Chương 1218: Diệt Long
Nhĩ Căn
27/03/2014
Không phải là lão giả này ngu ngốc. Lão quái có thể tu luyện
tới Diệt Cảnh, còn thể sống tới tận những năm tháng này thì
làm sao có thể là kẻ ngu dốt được? Đây là do hắn căn bản không thể nào nghĩ đến Tô Minh lại thích ứng hàn khí tới trình độ này.
Không phải là lão giả này chưa từng gặp người tu hành hàn khí. Nhưng hắn chưa bao giờ gặp Ám Thần Hồn Tộc, hắn không biết hàn khí liên quan như thế nào với Ám Thần Hồn Tộc.
Ám Thần Hồn Tộc, nữ tử đều là Băng Phượng biến thành, nam tử đều là Băng Hoàng. Đối với bọn họ mà nói, băng hàn chính là một bộ phận của thân thể, là thứ không thể phân cách với lực lượng bổn nguyên, như là thiên phú.
Mà trong linh hồn Tô Minh truyền thừa lực lượng Hồn tộc của hắn, trải qua những năm gần đây dần dần phát triển. Cho đến khi thăng tiên, linh hồn kia bị nứt ra rồi hoàn toàn thức tỉnh, liền mơ hồ có sẵn thiên phú Hồn tộc.
Chỉ có điều cho dù thức tỉnh thì còn cần thời gian chậm rãi để biến hoá này hiển lộ. Nhưng lão giả này xuất hiện, Thất Tuyệt Hóa Âm Trận xuất hiện khiến quá trình này bị rút ngắn vô hạn.
- Thất Tuyệt Hóa Âm Trận, Đệ Tam Tuyệt Phong!
Lão giả phấn khởi tinh thần, gầm nhẹ. Bảy vòng Cự Mộc biến thành Thất Tuyệt Trận, vòng thứ ba trong đó liền dừng lại, vòng xoáy xoay tròn hình thành bỗng nhiên co rút lại, chạy thẳng tới tầng băng phía Tô Minh.
Tầng băng từ ngàn trượng lại dày thêm mấy trăm trượng, thoạt nhìn càng thêm đục ngầu, hàn khí càng tản mát ngập trời.
Mà giờ phút này, Tô Minh trong tầng băng đang nhìn cái hạch trong linh hồn hắn. Sau khi hạch kia bị đại lượng hàn khí dung nhập vào liền không ngừng sinh trưởng. Tính mạng ẩn chứa trong đó dường như đã tới thời khắc quan trọng.
- Hàn khí còn chưa đủ, còn cần thêm nữa...!!
Hai mắt Tô Minh loé lên, quyết định để hàn khí dung hồn, quyết định muốn mau chóng xem hạch trong linh hồn hắn sẽ xuất hiện cái gì. Vì vậy Tô Minh tuyệt đối không dễ dàng thay đổi ý nghĩ bản thân. Hắn dứt khoát không bị động để những hàn khí kia tuỳ ý dung nhập nữa, mà là...
Chủ động đi hấp thu!
Lúc trước Tô Minh không làm được điều này. Nhưng hôm nay Tô Minh cảm giác hàn khí và tầng băng bên ngoài này như là một bộ phận trên thân thể, chỉ cần hắn muốn là có thể làm được. Bị động và chủ động, chỉ chênh lệch một chữ nhưng chênh lệch lại như trời và đất.
Hai mắt Tô Minh loé lên, không chút do dự, toàn thân mãnh liệt hấp thu. Hàn khí trong tầng băng lập tức ầm ầm bộc phát, mãnh liệt chạy thẳng tới. Nếu nói lúc trước là tia nước nhỏ thì hiện tại chính là đại dương sông lớn mênh mông bỗng nhiên chạy thẳng đến Tô Minh, bị Tô Minh lập tức hấp thu rồi đưa toàn bộ vào trong linh hồn.
