Chương 22
Chun
11/07/2019
Lợi gia, hôm nay chỉ có mình cô và con ở nhà Anh hai thì đi làm Rania thì về Hà gia Chán quá! Cô mặc trên người bộ thể thao màu hồng thoải mái, nắm tay dắt Ly Ly đi dạo ra công viên
- "Mami! Con muốn ăn kem"
- "Vừa nãy con ăn rồi Không ăn nữa sẽ bị viêm họng" Cô gõ nhẹ đầu cô bé
- "Con muốn ăn mà mami Chỉ lần này thôi Hưm Hưm" Ly Ly hai mắt long lanh bĩu môi nhìn cô
- "Được rồi! Đừng dùng ánh mắt đó nhìn mami" Cô chịu thua, mỉm cười bế cô bé đến quầy kem
- "Con cảm ơn mami Hihi" Ly Ly cười tươi hôn vào má cô
- "Trời cũng sắp tối rồi Chúng ta về nhà nha con" Cô nhìn bầu trời rồi sang bé gái đang liếm kem
- "Dạ mami"
Cô vừa đi vừa trêu đùa với bé gái
Anh nãy giờ luôn theo cô từ lúc cô ra khỏi biệt thự Khi nghe tin tức Hắc Tiệp gửi tới, biết cô đang ở Lợi gia cùng với tên Lợi Tư Vũ đó, máu ghen của anh bắt đầu nổi lên nhưng anh ráng kiềm chế cơn giận để tránh làm điều gì tổn hại đến mẹ con cô Anh không lộ mặt chỉ theo sau cô, âm thầm bảo vệ cô
Còn cô thì biết anh theo dõi cô Lúc nãy, trên đường đi cô đã thấy chiếc xe đậu trước biệt thự vẫn luôn theo sau cô nên cô đã sinh nghi Cô luôn cảnh giác lấy điện thoại ra giả bộ chụp hình đến khi thấy anh bước xuống xe cô mới thở phào nhẹ nhõm
May là không phải kẻ xấu theo dõi Dù sao là anh cô còn cảm thấy an toàn hơn
Cô cầm tay Ly Ly vừa vào cửa thì tiếng chuông điện thoại cô reo lên Cô tiện tay móc trong túi quần ra nghe:
- "Alo"
- "Cậu mất tăm mất tích ở đâu vậy hả? Có biết bốn năm qua bọn tớ lo cho cậu lắm không!?" Tào Khê từ đầu dây bên kia hét lớn
- "Mình xin lỗi Bốn năm qua mình sống rất tốt" Cô cũng không mấy làm lạ khi Tào Khê biết được số điện thoại của cô Chắc hẳn anh đã cho chú Tiệp điều tra về tung tích của cô
- "Tư Linh! Cậu có con rồi hả!? Có phải của chú Phong không?"
Cô nghe Tào Khê hỏi mắt liền hướng về đứa bé ngồi sofa đang chơi đùa với búp bê
- "Phải!"
- "Vậy chú ấy có biết chuyện này không?"
- "Biết rồi! Mình vừa gặp anh ta hôm qua ở khu trung tâm thương mại"
- "Vậy cậu định làm gì?"
- "Tớ sẽ gửi con bé cho người quen ở Pháp Tớ không muốn con bé gặp lại ba nó"
- "Tớ nghe Hắc Tiệp nói cậu về đây luôn vậy con bé bên đó không phải là sống xa mẹ sao!? Cậu không thể! Con bé đã thiếu tình thương của cha rồi cậu nỡ để con bé thiếu tình thương của mẹ sao!?"
