Chương 8: Cố Giấu
Trân Piun
17/08/2015
Hai tháng nữa lại nhanh chóng trôi qua mà cứ tưởng chừng nó chỉ là một giấc mơ thôi. Khoảng thời gian ngắn ngủi so với cả cuộc đời mấy chục năm là vô cùng nhỏ không đáng kể . Nhưng nó cũng đủ cho anh nhận ra thứ tình cảm anh dành cho cậu không còn là cái thứ tình cảm anh em hay bạn bè mà nó là thứ tình cảm khác . Một thứ tình cảm mà ai ai trên đời này cũng muốn có mang tên là tình yêu . Thế nhưng tình cảm của anh và cậu sẽ không hề có tương lai vì anh biết trong xã hội này không ai lại đi chắp nhận hai thằng con trai sẽ sống cuộc sống như vợ chồng . Mỗi khi nghĩ tới đó anh không bao giờ có thể đủ tự tin ngẩng đầu lên nhìn vào đôi mắt của cậu . Bây giờ thứ anh sợ không phải là cậu không yêu anh mà là sợ cậu không chịu nổi miệng lưỡi trần gian . Anh đang ngồi suy nghĩ thì tiếng gọi của cậu đã kéo anh về thật tại.
- Đang ngồi suy nghĩ về cô nào thế _ cậu chọc anh
- Không có , đang suy nghĩ việc khác mà tìm anh có việc gì _ anh hỏi cậu nhẹ nhàng
- Xớ bộ có chuyện gì em mới tìm anh được hả _ cậu ngang ngược nói
- Từ khi nào em biết cách nói ngược lại anh thế _ anh nói rồi nhìn thẳng vào cậu
- Đùa tí với anh thật ra hai bạn nữ nhờ em gọi anh xuống _ cậu hơi buồn khi nói với anh
- Hai bạn nữ nào thế ,nếu người lạ thì từ chối giúp anh_ anh giả vờ nói với cậu
- Là Anh Phi và Nhã Hân vậy lạ hay quen _ cậu cố tình nói lớn hai cái tên đó
- À cảm ơn em anh đi nha _ anh nói xong liền đi ngay
Anh nghe thế liền chạy thật nhanh xuống sân chứ chút nữa dưới sân rất đông rất khó nói chuyện . Sau khi anh vừa đi khỏi cậu thẩn thờ ngồi xuống giường cứ trong như người mất hồn . Chính cậu cũng không hiểu tại sao mình lại có cái cảm giác kì lạ đó , giống như là đang ghen khi thấy anh đi chung người con gái khác . Cậu cứ như thể ngồi suy diễn hết lý do này tới lý do khác chỉ vì muốn nghĩ anh đi gặp họ là vì có chuyện nhờ vả . Còn bên anh thì cả ba người họ đang nói chuyện một cách nghiêm túc vì việc anh nhờ hết sức quan trọng .
- Hân anh nhờ em đóng giả làm bạn gái anh nha _ anh mạnh dạng nói
- Sao vậy anh hai không phải anh từng nói mình thích Minh sao _ Phi Phi nghe vô lý nên hỏi thử xem anh có bị nhầm không
- Phải đó em từng nghe Phi kể về chuyện của anh và cậu ta rồi, hay anh sợ cái gì _ Hân cũng thắc mắc
- Anh không sợ gì hết nhưng anh lo..._ anh nói ấp úng . Đây cũng là lần đầu anh nói ấp úng trước mặt người khác
- Chứ anh bị gì tại sao lại nhờ việc như thế _ cô lo lắng cho anh
- Anh lo cậu ấy sẽ không chịu nỗi áp lực xã hội _ anh nói
- Nhưng em nghĩ anh và cậu ta không thể giấu chuyện này cả đời được _ Hân khuyên anh
- Đúng đó anh định sẽ làm sao nếu như cậu ấy sẽ đau lòng khi thấy anh yêu người con gái khác _ cô nói với anh
- Anh cũng không biết thôi thì cứ để cậu ấy hận anh mà chắc gì cậu ấy cũng thích anh _ anh nói như đang cho mình một lý do để rời xa cậu
- Sao cũng được nếu anh là người trong cuộc không lo thì thôi cớ gì tụi em phải lo_ cô cảm thấy bất lực thì thôi cứ thuận gió đẩy thuyền
- Hân vậy em giúp anh đóng vở kịch này nha _ anh nhìn Hân và nói
- Được rồi em giúp nhưng nếu khó hoàn thành vai diễn này anh hãy từ bỏ khi nào cũng được _ Hân đành bó tay trước anh
- Thôi anh vào lớp đi chút tính bọn em đi trước nha _ cô nói rồi kéo Hân đi
Sau khi cả hai vừa đi khỏi anh ngồi thẩn thờ không biết quyết định này của anh là đúng hay sai , nó có làm cậu phải chịu tổn thương không . Không biết từ giây phút nào khi nào trong đầu anh luôn nghĩ về hình bóng của cậu . Cũng không biết từ khi nào anh luôn muốn bảo vệ cậu , cho cậu một chỗ đứng trong tim mình , luôn sợ làm cậu đau . Nhưng giờ đây anh không cò bảo vệ cậu nữa vì chính anh là người cầm con dao không lưỡi đâm vào tim cậu , nó không làm cậu bị thương về thể xác nhưng nó sẽ để lại một vết thương khá sâu về tinh thần . Chính giây phút này đây anh chưa bao giờ cảm thấy mình vô dụng như giây phút này đây . Tuy đau lòng nhưng anh không thể để người anh yêu phải chịu bất kì tổn thương nào từ xã hội . Thôi thì anh chấp nhận mất cậu còn hơn là để cậu bị người đời quay lưng và chỉ trỏ thì làm sao một người yếu đuối như cậu làm sao có đủ can đảm mà sống . Vì thế anh sẽ cố giấu chuyện này khi nào anh lên chức bác tất là khi cậu có một gia đình hoàn chỉnh .
