Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài

Chương 401: Quách Cao Minh thật sự rất phiền!

Thủy Tinh

27/01/2021

5 giờ sáng, rạng sáng là thời khắc yên tĩnh nhất trong đêm

Hầu hết các du khách được giải cứu đều được bố trí ở

sảnh, lúc này đại sảnh kê tạm rất nhiều giường đơn, hơn

.30 phòng được ưu tiên dành cho người giả và trẻ em nghỉ

ngơi, máy sưởi đầy đủ, họ uống canh nóng, bánh mi, đồ

ngọt, cà phê nóng, còn có một số người cầm điện thoại

gợi Về báo bình an với gia đình,

‘Thật là một đêm mệt mỏi, rốt cuộc làm cho bọn họ.

đợi được tia hy vọng rồi, cả thế xác lân tỉnh thần đều một

mỏi, nhắm mắt nghỉ ngơi, người đang gọi điện thoại cũng

đn dần hạ giọng,

Cả căn biệt thự cũng trở nên yên ắng,

Kiều Bích Ngọc và Châu Mỹ Duy ngủ chung trong một.

phòng, tâm nước nóng rồi ăn một chứt đồ ăn khiến cô.

cảm thấy thoái mái hơn rất nhiều, nhưng nâm trên giường,

cô lại trân trọc không ngủ được,

Mà a Duy ở bên cạnh hẳn là một mỏi lâm rồi nên ngủ

tất sâu,

Kiều Bích Ngọc nhẹ nhàng bước xuống giường và

bước ra khỏi phòng.

‘Cô đang đứng trên hành lang dài này, dưới chân trải

thám dày, cách bài trí và trang trí cúa toàn bộ biệt thụ, và

.đồ đạc đều khá tỉnh tế và tráng lệ, tuy căn nhà này lớn thì

lớn thật, đẹp thì cũng đẹp thật, nhưng lại khiến người ta

cảm thấy trống vâng và vâng vẻ thậm chí là hơi u ám.

Nơi này cũng giống như nhà họ Quách, cũng nguy nga,

trắng lệ và lạnh lẽo.

Kiều Bích Ngọc đi dọc theo hành lang, ở cuối của

hành lang có vài tên vệ sĩ mặc đồng phục đứng trước một

cửa căn phòng lớn, cô biết, Quách Cao Minh đang ở trong

đó

‘Vốn đĩ cô còn đang do dự không biết có nên đi vào.

hay không, nhưng vệ sĩ trước cửa phòng đã nhận ra cô

trong nháy mất, liền đi tới cùng cô trao đổi vài câu

“Cậu Cao Minh đang ở bên trong”

Không ngờ lại để cô vượt qua dễ dàng như vậy.

Khi họ nặng rề mở cánh cửa gỗ đầu tiên, Kiều Bích.

Ngọc không chút do dự bước vào, căn phòng này hẳn là

phòng ngủ chính của biệt thự, trước của có cửa, trang

trọng và uy nghiêm.

Màn đêm quá yên tính, dường như có bất kỳ âm thanh

nào cũng sẽ vọng lại, cô vô thức bước chân nhọ đi, khi

bước đến cánh cửa thứ ba, đột nhiên có tiếng hét từ bên.

trong.

°.. Quỷ xuống cho ta!”

“Bên trong là một giọng nói khàn khân, giả nua, giọng

‘Thụy Sĩ trầm mặc và uy nghiêm: “.. Bị một con dao làm

cho bị thương… Anh khiến gia đình này cảm thấy quá xấu

hổ

Kiều Bích Ngọc không hiếu ngôn ngữ của họ, có lẽ

đoán rằng một trong những trướng trong gia đình đang

dạy con cháu.

Bên trong có người đang nói chuyện, có về bây giờ cô.

không thích hợp đứng ngoài cửa nghe trộm.

Quách Cao Minh luôn có quá nhiều chuyện riêng tư,

cô không quan tâm đến mấy chuyện công việc của anh,

cô nhớ ra răng anh luôn cố tỉnh giấu cô và đang cố tình.

báo vệ cô, tâm trạng của lúc này cô không tốt lâm.

Khuôn mặt của Kiều Bích Ngọc căng thắng, cô quay.

người rời đi

Lúc này, trong phòng có mấy tiếng đá.

