Chương 173: Cảm giác áy náy
Thanh Xuân Vội Vã
28/04/2023
Cả một buổi sáng Minh Anh làm việc không tập trung. Cảm giác áy náy sau khi làm hỏng đồ của anh bao trùm đầu óc.
Lần thứ hai rồi, lần thứ hai rồi đấy. Lần trước thì vô tình làm vỡ chiếc vòng phỉ thúy cực kỳ đắt đỏ, lần nãy cũng vô tình mà làm vỡ quả cầu pha lê kia.
Món đồ lần này không có đắt đỏ như lần trước, tuy cũ kĩ và có vẻ như không có giá trị nhưng cô biết rằng món đồ này dường như rất có ý nghĩa đối với Hoàng Anh, nhìn biểu cảm tức giận của anh cô cũng đủ hiểu rồi.
Minh Anh làm việc không tập trung, thi thoảng lên các trang mua sắm trực tuyến để tìm ra món đồ đó. Mong có thể tìm ra một quả cầu pha lê giống hệt để đền bù cho anh. Nhưng tìm mãi mà không tìm ra, quả thật như suy luận của cô trước đó. Món đồ này rất phổ biến ở thập niên trước, hiện tại có vẻ như đã ngừng sản xuất, tìm mãi nhưng không có chút thông tin nào cả.
Cô cảm giác buồn rầu thật sự, trong đầu còn đang suy nghĩ linh tinh thì có điện thoại gọi đến. Lúc này Minh Anh mới hoàn hồn lại, nhận điện thoại: “A lô… Là quản lý xây dựng dự án Mường Châu sao…”
Minh Anh vẫn giữ thái độ bình tĩnh để tiếp điện thoại, cho đến khi đầu dây bên kia nói điều gì đó, cô bị ngạc nhiên đến hai mắt mở to, ngồi thẳng dậy, không tin mở miệng: “Cái gì cơ? Xảy ra tai nạn công trường?”
…
Dự án Mường Châu là một dự án mà A&A là chủ đầu tư, đơn vị giám sát thi công và thi công xây dựng được ủy quyền cho hai công ty khác, vừa nãy bên giám sát thi công có gọi đến báo cáo cho A&A, vừa xảy ra tai nạn công trình.
Sự việc này vừa mới diễn ra, sau khi nghe tin Hoàng Anh và Minh Anh lập tức cùng nhau tới bệnh viện. Xảy ra tai nạn lao động như này tính mạng của con người là quan trọng nhất. Một nhóm nhân viên khác thì tới công trường để xem tình hình ra sao.
Vừa tới cổng bệnh viện thôi, Minh Anh nhìn thấy hàng tá phóng viên đang tập kích ở đây thì không khỏi bất ngờ: “Sao có nhiều phóng viên thế này?”
Hoàng Anh thì bình tĩnh hơn cô nhiều, nhìn tình cảnh này gương mặt không chút cảm xúc. Đi vào trong bệnh viện.
Nguyễn Thị là một dòng tộc quyền quý trong nước, ai ai cũng biết, chủ tịch Nguyễn lại là người có tiếng trong giới tài chính, chuyện ông có hai người con trai ai cũng biết, mặc dù phóng viên rất muốn tìm kiếm chút thông tin về hai người con này nhưng đối phương rất kín tiếng, không tra ra được. Còn về phía A&A, dù sao cũng là công ty nhỏ chưa lên sàn chứng khoán, độ nhận diện với truyền thông là rất nhỏ. Sau vụ tai nạn công trường lần này A&A với vị trí là nhà đầu tư mới bị réo tên. Nên đương nhiên khi Hoàng Anh xuất hiện phóng viên không nhận ra.
Minh Anh có vào mạng xã hội để xem tình hình cũng mới biết, chỉ có mấy tiếng đồng hồ thôi mà đã có rất nhiều trang báo thi nhau đưa tin về vụ việc này.
Sau khi vào bệnh viện, đơn vị giám sát thi công và bên thi công đều có mặt. Vừa nãy ở trên điện thoại chỉ nói sơ qua, giờ gặp trực tiếp đôi bên tiến hành bàn bạc kỹ lưỡng về thiệt hại và tìm cách giải quyết.
Sự việc lần này quả thật nghiêm trọng. Trong số chín người bị thương có một người không may đã qua đời. Được biết rằng nguyên nhân ban đầu là do sập giàn giáo. Công trường hiện giờ đã được phong tỏa để điều tra chi tiết.
