Cây Kim Sợi Chỉ

Chương 82

Lan Rùa

22/06/2020

Hân hiểu ý cậu. Những kiến thức Hân được học về chuyện nam nữ, những thông tin Hân đọc trong sách trước kia cũng không làm Hân mở mang đầu óc bằng việc trải nghiệm thực tế. Nhờ có chồng khai sáng, Hân đã vỡ lẽ ra nhiều điều. So về khoản này, chồng thực sự giỏi hơi Hân nhiều. Hân cười ngượng, vì hơi mệt nên cô rúc vào lòng cậu ngủ thiếp đi. Năm rưỡi sáng Hân thức giấc thì cậu đã rời giường rồi. Cảm giác đau đớn và những mệt mỏi cũng đã tan biến, nhớ lại chuyện tối qua, cô chỉ thấy ngọt ngào. Hân bước vào phòng tắm thì thấy bàn chải đã phết sẵn kem đánh răng, cô mỉm cười chải răng, rửa mặt, sau đó mặc một bộ váy màu trắng bước ra ngoài. Khoảnh khắc Hân thích nhất mỗi buổi sáng là ngồi trên bậc thang đi lên căn nhà sàn, đắm mình vào vẻ đẹp tuyệt mỹ ở nơi đây. Mặt trời đỏ ửng lấp ló đằng sau phía chân núi xa xa, những cánh chim tíu tít bay bay đón chào ngày mới, cả chú vẹt trong vườn đào nhà Hân cũng vui vẻ chào cô. Có vài cây đào đã ra hoa sớm rồi, gió thổi nhè nhẹ đưa cánh đào tung bay khắp chốn tạo nên một khung cảnh lãng mạn tới mê hồn. Hân đã mê nơi này ngay lần đầu tiên được cậu Hoan dắt tới đây chơi. Khi đó Hân mới chỉ là một cô nhóc hay diện trên người những bộ váy công chúa lộng lẫy, vô tư chơi trốn tìm với cậu quanh vườn đào, bị cậu bắt được thì bĩu môi nhõng nhẹo:

- Cây đào nhà cậu bé xíu à, chả có chỗ chốn kín đáo gì cả! Chán chết! Hến ứ thèm chơi trốn tìm nữa!

- Thế mình qua biệt thự lớn chơi nhá!

Cậu đề nghị, Hân phụng phịu nói:

- Nhưng chỗ đó không có nhiều hoa đào như ở đây. Hến thích ngắm hoa đào cơ!

- Vậy đợi khi nào cậu lớn, cậu xây biệt thự ở đây cho Hến nhá, rồi hai đứa mình tha hồ chơi trốn tìm.

- Biệt thự cậu xây trông như nào cơ?

Cậu Hoan lấy giấy vẽ phác qua biệt thự cho Hân coi. Sau khi ngẫm nghĩ một hồi, Hân chau mày nói:

- Trông cái biệt thự này không hề hoà mình với vườn đào gì cả, chả liên quan. Hến ứ thích!

- Thế Hến thích gì?

- Hến thích nhà sàn giống mấy cái nhà trên nương ý. Hến thích có một ngôi nhà sàn bằng gỗ xinh đẹp ở giữa vườn hoa đào.

- Được rồi, không thành vấn đề.



Cậu Hoan xoa đầu Hân rồi lấy một tờ giấy khác vẽ nhà sàn giữa vườn hoa đào. Lần này thì Hân ưng ý thực sự. Hân thích thú cười tủm tỉm, cậu cũng thích thú véo má Hân. Cậu khẳng định chắc nịch:

- Khi nào cậu lớn, cậu nhất định sẽ xây nhà sàn cho Hến. Đến lúc đó, ngày nào Hến cũng phải lên đây chơi trốn tìm với cậu đấy nhá!

- Dạ.

