Chương 12: Không yên phận
Hà Tuyết Nhi, Jeon Jun Na, Lê Thị Kiều Ngân
28/10/2018
Anh vừa bước vào phòng khiến ai ai cũng trố mắt nhìn. Anh ngồi xuống ghế "Ai muốn đánh chết bảo bối của tôi nào"
Cảm giác của Minh Anh rất lạ, bảo bối hai từ này do chính miệng Trương Kỳ nói ra, tim cô đập thật nhanh. Thật ấm áp vì độ cưng chiều của Trương Kỳ dành cho Minh Anh
Ba của Đường Hân cuối đầu chào anh "Chủ tịch Trương, cho hỏi cái cô gái này có liên quan gì đến cậu vậy" ông chỉ tay về phía Minh Anh
Trương Kỳ lạnh lùng trả lời "Cô ấy có lẽ là phu nhân tương lai của Trương Gia"
Ông ta cứng đơ người vì hai chữ phu nhân, ôi gia đình ông không xong rồi, hết chuyện làm rồi hay sao mà động vào chủ tịch Trương vậy chứ
Còn cô sắp rơi nước mắt vì xúc động nhưng vẫn cố nén lại, cô sẽ là phu nhân tương lai của Trương Gia sao
Đường Hân bước đến nắm tay ba mình "Ba à, ba bị làm sao vậy. Minh Anh cô ta dám đánh con, sao ba không đánh lại cô ta giúp con trả thù chứ"
*Chát*
Cái tác này là do ba của ả đánh ả, ông ta chỉ vào mặt Đường Hân "Tại sao con lại không yên phận dám động vào người của Trương Gia vậy hả" ông thật sự không muốn đánh con gái cưng của mình đâu, nhưng ông đành phải làm vậy để thể hiện cho Trương Kỳ nhìn thấy mà tha lỗi cho gia đình của ông. Nếu không là chắc chắn cả gia đình của ông phải ra đường mà sống
Ả ta ôm mặt khóc "Huhu.... sao ba lại đánh con chứ, hic...hic"
Mẹ ả cũng biết là gia đình mình không yên ổn khi động vào người của Trương Gia rồi "Chủ tịch Trương là do con gái tôi còn nhỏ nên hành sự lỗ mãng nên mong chủ tịch Trương đây có thề tha cho con bé được không?"
Anh nhìn bà ta bằng một ánh mắt kinh bỉ "Được thôi, tôi sẽ tha cho con gái của bà, nhưng còn bà và chồng của bà thì sao. Hay là ngày mai cho công ty Đường Thị phá sản có được không. À nếu phá sản thôi thì không đủ, tôi nên đem cái bàn tay bẩn thỉu của bà dám đánh bảo bối của tôi mà đem cho chó gặm chứ hả"
Minh Anh nuốt nước bọt, chỉ là mấy cái ác thôi mà Trương Kỳ có cần phải làm quá như vậy không chứ
Ba mẹ cô ta quỳ xuống van xin any "Chủ tịch Trương à, chúng tôi xin cậu hãy tha lỗi cho gia đình chúng tôi"
"Bây giờ các người đã biết các người động vào người không nên động rồi chứ" -Trương Kỳ-
"Chúng tôi biết rồi"
Anh đứng lên "Nhưng tôi sẽ không dễ bỏ qua chuyện như vậy đâu. Các người sẽ phải trả giá khi dám động vào người của Trương Kỳ tôi"
Anh nắm tay cô kéo ra ngoài
Cảm giác của Minh Anh rất lạ, bảo bối hai từ này do chính miệng Trương Kỳ nói ra, tim cô đập thật nhanh. Thật ấm áp vì độ cưng chiều của Trương Kỳ dành cho Minh Anh
Ba của Đường Hân cuối đầu chào anh "Chủ tịch Trương, cho hỏi cái cô gái này có liên quan gì đến cậu vậy" ông chỉ tay về phía Minh Anh
Trương Kỳ lạnh lùng trả lời "Cô ấy có lẽ là phu nhân tương lai của Trương Gia"
Ông ta cứng đơ người vì hai chữ phu nhân, ôi gia đình ông không xong rồi, hết chuyện làm rồi hay sao mà động vào chủ tịch Trương vậy chứ
Còn cô sắp rơi nước mắt vì xúc động nhưng vẫn cố nén lại, cô sẽ là phu nhân tương lai của Trương Gia sao
Đường Hân bước đến nắm tay ba mình "Ba à, ba bị làm sao vậy. Minh Anh cô ta dám đánh con, sao ba không đánh lại cô ta giúp con trả thù chứ"
*Chát*
Cái tác này là do ba của ả đánh ả, ông ta chỉ vào mặt Đường Hân "Tại sao con lại không yên phận dám động vào người của Trương Gia vậy hả" ông thật sự không muốn đánh con gái cưng của mình đâu, nhưng ông đành phải làm vậy để thể hiện cho Trương Kỳ nhìn thấy mà tha lỗi cho gia đình của ông. Nếu không là chắc chắn cả gia đình của ông phải ra đường mà sống
Ả ta ôm mặt khóc "Huhu.... sao ba lại đánh con chứ, hic...hic"
Mẹ ả cũng biết là gia đình mình không yên ổn khi động vào người của Trương Gia rồi "Chủ tịch Trương là do con gái tôi còn nhỏ nên hành sự lỗ mãng nên mong chủ tịch Trương đây có thề tha cho con bé được không?"
Anh nhìn bà ta bằng một ánh mắt kinh bỉ "Được thôi, tôi sẽ tha cho con gái của bà, nhưng còn bà và chồng của bà thì sao. Hay là ngày mai cho công ty Đường Thị phá sản có được không. À nếu phá sản thôi thì không đủ, tôi nên đem cái bàn tay bẩn thỉu của bà dám đánh bảo bối của tôi mà đem cho chó gặm chứ hả"
Minh Anh nuốt nước bọt, chỉ là mấy cái ác thôi mà Trương Kỳ có cần phải làm quá như vậy không chứ
Ba mẹ cô ta quỳ xuống van xin any "Chủ tịch Trương à, chúng tôi xin cậu hãy tha lỗi cho gia đình chúng tôi"
"Bây giờ các người đã biết các người động vào người không nên động rồi chứ" -Trương Kỳ-
"Chúng tôi biết rồi"
Anh đứng lên "Nhưng tôi sẽ không dễ bỏ qua chuyện như vậy đâu. Các người sẽ phải trả giá khi dám động vào người của Trương Kỳ tôi"
Anh nắm tay cô kéo ra ngoài
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.