Hoàng Anh cùng bên đối tác bàn bạc khá lâu về việc đưa ra phương án giải quyết. Sau khi bàn bạc kỹ lưỡng thì những người lãnh đạo đó cùng Hoàng Anh đi gặp các công nhân để hỏi thăm.
Chưa điều tra được chính xác tai nạn lần này là do phía công nhân hay bên nhà thầu. Đứng trên cương vị các vị lãnh đạo phải đi hỏi han tình hình như này là hoàn toàn hợp lý. Vừa thể hiện thái độ tốt của mình với công nhân, cũng tránh được khỏi những bài báo không hay của phóng viên điều tra tin tức.
Không khí trong phòng bệnh của các công nhân khá ồn ào, người thì bị xây sát người, người thì bị gãy tay, người thì gãy chân. Người nhà công nhân thì hỏi han về tình hình người thân mình, người thì khóc lóc đau lòng.
Lúc mọi người tiến vào hỏi thăm, các công nhân không có phản ứng dữ dội quá, được cả chủ đầu tư với bên nhà thầu đến hỏi thì rất cảm ơn. Nhưng có một vài công nhân và người nhà công nhân thì rát bực bội, không kiêng nể gì mà chất vấn: “Mấy người đến đây hỏi thăm thì có ích gì? Chồng tôi may mắn ngã từ trên cao như thế chỉ bị gãy chân vẫn giữ được cái mạng. Không như đồng nghiệp anh ý bỏ mạng rồi. Bên phía công ty mấy người cung cấp giàn giáo kém chất lượng như nào mới khiến nó bị sập giữa chừng chứ?”
Một người phụ nữ khác mở miệng: “Đúng vậy đấy, chồng tôi là trụ cột chính trong gia đình, anh ấy bị thương như này rồi gia đình tôi thời gian sau sẽ sống tiếp như nào, mấy người định tính như nào?”
Hoàng Anh nghe vậy thì lên tiếng hòa giải: “Mọi người yên tâm, sự việc lần này chúng tôi sẽ điều tra kỹ lưỡng rồi cho mọi người đáp án, về việc công nhân gặp nạn như này cũng sẽ có hỗ trợ thỏa đáng.”
Lần thứ hai rồi, lần thứ hai rồi đấy. Lần trước thì vô tình làm vỡ chiếc vòng phỉ thúy cực kỳ đắt đỏ, lần nãy cũng vô tình mà làm vỡ quả cầu pha lê kia.
Món đồ lần này không có đắt đỏ như lần trước, tuy cũ kĩ và có vẻ như không có giá trị nhưng cô biết rằng món đồ này dường như rất có ý nghĩa đối với Hoàng Anh, nhìn biểu cảm tức giận của anh cô cũng đủ hiểu rồi.
Minh Anh làm việc không tập trung, thi thoảng lên các trang mua sắm trực tuyến để tìm ra món đồ đó. Mong có thể tìm ra một quả cầu pha lê giống hệt để đền bù cho anh. Nhưng tìm mãi mà không tìm ra, quả thật như suy luận của cô trước đó. Món đồ này rất phổ biến ở thập niên trước, hiện tại có vẻ như đã ngừng sản xuất, tìm mãi nhưng không có chút thông tin nào cả.
Cô cảm giác buồn rầu thật sự, trong đầu còn đang suy nghĩ linh tinh thì có điện thoại gọi đến. Lúc này Minh Anh mới hoàn hồn lại, nhận điện thoại: “A lô… Là quản lý xây dựng dự án Mường Châu sao…”
Minh Anh vẫn giữ thái độ bình tĩnh để tiếp điện thoại, cho đến khi đầu dây bên kia nói điều gì đó, cô bị ngạc nhiên đến hai mắt mở to, ngồi thẳng dậy, không tin mở miệng: “Cái gì cơ? Xảy ra tai nạn công trường?”
…
Dự án Mường Châu là một dự án mà A&A là chủ đầu tư, đơn vị giám sát thi công và thi công xây dựng được ủy quyền cho hai công ty khác, vừa nãy bên giám sát thi công có gọi đến báo cáo cho A&A, vừa xảy ra tai nạn công trình.