Hạch trong linh hồn hắn càng ngày càng khổng lồ!
Càng là theo Tô Minh chủ động hấp thu, tầng băng bên ngoài thân thể kia liền nhanh chóng thu nhỏ lại với tốc độ mắt thường có thể thấy. Hơn một ngàn trượng, một ngàn trượng, tám trượng... cho đến khi nhìn lại rõ ràng chỉ còn lại hơn ba trăm trượng, thậm chí người đứng ngoài có thể mơ hồ nhìn thấy Tô Minh trong đó.
Cảnh tượng này khiến sắc mặt lão giả kia đại biến. Giờ phút này hắn bất chấp quá nhiều, hai tay bấm niệm pháp quyết rồi hung hăng vỗ vào Thiên Linh của hắn. Lúc thân thể chấn động, hắn mở to miệng, trực tiếp nhả ra một tiểu kỳ màu xanh da trời.
Tiểu kỳ này vừa ra, khí tức lão giả lập tức suy yếu lần nữa. Nhưng hàn khí mạnh mẽ hơn hẳn lúc trước bộc phát từ trong tiểu kỳ. Sắc mặt lão giả này trắng xám, tay phải điểm một chỉ vào tiểu kỳ kia. Lập tức tiểu kỳ này bay thẳng đến tầng băng bên ngoài thân thể Tô Minh. Sau khi lập tức tới gần, nó liền mãnh liệt đâm vào trong đó.
Trong nháy mắt tiểu kỳ màu xanh da trời đâm vào hàn băng, lập tức trong đó bộc phát ra hàn khí ầm ầm rồi bao phủ hàn băng lại, khiến tầng băng nhanh chóng mở rộng, chống cự lại thu nhỏ kia.
Cùng lúc đó, lão giả hất tay áo lên, không kịp thở mà gầm nhẹ:
- Thất Tuyệt Hóa Âm Trận, Đệ Tứ Tuyệt Phong, Đệ Ngũ Tuyệt Phong!
Theo tiếng gầm nhẹ của hắn, vòng thứ tư và vòng thứ năm trong bảy vòng Cự Mộc liền đồng thời dừng lại, tạo ra vòng xoáy ầm ầm. Vô tận hàn khí lao thẳng đến khối băng kia, từng cái lạc ấn xuống. Phối hợp với tiểu kỳ, khối băng trực tiếp bành trướng đến hơn ba ngàn trượng.
Giờ phút này, nữ tử trong vòi rồng nơi xa nhìn Tô Minh trong tầng băng không dời mắt. Nàng dường như có thể nhìn thấy như Tô Minh, dường như có thể nhìn thấy hạch trong linh hồn Tô Minh.
Theo tầng băng bành trướng, thậm chí Tô Minh cũng đều có chút cảm giác cổ quái. Tu sĩ Nam Minh bên ngoài và lão giả gầy còm kia giống như không phải địch nhân của hắn mà là dốc hết toàn lực trợ giúp hắn hình thành Hồn thạch này vậy. Nếu không thì lúc Tô Minh chủ động hấp thu, như sợ hàn khí không đủ mà bọn hắn liều lĩnh nhanh chóng đưa tới.
Thần sắc Tô Minh cổ quái nhưng lại càng chủ động hấp thu. Theo hấp thu, trong Hồn hạch kia đột nhiên truyền ra âm thanh răng rắc. Âm thanh này xuất hiện, chỉ có Tô Minh có thể nghe được, người ngoài không thể nghe được. Trong nháy mắt âm thanh này xuất hiện, Tô Minh lập tức cảm nhận thứ đó dường như là của hắn, cảm giác mãnh liệt chưa từng có nổi lên. Cùng lúc đó, theo âm thanh răng rắc xuất hiện, Hồn hạch đằng kia như muốn vỡ vụn. Một luồng hấp lực bỗng nhiên bộc phát tràn ngập.
