Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)
Chương 36: Yêu Hoạn 2
Văn Sao Công
04/12/2023
Nơi này không cần hỏi thăm, Phương Tịch rất quen thuộc.
- Nguyên Hợp Sơn?
Sau khi xác thực, Phương Tịch thu hồi Tầm Linh Phong, bĩu môi:
- Không nghĩ tới... Ta còn chưa chọc các ngươi, các ngươi đã tới chọc ta?
- Thậm chí... còn vu oan giá họa cho võ quán Hồng Xà...
Nếu đêm qua Phương Tịch một đường truy tìm tung tích, tám thành sẽ trực tiếp tìm tới võ quán Hồng Xà.
Mà Lục Xà và Xà Lôi có ân oán với mình, người bình thường đều sẽ tự nhiên nghĩ đối phương làm khó dễ lần nữa!
Căn bản sẽ không nghĩ đến Nguyên Hợp Sơn!
- Kế này rất độc, e là thủ đoạn của Kiều Ngũ Xương.
Nghĩ đến đánh giá trong tình báo, Phương Tịch nhất thời khóa chặt mục tiêu.
Mặc cho đối phương mưu kế chồng chất, nhưng ở trước mặt thực lực tuyệt đối thì chỉ uổng công!
Phương Tịch đi tới cửa chính của Nguyên Hợp Sơn, tìm quán trà ngồi xuống, chậm rãi suy nghĩ mình nên làm gì.
- Chờ chút đi, có thịt Thái Tuế mới mua, ta nhất định có thể đột phá cảnh giới chân lực, đến thời điểm càng chắc chắn hơn...
Thời điểm Phương Tịch muốn rời khỏi.
Ầm ầm!
Cửa chính phân bộ của Nguyên Hợp Sơn mở ra, một đám người mênh mông cuồn cuộn cất bước, cưỡi tuấn mã đi ra ngoài thành.
Trong đám người, đi đầu là một thanh niên anh tư bộc phát, cùng với một thiếu nữ thanh lệ, làm người khắc sâu ấn tượng.
- Cái này không phải Lệnh Hồ trấn thủ cùng Thuần chấp sự sao?
Trong quán rõ ràng có người nhận thức bọn họ, không khỏi kinh ngạc:
- Lại cùng nhau ra khỏi thành, hẳn là vì Yêu Thú tàn phá thương đạo bừa bãi kia?
Phương Tịch nghe đến đó, sắc mặt cứng lại.
- Đúng vậy... Gần đây bên ngoài càng ngày càng không yên ổn, ai, trong thôn tỷ tỷ ta gả tới kia, hiện tại rất hối hận, muốn bán đất mua nhà trong thành!
Một người bán hàng rong cười khổ nói:
- Quãng thời gian trước là Tam Sơn, sau đó là Xương Thủy Hà, hiện tại là thương đạo... gần đây Yêu Thú xuất hiện cũng quá nhiều lần rồi?
- Cũng may còn có võ giả!
Ông chủ sạp trà rõ ràng rất có hảo cảm với Nguyên Hợp Sơn:
- Lần này có Lệnh Hồ đại nhân ra tay, Yêu Thú nho nhỏ còn không bắt được sao?
- Phải phải...
Đám người liên tục gật đầu, sau đó tiếp tục uống trà.
- Tiểu nhị, tính tiền!
Phương Tịch lấy chút bạc vụn trả tiền trà, không có ý nghĩ theo sau tham gia trò vui.
Ngược lại, hắn nghĩ tới Hàn mập ở chợ đen giới thiệu hắn săn Yêu.
- Có lẽ hai chuyện này chính là một chuyện!
- Nhưng Yêu Thú này xuất hiện quá mức nhiều lần, chuyện ra khác thường...
Sắc mặt của Phương Tịch có chút sầu lo, bất quá rất nhanh lại như người không liên quan.
Dù sao trời sập xuống có người cao gánh!
Mà nếu gặp phải nguy hiểm, hắn cùng lắm thì chạy trốn về tu tiên giới Nam Hoang, vấn đề không lớn.
Ngoài thành Hắc Thạch.
Phụ cận thương đạo.
Trong hư không, đột nhiên truyền đến tiếng kinh lôi!
Ầm!
Một con cự lang hai đầu màu đen, cao chừng hai người ầm ầm ngã xuống đất.
Lệnh Hồ Dương nhẹ nhàng rơi xuống đất, hai bàn tay thô to trong nháy mắt khôi phục về trắng noãn như ngọc.
- Ngũ Lôi Thủ của Lệnh Hồ sư thúc càng ngày càng tinh thâm.
Thuần Vu chúc mừng:
- Lại một đòn đập chết con Yêu Lang này!
- Về sau Lệnh Hồ sư thúc tất nhiên là trưởng lão của Nguyên Hợp Sơn ta, cho dù chức chưởng môn, cũng có hi vọng...
Kiều Ngũ Xương tươi cười nịnh nọt.
