Chương 1277: Chiến sự Tam Hoang
Nhĩ Căn
13/04/2014
Tại Tam Hoang Đại Giới, lửa chiến ngập trời. Đám tu sĩ đến từ Nghịch
Thánh và Ám Thần lấy thể hệ tu hành đặc biệt, lấy tu vi bọn họ tự gọi là vi chân cảnh giới, trong một khắc lao ra từ cửa miệng Tam Hoang, lập
tức va chạm cùng đại quân tu sĩ Tam đại chân giới.
Có thể nói rằng ưu thế áp đảo này đã tạo thành tử thương cực kỳ nghiêm trọng đối với các tu sĩ tam giới, căn bản không phải là đối thủ!
Dù sao bọn họ cũng là thời đại tu sĩ thứ tư, mà tu sĩ đến từ Nghịch Thánh và Ám Thần lại là truyền thừa của thời đại thứ hai, ở giữa không có đứt gẫy, thể hệ tu vi giữa thời đại và thời đại không thiếu hụt. Sau khi tu sĩ Tam Hoang Đại Giới trải qua mấy thời đại, tuy thể hệ tu vi của họ ngày hôm nay nhìn như đầy đủ, nhưng trên thực thế là hồn ít hơn, ý chí không mạch lạc.
Trận chiến này. . . chỉ diễn ra trong ba ngày là hầu như tất cả các tu sĩ đến từ Tam Hoang Tam Đại Giới đều chết… Máu tươi tràn ngập Đạo Thần Chân Giới, chân đứt, tay cụt trôi khắp tám phương, những tiếng gào thét thê lương kịch liệt đến cực hạn. Giờ phút này mọi như đã lắng xuống, chỉ còn lại mùi máu tanh nồng nặc phiêu tán khắp bốn phía, chứng kiến trận chiến dịch thê thảm này.
Trong trận chiến này. . . Không có bất kỳ tu sĩ tam giới Tam Hoang nào lùi lại nửa bước, không có một người nào có ý nghĩ rút lui. Có lẽ là cũng có, nhưng ở phía sau họ chính là nhà. Đối mặt với người xâm lăng nhe răng cười, thấy vô số người bên cạnh mình đỏ mắt, cho dù là tự bạo thì họ cũng muốn ngăn cản từng màn xâm lấn, không ai… Lựa chọn lùi bước.
Cho dù là rút lui rúc vào chân trời góc biển, nhưng cả Tam Hoang không còn, thì sống tạm bợ như vậy có ý nghĩa gì. Từ huyết tính mặc dù hư ảo, nhưng ở trong trận chiến này lại trở thành thực chất, là nguyên nhân khiến cho tu sĩ tam giới Tam Hoang trở nên điên cuồng.
Không ngừng tự bạo, không ngừng chém giết, không ngừng chết. . . Trong trận chiến này, mặc dù toàn bộ tu sĩ tam giới Tam Hoang đều bị giết chết, mặc dù Nghịch Thánh và Ám Thần không tổn thất nhiều, nhưng điên cuồng đến từ tu sĩ Tam Hoang lại khiến cho bọn họ rung động mạnh.
Loại điên cuồng này chính là… Tới gần cái chết vẫn không chịu khuất phục, tới gần cái chết cũng không chịu cúi đầu. Đây là vì bảo vệ mình mà có thể giao ra toàn bộ!
Bọn họ kiên trì tới ngày thứ ba thì gần như toàn bộ đều diệt vong, toàn bộ pháp khí đều hỏng mất. Rốt cuộc cũng trì hoãn được ba ngày, chờ đợi đại quân tu sĩ thứ hai đến từ tam giới Tam Hoang.
Một cuộc chiến dịch tựa như có thể kéo dài không ngừng lại ở bên trong Đạo Thần Chân Giới này. Bởi vì tu sĩ Tam Hoang thích ứng được một chút với cơn lốc Đạo Thần Chân Giới, cho nên ở mặt khác, cũng đã trở thành một phần phòng hộ Tam Hoang. Nhưng đối với những tu sĩ Nghịch Thánh và Ám Thần kia, cơn lốc này vô cùng khó dây dưa.