Theo lực lượng hấp thu này bộc phát, hàn khí mênh mông như đại dương sông lớn lúc trước lập tức hoá thành biển ngập trời, mãnh liệt chạy đến từ bốn phương tám hướng vào trong tầng băng. Khối băng hơn ba ngàn trượng lúc trước trong nháy mắt liền biến thành một ngàn trượng, trong nháy mắt lại biến thành một trăm trượng, lập tức giống như sắp biến mất.
Nhưng lực hấp thu này còn chưa kết thúc, muốn tiếp tục hấp thu hàn khí. Tô Minh mãnh liệt phát hiện nếu xung quanh không có hàn khí, như vậy tính mạng xuất hiện trong Hồn hạch này sẽ khô kiệt mà chết!
Nhưng bản thân Tô Minh không cần phải lo lắng, lão giả gầy còm kia lo lắng còn mãnh liệt hơn cả Tô Minh. Mắt thấy đã đến một bước này mà phải phó mặc, lão giả gầy còm liền nổi giận rồi hét lớn một tiếng. Hai mắt hắn mãnh liệt khép lại, nguyên thần lập tức xuất khiếu. Mắt thấy đã tới phía trên Tô Minh, hắn không chút do dự toàn lực mãnh liệt đập vào phía dưới một cái.
Dưới cái nhấn này, nguyên thần lão giả toà ra hào quang chói mắt. Hàn khí của nguyên thần lão giả này còn cường đại hơn rất nhiều so với tất cả pháp bảo. Trong chớp mắt hàn khí cuồn cuộn hiện lên, lập tức bao phủ khối băng chỉ còn lại gần nửa trượng, khiến nó mãnh liệt bạo tăng.
- Lão phu liều mạng! Nếu hôm nay không thể nào phong ấn ngươi, lão phu cũng nhất định bỏ mình!
Trong nháy mắt nguyên thần lão giả gầy còm gào rú, hàn khí vừa tràn ra khỏi nguyên thần vừa mới dung nhập vào tầng băng quanh Tô Minh liền bị cưỡng ép hút đi, chạy thẳng đến hạch trong linh hồn Tô Minh. Cũng chỉ trong hai lần hô hấp, nguyên thần lão giả kia liền hoàn toàn ảm đạm, dường như sắp bị hút hết. Cho đến lúc này hắn mới đột nhiên tỉnh ngộ.
Thần sắc mang theo vẻ hoảng sợ, hắn nhìn chằm chằm vào Tô Minh. Hắn đã nhận ra nguy cơ sinh tử mãnh liệt, đang muốn điều khiển trận pháp tiến hành lần phong ấn thứ sáu. Lập tức toàn bộ tầng băng bên ngoài thân thể Tô Minh liền đồng thời biến mất trong chớp mắt. Sau khi hoàn toàn bị hấp thu, hạch trong linh hồn hắn lại truyền ra âm thanh răng rắc.
Vào lúc âm thanh kia truyền ra thì đồng thời, trong giây lát có một luồng hắc mang liền lao ra khỏi hạch trong linh hồn kia. Hắc mang kia xuất hiện trong nháy mắt liền lập tức quét qua, liền thôn phệ hạch trong linh hồn Tô Minh. Sau khi phát ra một tiếng gào rú, nó như muốn lao ra khỏi Thiên Linh của Tô Minh.
Không đợi lao ra, vô tận hàn khí đã lập tức tràn ngập vạn trượng. Nguyên thần lão giả kia run lên, thần sắc lộ ra vẻ hoảng sợ không thể nào tin được.
- Thất Tuyệt Hóa Âm Trận, Đệ Lục Tuyệt Phong!