- Chỉ là tiểu yêu xếp cuối cùng nhất trong dị yêu mà thôi... Không coi là cái gì.
Lệnh Hồ Dương vung tay, vẻ mặt đạm bạc, tựa hồ cái này không phải sự tình đáng giá kiêu ngạo:
- Các ngươi thanh lý nơi này, ta đi về trước... Gần đây ngoài thành dị yêu xuất hiện nhiều lần, có lẽ có chút nội tình, ta phải viết thư hỏi thăm tông môn.
Thuần Vu và Kiều Ngũ Xương liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy lạnh cả người.
Những dị yêu này vốn ở trong rừng sâu núi thẳm, bỗng nhiên chạy ra lãnh địa, chẳng lẽ trong lãnh địa xuất hiện dị yêu càng mạnh, thậm chí là... Ma!
Nhưng nhìn các võ quán chủ hiệp trợ ở phụ cận, hai người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng không có mở miệng.
Chờ sau khi Lệnh Hồ Dương rời đi, Kiều Ngũ Xương nhìn thi thể Yêu Lang tanh hôi, chán ghét phất phất tay:
- Các ngươi xử lý con Yêu Lang này thỏa đáng, sau đó đưa đến Nguyên Hợp Sơn, hiểu chưa?
- Rõ!
- Tuân lệnh!
Mấy võ quán chủ liếc mắt nhìn nhau, mặc dù có chút khuất nhục, nhưng vẫn đồng ý.
Lần này thanh lý dị yêu, là quan phủ ra lệnh, Nguyên Hợp Sơn Lệnh Hồ Dương làm chủ lực.
Những võ quán chủ bọn họ bình thường ở trong thành oai phong lẫm liệt, nhưng hiện tại võ công thế lực không bằng người, chỉ có làm trợ thủ, bị kêu đến hét đi.
Cũng may xử lý một con Yêu Thú, tuy dơ bẩn mệt mỏi, nhưng không nguy hiểm gì, còn có thể lén lấy chút vật liệu.
- Phong huynh, chúng ta động thủ đi!
Nhìn nhân mã của Nguyên Hợp Sơn dần dần đi xa, một võ quán chủ mặc áo bào đen mở miệng.
- Hừm, con súc sinh này rất nặng, ta xem ít nhất cũng cắt ra được mấy ngàn cân thịt tốt.
Phong huynh mỉm cười, trong lòng âm thầm tính toán có thể cắt xén bao nhiêu cân thịt Yêu Thú, bán ra bao nhiêu ngân lượng.
- Nguyên Hợp Sơn?
Sau khi xác thực, Phương Tịch thu hồi Tầm Linh Phong, bĩu môi:
- Không nghĩ tới... Ta còn chưa chọc các ngươi, các ngươi đã tới chọc ta?
- Thậm chí... còn vu oan giá họa cho võ quán Hồng Xà...
Nếu đêm qua Phương Tịch một đường truy tìm tung tích, tám thành sẽ trực tiếp tìm tới võ quán Hồng Xà.
Mà Lục Xà và Xà Lôi có ân oán với mình, người bình thường đều sẽ tự nhiên nghĩ đối phương làm khó dễ lần nữa!
Căn bản sẽ không nghĩ đến Nguyên Hợp Sơn!
- Kế này rất độc, e là thủ đoạn của Kiều Ngũ Xương.
Nghĩ đến đánh giá trong tình báo, Phương Tịch nhất thời khóa chặt mục tiêu.
Mặc cho đối phương mưu kế chồng chất, nhưng ở trước mặt thực lực tuyệt đối thì chỉ uổng công!
Phương Tịch đi tới cửa chính của Nguyên Hợp Sơn, tìm quán trà ngồi xuống, chậm rãi suy nghĩ mình nên làm gì.
- Chờ chút đi, có thịt Thái Tuế mới mua, ta nhất định có thể đột phá cảnh giới chân lực, đến thời điểm càng chắc chắn hơn...
Thời điểm Phương Tịch muốn rời khỏi.
Ầm ầm!
Cửa chính phân bộ của Nguyên Hợp Sơn mở ra, một đám người mênh mông cuồn cuộn cất bước, cưỡi tuấn mã đi ra ngoài thành.
Trong đám người, đi đầu là một thanh niên anh tư bộc phát, cùng với một thiếu nữ thanh lệ, làm người khắc sâu ấn tượng.
- Cái này không phải Lệnh Hồ trấn thủ cùng Thuần chấp sự sao?
Trong quán rõ ràng có người nhận thức bọn họ, không khỏi kinh ngạc:
- Lại cùng nhau ra khỏi thành, hẳn là vì Yêu Thú tàn phá thương đạo bừa bãi kia?
Phương Tịch nghe đến đó, sắc mặt cứng lại.
- Đúng vậy... Gần đây bên ngoài càng ngày càng không yên ổn, ai, trong thôn tỷ tỷ ta gả tới kia, hiện tại rất hối hận, muốn bán đất mua nhà trong thành!
