Chương 16: Hai Năm Ngày Này Cũng Tới
Trân Piun
17/08/2015
Tâm trạng kể từ hôm liên lạc được với anh trở nên tốt hơn hẳn những ngày trước đây . Hằng ngày vẫn như thế cậu và anh vẫn liên lạc với nhau bằng điện thoại , facebook hay là .... . Rồi thời gian trôi đi nhanh chóng mới đó đã đến thời hạn hai năm trước đây anh từng nói " hai năm sau sẽ về " cuối cùng cậu cũng chờ được . Hai năm là khoảng thời gian không dài nhưng nó đủ làm một con người thay đổi .Nhưng điều đó không xảy ra với cậu , cậu luôn cố gắn giữ gìn những gì mình có vì mong muốn khi anh quay về sẽ có cảm giác thân quen . Mới sáng sớm ,cậu ngồi cạnh cửa sổ thưởng thức ly sữa ấm phóng ánh nhìn về phía trời xanh bất giác nở nụ cười hạnh phúc
Cóc ...Cóc , tiếng gõ cửa làm cậu bừng tỉnh thoát khỏi sự mơ mộng
_ Có ai trong đó hong _ Hân gõ cửa
- Chào cậu ,hôm nay tìm tôi có chuyện gì sao _ cậu mở cửa ngạc nhiên hỏi .
- Cậu có bận chuyện gì hôm nay không _ Hân hỏi ý thâm dò
- Không , hôm nay là ngày nghỉ của bọn tôi _ cậu trả lời thẳng
- Muốn cậu đi đón một người bạn từ xa về _ Hân nói rồi nở nụ cười
- Hả bạn sao tôi không quen ai từ xa về cậu nhằm không _ cậu nói rồi nhíu mày suy nghĩ
- Cậu có chắc là không quen ai không _ Hân hỏi lại lần nữa
- À... hôm nay ngày mấy _ cậu không trả lời mà hỏi lại
- 15/12/2020 , nhớ ra chưa _ cô từ tốn hỏi
- Anh ấy về rồi _ cậu vui mừng khi nhớ ra
- Vậy thì đi thôi _ cô nói rồi lôi cậu ra xe Phi Phi đang chờ
Vừa đi cậu vừa nghĩ " phải rồi làm sao cậu có thể quên ngày này chứ , cũng ngày này 4 năm trước cậu đã khóc rất nhiều ". Bọn họ cùng nhau đi đến sân bay đón anh trong tâm trạng nôn nóng nhất là cậu
- Suy nghĩ gặp lại nói gì chưa _ Phi phi hỏi cậu
- Không biết nhưng bây giờ cảm thấy rối và hơi ngại _ cậu quay lại dáng vẻ nhút nhát trước đây
- Cậu lo gì quen nhau gần 16 năm rồi ít gì _ cô bó tay với cậu
- Cậu không hiểu khi đứng trước mặt anh tôi luôn sợ _ cậu nói
- Sợ cái gì ma2 sợ anh ấy không ăn thịt cậu đâu _ cô nói rồi cười
- Tôi nghĩ anh ấy thấy cậu là đủ _ Hân chêm vô
- Anh ấy thật sự thích tôi _ cậu ngại hỏi
- Chuyện này hỏi anh ta mới biết _ cô nói với cậu
- Phải đó giờ thì vào trong đó hỏi rõ đi _ Hân nói rồi chỉ tay vào sân bay như lời nhắc tới rồi
Hai người cùng nhau nhanh chân bước vào trong dưới ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người xung quanh và ba lời thì thầm bàn tán lại nổi lên . Còn Phi thì vào sau vì còn phải tìm chỗ đậu xe
- Sao mà lại đẹp như thế chứ _ một nhỏ đứng gần đó không tiết lời khen cậu
- Anh thấy nàng kia xinh quá _ một boy khác nói
- ...Bao lời thì thầm về hai người mãi không dứt
Nhưng cả hai không một ai quan tâm vì họ đang nôn nóng gặp lại anh . Nhưng sự trông chờ đó đã bị dập tắc khi thấy anh bồng trên tay một bé gái và dắt tay một bé trai bên cạnh còn có người phụ nữ . Chính giây phúc này đây cậu hoàn toàn suy sụp muốn chạy đi thật nhanh nhưng không hiểu sao lại cứ đứng yên không động đậy được . Nhưng cậu cũng không thể nhìn cảnh tượng trước mặt nên cố gắn quay đi
- Cậu định đi đâu thế anh ấy ở hướng kia _Phi phi vào đụng phải cậu
- Anh ấy có gia đình rồi có vợ và cả con một gia đình hạnh phúc _ cậu nói rồi rơi nước mắt
- Ai nói anh có gia đình _ anh đứng sau lên tiếng
- Anh ... _ cậu quay lại nhìn anh
- Không phải vợ chị ấy là chị của bọn tôi _ Phi Phi giải thích
- Anh à phải thế không _ cậu nghi ngờ hỏi anh
- Phải chúng tôi là chị em _ Anh Nghi lên tiếng ( Trần Lê Anh Nghi : em gái của anh và là chị gái cô , sống ,từ nhỏ ở Mỹ về sau lấy chồng cũng ở Mỹ , tính tình hòa đồng thân thiện khác với anh và cô , Vì từ nhỏ sống cùng mẹ nên anh em có chút lạ )
Chào chị em là Hải Minh _ cậu tự nhiên hơn
- Chào gọi là chị Nghi được rồi , nghe về em dâu nhiều hôm nay cuối cùng cùng gặp _ cô nói nô cùng tự nhiên
- Hả ... _ mọi người đồng thanh ngạc nhiên
- Thì là người em trai tôi thương thì là em dâu đúng rồi _ Nghi nói tự nhiên
Sau màng chào hỏi bá đạo kia mọi người quay lên xe trở về nhà theo ý của chị
Cóc ...Cóc , tiếng gõ cửa làm cậu bừng tỉnh thoát khỏi sự mơ mộng
_ Có ai trong đó hong _ Hân gõ cửa
- Chào cậu ,hôm nay tìm tôi có chuyện gì sao _ cậu mở cửa ngạc nhiên hỏi .