Cho dù cả Thể Tu hai bên chênh lệch, nhưng vẫn không thể nào tránh được khe rãnh. Có một số tu sũ trong trận này không chết do chiến tranh, bên thắng lợi nhất cũng không thể nào là Tam Hoang.
So về Thể Tu, Tam Hoang không bằng, về mặt số lượng tu sĩ thì Tam Hoang cũng không thể so với vô số tu sĩ hai đại giới. Bọn họ chỉ có một lòng liều chết và không cam tâm.
Hoặc là thắng thì Tam Hoang vẫn là Tam Hoang. Hoặc là thua thì tất cả tu sĩ Tam Hoang sẽ trở thành nô dịch, mãi mãi làm nô dịch, vĩnh viễn không có ngày ngẩng đầu!
Bởi vậy cho nên. . . Bọn họ không có lựa chọn nào khác!
Đại quân tu sĩ tam giới thứ hai tới, cũng chỉ kiên trì được bốn ngày là hầu như đã chết gần hết. Cả Đạo Thần Chân Giới nhuộm đỏ, mùi màu tanh nồng đậm tràn ngập. Ngay cả cơn lốc cũng không thể thổi tan mùi máu tanh nồng nặc này, chỉ có thể quay về, trầm tích vô tận.
Nhóm thứ ba, nhóm thứ tư, nhóm thứ năm. . .
Liên tiếp năm nhóm tu sĩ không ngừng truyền tống đến. Nhóm sau mạnh mẽ hơn nhóm trước, pháp khí càng kinh người hơn, nhưng cũng chỉ trì hoãn cước bộ của Nghịch Thánh và Ám Thần hơn nửa tháng mà thôi.
Theo Cổ Thần xuất hiện, từ bên trong huyết khẩu có một loại thú dữ khổng lồ của Ám Thần đi ra, khiến cả tinh không Đạo Thần Chân Giới nhấc lên vô số gợn sóng. Trên thực tế, vào giờ khắc này, trận chiến dịch này… đã kết thúc.
Cổ Thần tiêu sái đi ra, con thú khổng lồ của Ám Thần xuất hiện, còn có đám người đến từ Nghịch Thánh Bát Cực Đạo cũng phủ xuống, cùng với Ám Thần biểu lộ ra vẻ dữ tợn. Vào giờ phút này, hai lực lượng trong cuộc chiến này đã hoàn toàn mất đi thăng bằng, thậm chí cân tiểu ly cũng trực tiếp biến mất.
Âm Thánh Hiên Tôn trọng thương, Trận Giới Hiên Tôn thứ tư hình thần câu diệt. Hai cường giả lớn này vừa chết, lập tức bên trong Tam Hoang Đại Giới vang vọng tiếng chuông tang!
Sau khi đại quân tu sĩ thứ năm bị giết chết hết, không có nhóm thứ sáu. Đầu tiên là Âm Thánh Chân Giới trong trầm mặc mở đại trận phong bế, hoàn toàn vây kín Âm Thánh Chân Giới. Bọn họ không hề nữa phái tu sĩ đi ra ngoài nữa, mà là hoàn toàn lấy phong tỏa chân giới làm trụ cột, tiến hành đề phòng.
Bọn họ đã mất đi dũng khí để tiếp tục tiến công, không nhìn thấy nửa điểm hy vọng. Vào hôm này, bọn họ chỉ có hy vọng, không ngừng gia cố lực lượng trận pháp, cố gắng lấy trận pháp đã chuẩn bị nhiều năm này để chống cự lực lượng đến từ Nghịch Thánh và Ám Thần.
Hiên Tôn và rất nhiều cường giả đều triển khai toàn bộ tu sĩ, để cho trận pháp của bọn họ hoàn mỹ, không có bất kỳ thiếu sót bài. Đây là một loại lựa chọn bị động, nhưng. . . Bọn họ không nhìn thấy con đường tương lai.