Lão giả không chút do dự mà gào rú, thần sắc mang theo vẻ tuyệt vọng, hoàn toàn điên cuồng. Lúc gào rú lên, vòng Cự Mộc thứ sáu liền mãnh liệt dừng lại. Sau khi vòng Cự Mộc khổng lồ này bất động, như có vô số hư ảnh xoay tròn vẫn còn chuyển động, đó là vòng xoáy. Lúc vòng xoáy này chuyển động đồng thời nhanh chóng co rút lại. Tính mạng mới ra đời trong Hồn hạch Tô Minh đang xông ra, vòng xoáy này liền trực tiếp bao phủ Tô Minh., muốn tiến hành phong ấn.
Nhưng trong nháy mắt vòng xoáy này vừa mới bao phủ Tô Minh, ngay lập tức thiên không nổ vang, đồng thời tan vỡ ra. Thứ làm vòng xoáy tan vỡ không phải hai tay Tô Minh, cũng không phải ý chí của hắn mà là một đầu rồng màu đen đang lao ra khỏi Thiên Linh kia!
Đó là một đầu rồng toàn thân màu đen, toả ra hàn khí không thể nào hình dung!
- Thất Tuyệt Hóa Âm Trận, Đệ Thất Tuyệt Phong! Phong! Phong! Phong!
Nguyên thần lão giả phát ra âm thanh gào rú thê lương. Âm thanh gào rú kia vô cùng chói tai và điên cuồng. Trong nháy mắt hô lên, trận pháp do năm mươi vạn tu sĩ tạo thành kia giờ phút này chỉ còn một vòng Cự Mộc duy nhất đang xoay tròn. Vòng Cự Mộc khuếch tán trong phạm vi lớn nhất liền dừng lại, hình thành một vòng xoáy lực lượng phong ấn vượt xa khỏi sáu vòng Cự Mộc trước. Trong tiếng nổ vang, lực lượng kia liền chạy thăng về phía Tô Minh. Cái này mới là lực lượng cuối cùng của Thất Tuyệt Hóa Âm Trận.
Vòng xoáy này ngưng tụ lão giả gầy còm kia, ngưng tụ năm mươi vạn tu sĩ, ngưng tụ tất cả hàn tính của năm trăm Cự Mộc hàn tính kia. Giờ phút này, nó tiếp cận Tô Minh chỉ trong nháy mắt, hoá thành một luồng lực lượng phong ấn cường đại. Lực lượng phong ấn này thậm chí mơ hồ có thể rung chuyển Linh Tiên Ý của Tô Minh.
Nhưng trong nháy mắt vòng xoáy này muốn bao phủ Tô Minh, con Hắc Long trong Thiên Linh Tô Minh liền ngửa mặt lên trời, phát ra một tiếng gào rú. Đây là tiếng gào rú đầu tiên từ khi nó ra đời. Tiếng gào rú này như tuyên bố cái gì, như gào thét lời hứa, như nói cho thiên không này biết nó đã trở thành Hàn Khí Chi Hoàng trong thiên địa, chính là chủ nhân của Ám Thần Tộc!
Đó là một con Hắc Long, mặc dù chỉ to gần trăm trượng nhưng lúc xuất hiện, tinh không liền rung chuyển. Tất cả tồn tại xung quanh đều bị Diệt Long đóng băng chỉ trong chốt lát.
Vòng xoáy cường đại do Thất Tuyệt Hóa Âm Trận Đệ Thất Tuyệt liền trở thành hàn băng chỉ trong chớp mắt, bị đóng băng xung quanh Tô Minh, hoá thành một hình tròn màu đen bất động.
Nguyên thần lão giả gầy còm, năm mươi vạn tu sĩ xung quanh và những Cự Mộc kia đều bị đóng băng. Tất quả xung quanh, toàn bộ đều bất động chỉ trong nháy mắt.
Ngoại trừ Hứa Tuệ ở chỗ Cự Mộc bị đóng băng nhưng khác với những người khác, duy chỉ có nữ tử trong vòi rồng phía xa, giờ phút này hô hấp dồn dập nhìn chằm chằm Tô Minh. Linh hồn Băng Phượng trong thân thể nàng xuất hiện dấu hiệu muốn thuần phục. Điều này khiến thân thể nàng lui về phía sau vài bước, thần sắc liên tục biến hoá, thì thào nói nhỏ:
- Diệt Long...