Sự việc này vừa mới diễn ra, sau khi nghe tin Hoàng Anh và Minh Anh lập tức cùng nhau tới bệnh viện. Xảy ra tai nạn lao động như này tính mạng của con người là quan trọng nhất. Một nhóm nhân viên khác thì tới công trường để xem tình hình ra sao.
Vừa tới cổng bệnh viện thôi, Minh Anh nhìn thấy hàng tá phóng viên đang tập kích ở đây thì không khỏi bất ngờ: “Sao có nhiều phóng viên thế này?”
Hoàng Anh thì bình tĩnh hơn cô nhiều, nhìn tình cảnh này gương mặt không chút cảm xúc. Đi vào trong bệnh viện.
Nguyễn Thị là một dòng tộc quyền quý trong nước, ai ai cũng biết, chủ tịch Nguyễn lại là người có tiếng trong giới tài chính, chuyện ông có hai người con trai ai cũng biết, mặc dù phóng viên rất muốn tìm kiếm chút thông tin về hai người con này nhưng đối phương rất kín tiếng, không tra ra được. Còn về phía A&A, dù sao cũng là công ty nhỏ chưa lên sàn chứng khoán, độ nhận diện với truyền thông là rất nhỏ. Sau vụ tai nạn công trường lần này A&A với vị trí là nhà đầu tư mới bị réo tên. Nên đương nhiên khi Hoàng Anh xuất hiện phóng viên không nhận ra.
Minh Anh có vào mạng xã hội để xem tình hình cũng mới biết, chỉ có mấy tiếng đồng hồ thôi mà đã có rất nhiều trang báo thi nhau đưa tin về vụ việc này.
Sau khi vào bệnh viện, đơn vị giám sát thi công và bên thi công đều có mặt. Vừa nãy ở trên điện thoại chỉ nói sơ qua, giờ gặp trực tiếp đôi bên tiến hành bàn bạc kỹ lưỡng về thiệt hại và tìm cách giải quyết.
Sự việc lần này quả thật nghiêm trọng. Trong số chín người bị thương có một người không may đã qua đời. Được biết rằng nguyên nhân ban đầu là do sập giàn giáo. Công trường hiện giờ đã được phong tỏa để điều tra chi tiết.
Hoàng Anh cùng bên đối tác bàn bạc khá lâu về việc đưa ra phương án giải quyết. Sau khi bàn bạc kỹ lưỡng thì những người lãnh đạo đó cùng Hoàng Anh đi gặp các công nhân để hỏi thăm.
Chưa điều tra được chính xác tai nạn lần này là do phía công nhân hay bên nhà thầu. Đứng trên cương vị các vị lãnh đạo phải đi hỏi han tình hình như này là hoàn toàn hợp lý. Vừa thể hiện thái độ tốt của mình với công nhân, cũng tránh được khỏi những bài báo không hay của phóng viên điều tra tin tức.
Không khí trong phòng bệnh của các công nhân khá ồn ào, người thì bị xây sát người, người thì bị gãy tay, người thì gãy chân. Người nhà công nhân thì hỏi han về tình hình người thân mình, người thì khóc lóc đau lòng.
Lúc mọi người tiến vào hỏi thăm, các công nhân không có phản ứng dữ dội quá, được cả chủ đầu tư với bên nhà thầu đến hỏi thì rất cảm ơn. Nhưng có một vài công nhân và người nhà công nhân thì rát bực bội, không kiêng nể gì mà chất vấn: “Mấy người đến đây hỏi thăm thì có ích gì? Chồng tôi may mắn ngã từ trên cao như thế chỉ bị gãy chân vẫn giữ được cái mạng. Không như đồng nghiệp anh ý bỏ mạng rồi. Bên phía công ty mấy người cung cấp giàn giáo kém chất lượng như nào mới khiến nó bị sập giữa chừng chứ?”
Một người phụ nữ khác mở miệng: “Đúng vậy đấy, chồng tôi là trụ cột chính trong gia đình, anh ấy bị thương như này rồi gia đình tôi thời gian sau sẽ sống tiếp như nào, mấy người định tính như nào?”
Hoàng Anh nghe vậy thì lên tiếng hòa giải: “Mọi người yên tâm, sự việc lần này chúng tôi sẽ điều tra kỹ lưỡng rồi cho mọi người đáp án, về việc công nhân gặp nạn như này cũng sẽ có hỗ trợ thỏa đáng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.