Theo Âm Thánh Chân Giới phong giới, Đệ Tứ Chân Giới này cũng ở trong trầm mặc, lựa chọn phong tỏa chân giới, không hề phái ra tu sĩ nữa. . .
Giờ khắc này, dường như bất kỳ lực lượng nào cũng không thể ngăn cản được cước bộ của Nghịch Thánh và Ám Thần. Vô số tu sĩ của hai giới tản ra, sau khi hợp thành hai trận doanh lớn liền hoàn toàn chiếm cứ Đạo Thần Chân Giới này, khiến cho nơi này nghiễm nhiên không hề thuộc về Tam Hoang nữa.
Rất nhiều tu sĩ lúc trước không gia nhập Đạo Thần Tông, giờ phút này thỉnh thoảng lại có người đến triển khai kịch chiến cùng tu sĩ ngoại giới. Nhưng đây chỉ là tia lửa cô độc, không thể đốt thành một cuộc cháy lớn.
Cả Đạo Thần Chân Giới đã trở thành một mảnh phế tích... Chỉ có máu tanh, chỉ có máu tươi.
Không nhìn thấy đại địa Man tộc tại bên trong Đạo Thần Chân Giới. Bởi vì đúng lúc chiến tranh bộc phát, cả Man tộc đã được ý chí chân giới truyền lại, nhận được tin tức từ Nhị sư huynh của Tô Minh. Cho nên đã tự mình mở ra truyền tống trận gần đại địa Man tộc nhất, đưa toàn bộ người trong Man tộc tiến vào Đạo Thần Tông, hôm nay là sơn môn bên trong Đệ Cửu Phong.
Theo đại lượng tu sĩ Nghịch Thánh và Ám Thần phủ xuống, dường như Đạo Thần Chân Giới đã trở thành tinh không hai giới, Âm Thánh và Đệ Tứ Chân Giới bất đắc dĩ phải lựa chọn phong bế. Trước mặt Nghịch Thánh và Ám Thần cũng chỉ có năm chỗ!
Chỗ thứ nhất là Minh Hoàng Chân Giới, thứ hai là Đạo Thần Tông, thứ ba là . . . Thiên Hương trận, thứ tư là Chúng Linh Điện, thứ năm. … là lốc xoáy Âm Tử!
Trận triến dịch này vừa diễn ra, có thể nói là Minh Hoàng Chân Giới là chân giới đầu tiên lựa chọn phong bế. Tu sĩ ở trong đó được bảo vệ cực kỳ hoàn hảo, giống như độc lập, không liên lạc chút nào với các giới khác trong Tam Hoang.
Về phần Thiên Hương trận nơi Ám Thần tới gần nhất. Nhưng Thiên Hương trong này đã dập tắt, khiến cho bọn họ không chiếm được chút sinh cơ nào. Một chút chuẩn bị từ lúc trước cũng không thể nào triển khai, chỉ có buông tha.
Ám Thần và Nghịch Thánh đều toan tính chỗ lốc xoáy Âm Tử. Nhưng tu sĩ Nghịch Thánh tới gần hơn, tựa như đã có ước định giới hạn cùng với Ám Thần, cho nên Ám Thần cũng chưa từng theo đến.
Chỉ trừ Chúng Linh Điện trôi lơ lửng ở trong tinh không, còn lại là Ám Thần và Nghịch Thánh cùng vờn quanh, tự mình phái ra rất nhiều tu sĩ tiến hành nghiên cứu, cố gắng mở ra.
Cuối cùng chỉ còn Đạo Thần Tông, cũng chính là sơn môn Đệ Cửu Phong. Dường như nơi này. . . đã trở thành nơi luyện binh của Nghịch Thánh và Ám Thần. Tựa như tu sĩ của hai giới này không quá gấp gáp về việc đi quét ngang Tam Hoang, mà là đang ở bên trong Đạo Thần Chân Giới trú trát ra.