Hân ngoan ngoãn hứa với cậu. Ngày ấy Hân chỉ “dạ” đại vậy thôi chứ đâu ngờ sau này cậu sẽ xây nhà sàn thật. Một người đàn ông bị mình cho leo cây bao nhiêu lần mà vẫn sẵn sàng xây nhà cho mình, bất chấp nguy hiểm bảo vệ mình, người đàn ông như thế, thực sự rất đáng trân trọng. Khi biết Hân lấy cậu Hoan, một vài người bạn của Hân đã chửi Hân ngu. Họ hỏi Hân lấy một người bằng cấp thấp như thế liệu có xứng với mình không? Đối với những lời chất vấn đó, Hân không tranh luận gì cả, chỉ cười xuề xoà cho qua. Vì Hân biết mỗi người một quan điểm, cho dù Hân có giải thích thì người khác cũng chưa chắc đồng cảm với góc nhìn của Hân. Hân yêu một người vì ở bên họ, trái tim Hân rung động chứ không phải vì họ học cao hay giàu có hơn mình. Hân lấy một người làm chồng tức là lấy người đó chứ không phải lấy bằng cấp của họ. Hân muốn làm vợ một người mà khi thân mật cùng với người đó, Hân được trải nghiệm những chuỗi cảm xúc xốn xang và tuyệt diệu nhất… một người mà khi Hân mệt mỏi liền dịu dàng ôm Hân vỗ về… giống như cậu vậy.

- Nghĩ gì mà mặt đần thối ra thế? Ăn sáng không?

Cậu Hoan hỏi Hân, tay cậu đang bưng chiếc rổ đựng đầy ắp ngô và khoai luộc đi lên những bậc thang. Nói thì sợ con vợ cậu nó chê cười, chứ sự thực là đêm qua cậu chả ngủ được xíu nào cả. Cứ nghĩ tới khoảnh khắc hai vợ chồng hoà quyện vào nhau cậu lại run bắn cả người, lại hồi hộp không sao vào giấc được. Thế nên cậu quyết định dậy sớm nấu bữa sáng, cơ mà cậu nấu ăn không xuất chúng lắm nên cậu làm món luộc cho an toàn. Con vợ cậu ăn ngon nghẻ, nó còn nói ăn đồ cậu nấu rất có lợi cho sức khoẻ làm cậu phởn chí cười hề hề. Hai vợ chồng đang vui vẻ chém gió thì thằng em của con vợ cậu xuất hiện. Chả hiểu có chuyện gì mà nó lên chỗ cậu buổi sáng sớm thế này, mặt nó hầm hầm như bị mất sổ gạo. Nó lớn tiếng nói:

- Chị Hân! Máy quay của em hỏng, vì có việc cần gấp nên em phải sang phòng chị Sương lấy tạm chiếc máy quay cũ của chị ấy dùng.

- Ừ, chị nghe nói Sương mua máy quay mới từ lâu rồi mà. Em dùng tạm cái máy quay cũ của Sương cũng tiện chứ sao mà phải cáu?

Hân ngạc nhiên hỏi em, Nghĩa uất hận hỏi chị:

- Chị có biết em phát hiện ra cái gì trong chiếc máy quay đó không? Ngày chị trở về nhà với những vết thương bầm tím trên cơ thể, chị biết trước đó chị Sương đang làm gì không? Chị ấy đang quay clip dạy trang điểm thì nghe tiếng cửa mở nên vội vã chui xuống gầm bàn nên chưa kịp tắt máy quay, em đoán chắc Sương định ú oà trêu chị… chỉ là… không ngờ… Em đã gọi điện hỏi chị Sương, chị ấy khai hết rồi. Chị Sương bảo em khi phát hiện cuộc đối thoại của hai chị đã bị chiếc máy quay ghi lại, chị ấy hơi hoảng, nhưng rồi chị Sương quyết định giữ lại clip. Sương sợ rồi chị sẽ nhân từ đối với kẻ đã hại mình nên phải giữ lại để có gì còn nhắc nhở chị.

Hân nghe em nói mà điếng cả người. Cậu Hoan hoảng hốt hỏi Nghĩa:

- Chuyện gì? Hân với Sương giấu mày chuyện gì? Sao lại có những vết thương bầm tím trên cơ thể?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cây Kim Sợi Chỉ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook