Chương 3: Ba người cùng nhau chơi, chị đây đưa cưng high tới nóc!
Nhân Mộng
10/01/2022
Editor: ???? ℒ???????????????????? ???????????????????? ????
(Chỉ đăng tại wattpad: @littlewhale1111 và wordpress: https://littlewhale1111.wordpress.com/)
Ngày đăng: 08/01/2022
- -------------------------------
Quán cà phê "Thời gian trôi chậm".
Vu Thiển Vân sắc mặt tiêu điều, một tay chống cằm, một tay cầm cái muỗng nhỏ khuấy bừa ly cà phê.
Ngồi đối diện cô là một cô gái có làn da bánh mật, vô cùng gợi cảm vũ mị, không ai khác đó chính là cô bạn thân Tô Mạn Chi của cô.
"Nhìn bộ dạng của cậu đi, trời ạ, chỉ có thế này thôi mà đã khiến cậu rầu thành như vậy rồi? Bạn trai cậu có không được thì cứ đi xem bác sĩ thôi!"
"Anh ấy không chịu đi, nói là không có chuyện gì cả."
"Vậy cho ổng uống chút Viagra xem."
Vu Thiển Vân nhẹ nhàng mà thở dài, lắc lắc đầu.
Cô đã vô cùng vô cùng uyển chuyển nhắc tới chuyện thử đi gặp chuyên gia nam khoa khám, Sở Mộ nghe thấy liền nổi trận lôi đình, nói bản thân anh ta sức khoẻ rất tốt, không có gì không ổn cả, kêu cô không cần lo lắng. Ăn Viagra thì càng không thể nào, huống chi uống thuốc cũng không phải kế lâu dài.
Loại chuyện đụng chạm tới năng lực phái mạnh kiểu này, đàn ông luôn đặc biệt kiêng kị, tựa như bọn họ luôn xem dương v*t của mình là số 1 dù cho 'nó' có lớn nhỏ cỡ nào đi nữa. Tới nổi dù rằng bọn họ vừa nhỏ vừa ngắn vừa mềm thì họ cũng sẽ tự tâng bốc bản thân như kiểu 'nó' vừa thô dài vừa cứng rắn giống như là lừa tiên*, cũng không biết đám đàn ông lấy tự tin từ chỗ nào tới nữa...
*Lừa tiên: dương v*t con lừa
"Vậy giờ cậu tính sao, hủy bỏ hôn lễ luôn à?" Tô Mạn Chi hỏi.
Vu Thiển Vân nhíu mi, lắc đầu nói: "Hủy bỏ hôn lễ? Chuyện này không có khả năng đâu, thiệp mời đều phát ra hết cả rồi, không kết hôn chắc bố mẹ hai bên 'xử' đẹp bọn tớ luôn quá."
Vu Thiển Vân quê quán ở một thành phố nhỏ tuyến thứ 4, bố làm ở bộ giáo dục, mẹ thì là giáo viên trung học, ở địa phương thì họ cũng thuộc dạng người có thể diện.
Thành phố nhỏ xíu, đi ba bước đều thấy mặt nhau, tựa như ai cũng quen biết lẫn nhau cả, bố mẹ cô cũng thuộc tuýp người trọng sỉ diện, rất ngại làm ra mấy chuyện mất mặt mũi.
Vu Thiển Vân lại là con gái một, luôn luôn là niềm kiêu ngạo trong mắt cha mẹ cô, cũng bởi từ nhỏ thành tích học tập của cô vô cùng xuất sắc, thông minh lại xinh đẹp, sau khi tốt nghiệp đại học liền tìm được việc làm ở thành phố lớn, còn có một người bạn trai khá anh tuấn với sự nghiệp đầy hứa hẹn. Cô con gái ngoan ngoãn hiếu thuận lại hiểu chuyện kiểu này, quả thật là một người con thập toàn thập mỹ trong mắt phụ huynh, thế nên mỗi khi gặp người quen bố mẹ cô đều khen không dứt miệng khi nhắc về Vu Thiển Vận.
Vu Thiển Vân khó có thể tưởng tượng được nếu cô quyết định từ hôn sẽ khiến hai vị phụ huynh đại nhân chấn động đến nhường nào? Huống chi, lý do từ hôn thế này, cô cũng nói không nên lời ahuhu! Không lẽ nói với hai người bọn họ là sinh hoạt tình dục của bọn cô không hài hòa? Kidding me??? Đùa à???