Một mặt nghiên cứu Chúng Linh Điện, một mặt gia cố khuyết khẩu, khiến cho khuyết khẩu này dường như không lúc nào mở rộng. Cùng lúc đó lấy Đệ Cửu Phong để luyện binh, không ngừng oanh kích trận pháp của Đệ Cửu Phong.
Ước chừng quá trình này kéo dài hơn một tháng, trận pháp của Đệ Cửu Phong bị phá hư nghiêm trọng, nhưng vẫn không bị tan vỡ. Nhưng tu vi của từng tu sĩ hai giới vây công Đệ Cửu Phong lại càng ngày càng mạnh.
Dường như. . . Trong vòng hơn một tháng này, bọn họ đã dần dần thích ứng được Tam Hoang. Dường như nguyên nhân bọn họ trú trát chính là bởi vì bọn họ cũng cần phải có thời gian để thích ứng với nơi này.
Theo thích ứng, theo bọn họ bày ra toàn bộ tu vi, cơn ác mộng. . . Giờ mới bắt đầu.
Âm Thánh thuộc về Nghịch Thánh, Minh Hoàng thuộc về Ám Thần. Đại quân tu sĩ của hai chân giới lớn này bộc phát ra chiến tranh rung trời chuyển đất…
Đệ Tứ Chân Giới tựa như bị cố ý quên lãng. Bất luận là Nghịch Thánh hay là Ám Thần thì cũng đều không đi trêu trọc quá mức. Nhưng Đệ Cửu Phong ở trong Đạo Thần Chân Giới này lại không may mắn như Đệ Tứ Chân Giới. Trận pháp của Đệ Cửu Phong không ngừng yếu đi, dần dần đến mức chuẩn bị sụp đổ.
Ở bên ngoài, rất nhiều tu sĩ ngoại giới vờn quanh. Bọn họ cũng không hề nóng nảy trong việc mở trận pháp của Đệ Cửu Phong. Trên thực tế, cho dù gấp gáp thì cũng vô ích. Trận pháp của Đệ Cửu Phong là do Hổ Tử tự mình bố trí, nhưng chỉ có thế thì có lẽ vẫn là chưa đủ. Đạo Thần Chân Giới này chính là phân thân của Tô Minh. Mặc dù giờ phút này do Tô Minh ở Tang Tương, cho nên mất đi một chút linh động, nhưng để một tia ý chí đi bảo vệ một trận pháp thì vẫn là có thể làm được.
Minh Hoàng và Âm Thánh bất đầu mở ra chiến hoa tấn công Đệ Cửu Phong. Giờ phút này, có vô số tu sĩ ngoại giới vờn quanh bên ngoài trận pháp của sơn môn Đệ Cửu Phong. Có hai thân ảnh một nam, một nữ lạnh lùng nhìn trận pháp của Đệ Cửu Phong.
- Bổn tọa có điều rất khó hiểu. Đây chính là một trận pháp, chính là một tông môn, vì sao thượng tôn hai giới ta và ngươi lại để ý như thế, mà lại vẫn bác bỏ lệnh tấn công của chúng ta… Thật ra thì chỉ cần mời được ba vị thượng tôn là có thể tiêu diệt được trận pháp này trong thời gian ngắn.
Cô gái kia vô cùng xinh đẹp, giờ phút này hất tóc, tiếng nói tuy thanh thúy nhưng lại ẩn chứa lãnh đạm.
- Ta cũng không giải thích được chuyện này. Nhưng sự có mặt của một số thượng tôn của bên ta và bên ngươi gần với Nghịch Thánh và Thần Hoàng, lại càng gần như sứ giả của Nghịch Thánh và Thần Hoàng. Ý chỉ của bọn họ cũng giống như của đại nhân Nghịch Thánh và Thần Hoàng, cho nên ta và ngươi cũng không cần bận lòng. Nhưng không biết ngươi có phát hiện ra không, Đạo Thần Chân Giới này luôn khiến ta có cảm giác không yên tâm.