Cô im lặng một hồi mắt ươn ướt nhìn đứa bé, tay không tự chủ nắm chặt áo
- "Tớ mệt mỏi quá không biết phải làm sao!? Giờ trong lòng tớ chỉ muốn bảo vệ con bé! Tớ sợ anh ta sẽ làm hại con bé!" Cô thút thít nói
- "Cậu bình tĩnh Tớ không nghĩ chú ấy sẽ hại con mình đâu? Ngày mai bọn mình qua nhà cậu"
- "Được! Tạm biệt"
Cô cúp máy, hít một hơi thật sâu, lấy tay lau đi những giọt nước mắt còn đọng lại trên mặt, đi về phía sofa:
- "Ly nhi! Con muốn ăn gì?" Cô cố kìm nước mắt nở nụ cười tươi nhìn Ly Ly
- "Mami! Con muốn ăn mì Ý" Ly Ly trả lời
- "Được Ly nhi ngoan mami nấu mì cho con"
Bình thường anh hai rất hay ăn ở nhà hoặc nhiều lúc sẽ tự mình xuống bếp Chỉ thỉnh thoảng anh mới ăn ở ngoài nên đồ ăn lúc nào cũng được giúp việc chuẩn bị sẵn trong tủ lạnh Cô đi lại tủ lạnh lục tìm những nguyên liệu cần thiết Cô nấu dư đủ cho ba người ăn, cô vừa múc đồ ăn ra dĩa thì anh vừa về tới:
- "Anh hai về rồi Mau lên tắm rửa rồi xuống ăn tối em có nấu cho cả nhà nè"
- "Em anh cũng biết nấu ăn à!?" Anh trêu đùa cô
- "Biết sao không Em nấu ăn hơi bị giỏi luôn" Cô bĩu môi
- "Cậu ơi! Mami nấu ăn ngon lắm" Ly Ly chạy lại nắm tay anh đong đưa
- "Ồ giờ anh mới biết đó!" Thật ra anh biết thừa Anh đã nghe Rania nói cô từng làm đầu bếp cho một tiệm ăn nhỏ ở Pháp Nhờ cô nên tiệm ăn đó cũng ngày càng đông khách hơn Khách hàng đều khen các món ăn cô nấu rất ngon
- "Anh mau lên tắm rửa đi Còn trêu em, em cho nhịn bây giờ" Cô làm mặt giận dữ nhìn anh
Anh chỉ cười rồi đi thẳng một mạch lên lầu tắm rửa thay quần áo Xong anh xuống nhà ngồi vào bàn ăn:
- "Ủa em Rania đâu rồi?" Anh đảo mắt quanh nhà
- "Chị Rania về Hà gia rồi Em tưởng sáng anh đưa chị ấy về"
- "Đâu có Sáng anh đi làm Rania còn ngủ mà"
- "Em ngủ tới trưa mới dậy liền không thấy chị ấy Nghe giúp việc nói chị ấy về Hà gia Chắc chị ấy tự bắt xe về"
- "Ừm cô ấy về Hà gia cũng tốt Ở bên Pháp cô ấy rất ít khi về thăm nhà"
- "Chị ấy con lai sao? Em nhìn chị ấy thấy có nét tây tây"
- "Cô ấy không kể chuyện gia đình cô ấy cho em nghe à?"
- "Dạ không"
- "Ừm Ba cô ấy là người Pháp, mẹ cô ấy là người Hoa Mẹ cô ấy tình cờ gặp ba cô ấy trong một lần du lịch ở Pháp, hai người yêu từ cái nhìn đầu tiên Cứ hai ba tháng là ba cô ấy sẽ về thăm mẹ cô ấy Mọi chuyện cứ thế đến khi gia đình biết chuyện cấm cản hai người yêu nhau vì không chấp nhận con gái sống xa nhà Nhốt mẹ cô ấy trong nhà một tháng không cho ra ngoài Mẹ cô ấy chịu không nổi nên trốn khỏi nhà bay sang Pháp gặp ba cô Hai người sống chung với nhau, họ có con, rồi cả hai người bồng theo đứa bé bay về gặp Hà gia Hà gia vì sợ mang tiếng xấu nên chấp nhận cho hai người cưới Sau này gia đình cô ấy chuyển sang Pháp sinh sống tới bây giờ"
- "Anh hai! Anh biết rõ chuyện gia đình chị Rania nhỉ!?" Cô tặc lưỡi ba cái, híp ánh mắt nghi ngờ nhìn anh
- "Cái đó Cái đó là cô ta kể anh nghe nên anh mới biết" Anh lúng túng quay sang chỗ khác
- "Chị ấy kể một lần anh nhớ rõ dữ!"
- "Cái đó là anh thông minh nghe một lần là nhớ" Anh lấy tay vỗ ngực, vênh mặt tự tin
- "Ừ anh lợi hại" Cô bĩu môi không tin
- "Biểu cảm vậy là sao!?"
- "Đâu em đang hâm mộ anh đó"
- "Thôi! Ăn đi nguội rồi kìa!" Anh cầm đũa gấp mì ăn không thèm quan tâm cô
Xì! Em biết thừa anh thích chị ấy rồi! Khỏi phải giấu!
