Chương 2: 4 năm qua đi...
Chi Pooh
26/02/2015
Buổi tối, trong phòng nó:
Nó chưa ngủ, nói đứng ra là nó đang hoang mang về lời nói của Tuyết. Nó nghĩ rất nhiều, càng nghĩ nó lại càng thấy rằng trái tim của nó vẫn thao thức, vẫn chờ mong một hắn sẽ quay về,cái suy nghĩ ngốc nghếc đos làm nó không khỏi bật cười,cười thật chua chát:
- Mày ngốc quá,Nhi ạ!- Nói roi nó gục mặt vào đầu gối 1 cách yếu ớt.
Nó đâu có biết rằng, tại một nơi trên thế giới này cx đang nghĩ về nó rất nhiều.
- Thảo Nhi,liệu rằng em có tha thứ cho anh ko?- 1 ng con trai hỏi trong sự tuyệt vọng hơn bao giờ hết
-Mày đừng buồn nữa! Ngủ sớm đi-Bạn chàng trai đó an ủi
14/2,Dream Star:
-Hôm nay là Valentine đó!-Tuyết nhắc khéo nó.
-Rồi sao?!-Nó
-Bộ cậu ko nhận đc chocolate hả?!--Tuyết ngạc nhiên
-Có!-Nó
-Vậy đâu hết rồi?!-Nhỏ ko tin vào tai mình,thực sự thì ngăn bàn nó trống trơn,cả looker cx vậy.
-Đem bỏ sọt rác cả rồi.-Nó bình thản trả lời
-Ôi cái đầu của tôi! Thảo Nhi than mến, dù bạn có ghét bỏ ngày này đi chăng nữa thì cx đừng vứt đống quà khổ thân đó đi chứ!?-Tuyết lắc lắc tay nó
-Ko có ghét...-Nó
-Ko ghét sao vứt?!-Tuyết trợn tròn mắt
-Mà hận!-Nó ko thay đổi ngữ điệu.
-Hic-Tuyết xém chút nữa té xỉu
-Hey! Good morning!-Kim Nam Băng hớn hở chạy lại gần nó
-Cậu tới đây làm j?!-Tuyết
-Sao ko đc tới?! Tớ cx học lớp này mà?! Hơn nữa lại còn trên bàn cậu!-Băng
-Ko hỏi cái đó!-Tuyết
-Vậy hỏi cái chi!?-Nam Băng
-Tại sao lại ở đây?!-Tuyết
-À,thế mà ko nói rõ!! Có chuyện muốn nói thì tới chứ sao?!-Băng gật gù
-Nói j?! Đừng kêu là cậu tỏ tình với tui nha!-Tuyết làm bộ nhăn nhó-Oh no, diu a lót my xì-tai!
-Đừng có nói tiếng ng sao Hoả! Mà còn nữa, họa cố điên tui cx ko tỏ tình với cậu đâu!- Băng chọc quê nhỏ
- Câu...cậu...-Tuyết thuận đến run ng,hùng hổ đi ra khỏi lớp
- Nè!- Nó
- Hả..à sao?!- Băng
- Cậu có j cần nói à?!- Nó
- Ừm thì...tớ...định rủ cậu đi chơi nhân ngày 14/2.- Băng hơi lúng túng
- Tại sao?!- Nó hỏi 1 câu chả có đầu mà cx chả có cuối.
- Ko hỉu?!- Băng nghiêng đầu nhìn nó
- Tại sao cậu lại cố gắng đến thế?! Cậu đã mời tớ đến 40 lần!- Nó giải thích cặn kẽ
- À...thật ra thì chuyện này cx hơi khó nói...- Băng gãi đầu đầy ngượng nghịu
- Thôi,khỏi trả lời. 7:00, đường X, số 19!- Nó lại nằm xuống bàn ngủ típ.còn cậu nhóc thì vui khỏi phải nói, cả ngày hôm đấy cứ tủm tỉm cười suốt'(t/g: Anh Băng ơi, anh có bị điên ko?! Băng: đg nhiên là ko! Hổi vớ vẩn!! T/g: Tại em thấy anh cứ cười suốt nên thắc mắc thôi! Băng: Có ban giờ thấy 1 ng mà cười xong bị chonlaf điên chưa?! T/g: rồi ạ! Băng: ai? Nói nghe coi!! T/ pg: Anh ạ! Băng:*điên máu* T/g: *đã cao chạy xa bay cả nghìn mét*)
**************************************
4 năm liệu có đủ để em quên anh ko?! Liệu e sẽ lại hạnh phúc chứ?! Dù thế nào thì anh cx sẽ cầu chúc cho em luôn vui cười!!