Cô gái bên cạnh nam tử trung niên kia mặc một bộ quần áo màu lam. Giờ phút này đang cau mày, nhìn trận pháp của Đệ Cửu Phong, chậm rãi nói.
Có thể nói rằng ưu thế áp đảo này đã tạo thành tử thương cực kỳ nghiêm trọng đối với các tu sĩ tam giới, căn bản không phải là đối thủ!
Dù sao bọn họ cũng là thời đại tu sĩ thứ tư, mà tu sĩ đến từ Nghịch Thánh và Ám Thần lại là truyền thừa của thời đại thứ hai, ở giữa không có đứt gẫy, thể hệ tu vi giữa thời đại và thời đại không thiếu hụt. Sau khi tu sĩ Tam Hoang Đại Giới trải qua mấy thời đại, tuy thể hệ tu vi của họ ngày hôm nay nhìn như đầy đủ, nhưng trên thực thế là hồn ít hơn, ý chí không mạch lạc.
Trận chiến này. . . chỉ diễn ra trong ba ngày là hầu như tất cả các tu sĩ đến từ Tam Hoang Tam Đại Giới đều chết… Máu tươi tràn ngập Đạo Thần Chân Giới, chân đứt, tay cụt trôi khắp tám phương, những tiếng gào thét thê lương kịch liệt đến cực hạn. Giờ phút này mọi như đã lắng xuống, chỉ còn lại mùi máu tanh nồng nặc phiêu tán khắp bốn phía, chứng kiến trận chiến dịch thê thảm này.
Trong trận chiến này. . . Không có bất kỳ tu sĩ tam giới Tam Hoang nào lùi lại nửa bước, không có một người nào có ý nghĩ rút lui. Có lẽ là cũng có, nhưng ở phía sau họ chính là nhà. Đối mặt với người xâm lăng nhe răng cười, thấy vô số người bên cạnh mình đỏ mắt, cho dù là tự bạo thì họ cũng muốn ngăn cản từng màn xâm lấn, không ai… Lựa chọn lùi bước.
Cho dù là rút lui rúc vào chân trời góc biển, nhưng cả Tam Hoang không còn, thì sống tạm bợ như vậy có ý nghĩa gì. Từ huyết tính mặc dù hư ảo, nhưng ở trong trận chiến này lại trở thành thực chất, là nguyên nhân khiến cho tu sĩ tam giới Tam Hoang trở nên điên cuồng.
Không ngừng tự bạo, không ngừng chém giết, không ngừng chết. . . Trong trận chiến này, mặc dù toàn bộ tu sĩ tam giới Tam Hoang đều bị giết chết, mặc dù Nghịch Thánh và Ám Thần không tổn thất nhiều, nhưng điên cuồng đến từ tu sĩ Tam Hoang lại khiến cho bọn họ rung động mạnh.
Loại điên cuồng này chính là… Tới gần cái chết vẫn không chịu khuất phục, tới gần cái chết cũng không chịu cúi đầu. Đây là vì bảo vệ mình mà có thể giao ra toàn bộ!
Bọn họ kiên trì tới ngày thứ ba thì gần như toàn bộ đều diệt vong, toàn bộ pháp khí đều hỏng mất. Rốt cuộc cũng trì hoãn được ba ngày, chờ đợi đại quân tu sĩ thứ hai đến từ tam giới Tam Hoang.
Một cuộc chiến dịch tựa như có thể kéo dài không ngừng lại ở bên trong Đạo Thần Chân Giới này. Bởi vì tu sĩ Tam Hoang thích ứng được một chút với cơn lốc Đạo Thần Chân Giới, cho nên ở mặt khác, cũng đã trở thành một phần phòng hộ Tam Hoang. Nhưng đối với những tu sĩ Nghịch Thánh và Ám Thần kia, cơn lốc này vô cùng khó dây dưa.