Từ nhỏ mẹ đã dạy dỗ cô, làm con gái phải biết giữ mình trong sạch, chưa kết hôn thì không thể cùng con trai phát sinh quan hệ, nếu không thì chính là con gái hư hỏng. Lúc cô dẫn Sở Mộ về nhà ra mắt, hai người bọn cô đều tách ra ở riêng đấy.
Ở trong mắt những người thuộc thế hệ như cha mẹ cô, họ tồn tại có lẽ chỉ là vì sinh con đẻ cái, nuôi nấng dưỡng dục con cái lớn khôn nên người. Làm con gái nếu mà 'ăn cơm trước kẻng', đó chính là một người dâm phụ, gặp ai cũng sẽ bị phỉ nhổ khinh thường, làm cha mẹ cũng mất mặt theo.
Huống chi, Sở Mộ cũng không có làm bất kì điều gì có lỗi với cô, tình cảm bảy năm, cô cũng không thể nói dứt bỏ liền dứt bỏ.
Tô Mạn Chi nhìn cô bạn thân mặt ủ mày chau, nhịn không được cũng khuyên nhủ vài câu: "Vân Vân à, không phải tớ nói chứ người như cậu quá nặng tình cảm, quá mức suy nghĩ vì người khác, cậu nên suy nghĩ vì bản thân một chút đi! Suốt ngày cố kỵ cái này, thông cảm cái kia, nhưng lại xem nhẹ chính bản thân mình. Haiz làm người nha, hà tất sống mệt mỏi thế làm gì? Cuộc đời con người ngắn lắm, cứ tận hưởng lạc thú trước mắt thì tốt hơn đúng không?"
"Nhưng mà Mạn Mạn à, tình huống của tớ và cậu không giống nhau mà, tớ cũng không còn cách nào." Vu Thiển Vân bất đắc dĩ nói.
Nói thật, Vu Thiển Vân không phải không hâm mộ cô bạn thân này.
Gia cảnh của Tô Mạn Chi siêu tốt, việc kinh doanh trong nhà làm rất lớn, phía trên đã có anh trai kế thừa gia nghiệp, làm con gái út trong nhà, cô ấy chỉ cần phụ trách việc ăn uống tiêu tiền chơi bời mà thôi, chỉ cần không gây ra chuyện gì quá khác người, người nhà của cô ấy đều chiều theo tất!
***
(Chỉ đăng tại wattpad: @littlewhale1111 và wordpress: https://littlewhale1111.wordpress.com/)
***
Cuộc đời con người ngắn lắm, cứ tận hưởng lạc thú trước mắt —— đây là nguyên tắc sống của Tô Mạn Chi. Từ lúc học đại học quen biết Tô Mạn Chi, cô ấy vẫn luôn sống theo quan điểm đó, vô cùng tiêu sái, tự do tự tại.
Năm trước dưới sự sắp xếp của bố mẹ, cô ấy liên hôn với một đối tượng môn đăng hộ đối, trước khi kết hôn nàng ta cũng cứng lắm, cùng chồng tương lai ước định rằng sau kết hôn cứ việc mạnh ai chơi theo ý người nấy, không được can thiệp vào chuyện của nhau.
Mấy năm nay, bạn cô hôm nay thì đi với một anh chàng cao to vạm vỡ, ngày mai lại đổi sang một em trai phi công nũng nịu, thay đàn ông giống như thay quần áo, còn không trùng loại nữa cơ, cuộc sống dễ chịu đến không thể nào dễ chịu hơn.
Còn phải nói chứ, đương lúc hai người đang trò chuyện, một cậu trai trẻ khá đẹp mắt từ ngoài cửa chạy chậm vào, thoạt nhìn nhiều lắm cũng chỉ mới hai mươi tuổi, khuôn mặt thanh tuấn, mảnh khảnh cao gầy, lúc vừa thấy còn tưởng rằng cậu nhóc đang là sinh viên nữa cơ đấy, nhưng mà cậu ta một đôi mắt trời sinh đào hoa đưa tình, ánh mắt nhìn cô trông giống như là đang muốn câu dẫn cô vậy...
"Chị Mạn ơi, em đến đón chị này!" Cậu ta thân mật dựa vào người Tô Mạn Chi ngồi xuống.
Cậu trai trẻ cùng với Tô Mạn Chi một chút cũng không giống nhau, không giống có quan hệ huyết thống, trăm phần trăm lại là một cuộc tình giữa phi công trẻ và máy bay xinh đẹp rồi.