Không phải là lão giả này chưa từng gặp người tu hành hàn khí. Nhưng hắn chưa bao giờ gặp Ám Thần Hồn Tộc, hắn không biết hàn khí liên quan như thế nào với Ám Thần Hồn Tộc.
Ám Thần Hồn Tộc, nữ tử đều là Băng Phượng biến thành, nam tử đều là Băng Hoàng. Đối với bọn họ mà nói, băng hàn chính là một bộ phận của thân thể, là thứ không thể phân cách với lực lượng bổn nguyên, như là thiên phú.
Mà trong linh hồn Tô Minh truyền thừa lực lượng Hồn tộc của hắn, trải qua những năm gần đây dần dần phát triển. Cho đến khi thăng tiên, linh hồn kia bị nứt ra rồi hoàn toàn thức tỉnh, liền mơ hồ có sẵn thiên phú Hồn tộc.
Chỉ có điều cho dù thức tỉnh thì còn cần thời gian chậm rãi để biến hoá này hiển lộ. Nhưng lão giả này xuất hiện, Thất Tuyệt Hóa Âm Trận xuất hiện khiến quá trình này bị rút ngắn vô hạn.
- Thất Tuyệt Hóa Âm Trận, Đệ Tam Tuyệt Phong!
Lão giả phấn khởi tinh thần, gầm nhẹ. Bảy vòng Cự Mộc biến thành Thất Tuyệt Trận, vòng thứ ba trong đó liền dừng lại, vòng xoáy xoay tròn hình thành bỗng nhiên co rút lại, chạy thẳng tới tầng băng phía Tô Minh.
Tầng băng từ ngàn trượng lại dày thêm mấy trăm trượng, thoạt nhìn càng thêm đục ngầu, hàn khí càng tản mát ngập trời.
Mà giờ phút này, Tô Minh trong tầng băng đang nhìn cái hạch trong linh hồn hắn. Sau khi hạch kia bị đại lượng hàn khí dung nhập vào liền không ngừng sinh trưởng. Tính mạng ẩn chứa trong đó dường như đã tới thời khắc quan trọng.
- Hàn khí còn chưa đủ, còn cần thêm nữa...!!
Hai mắt Tô Minh loé lên, quyết định để hàn khí dung hồn, quyết định muốn mau chóng xem hạch trong linh hồn hắn sẽ xuất hiện cái gì. Vì vậy Tô Minh tuyệt đối không dễ dàng thay đổi ý nghĩ bản thân. Hắn dứt khoát không bị động để những hàn khí kia tuỳ ý dung nhập nữa, mà là...
Chủ động đi hấp thu!
Lúc trước Tô Minh không làm được điều này. Nhưng hôm nay Tô Minh cảm giác hàn khí và tầng băng bên ngoài này như là một bộ phận trên thân thể, chỉ cần hắn muốn là có thể làm được. Bị động và chủ động, chỉ chênh lệch một chữ nhưng chênh lệch lại như trời và đất.
Hai mắt Tô Minh loé lên, không chút do dự, toàn thân mãnh liệt hấp thu. Hàn khí trong tầng băng lập tức ầm ầm bộc phát, mãnh liệt chạy thẳng tới. Nếu nói lúc trước là tia nước nhỏ thì hiện tại chính là đại dương sông lớn mênh mông bỗng nhiên chạy thẳng đến Tô Minh, bị Tô Minh lập tức hấp thu rồi đưa toàn bộ vào trong linh hồn.
Hạch trong linh hồn hắn càng ngày càng khổng lồ!