4
-
- Đang ngồi suy nghĩ về cô nào thế _ cậu chọc anh
- Không có , đang suy nghĩ việc khác mà tìm anh có việc gì _ anh hỏi cậu nhẹ nhàng
- Xớ bộ có chuyện gì em mới tìm anh được hả _ cậu ngang ngược nói
- Từ khi nào em biết cách nói ngược lại anh thế _ anh nói rồi nhìn thẳng vào cậu
- Đùa tí với anh thật ra hai bạn nữ nhờ em gọi anh xuống _ cậu hơi buồn khi nói với anh
- Hai bạn nữ nào thế ,nếu người lạ thì từ chối giúp anh_ anh giả vờ nói với cậu
- Là Anh Phi và Nhã Hân vậy lạ hay quen _ cậu cố tình nói lớn hai cái tên đó
- À cảm ơn em anh đi nha _ anh nói xong liền đi ngay
Anh nghe thế liền chạy thật nhanh xuống sân chứ chút nữa dưới sân rất đông rất khó nói chuyện . Sau khi anh vừa đi khỏi cậu thẩn thờ ngồi xuống giường cứ trong như người mất hồn . Chính cậu cũng không hiểu tại sao mình lại có cái cảm giác kì lạ đó , giống như là đang ghen khi thấy anh đi chung người con gái khác . Cậu cứ như thể ngồi suy diễn hết lý do này tới lý do khác chỉ vì muốn nghĩ anh đi gặp họ là vì có chuyện nhờ vả . Còn bên anh thì cả ba người họ đang nói chuyện một cách nghiêm túc vì việc anh nhờ hết sức quan trọng .
- Hân anh nhờ em đóng giả làm bạn gái anh nha _ anh mạnh dạng nói
- Sao vậy anh hai không phải anh từng nói mình thích Minh sao _ Phi Phi nghe vô lý nên hỏi thử xem anh có bị nhầm không
- Phải đó em từng nghe Phi kể về chuyện của anh và cậu ta rồi, hay anh sợ cái gì _ Hân cũng thắc mắc
- Anh không sợ gì hết nhưng anh lo..._ anh nói ấp úng . Đây cũng là lần đầu anh nói ấp úng trước mặt người khác
- Chứ anh bị gì tại sao lại nhờ việc như thế _ cô lo lắng cho anh
- Anh lo cậu ấy sẽ không chịu nỗi áp lực xã hội _ anh nói
- Nhưng em nghĩ anh và cậu ta không thể giấu chuyện này cả đời được _ Hân khuyên anh
- Đúng đó anh định sẽ làm sao nếu như cậu ấy sẽ đau lòng khi thấy anh yêu người con gái khác _ cô nói với anh
- Anh cũng không biết thôi thì cứ để cậu ấy hận anh mà chắc gì cậu ấy cũng thích anh _ anh nói như đang cho mình một lý do để rời xa cậu
- Sao cũng được nếu anh là người trong cuộc không lo thì thôi cớ gì tụi em phải lo_ cô cảm thấy bất lực thì thôi cứ thuận gió đẩy thuyền
- Hân vậy em giúp anh đóng vở kịch này nha _ anh nhìn Hân và nói
- Được rồi em giúp nhưng nếu khó hoàn thành vai diễn này anh hãy từ bỏ khi nào cũng được _ Hân đành bó tay trước anh
- Thôi anh vào lớp đi chút tính bọn em đi trước nha _ cô nói rồi kéo Hân đi
Sau khi cả hai vừa đi khỏi anh ngồi thẩn thờ không biết quyết định này của anh là đúng hay sai , nó có làm cậu phải chịu tổn thương không . Không biết từ giây phút nào khi nào trong đầu anh luôn nghĩ về hình bóng của cậu . Cũng không biết từ khi nào anh luôn muốn bảo vệ cậu , cho cậu một chỗ đứng trong tim mình , luôn sợ làm cậu đau . Nhưng giờ đây anh không cò bảo vệ cậu nữa vì chính anh là người cầm con dao không lưỡi đâm vào tim cậu , nó không làm cậu bị thương về thể xác nhưng nó sẽ để lại một vết thương khá sâu về tinh thần . Chính giây phút này đây anh chưa bao giờ cảm thấy mình vô dụng như giây phút này đây . Tuy đau lòng nhưng anh không thể để người anh yêu phải chịu bất kì tổn thương nào từ xã hội . Thôi thì anh chấp nhận mất cậu còn hơn là để cậu bị người đời quay lưng và chỉ trỏ thì làm sao một người yếu đuối như cậu làm sao có đủ can đảm mà sống . Vì thế anh sẽ cố giấu chuyện này khi nào anh lên chức bác tất là khi cậu có một gia đình hoàn chỉnh .
4
-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.