Tô Mạn Chi vươn tay, thân mật xoa xoa đầu tóc của cậu ta, hắn khẽ mỉm cười, tùy ý để cô bạn của cô nghịch mái tóc ngắn của mình, bộ dáng trông cực kỳ ngoan ngoãn!
"Ôi giồi, nếu không thể không kết hôn, vậy thì cứ kết thôi, nhưng cũng không cần ủy khuất bản thân nhé, trong lén lút cậu có thể tìm niềm vui riêng. Nếu chồng cậu không thể thực hiện được nghĩa vụ đàn ông, vậy cứ để những tên đàn ông khác làm giúp anh ta là được!"
Ui là trời cái con nhỏ bạn này nói luôn luôn không lựa lời, cái gì cũng dám nói, Vu Thiển Vân nghe miết rồi cũng không trách, nhưng cô ấy nghĩ sao mà lại nói thế trước mặt người xa lạ về chuyện này vậy trời, cô nhịn không được, không khỏi đỏ mặt lên.
Vu Thiển Vân cảm giác được có một ánh mắt nóng rực khác thường đang lượn lờ trên mặt mình, vừa nhướng mắt liền phát hiện tình nhân nhỏ của cô bạn đang nhìn mình chằm chằm không chớp mắt...
"Đừng... Đừng nói giỡn." Vu Thiển Vân né tránh ánh mắt.
"Có cái gì mà ngại ngùng, cậu thấy nhóc này thế nào? Muốn mượn người dùng một chút không?" Tô Mạn Chi là kiểu chay mặn đều không chê, cô ấy túm cậu tình nhân đến trước mặt cô, "Cậu đừng thấy mặt nhóc ta hơi non mà hiểu lầm nhé, cởi quần áo ra thì body rất hấp dẫn đấy nhá, một đêm bảy lần cũng không thành vấn đề đâu..."
"Khụ, hai người từ từ nói chuyện, tớ... đi trước..." Vu Thiển Vân chịu không nổi đề tài khẩu vị nặng như thế này, đỏ mặt đứng lên chuẩn bị trốn chạy.
Tô Mạn Chi ngó sang, phát hiện đôi mắt đào hoa của tình nhân nhỏ nhà mình vẫn cứ nhìn chằm chằm Vu Thiển Vân không bỏ, không khỏi tấm tắc ra tiếng: "Ôi chao, xem ra cậu cũng rất có hứng thú?"
Chàng trai ánh mắt sáng lên, cong cong khóe miệng: "Chị gái nếu có nhu cầu cứ nói ra đừng ngại, tôi rất vui lòng cống hiến sức lực."
Vu Thiển Vân bị bọn họ không biết xấu hổ khiêu khích, cô hơi bực, lạnh lùng trừng mắt cậu trai: "Tôi không có tiền cho cậu đâu, rút tâm tư ấy lại đi!"
"Chị gái xinh đẹp như vậy, không cần trả tiền, cho không tôi cũng nguyện ý." Bị xem là trai bao cậu ấy cũng không tức giận, ngược lại nhích người đến càng gần cô hơn, vén lên một lọn tóc của cô, môi mỏng dán ở bên tai cô, ái muội cười nhẹ, "Chị Mạn nói không sai, kỹ thuật của tôi rất tốt, bảo đảm làm chị gái vừa lòng."
Cậu ta cố tình đè thấp thanh âm nghe rất có từ tính, vô cùng ái muội, được đàn ông trẻ tuổi có hơi thở cùng với thanh âm gợi cảm câu dẫn kiểu này, Vu Thiển Vân cả người khô nóng muốn nhũn ra, cô dùng tay vịn chặt bàn ăn, thế mới không có mềm chân mà mất mặt ngã xuống.
Tô Mạn Chi thấy thế, vô tư cười khanh khách lên, rồi gia nhập cùng cậu tình nhân một trái một phải kẹp lấy Vu Thiển Vân: "Chịu hông chịu hông nè, tội gì áp lực bản thân như thế! Nếu không chúng ta ba người cùng nhau chơi đi, chị gái đưa cưng high tới nóc!"
Hết chương 3.
---------------------------------------
Editor có lời muốn nói: Các bạn nghĩ, Vu Thiển Vận hư hay không hư nè? Có đồng ý 3P không nè?