Cho dù cả Thể Tu hai bên chênh lệch, nhưng vẫn không thể nào tránh được khe rãnh. Có một số tu sũ trong trận này không chết do chiến tranh, bên thắng lợi nhất cũng không thể nào là Tam Hoang.
So về Thể Tu, Tam Hoang không bằng, về mặt số lượng tu sĩ thì Tam Hoang cũng không thể so với vô số tu sĩ hai đại giới. Bọn họ chỉ có một lòng liều chết và không cam tâm.
Hoặc là thắng thì Tam Hoang vẫn là Tam Hoang. Hoặc là thua thì tất cả tu sĩ Tam Hoang sẽ trở thành nô dịch, mãi mãi làm nô dịch, vĩnh viễn không có ngày ngẩng đầu!
Bởi vậy cho nên. . . Bọn họ không có lựa chọn nào khác!
Đại quân tu sĩ tam giới thứ hai tới, cũng chỉ kiên trì được bốn ngày là hầu như đã chết gần hết. Cả Đạo Thần Chân Giới nhuộm đỏ, mùi màu tanh nồng đậm tràn ngập. Ngay cả cơn lốc cũng không thể thổi tan mùi máu tanh nồng nặc này, chỉ có thể quay về, trầm tích vô tận.
Nhóm thứ ba, nhóm thứ tư, nhóm thứ năm. . .
Liên tiếp năm nhóm tu sĩ không ngừng truyền tống đến. Nhóm sau mạnh mẽ hơn nhóm trước, pháp khí càng kinh người hơn, nhưng cũng chỉ trì hoãn cước bộ của Nghịch Thánh và Ám Thần hơn nửa tháng mà thôi.
Theo Cổ Thần xuất hiện, từ bên trong huyết khẩu có một loại thú dữ khổng lồ của Ám Thần đi ra, khiến cả tinh không Đạo Thần Chân Giới nhấc lên vô số gợn sóng. Trên thực tế, vào giờ khắc này, trận chiến dịch này… đã kết thúc.
Cổ Thần tiêu sái đi ra, con thú khổng lồ của Ám Thần xuất hiện, còn có đám người đến từ Nghịch Thánh Bát Cực Đạo cũng phủ xuống, cùng với Ám Thần biểu lộ ra vẻ dữ tợn. Vào giờ phút này, hai lực lượng trong cuộc chiến này đã hoàn toàn mất đi thăng bằng, thậm chí cân tiểu ly cũng trực tiếp biến mất.
Âm Thánh Hiên Tôn trọng thương, Trận Giới Hiên Tôn thứ tư hình thần câu diệt. Hai cường giả lớn này vừa chết, lập tức bên trong Tam Hoang Đại Giới vang vọng tiếng chuông tang!
Sau khi đại quân tu sĩ thứ năm bị giết chết hết, không có nhóm thứ sáu. Đầu tiên là Âm Thánh Chân Giới trong trầm mặc mở đại trận phong bế, hoàn toàn vây kín Âm Thánh Chân Giới. Bọn họ không hề nữa phái tu sĩ đi ra ngoài nữa, mà là hoàn toàn lấy phong tỏa chân giới làm trụ cột, tiến hành đề phòng.
Bọn họ đã mất đi dũng khí để tiếp tục tiến công, không nhìn thấy nửa điểm hy vọng. Vào hôm này, bọn họ chỉ có hy vọng, không ngừng gia cố lực lượng trận pháp, cố gắng lấy trận pháp đã chuẩn bị nhiều năm này để chống cự lực lượng đến từ Nghịch Thánh và Ám Thần.
Hiên Tôn và rất nhiều cường giả đều triển khai toàn bộ tu sĩ, để cho trận pháp của bọn họ hoàn mỹ, không có bất kỳ thiếu sót bài. Đây là một loại lựa chọn bị động, nhưng. . . Bọn họ không nhìn thấy con đường tương lai.
Theo Âm Thánh Chân Giới phong giới, Đệ Tứ Chân Giới này cũng ở trong trầm mặc, lựa chọn phong tỏa chân giới, không hề phái ra tu sĩ nữa. . .
