Chương 19: Buôn Bán Đắt Khách
Trầm Nhập Thái Bình Dương
19/10/2022
Vận khí điều tức một lúc, Uông Trần đứng dậy chuẩn bị đi về nhà.
Ngay giây phút hắn xoay người.
Dị biến đột nhiên xảy ra!
Hai luồng ánh sáng đen chợt chui từ dưới đất lên, một trái một phải lao nhanh về phía hắn.
Tốc độ nhanh có thể so với mũi tên!
Lại định tập kích giống như lúc trước à?
Cho dù là chuyện đột nhiên xảy ra, nhưng hôm qua Uông Trần đã giết chết một con địa tê ngưu yêu hoá nên đã cảnh giác từ lâu.
Hắn bỗng dưng nắm chặt tay, pháp lực lập tức ngưng tụ ở hai cánh tay.
Cự Lực thuật!
Chỉ trong một giây, cánh tay của Uông Trần nhanh chóng phồng lên, cơ bắp cuồn cuộn, làn da cũng xuất hiện màu đỏ tím!
“Giết!”
Hắn xoay người vung nắm đấm, cú đấm sắt mang theo pháp lực không nghiêng không lệch va chạm với hai luồng ánh sáng đen kia.
Rầm! Rầm!
Hai con địa tê ngưu yêu hoá cực lớn bị đánh bay cùng lúc.
Mà trên mu bàn tay của Uông Trần cũng xuất hiện hai lỗ máu.
Máu đỏ tươi chảy ồ ạt.
Uông Trần cố nén đau đớn nắm chặt tay phải bắn kiếm chỉ.
Hướng của kiếm chỉ chính là con địa tê ngưu yêu hoá bị nắm đấm của hắn làm cho đầu óc choáng váng kia!
“Đi!”
Khí kình Canh Kim phá không đâm trúng địa tê ngưu yêu hoá, đâm xuyên qua thân thể của nó một cách vô tình.
Con địa tê ngưu yêu hoá này lập tức mất cân bằng, rơi xuống mặt đất.
Một kích này ngưng tụ mười thành pháp lực của Uông Trần, phát huy uy lực của Canh Kim chỉ cấp tinh thông một cách vô cùng nhuần nhuyễn.
“Chi!”
Con địa tê ngưu yêu hoá kia thấy tình thế không ổn, kêu to một tiếng định bay về phía linh điền.
Hiển nhiên là muốn chạy.
Uông Trần không nghĩ ngợi, lập tức thuần thục xuất kiếm chỉ.
Lại một đạo khí mang xẹt qua.
Con địa tê ngưu yêu hoá thứ hai rơi xuống đất và bị xẻ thành hai nửa.
Thân và đầu chia lìa!
Uông Trần thở phào nhẹ nhõm một hơi, khuôn mặt trở nên cực kỳ tái nhợt.
Hắn lảo đảo một cái, suýt nữa thì ngã xuống bờ ruộng.
Nếu nói con thứ nhất là Uông Trần có ý định phóng xuất kiếm chỉ, vậy thì con thứ hai hắn hoàn toàn làm theo bản năng.
Một kích này cũng triệt để tiêu hao hết pháp lực của Uông Trần.
Giờ phút này, đan điền của hắn như cướp vừa vào nhà, không còn bất cứ khả năng thi triển pháp thuật nào.
Hắn nhanh chóng vận khí điều tức, lại ngưng tụ ra một chút pháp lực.
Sau đó mở túi trữ vật ra.
Đầu tiên là lấy kim sang dược ra đắp vào miệng vết thương trên mu bàn tay.
Sừng của địa tê ngưu vừa nhọn vừa sắc, địa tê ngưu yêu hoá lại càng sắc bén hơn.
Tuy Uông Trần đã kích phát Cự Lực thuật thêm vào hai cánh tay nhưng vẫn bị chúng nó làm bị thương.
May mà xương ngón tay không có vấn đề gì.
Địa tê ngưu yêu hoá cũng không có độc.
Sau khi xử lý miệng vết thương xong, hắn lại lấy ra một cục cơm nắm làm từ linh gạo còn thừa từ buổi trưa.
Ăn ngấu nghiến.
Cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Ngay giây phút hắn xoay người.
Dị biến đột nhiên xảy ra!
Hai luồng ánh sáng đen chợt chui từ dưới đất lên, một trái một phải lao nhanh về phía hắn.
Tốc độ nhanh có thể so với mũi tên!
Lại định tập kích giống như lúc trước à?
Cho dù là chuyện đột nhiên xảy ra, nhưng hôm qua Uông Trần đã giết chết một con địa tê ngưu yêu hoá nên đã cảnh giác từ lâu.
Hắn bỗng dưng nắm chặt tay, pháp lực lập tức ngưng tụ ở hai cánh tay.
Cự Lực thuật!
Chỉ trong một giây, cánh tay của Uông Trần nhanh chóng phồng lên, cơ bắp cuồn cuộn, làn da cũng xuất hiện màu đỏ tím!
“Giết!”
Hắn xoay người vung nắm đấm, cú đấm sắt mang theo pháp lực không nghiêng không lệch va chạm với hai luồng ánh sáng đen kia.
Rầm! Rầm!
Hai con địa tê ngưu yêu hoá cực lớn bị đánh bay cùng lúc.
Mà trên mu bàn tay của Uông Trần cũng xuất hiện hai lỗ máu.
Máu đỏ tươi chảy ồ ạt.
Uông Trần cố nén đau đớn nắm chặt tay phải bắn kiếm chỉ.
Hướng của kiếm chỉ chính là con địa tê ngưu yêu hoá bị nắm đấm của hắn làm cho đầu óc choáng váng kia!
“Đi!”
Khí kình Canh Kim phá không đâm trúng địa tê ngưu yêu hoá, đâm xuyên qua thân thể của nó một cách vô tình.
Con địa tê ngưu yêu hoá này lập tức mất cân bằng, rơi xuống mặt đất.
Một kích này ngưng tụ mười thành pháp lực của Uông Trần, phát huy uy lực của Canh Kim chỉ cấp tinh thông một cách vô cùng nhuần nhuyễn.
“Chi!”
Con địa tê ngưu yêu hoá kia thấy tình thế không ổn, kêu to một tiếng định bay về phía linh điền.
Hiển nhiên là muốn chạy.
Uông Trần không nghĩ ngợi, lập tức thuần thục xuất kiếm chỉ.
Lại một đạo khí mang xẹt qua.
Con địa tê ngưu yêu hoá thứ hai rơi xuống đất và bị xẻ thành hai nửa.
Thân và đầu chia lìa!
Uông Trần thở phào nhẹ nhõm một hơi, khuôn mặt trở nên cực kỳ tái nhợt.
Hắn lảo đảo một cái, suýt nữa thì ngã xuống bờ ruộng.
Nếu nói con thứ nhất là Uông Trần có ý định phóng xuất kiếm chỉ, vậy thì con thứ hai hắn hoàn toàn làm theo bản năng.
Một kích này cũng triệt để tiêu hao hết pháp lực của Uông Trần.
Giờ phút này, đan điền của hắn như cướp vừa vào nhà, không còn bất cứ khả năng thi triển pháp thuật nào.
Hắn nhanh chóng vận khí điều tức, lại ngưng tụ ra một chút pháp lực.
Sau đó mở túi trữ vật ra.
Đầu tiên là lấy kim sang dược ra đắp vào miệng vết thương trên mu bàn tay.
Sừng của địa tê ngưu vừa nhọn vừa sắc, địa tê ngưu yêu hoá lại càng sắc bén hơn.
Tuy Uông Trần đã kích phát Cự Lực thuật thêm vào hai cánh tay nhưng vẫn bị chúng nó làm bị thương.
May mà xương ngón tay không có vấn đề gì.
Địa tê ngưu yêu hoá cũng không có độc.
Sau khi xử lý miệng vết thương xong, hắn lại lấy ra một cục cơm nắm làm từ linh gạo còn thừa từ buổi trưa.
Ăn ngấu nghiến.
Cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.