Các bạn có thể ghé wordpress của mình đọc nhé, sau này sẽ có chương mình set pass chống trộm ạ nên mình xây thêm nhà bên wordpress. Các bạn ghé tường có dẫn link web đó ạ! Hehe
(Chỉ đăng tại wattpad: @littlewhale1111 và wordpress: https://littlewhale1111.wordpress.com/)
Ngày đăng: 08/01/2022
- -------------------------------
Quán cà phê "Thời gian trôi chậm".
Vu Thiển Vân sắc mặt tiêu điều, một tay chống cằm, một tay cầm cái muỗng nhỏ khuấy bừa ly cà phê.
Ngồi đối diện cô là một cô gái có làn da bánh mật, vô cùng gợi cảm vũ mị, không ai khác đó chính là cô bạn thân Tô Mạn Chi của cô.
"Nhìn bộ dạng của cậu đi, trời ạ, chỉ có thế này thôi mà đã khiến cậu rầu thành như vậy rồi? Bạn trai cậu có không được thì cứ đi xem bác sĩ thôi!"
"Anh ấy không chịu đi, nói là không có chuyện gì cả."
"Vậy cho ổng uống chút Viagra xem."
Vu Thiển Vân nhẹ nhàng mà thở dài, lắc lắc đầu.
Cô đã vô cùng vô cùng uyển chuyển nhắc tới chuyện thử đi gặp chuyên gia nam khoa khám, Sở Mộ nghe thấy liền nổi trận lôi đình, nói bản thân anh ta sức khoẻ rất tốt, không có gì không ổn cả, kêu cô không cần lo lắng. Ăn Viagra thì càng không thể nào, huống chi uống thuốc cũng không phải kế lâu dài.
Loại chuyện đụng chạm tới năng lực phái mạnh kiểu này, đàn ông luôn đặc biệt kiêng kị, tựa như bọn họ luôn xem dương v*t của mình là số 1 dù cho 'nó' có lớn nhỏ cỡ nào đi nữa. Tới nổi dù rằng bọn họ vừa nhỏ vừa ngắn vừa mềm thì họ cũng sẽ tự tâng bốc bản thân như kiểu 'nó' vừa thô dài vừa cứng rắn giống như là lừa tiên*, cũng không biết đám đàn ông lấy tự tin từ chỗ nào tới nữa...
*Lừa tiên: dương v*t con lừa
"Vậy giờ cậu tính sao, hủy bỏ hôn lễ luôn à?" Tô Mạn Chi hỏi.
Vu Thiển Vân nhíu mi, lắc đầu nói: "Hủy bỏ hôn lễ? Chuyện này không có khả năng đâu, thiệp mời đều phát ra hết cả rồi, không kết hôn chắc bố mẹ hai bên 'xử' đẹp bọn tớ luôn quá."
Vu Thiển Vân quê quán ở một thành phố nhỏ tuyến thứ 4, bố làm ở bộ giáo dục, mẹ thì là giáo viên trung học, ở địa phương thì họ cũng thuộc dạng người có thể diện.
Thành phố nhỏ xíu, đi ba bước đều thấy mặt nhau, tựa như ai cũng quen biết lẫn nhau cả, bố mẹ cô cũng thuộc tuýp người trọng sỉ diện, rất ngại làm ra mấy chuyện mất mặt mũi.
Vu Thiển Vân lại là con gái một, luôn luôn là niềm kiêu ngạo trong mắt cha mẹ cô, cũng bởi từ nhỏ thành tích học tập của cô vô cùng xuất sắc, thông minh lại xinh đẹp, sau khi tốt nghiệp đại học liền tìm được việc làm ở thành phố lớn, còn có một người bạn trai khá anh tuấn với sự nghiệp đầy hứa hẹn. Cô con gái ngoan ngoãn hiếu thuận lại hiểu chuyện kiểu này, quả thật là một người con thập toàn thập mỹ trong mắt phụ huynh, thế nên mỗi khi gặp người quen bố mẹ cô đều khen không dứt miệng khi nhắc về Vu Thiển Vận.
Vu Thiển Vân khó có thể tưởng tượng được nếu cô quyết định từ hôn sẽ khiến hai vị phụ huynh đại nhân chấn động đến nhường nào? Huống chi, lý do từ hôn thế này, cô cũng nói không nên lời ahuhu! Không lẽ nói với hai người bọn họ là sinh hoạt tình dục của bọn cô không hài hòa? Kidding me??? Đùa à???