Giờ khắc này, dường như bất kỳ lực lượng nào cũng không thể ngăn cản được cước bộ của Nghịch Thánh và Ám Thần. Vô số tu sĩ của hai giới tản ra, sau khi hợp thành hai trận doanh lớn liền hoàn toàn chiếm cứ Đạo Thần Chân Giới này, khiến cho nơi này nghiễm nhiên không hề thuộc về Tam Hoang nữa.
Rất nhiều tu sĩ lúc trước không gia nhập Đạo Thần Tông, giờ phút này thỉnh thoảng lại có người đến triển khai kịch chiến cùng tu sĩ ngoại giới. Nhưng đây chỉ là tia lửa cô độc, không thể đốt thành một cuộc cháy lớn.
Cả Đạo Thần Chân Giới đã trở thành một mảnh phế tích... Chỉ có máu tanh, chỉ có máu tươi.
Không nhìn thấy đại địa Man tộc tại bên trong Đạo Thần Chân Giới. Bởi vì đúng lúc chiến tranh bộc phát, cả Man tộc đã được ý chí chân giới truyền lại, nhận được tin tức từ Nhị sư huynh của Tô Minh. Cho nên đã tự mình mở ra truyền tống trận gần đại địa Man tộc nhất, đưa toàn bộ người trong Man tộc tiến vào Đạo Thần Tông, hôm nay là sơn môn bên trong Đệ Cửu Phong.
Theo đại lượng tu sĩ Nghịch Thánh và Ám Thần phủ xuống, dường như Đạo Thần Chân Giới đã trở thành tinh không hai giới, Âm Thánh và Đệ Tứ Chân Giới bất đắc dĩ phải lựa chọn phong bế. Trước mặt Nghịch Thánh và Ám Thần cũng chỉ có năm chỗ!
Chỗ thứ nhất là Minh Hoàng Chân Giới, thứ hai là Đạo Thần Tông, thứ ba là . . . Thiên Hương trận, thứ tư là Chúng Linh Điện, thứ năm. … là lốc xoáy Âm Tử!
Trận triến dịch này vừa diễn ra, có thể nói là Minh Hoàng Chân Giới là chân giới đầu tiên lựa chọn phong bế. Tu sĩ ở trong đó được bảo vệ cực kỳ hoàn hảo, giống như độc lập, không liên lạc chút nào với các giới khác trong Tam Hoang.
Về phần Thiên Hương trận nơi Ám Thần tới gần nhất. Nhưng Thiên Hương trong này đã dập tắt, khiến cho bọn họ không chiếm được chút sinh cơ nào. Một chút chuẩn bị từ lúc trước cũng không thể nào triển khai, chỉ có buông tha.
Ám Thần và Nghịch Thánh đều toan tính chỗ lốc xoáy Âm Tử. Nhưng tu sĩ Nghịch Thánh tới gần hơn, tựa như đã có ước định giới hạn cùng với Ám Thần, cho nên Ám Thần cũng chưa từng theo đến.
Chỉ trừ Chúng Linh Điện trôi lơ lửng ở trong tinh không, còn lại là Ám Thần và Nghịch Thánh cùng vờn quanh, tự mình phái ra rất nhiều tu sĩ tiến hành nghiên cứu, cố gắng mở ra.
Cuối cùng chỉ còn Đạo Thần Tông, cũng chính là sơn môn Đệ Cửu Phong. Dường như nơi này. . . đã trở thành nơi luyện binh của Nghịch Thánh và Ám Thần. Tựa như tu sĩ của hai giới này không quá gấp gáp về việc đi quét ngang Tam Hoang, mà là đang ở bên trong Đạo Thần Chân Giới trú trát ra.
Một mặt nghiên cứu Chúng Linh Điện, một mặt gia cố khuyết khẩu, khiến cho khuyết khẩu này dường như không lúc nào mở rộng. Cùng lúc đó lấy Đệ Cửu Phong để luyện binh, không ngừng oanh kích trận pháp của Đệ Cửu Phong.