‘Sau đó, có ai đó đang hét lên xin tha: “Tôi không cố ý,

những dân đen đó tấn công tôi trước, tôi không biết

“Tôi sai rồi xin cậu hãy tha thứ cho tôi



“Đầu óc tôi lúc ấy rất hỗn loạn, tôi thật sự không biết

tôi đã tấn công cậu..°

Đó là giọng của Anta, anh ta kích động giải thích, hét

lên

“Anh đã tấn công vợ tôi”

Người nấy giờ im lăng, đột nhiên lạnh lùng nói.

Kiều Bích Ngọc dừng lại bên ngoài cửa.

Không khí trong phòng vẫn căng thẳng: Vợ cậu, ôi

thật sự không có..

“Là cô Tiên? Tôi biết cô Hà là người của IP&G, tôi có

đặc biệt chăm sóc cô ấy tôi không…

Anta sốt sảng phủ nhận, nhưng người bên trong có vẻ

mất kiên nhẫn. Anta bị một số người vây quanh vừa đấm,

vừa đá, anh ta đau đến mức không thế nói được, chỉ có

tiếng anh ta thở hốn hến vì đau

Đúng lúc này, cánh cửa đột nhiên bị mở ra từ bên

trong,

Kiều Bích Ngọc ngơ ngác đứng ngoài cửa.

Khi những người bên trong nhìn thấy cô, họ cau mày,

lại, vẻ mặt có chút tức giận, nhất thời không biết nói gì,

mà cô cũng nhất thời không biết nói gì, cô và Quách Cao.

Minh bốn mất nhìn nhau, anh có vẻ ngạc nhiên khi thấy cô.

xuất hiện ở ngoài cửa.

Những người bên trong đều tung hoành trong giới

kinh doanh mấy chục năm rồi, thấy Quách Cao Minh

không lên tiếng, họ cũng hiểu được Kiều Bích Ngọc là của

mình, trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của có.

Trong số họ, đứng đầu là một người đàn ông già

khoảng 70 tuổi, gật đầu với Quách Cao Minh, với giọng

trầm và khàn: Xuất hiện chuyện ngoài ý muốn như vậy

chúng tôi cũng rất kinh hoàng… Con trai tôi, Anta đã quản

lý khách sạn không tốt, làm cho du khách cũng bị thương,

và nó cố ý giết người không thành, những tội danh này tôi

sẽ xử lý nó đúng theo quy định của pháp luật và tuyệt đối

sẽ không bao giờ dung túng.

Gia đình chúng tôi vô cùng xin lỗi vì vết thương của

Họ rời đi một cách có trật tự.

Kiều Bích Ngọc lùi lại vải bước nhường đường cho

bọn họ, cô đứng bên cạnh cửa, đồng thời cô cũng nhìn rõ _.,

cảnh Anta bị đám người đó lôi ra ngoài, anh yếu ớt như.

không phái người, quản áo trên người đều bị ướt do nước.

lạnh xối. Sau lưng anh ta còn bị trả thủ mà đâm nhiều.

nhát vào lưng, máu tươi chảy đâm đĩa

“Trạng thái nữa sống nửa chết này của Anta, nhìn thấy

mà phát hoảng, sửng sốt.

Mà Quách Cao Minh ở bên trong vừa trải qua một

cuộc phẫu thuật tế iệt và rút con dao ở sau lưng ra, trên

người anh vẫn đang mặc đồ bệnh ngôi trên giường bệnh,

khuôn mặt tuấn tú có chút mệt mỏi và phở phạc nhưng

“đôi mắt anh lại phát sáng khi nhìn chẩm chấm vào cô.

Kiều Bích Ngọc nhìn vết máu kéo dài trên sàn nhà,

không khỏi sững sở nhìn anh.

“Kiều Bích Ngọc, muộn như vậy rồi sao em không đi

nghỉ ngơi

Lục Khánh Nam cũng ở trong phòng, anh ta chạy

châm tới chỗ cô, sau đó nửa lôi nửa kéo cô đi, ghé vào tai

cô thì thầm: “Đừng nhìn”

Kiều Bích Ngọc vô ý thức nhìn lại, Quách Cao Minh cứ.

nhìn cô bằng ánh mát phức tạp cho đến khi cửa bị đóng

lại và vài người dọn vệ sinh cũng vội vã đến xử lý vết máu

trên sàn,

“Tại sao cô lại đột nhiên đến tìm Cao Minh?” Lục

Khánh Nam kéo cô đi một lúc lâu mới buông ra.

Những việc họ giải quyết bên trong đó đều những.



cảnh bạo lực và đắm máu, tốt hơn hết là phụ nữ nên ít

xem, và châc chắn Quách Cao Minh cũng không muốn cô.

tiếp xúc quá nhiều.