Từ nhỏ mẹ đã dạy dỗ cô, làm con gái phải biết giữ mình trong sạch, chưa kết hôn thì không thể cùng con trai phát sinh quan hệ, nếu không thì chính là con gái hư hỏng. Lúc cô dẫn Sở Mộ về nhà ra mắt, hai người bọn cô đều tách ra ở riêng đấy.
Ở trong mắt những người thuộc thế hệ như cha mẹ cô, họ tồn tại có lẽ chỉ là vì sinh con đẻ cái, nuôi nấng dưỡng dục con cái lớn khôn nên người. Làm con gái nếu mà 'ăn cơm trước kẻng', đó chính là một người dâm phụ, gặp ai cũng sẽ bị phỉ nhổ khinh thường, làm cha mẹ cũng mất mặt theo.
Huống chi, Sở Mộ cũng không có làm bất kì điều gì có lỗi với cô, tình cảm bảy năm, cô cũng không thể nói dứt bỏ liền dứt bỏ.
Tô Mạn Chi nhìn cô bạn thân mặt ủ mày chau, nhịn không được cũng khuyên nhủ vài câu: "Vân Vân à, không phải tớ nói chứ người như cậu quá nặng tình cảm, quá mức suy nghĩ vì người khác, cậu nên suy nghĩ vì bản thân một chút đi! Suốt ngày cố kỵ cái này, thông cảm cái kia, nhưng lại xem nhẹ chính bản thân mình. Haiz làm người nha, hà tất sống mệt mỏi thế làm gì? Cuộc đời con người ngắn lắm, cứ tận hưởng lạc thú trước mắt thì tốt hơn đúng không?"
"Nhưng mà Mạn Mạn à, tình huống của tớ và cậu không giống nhau mà, tớ cũng không còn cách nào." Vu Thiển Vân bất đắc dĩ nói.
Nói thật, Vu Thiển Vân không phải không hâm mộ cô bạn thân này.
Gia cảnh của Tô Mạn Chi siêu tốt, việc kinh doanh trong nhà làm rất lớn, phía trên đã có anh trai kế thừa gia nghiệp, làm con gái út trong nhà, cô ấy chỉ cần phụ trách việc ăn uống tiêu tiền chơi bời mà thôi, chỉ cần không gây ra chuyện gì quá khác người, người nhà của cô ấy đều chiều theo tất!
***
(Chỉ đăng tại wattpad: @littlewhale1111 và wordpress: https://littlewhale1111.wordpress.com/)
***
Cuộc đời con người ngắn lắm, cứ tận hưởng lạc thú trước mắt —— đây là nguyên tắc sống của Tô Mạn Chi. Từ lúc học đại học quen biết Tô Mạn Chi, cô ấy vẫn luôn sống theo quan điểm đó, vô cùng tiêu sái, tự do tự tại.
Năm trước dưới sự sắp xếp của bố mẹ, cô ấy liên hôn với một đối tượng môn đăng hộ đối, trước khi kết hôn nàng ta cũng cứng lắm, cùng chồng tương lai ước định rằng sau kết hôn cứ việc mạnh ai chơi theo ý người nấy, không được can thiệp vào chuyện của nhau.
Mấy năm nay, bạn cô hôm nay thì đi với một anh chàng cao to vạm vỡ, ngày mai lại đổi sang một em trai phi công nũng nịu, thay đàn ông giống như thay quần áo, còn không trùng loại nữa cơ, cuộc sống dễ chịu đến không thể nào dễ chịu hơn.
Còn phải nói chứ, đương lúc hai người đang trò chuyện, một cậu trai trẻ khá đẹp mắt từ ngoài cửa chạy chậm vào, thoạt nhìn nhiều lắm cũng chỉ mới hai mươi tuổi, khuôn mặt thanh tuấn, mảnh khảnh cao gầy, lúc vừa thấy còn tưởng rằng cậu nhóc đang là sinh viên nữa cơ đấy, nhưng mà cậu ta một đôi mắt trời sinh đào hoa đưa tình, ánh mắt nhìn cô trông giống như là đang muốn câu dẫn cô vậy...
"Chị Mạn ơi, em đến đón chị này!" Cậu ta thân mật dựa vào người Tô Mạn Chi ngồi xuống.
Cậu trai trẻ cùng với Tô Mạn Chi một chút cũng không giống nhau, không giống có quan hệ huyết thống, trăm phần trăm lại là một cuộc tình giữa phi công trẻ và máy bay xinh đẹp rồi.
Tô Mạn Chi vươn tay, thân mật xoa xoa đầu tóc của cậu ta, hắn khẽ mỉm cười, tùy ý để cô bạn của cô nghịch mái tóc ngắn của mình, bộ dáng trông cực kỳ ngoan ngoãn!
"Ôi giồi, nếu không thể không kết hôn, vậy thì cứ kết thôi, nhưng cũng không cần ủy khuất bản thân nhé, trong lén lút cậu có thể tìm niềm vui riêng. Nếu chồng cậu không thể thực hiện được nghĩa vụ đàn ông, vậy cứ để những tên đàn ông khác làm giúp anh ta là được!"
Ui là trời cái con nhỏ bạn này nói luôn luôn không lựa lời, cái gì cũng dám nói, Vu Thiển Vân nghe miết rồi cũng không trách, nhưng cô ấy nghĩ sao mà lại nói thế trước mặt người xa lạ về chuyện này vậy trời, cô nhịn không được, không khỏi đỏ mặt lên.
Vu Thiển Vân cảm giác được có một ánh mắt nóng rực khác thường đang lượn lờ trên mặt mình, vừa nhướng mắt liền phát hiện tình nhân nhỏ của cô bạn đang nhìn mình chằm chằm không chớp mắt...
"Đừng... Đừng nói giỡn." Vu Thiển Vân né tránh ánh mắt.
"Có cái gì mà ngại ngùng, cậu thấy nhóc này thế nào? Muốn mượn người dùng một chút không?" Tô Mạn Chi là kiểu chay mặn đều không chê, cô ấy túm cậu tình nhân đến trước mặt cô, "Cậu đừng thấy mặt nhóc ta hơi non mà hiểu lầm nhé, cởi quần áo ra thì body rất hấp dẫn đấy nhá, một đêm bảy lần cũng không thành vấn đề đâu..."
"Khụ, hai người từ từ nói chuyện, tớ... đi trước..." Vu Thiển Vân chịu không nổi đề tài khẩu vị nặng như thế này, đỏ mặt đứng lên chuẩn bị trốn chạy.
Tô Mạn Chi ngó sang, phát hiện đôi mắt đào hoa của tình nhân nhỏ nhà mình vẫn cứ nhìn chằm chằm Vu Thiển Vân không bỏ, không khỏi tấm tắc ra tiếng: "Ôi chao, xem ra cậu cũng rất có hứng thú?"
Chàng trai ánh mắt sáng lên, cong cong khóe miệng: "Chị gái nếu có nhu cầu cứ nói ra đừng ngại, tôi rất vui lòng cống hiến sức lực."
Vu Thiển Vân bị bọn họ không biết xấu hổ khiêu khích, cô hơi bực, lạnh lùng trừng mắt cậu trai: "Tôi không có tiền cho cậu đâu, rút tâm tư ấy lại đi!"
"Chị gái xinh đẹp như vậy, không cần trả tiền, cho không tôi cũng nguyện ý." Bị xem là trai bao cậu ấy cũng không tức giận, ngược lại nhích người đến càng gần cô hơn, vén lên một lọn tóc của cô, môi mỏng dán ở bên tai cô, ái muội cười nhẹ, "Chị Mạn nói không sai, kỹ thuật của tôi rất tốt, bảo đảm làm chị gái vừa lòng."
Cậu ta cố tình đè thấp thanh âm nghe rất có từ tính, vô cùng ái muội, được đàn ông trẻ tuổi có hơi thở cùng với thanh âm gợi cảm câu dẫn kiểu này, Vu Thiển Vân cả người khô nóng muốn nhũn ra, cô dùng tay vịn chặt bàn ăn, thế mới không có mềm chân mà mất mặt ngã xuống.
Tô Mạn Chi thấy thế, vô tư cười khanh khách lên, rồi gia nhập cùng cậu tình nhân một trái một phải kẹp lấy Vu Thiển Vân: "Chịu hông chịu hông nè, tội gì áp lực bản thân như thế! Nếu không chúng ta ba người cùng nhau chơi đi, chị gái đưa cưng high tới nóc!"
Hết chương 3.
---------------------------------------
Editor có lời muốn nói: Các bạn nghĩ, Vu Thiển Vận hư hay không hư nè? Có đồng ý 3P không nè?
Các bạn có thể ghé wordpress của mình đọc nhé, sau này sẽ có chương mình set pass chống trộm ạ nên mình xây thêm nhà bên wordpress. Các bạn ghé tường có dẫn link web đó ạ! Hehe
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.