Một người bán hàng rong cười khổ nói:
- Quãng thời gian trước là Tam Sơn, sau đó là Xương Thủy Hà, hiện tại là thương đạo... gần đây Yêu Thú xuất hiện cũng quá nhiều lần rồi?
- Cũng may còn có võ giả!
Ông chủ sạp trà rõ ràng rất có hảo cảm với Nguyên Hợp Sơn:
- Lần này có Lệnh Hồ đại nhân ra tay, Yêu Thú nho nhỏ còn không bắt được sao?
- Phải phải...
Đám người liên tục gật đầu, sau đó tiếp tục uống trà.
- Tiểu nhị, tính tiền!
Phương Tịch lấy chút bạc vụn trả tiền trà, không có ý nghĩ theo sau tham gia trò vui.
Ngược lại, hắn nghĩ tới Hàn mập ở chợ đen giới thiệu hắn săn Yêu.
- Có lẽ hai chuyện này chính là một chuyện!
- Nhưng Yêu Thú này xuất hiện quá mức nhiều lần, chuyện ra khác thường...
Sắc mặt của Phương Tịch có chút sầu lo, bất quá rất nhanh lại như người không liên quan.
Dù sao trời sập xuống có người cao gánh!
Mà nếu gặp phải nguy hiểm, hắn cùng lắm thì chạy trốn về tu tiên giới Nam Hoang, vấn đề không lớn.
Ngoài thành Hắc Thạch.
Phụ cận thương đạo.
Trong hư không, đột nhiên truyền đến tiếng kinh lôi!
Ầm!
Một con cự lang hai đầu màu đen, cao chừng hai người ầm ầm ngã xuống đất.
Lệnh Hồ Dương nhẹ nhàng rơi xuống đất, hai bàn tay thô to trong nháy mắt khôi phục về trắng noãn như ngọc.
- Ngũ Lôi Thủ của Lệnh Hồ sư thúc càng ngày càng tinh thâm.
Thuần Vu chúc mừng:
- Lại một đòn đập chết con Yêu Lang này!
- Về sau Lệnh Hồ sư thúc tất nhiên là trưởng lão của Nguyên Hợp Sơn ta, cho dù chức chưởng môn, cũng có hi vọng...
Kiều Ngũ Xương tươi cười nịnh nọt.
- Chỉ là tiểu yêu xếp cuối cùng nhất trong dị yêu mà thôi... Không coi là cái gì.
Lệnh Hồ Dương vung tay, vẻ mặt đạm bạc, tựa hồ cái này không phải sự tình đáng giá kiêu ngạo:
- Các ngươi thanh lý nơi này, ta đi về trước... Gần đây ngoài thành dị yêu xuất hiện nhiều lần, có lẽ có chút nội tình, ta phải viết thư hỏi thăm tông môn.
Thuần Vu và Kiều Ngũ Xương liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy lạnh cả người.
Những dị yêu này vốn ở trong rừng sâu núi thẳm, bỗng nhiên chạy ra lãnh địa, chẳng lẽ trong lãnh địa xuất hiện dị yêu càng mạnh, thậm chí là... Ma!
Nhưng nhìn các võ quán chủ hiệp trợ ở phụ cận, hai người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng không có mở miệng.
Chờ sau khi Lệnh Hồ Dương rời đi, Kiều Ngũ Xương nhìn thi thể Yêu Lang tanh hôi, chán ghét phất phất tay:
- Các ngươi xử lý con Yêu Lang này thỏa đáng, sau đó đưa đến Nguyên Hợp Sơn, hiểu chưa?
- Rõ!
- Tuân lệnh!
Mấy võ quán chủ liếc mắt nhìn nhau, mặc dù có chút khuất nhục, nhưng vẫn đồng ý.
Lần này thanh lý dị yêu, là quan phủ ra lệnh, Nguyên Hợp Sơn Lệnh Hồ Dương làm chủ lực.
Những võ quán chủ bọn họ bình thường ở trong thành oai phong lẫm liệt, nhưng hiện tại võ công thế lực không bằng người, chỉ có làm trợ thủ, bị kêu đến hét đi.
Cũng may xử lý một con Yêu Thú, tuy dơ bẩn mệt mỏi, nhưng không nguy hiểm gì, còn có thể lén lấy chút vật liệu.
- Phong huynh, chúng ta động thủ đi!
Nhìn nhân mã của Nguyên Hợp Sơn dần dần đi xa, một võ quán chủ mặc áo bào đen mở miệng.
- Hừm, con súc sinh này rất nặng, ta xem ít nhất cũng cắt ra được mấy ngàn cân thịt tốt.
Phong huynh mỉm cười, trong lòng âm thầm tính toán có thể cắt xén bao nhiêu cân thịt Yêu Thú, bán ra bao nhiêu ngân lượng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.