Kiều Bích Ngọc biết tại sao mình đột nhiên lo lắng

như vậy, giọng cô đều đều: “Trước đây tôi đã từng gặp

cảnh như vậy rồi”

Không lâu sau khi họ kết hôn, có một lần Quách Cao

Minh quái lạ mà đưa cô đến một tầng hầm hẻo lánh, anh

trực tiếp với những tên thuộc hạ không vâng lời, anh

mmuốn nói với cõ rằng tốt nhất nên nghe lời, nếu không cô.

sẽ có một sự kết thúc tàn nhẫn như thế này.

Khoảng thời gian sau đó, cô thực sự rất sợ anh.

6 có muốn một tách cả phê không?”

Lue Khánh Nam đi bên cạnh cô, anh ta chủ động đi tới

máy pha cà phê ở sảnh, mang hai tách cả phê nóng đến

Kiều Bích Ngọc nhận lấy và nhấp một ngụm, cả phê

nóng không có đường, rất đẳng nhưng rất sảng khoái.

“Lúc nãy cô tìm Cao Minh có chuyện gì không?” Lục.

Khánh Nam một hơi uống cạn ly cà phê vừa nóng vừa

đảng, có tính thần hơn một chút, chạy việc vặt thật sự rất

mệt,

“không có chuyện gì, không ngủ được, nên muốn hỏi

xem thương tích của anh ấy sao rồi… Anta ban đầu là

hướng đến tôi, cho dù là người xa lạ giúp tôi,tôi cũng phải

nhìn vết thương cúa người kia

Giọng điệu hàm hồ, Kiều Bích Ngọc tuỷ tiện giải thích.

Lục Khánh Nam quay đầu nhìn cô, chế nhạo nói: “Cô

nói câu này, cứ như cô với Cao Minh là người xa lạ không

bảng”

Kiều Bích Ngọc vẻ mặt căng thẳng: “Tôi không kêu

anh ẩy cứu tôi” Lời này nói đến có chứt hụt hơi,

úc đó tôi kêu anh ấy buông tay, nhưng anh ấy không

chịu nghe… anh ấy có xảy ra chuyện gì đi nữa cũng không,

chịu nghe ý kiến người khác, không bàn bạc với tôi… anh

ấy đáng lâm, tự mình tìm tội”

Kiều Bích Ngọc cám thấy vị cà phê trên lưỡi quá đắng,

đảng đến cô không kim được cảm giác muốn chứi rủa.

“Thấy cô đột nhiên tức giận, Lục Khánh Nam thú vị gật

đầu: “Có lúc tôi cũng nghĩ anh ấy thật quá đáng.”

Người ta nói rằng Kiều Bích Ngọc tuỷ ý và tính tỉnh

không tốt, nhưng cô ấy thường bị Hà Thuý Tiên chọc tức.

đến nội thương nhưng không la mắng gì to tát, nhiều nhất

là cö ấy hay hờn dồi một mình và không nói chuyện với

người khác.

Lục Khánh Nam cảm thấy hơi bưỡn cười khi nhìn thấy

bộ dạng tức giận của có tối nay.

“Kiều Bích Ngọc, thật ra cô không phải rất hận Quách

‘Cao Minh, phải không?”

Vốn dĩ giữa nhà họ Kiều và nhà họ Quách đã có rất

nhiều mâu thuẫn, còn thêm việc Quách Cao Minh giấu

giếm cô chuyện đã giấu con đi nên Lục Khánh Nam có

chút lo lâng với tính tình nóng náy cúa cô, cô sẽ trực tiếp

chia tay với Quách Cao Minh.

Khuôn mặt của Kiều Bích Ngọc tràn ngập sự bực bội,

cô dùng tay phải ném cốc cà phê vào thùng rác, ngước.

mật lên chửi rủa: ‘Tôi hận cái gì? Tôi còn có thể làm gi?

Anh ấy đã giấu con trai tôi. Tôi đều nói tôi chỉ muốn đơn

giản mà sống quan ngày thôi, là anh ấy nhất định muốn

làm phiền tôi!”

Quách Cao Minh cứ muốn làm phiên cô sao?

Đây là lần đầu tiên anh ta nghe nói Quách Cao Minh bị

người khác ghét bỏ, anh ấy thực sự biết làm phiên người

khác sao?

Lục Khánh Nam không thể nhịn cười khi nghe điều này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook