phải có trách nhiệm đối với nó, chúng ta chỉ có thể cho con một tương lai không khổ cực sau này, nếu thân phận hoàng gia này là nguyên nhân làm cho con kiêu ngạo đến mức cái gì cũng dám làm thì tước đoạt là tốt cho con."
Ông nhìn Neil Ian, dùng thân phận vừa là cha vừa là đức vua của đế quốc mà nói, chỉ mong Neil Ian có thể hiểu quyết định này của ông.
Nhưng Neil Ian sẽ hiểu sao?
Ít nhất bây giờ và cả sau này, câu trả lời đều là không.
Neil Ian đã bị cơn giận dữ áp mất lý trí, trong lòng chỉ còn sự thù hận.
Hận Lam Từ, hận Diêm Hàn, nếu không có hai người cậu ta vẫn là hoàng tử được cưng chiều của hoàng thất, nào có phải liên tục chịu sỉ nhục.
Hận hoàng thất không bảo hộ được cho mình, việc đầu tiên làm là vứt bỏ để cứu vãn uy nghiêm của hoàng gia.
Nổi hận thù chiếm trọn lý trí cũng như gặm nhắm trái tim của Neil Ian.
" Neil!"
Tố Thiên Tâm gọi với theo bóng dáng đang chạy đi của Neil Ian.
" Mặc kệ nó!"
Trước khi bà đuổi theo thì đã bị gọi lại.
Tố Thiên Tâm rớt nước mắt nhìn theo bóng lưng của đứa con trai nhưng lại không thể nói được lời nào oán trách nam nhân đã quá tuyệt tình.
" Nó đã được gả đi, hoàng tịch đối với nó cũng không nhiều ý nghĩa, rút về có khi lại tốt cho nó."
Nam nhân trầm giọng nói.
Nếu ông sớm biết nó lợi dụng thân phận của mình để làm bậy thì cũng nào có cơ sự này, ông dù thương con cũng không thể vô lý mà bao che, ở trong chuyện này người sai vẫn luôn là Neil Ian.
Nếu Neil Ian kiên nhẫn hơn, tìm được một chứng cứ chính minh được người kia bị biến đổi rồi mới làm lớn chuyện thì cũng sẽ không khiến bản thân trộm gà không được còn mất nắm gạo, còn đưa bản thân ra đầu sóng ngọn gió.
Chuyện hãm hại kia ai nhìn cũng biết người ta đã tha cho nó nhưng giờ nó đem người ta ra dư luận xã hội, người thông minh nhìn vào là biết nó cưỡng ép người ta làm theo ý nó, chưa nói người ta có bị hại thật không nhưng nó đã từng hại người còn muốn người ta giúp mình đi hãm hại người khác, sao có thể!
Mà sự việc còn không có như nó nói, sao có thể thuyết phục ai, chuyện này rõ ràng đã lâm vào bế tắt ngay từ đầu, Neil Ian còn ngu ngốc mà đâm đầu vô.
Xem ra đã bị Ngô Thiên chọc cho máu nóng xông lên đầu, lại có thân phận hoàng gia mà đắc ý quên mình, làm chuyện hại người không được mà còn hại cả mình, đúng là ngu hết sức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.