Càng là theo Tô Minh chủ động hấp thu, tầng băng bên ngoài thân thể kia liền nhanh chóng thu nhỏ lại với tốc độ mắt thường có thể thấy. Hơn một ngàn trượng, một ngàn trượng, tám trượng... cho đến khi nhìn lại rõ ràng chỉ còn lại hơn ba trăm trượng, thậm chí người đứng ngoài có thể mơ hồ nhìn thấy Tô Minh trong đó.
Cảnh tượng này khiến sắc mặt lão giả kia đại biến. Giờ phút này hắn bất chấp quá nhiều, hai tay bấm niệm pháp quyết rồi hung hăng vỗ vào Thiên Linh của hắn. Lúc thân thể chấn động, hắn mở to miệng, trực tiếp nhả ra một tiểu kỳ màu xanh da trời.
Tiểu kỳ này vừa ra, khí tức lão giả lập tức suy yếu lần nữa. Nhưng hàn khí mạnh mẽ hơn hẳn lúc trước bộc phát từ trong tiểu kỳ. Sắc mặt lão giả này trắng xám, tay phải điểm một chỉ vào tiểu kỳ kia. Lập tức tiểu kỳ này bay thẳng đến tầng băng bên ngoài thân thể Tô Minh. Sau khi lập tức tới gần, nó liền mãnh liệt đâm vào trong đó.
Trong nháy mắt tiểu kỳ màu xanh da trời đâm vào hàn băng, lập tức trong đó bộc phát ra hàn khí ầm ầm rồi bao phủ hàn băng lại, khiến tầng băng nhanh chóng mở rộng, chống cự lại thu nhỏ kia.
Cùng lúc đó, lão giả hất tay áo lên, không kịp thở mà gầm nhẹ:
- Thất Tuyệt Hóa Âm Trận, Đệ Tứ Tuyệt Phong, Đệ Ngũ Tuyệt Phong!
Theo tiếng gầm nhẹ của hắn, vòng thứ tư và vòng thứ năm trong bảy vòng Cự Mộc liền đồng thời dừng lại, tạo ra vòng xoáy ầm ầm. Vô tận hàn khí lao thẳng đến khối băng kia, từng cái lạc ấn xuống. Phối hợp với tiểu kỳ, khối băng trực tiếp bành trướng đến hơn ba ngàn trượng.
Giờ phút này, nữ tử trong vòi rồng nơi xa nhìn Tô Minh trong tầng băng không dời mắt. Nàng dường như có thể nhìn thấy như Tô Minh, dường như có thể nhìn thấy hạch trong linh hồn Tô Minh.
Theo tầng băng bành trướng, thậm chí Tô Minh cũng đều có chút cảm giác cổ quái. Tu sĩ Nam Minh bên ngoài và lão giả gầy còm kia giống như không phải địch nhân của hắn mà là dốc hết toàn lực trợ giúp hắn hình thành Hồn thạch này vậy. Nếu không thì lúc Tô Minh chủ động hấp thu, như sợ hàn khí không đủ mà bọn hắn liều lĩnh nhanh chóng đưa tới.
Thần sắc Tô Minh cổ quái nhưng lại càng chủ động hấp thu. Theo hấp thu, trong Hồn hạch kia đột nhiên truyền ra âm thanh răng rắc. Âm thanh này xuất hiện, chỉ có Tô Minh có thể nghe được, người ngoài không thể nghe được. Trong nháy mắt âm thanh này xuất hiện, Tô Minh lập tức cảm nhận thứ đó dường như là của hắn, cảm giác mãnh liệt chưa từng có nổi lên. Cùng lúc đó, theo âm thanh răng rắc xuất hiện, Hồn hạch đằng kia như muốn vỡ vụn. Một luồng hấp lực bỗng nhiên bộc phát tràn ngập.
Theo lực lượng hấp thu này bộc phát, hàn khí mênh mông như đại dương sông lớn lúc trước lập tức hoá thành biển ngập trời, mãnh liệt chạy đến từ bốn phương tám hướng vào trong tầng băng. Khối băng hơn ba ngàn trượng lúc trước trong nháy mắt liền biến thành một ngàn trượng, trong nháy mắt lại biến thành một trăm trượng, lập tức giống như sắp biến mất.