Nó chưa ngủ, nói đứng ra là nó đang hoang mang về lời nói của Tuyết. Nó nghĩ rất nhiều, càng nghĩ nó lại càng thấy rằng trái tim của nó vẫn thao thức, vẫn chờ mong một hắn sẽ quay về,cái suy nghĩ ngốc nghếc đos làm nó không khỏi bật cười,cười thật chua chát:
- Mày ngốc quá,Nhi ạ!- Nói roi nó gục mặt vào đầu gối 1 cách yếu ớt.
Nó đâu có biết rằng, tại một nơi trên thế giới này cx đang nghĩ về nó rất nhiều.
- Thảo Nhi,liệu rằng em có tha thứ cho anh ko?- 1 ng con trai hỏi trong sự tuyệt vọng hơn bao giờ hết
-Mày đừng buồn nữa! Ngủ sớm đi-Bạn chàng trai đó an ủi
14/2,Dream Star:
-Hôm nay là Valentine đó!-Tuyết nhắc khéo nó.
-Rồi sao?!-Nó
-Bộ cậu ko nhận đc chocolate hả?!--Tuyết ngạc nhiên
-Có!-Nó
-Vậy đâu hết rồi?!-Nhỏ ko tin vào tai mình,thực sự thì ngăn bàn nó trống trơn,cả looker cx vậy.
-Đem bỏ sọt rác cả rồi.-Nó bình thản trả lời
-Ôi cái đầu của tôi! Thảo Nhi than mến, dù bạn có ghét bỏ ngày này đi chăng nữa thì cx đừng vứt đống quà khổ thân đó đi chứ!?-Tuyết lắc lắc tay nó
-Ko có ghét...-Nó
-Ko ghét sao vứt?!-Tuyết trợn tròn mắt
-Mà hận!-Nó ko thay đổi ngữ điệu.
-Hic-Tuyết xém chút nữa té xỉu
-Hey! Good morning!-Kim Nam Băng hớn hở chạy lại gần nó
-Cậu tới đây làm j?!-Tuyết
-Sao ko đc tới?! Tớ cx học lớp này mà?! Hơn nữa lại còn trên bàn cậu!-Băng
-Ko hỏi cái đó!-Tuyết
-Vậy hỏi cái chi!?-Nam Băng
-Tại sao lại ở đây?!-Tuyết
-À,thế mà ko nói rõ!! Có chuyện muốn nói thì tới chứ sao?!-Băng gật gù
-Nói j?! Đừng kêu là cậu tỏ tình với tui nha!-Tuyết làm bộ nhăn nhó-Oh no, diu a lót my xì-tai!
-Đừng có nói tiếng ng sao Hoả! Mà còn nữa, họa cố điên tui cx ko tỏ tình với cậu đâu!- Băng chọc quê nhỏ
- Câu...cậu...-Tuyết thuận đến run ng,hùng hổ đi ra khỏi lớp
- Nè!- Nó
- Hả..à sao?!- Băng
- Cậu có j cần nói à?!- Nó
- Ừm thì...tớ...định rủ cậu đi chơi nhân ngày 14/2.- Băng hơi lúng túng
- Tại sao?!- Nó hỏi 1 câu chả có đầu mà cx chả có cuối.
- Ko hỉu?!- Băng nghiêng đầu nhìn nó
- Tại sao cậu lại cố gắng đến thế?! Cậu đã mời tớ đến 40 lần!- Nó giải thích cặn kẽ
- À...thật ra thì chuyện này cx hơi khó nói...- Băng gãi đầu đầy ngượng nghịu
- Thôi,khỏi trả lời. 7:00, đường X, số 19!- Nó lại nằm xuống bàn ngủ típ.còn cậu nhóc thì vui khỏi phải nói, cả ngày hôm đấy cứ tủm tỉm cười suốt'(t/g: Anh Băng ơi, anh có bị điên ko?! Băng: đg nhiên là ko! Hổi vớ vẩn!! T/g: Tại em thấy anh cứ cười suốt nên thắc mắc thôi! Băng: Có ban giờ thấy 1 ng mà cười xong bị chonlaf điên chưa?! T/g: rồi ạ! Băng: ai? Nói nghe coi!! T/ pg: Anh ạ! Băng:*điên máu* T/g: *đã cao chạy xa bay cả nghìn mét*)
**************************************
4 năm liệu có đủ để em quên anh ko?! Liệu e sẽ lại hạnh phúc chứ?! Dù thế nào thì anh cx sẽ cầu chúc cho em luôn vui cười!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.