- Cậu có bận chuyện gì hôm nay không _ Hân hỏi ý thâm dò
- Không , hôm nay là ngày nghỉ của bọn tôi _ cậu trả lời thẳng
- Muốn cậu đi đón một người bạn từ xa về _ Hân nói rồi nở nụ cười
- Hả bạn sao tôi không quen ai từ xa về cậu nhằm không _ cậu nói rồi nhíu mày suy nghĩ
- Cậu có chắc là không quen ai không _ Hân hỏi lại lần nữa
- À... hôm nay ngày mấy _ cậu không trả lời mà hỏi lại
- 15/12/2020 , nhớ ra chưa _ cô từ tốn hỏi
- Anh ấy về rồi _ cậu vui mừng khi nhớ ra
- Vậy thì đi thôi _ cô nói rồi lôi cậu ra xe Phi Phi đang chờ
Vừa đi cậu vừa nghĩ " phải rồi làm sao cậu có thể quên ngày này chứ , cũng ngày này 4 năm trước cậu đã khóc rất nhiều ". Bọn họ cùng nhau đi đến sân bay đón anh trong tâm trạng nôn nóng nhất là cậu
- Suy nghĩ gặp lại nói gì chưa _ Phi phi hỏi cậu
- Không biết nhưng bây giờ cảm thấy rối và hơi ngại _ cậu quay lại dáng vẻ nhút nhát trước đây
- Cậu lo gì quen nhau gần 16 năm rồi ít gì _ cô bó tay với cậu
- Cậu không hiểu khi đứng trước mặt anh tôi luôn sợ _ cậu nói
- Sợ cái gì ma2 sợ anh ấy không ăn thịt cậu đâu _ cô nói rồi cười
- Tôi nghĩ anh ấy thấy cậu là đủ _ Hân chêm vô
- Anh ấy thật sự thích tôi _ cậu ngại hỏi
- Chuyện này hỏi anh ta mới biết _ cô nói với cậu
- Phải đó giờ thì vào trong đó hỏi rõ đi _ Hân nói rồi chỉ tay vào sân bay như lời nhắc tới rồi
Hai người cùng nhau nhanh chân bước vào trong dưới ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người xung quanh và ba lời thì thầm bàn tán lại nổi lên . Còn Phi thì vào sau vì còn phải tìm chỗ đậu xe
- Sao mà lại đẹp như thế chứ _ một nhỏ đứng gần đó không tiết lời khen cậu
- Anh thấy nàng kia xinh quá _ một boy khác nói
- ...Bao lời thì thầm về hai người mãi không dứt
Nhưng cả hai không một ai quan tâm vì họ đang nôn nóng gặp lại anh . Nhưng sự trông chờ đó đã bị dập tắc khi thấy anh bồng trên tay một bé gái và dắt tay một bé trai bên cạnh còn có người phụ nữ . Chính giây phúc này đây cậu hoàn toàn suy sụp muốn chạy đi thật nhanh nhưng không hiểu sao lại cứ đứng yên không động đậy được . Nhưng cậu cũng không thể nhìn cảnh tượng trước mặt nên cố gắn quay đi
- Cậu định đi đâu thế anh ấy ở hướng kia _Phi phi vào đụng phải cậu
- Anh ấy có gia đình rồi có vợ và cả con một gia đình hạnh phúc _ cậu nói rồi rơi nước mắt
- Ai nói anh có gia đình _ anh đứng sau lên tiếng
- Anh ... _ cậu quay lại nhìn anh
- Không phải vợ chị ấy là chị của bọn tôi _ Phi Phi giải thích
- Anh à phải thế không _ cậu nghi ngờ hỏi anh
- Phải chúng tôi là chị em _ Anh Nghi lên tiếng ( Trần Lê Anh Nghi : em gái của anh và là chị gái cô , sống ,từ nhỏ ở Mỹ về sau lấy chồng cũng ở Mỹ , tính tình hòa đồng thân thiện khác với anh và cô , Vì từ nhỏ sống cùng mẹ nên anh em có chút lạ )
Chào chị em là Hải Minh _ cậu tự nhiên hơn
- Chào gọi là chị Nghi được rồi , nghe về em dâu nhiều hôm nay cuối cùng cùng gặp _ cô nói nô cùng tự nhiên
- Hả ... _ mọi người đồng thanh ngạc nhiên
- Thì là người em trai tôi thương thì là em dâu đúng rồi _ Nghi nói tự nhiên
Sau màng chào hỏi bá đạo kia mọi người quay lên xe trở về nhà theo ý của chị
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.