Nhưng lực hấp thu này còn chưa kết thúc, muốn tiếp tục hấp thu hàn khí. Tô Minh mãnh liệt phát hiện nếu xung quanh không có hàn khí, như vậy tính mạng xuất hiện trong Hồn hạch này sẽ khô kiệt mà chết!
Nhưng bản thân Tô Minh không cần phải lo lắng, lão giả gầy còm kia lo lắng còn mãnh liệt hơn cả Tô Minh. Mắt thấy đã đến một bước này mà phải phó mặc, lão giả gầy còm liền nổi giận rồi hét lớn một tiếng. Hai mắt hắn mãnh liệt khép lại, nguyên thần lập tức xuất khiếu. Mắt thấy đã tới phía trên Tô Minh, hắn không chút do dự toàn lực mãnh liệt đập vào phía dưới một cái.
Dưới cái nhấn này, nguyên thần lão giả toà ra hào quang chói mắt. Hàn khí của nguyên thần lão giả này còn cường đại hơn rất nhiều so với tất cả pháp bảo. Trong chớp mắt hàn khí cuồn cuộn hiện lên, lập tức bao phủ khối băng chỉ còn lại gần nửa trượng, khiến nó mãnh liệt bạo tăng.
- Lão phu liều mạng! Nếu hôm nay không thể nào phong ấn ngươi, lão phu cũng nhất định bỏ mình!
Trong nháy mắt nguyên thần lão giả gầy còm gào rú, hàn khí vừa tràn ra khỏi nguyên thần vừa mới dung nhập vào tầng băng quanh Tô Minh liền bị cưỡng ép hút đi, chạy thẳng đến hạch trong linh hồn Tô Minh. Cũng chỉ trong hai lần hô hấp, nguyên thần lão giả kia liền hoàn toàn ảm đạm, dường như sắp bị hút hết. Cho đến lúc này hắn mới đột nhiên tỉnh ngộ.
Thần sắc mang theo vẻ hoảng sợ, hắn nhìn chằm chằm vào Tô Minh. Hắn đã nhận ra nguy cơ sinh tử mãnh liệt, đang muốn điều khiển trận pháp tiến hành lần phong ấn thứ sáu. Lập tức toàn bộ tầng băng bên ngoài thân thể Tô Minh liền đồng thời biến mất trong chớp mắt. Sau khi hoàn toàn bị hấp thu, hạch trong linh hồn hắn lại truyền ra âm thanh răng rắc.
Vào lúc âm thanh kia truyền ra thì đồng thời, trong giây lát có một luồng hắc mang liền lao ra khỏi hạch trong linh hồn kia. Hắc mang kia xuất hiện trong nháy mắt liền lập tức quét qua, liền thôn phệ hạch trong linh hồn Tô Minh. Sau khi phát ra một tiếng gào rú, nó như muốn lao ra khỏi Thiên Linh của Tô Minh.
Không đợi lao ra, vô tận hàn khí đã lập tức tràn ngập vạn trượng. Nguyên thần lão giả kia run lên, thần sắc lộ ra vẻ hoảng sợ không thể nào tin được.
- Thất Tuyệt Hóa Âm Trận, Đệ Lục Tuyệt Phong!
Lão giả không chút do dự mà gào rú, thần sắc mang theo vẻ tuyệt vọng, hoàn toàn điên cuồng. Lúc gào rú lên, vòng Cự Mộc thứ sáu liền mãnh liệt dừng lại. Sau khi vòng Cự Mộc khổng lồ này bất động, như có vô số hư ảnh xoay tròn vẫn còn chuyển động, đó là vòng xoáy. Lúc vòng xoáy này chuyển động đồng thời nhanh chóng co rút lại. Tính mạng mới ra đời trong Hồn hạch Tô Minh đang xông ra, vòng xoáy này liền trực tiếp bao phủ Tô Minh., muốn tiến hành phong ấn.