Ước chừng quá trình này kéo dài hơn một tháng, trận pháp của Đệ Cửu Phong bị phá hư nghiêm trọng, nhưng vẫn không bị tan vỡ. Nhưng tu vi của từng tu sĩ hai giới vây công Đệ Cửu Phong lại càng ngày càng mạnh.
Dường như. . . Trong vòng hơn một tháng này, bọn họ đã dần dần thích ứng được Tam Hoang. Dường như nguyên nhân bọn họ trú trát chính là bởi vì bọn họ cũng cần phải có thời gian để thích ứng với nơi này.
Theo thích ứng, theo bọn họ bày ra toàn bộ tu vi, cơn ác mộng. . . Giờ mới bắt đầu.
Âm Thánh thuộc về Nghịch Thánh, Minh Hoàng thuộc về Ám Thần. Đại quân tu sĩ của hai chân giới lớn này bộc phát ra chiến tranh rung trời chuyển đất…
Đệ Tứ Chân Giới tựa như bị cố ý quên lãng. Bất luận là Nghịch Thánh hay là Ám Thần thì cũng đều không đi trêu trọc quá mức. Nhưng Đệ Cửu Phong ở trong Đạo Thần Chân Giới này lại không may mắn như Đệ Tứ Chân Giới. Trận pháp của Đệ Cửu Phong không ngừng yếu đi, dần dần đến mức chuẩn bị sụp đổ.
Ở bên ngoài, rất nhiều tu sĩ ngoại giới vờn quanh. Bọn họ cũng không hề nóng nảy trong việc mở trận pháp của Đệ Cửu Phong. Trên thực tế, cho dù gấp gáp thì cũng vô ích. Trận pháp của Đệ Cửu Phong là do Hổ Tử tự mình bố trí, nhưng chỉ có thế thì có lẽ vẫn là chưa đủ. Đạo Thần Chân Giới này chính là phân thân của Tô Minh. Mặc dù giờ phút này do Tô Minh ở Tang Tương, cho nên mất đi một chút linh động, nhưng để một tia ý chí đi bảo vệ một trận pháp thì vẫn là có thể làm được.
Minh Hoàng và Âm Thánh bất đầu mở ra chiến hoa tấn công Đệ Cửu Phong. Giờ phút này, có vô số tu sĩ ngoại giới vờn quanh bên ngoài trận pháp của sơn môn Đệ Cửu Phong. Có hai thân ảnh một nam, một nữ lạnh lùng nhìn trận pháp của Đệ Cửu Phong.
- Bổn tọa có điều rất khó hiểu. Đây chính là một trận pháp, chính là một tông môn, vì sao thượng tôn hai giới ta và ngươi lại để ý như thế, mà lại vẫn bác bỏ lệnh tấn công của chúng ta… Thật ra thì chỉ cần mời được ba vị thượng tôn là có thể tiêu diệt được trận pháp này trong thời gian ngắn.
Cô gái kia vô cùng xinh đẹp, giờ phút này hất tóc, tiếng nói tuy thanh thúy nhưng lại ẩn chứa lãnh đạm.
- Ta cũng không giải thích được chuyện này. Nhưng sự có mặt của một số thượng tôn của bên ta và bên ngươi gần với Nghịch Thánh và Thần Hoàng, lại càng gần như sứ giả của Nghịch Thánh và Thần Hoàng. Ý chỉ của bọn họ cũng giống như của đại nhân Nghịch Thánh và Thần Hoàng, cho nên ta và ngươi cũng không cần bận lòng. Nhưng không biết ngươi có phát hiện ra không, Đạo Thần Chân Giới này luôn khiến ta có cảm giác không yên tâm.
Cô gái bên cạnh nam tử trung niên kia mặc một bộ quần áo màu lam. Giờ phút này đang cau mày, nhìn trận pháp của Đệ Cửu Phong, chậm rãi nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.