Nhưng trong nháy mắt vòng xoáy này vừa mới bao phủ Tô Minh, ngay lập tức thiên không nổ vang, đồng thời tan vỡ ra. Thứ làm vòng xoáy tan vỡ không phải hai tay Tô Minh, cũng không phải ý chí của hắn mà là một đầu rồng màu đen đang lao ra khỏi Thiên Linh kia!
Đó là một đầu rồng toàn thân màu đen, toả ra hàn khí không thể nào hình dung!
- Thất Tuyệt Hóa Âm Trận, Đệ Thất Tuyệt Phong! Phong! Phong! Phong!
Nguyên thần lão giả phát ra âm thanh gào rú thê lương. Âm thanh gào rú kia vô cùng chói tai và điên cuồng. Trong nháy mắt hô lên, trận pháp do năm mươi vạn tu sĩ tạo thành kia giờ phút này chỉ còn một vòng Cự Mộc duy nhất đang xoay tròn. Vòng Cự Mộc khuếch tán trong phạm vi lớn nhất liền dừng lại, hình thành một vòng xoáy lực lượng phong ấn vượt xa khỏi sáu vòng Cự Mộc trước. Trong tiếng nổ vang, lực lượng kia liền chạy thăng về phía Tô Minh. Cái này mới là lực lượng cuối cùng của Thất Tuyệt Hóa Âm Trận.
Vòng xoáy này ngưng tụ lão giả gầy còm kia, ngưng tụ năm mươi vạn tu sĩ, ngưng tụ tất cả hàn tính của năm trăm Cự Mộc hàn tính kia. Giờ phút này, nó tiếp cận Tô Minh chỉ trong nháy mắt, hoá thành một luồng lực lượng phong ấn cường đại. Lực lượng phong ấn này thậm chí mơ hồ có thể rung chuyển Linh Tiên Ý của Tô Minh.
Nhưng trong nháy mắt vòng xoáy này muốn bao phủ Tô Minh, con Hắc Long trong Thiên Linh Tô Minh liền ngửa mặt lên trời, phát ra một tiếng gào rú. Đây là tiếng gào rú đầu tiên từ khi nó ra đời. Tiếng gào rú này như tuyên bố cái gì, như gào thét lời hứa, như nói cho thiên không này biết nó đã trở thành Hàn Khí Chi Hoàng trong thiên địa, chính là chủ nhân của Ám Thần Tộc!
Đó là một con Hắc Long, mặc dù chỉ to gần trăm trượng nhưng lúc xuất hiện, tinh không liền rung chuyển. Tất cả tồn tại xung quanh đều bị Diệt Long đóng băng chỉ trong chốt lát.
Vòng xoáy cường đại do Thất Tuyệt Hóa Âm Trận Đệ Thất Tuyệt liền trở thành hàn băng chỉ trong chớp mắt, bị đóng băng xung quanh Tô Minh, hoá thành một hình tròn màu đen bất động.
Nguyên thần lão giả gầy còm, năm mươi vạn tu sĩ xung quanh và những Cự Mộc kia đều bị đóng băng. Tất quả xung quanh, toàn bộ đều bất động chỉ trong nháy mắt.
Ngoại trừ Hứa Tuệ ở chỗ Cự Mộc bị đóng băng nhưng khác với những người khác, duy chỉ có nữ tử trong vòi rồng phía xa, giờ phút này hô hấp dồn dập nhìn chằm chằm Tô Minh. Linh hồn Băng Phượng trong thân thể nàng xuất hiện dấu hiệu muốn thuần phục. Điều này khiến thân thể nàng lui về phía sau vài bước, thần sắc liên tục biến hoá, thì thào nói nhỏ:
- Diệt Long...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.