Cô lè lưỡi rồi cầm đũa ăn
- "Mami! Con muốn ăn kem"
- "Vừa nãy con ăn rồi Không ăn nữa sẽ bị viêm họng" Cô gõ nhẹ đầu cô bé
- "Con muốn ăn mà mami Chỉ lần này thôi Hưm Hưm" Ly Ly hai mắt long lanh bĩu môi nhìn cô
- "Được rồi! Đừng dùng ánh mắt đó nhìn mami" Cô chịu thua, mỉm cười bế cô bé đến quầy kem
- "Con cảm ơn mami Hihi" Ly Ly cười tươi hôn vào má cô
- "Trời cũng sắp tối rồi Chúng ta về nhà nha con" Cô nhìn bầu trời rồi sang bé gái đang liếm kem
- "Dạ mami"
Cô vừa đi vừa trêu đùa với bé gái
Anh nãy giờ luôn theo cô từ lúc cô ra khỏi biệt thự Khi nghe tin tức Hắc Tiệp gửi tới, biết cô đang ở Lợi gia cùng với tên Lợi Tư Vũ đó, máu ghen của anh bắt đầu nổi lên nhưng anh ráng kiềm chế cơn giận để tránh làm điều gì tổn hại đến mẹ con cô Anh không lộ mặt chỉ theo sau cô, âm thầm bảo vệ cô
Còn cô thì biết anh theo dõi cô Lúc nãy, trên đường đi cô đã thấy chiếc xe đậu trước biệt thự vẫn luôn theo sau cô nên cô đã sinh nghi Cô luôn cảnh giác lấy điện thoại ra giả bộ chụp hình đến khi thấy anh bước xuống xe cô mới thở phào nhẹ nhõm
May là không phải kẻ xấu theo dõi Dù sao là anh cô còn cảm thấy an toàn hơn
Cô cầm tay Ly Ly vừa vào cửa thì tiếng chuông điện thoại cô reo lên Cô tiện tay móc trong túi quần ra nghe:
- "Alo"
- "Cậu mất tăm mất tích ở đâu vậy hả? Có biết bốn năm qua bọn tớ lo cho cậu lắm không!?" Tào Khê từ đầu dây bên kia hét lớn
- "Mình xin lỗi Bốn năm qua mình sống rất tốt" Cô cũng không mấy làm lạ khi Tào Khê biết được số điện thoại của cô Chắc hẳn anh đã cho chú Tiệp điều tra về tung tích của cô
- "Tư Linh! Cậu có con rồi hả!? Có phải của chú Phong không?"
Cô nghe Tào Khê hỏi mắt liền hướng về đứa bé ngồi sofa đang chơi đùa với búp bê
- "Phải!"
- "Vậy chú ấy có biết chuyện này không?"
- "Biết rồi! Mình vừa gặp anh ta hôm qua ở khu trung tâm thương mại"
- "Vậy cậu định làm gì?"
- "Tớ sẽ gửi con bé cho người quen ở Pháp Tớ không muốn con bé gặp lại ba nó"
- "Tớ nghe Hắc Tiệp nói cậu về đây luôn vậy con bé bên đó không phải là sống xa mẹ sao!? Cậu không thể! Con bé đã thiếu tình thương của cha rồi cậu nỡ để con bé thiếu tình thương của mẹ sao!?"
Cô im lặng một hồi mắt ươn ướt nhìn đứa bé, tay không tự chủ nắm chặt áo
- "Tớ mệt mỏi quá không biết phải làm sao!? Giờ trong lòng tớ chỉ muốn bảo vệ con bé! Tớ sợ anh ta sẽ làm hại con bé!" Cô thút thít nói
- "Cậu bình tĩnh Tớ không nghĩ chú ấy sẽ hại con mình đâu? Ngày mai bọn mình qua nhà cậu"
- "Được! Tạm biệt"
Cô cúp máy, hít một hơi thật sâu, lấy tay lau đi những giọt nước mắt còn đọng lại trên mặt, đi về phía sofa:
- "Ly nhi! Con muốn ăn gì?" Cô cố kìm nước mắt nở nụ cười tươi nhìn Ly Ly
- "Mami! Con muốn ăn mì Ý" Ly Ly trả lời
- "Được Ly nhi ngoan mami nấu mì cho con"
Bình thường anh hai rất hay ăn ở nhà hoặc nhiều lúc sẽ tự mình xuống bếp Chỉ thỉnh thoảng anh mới ăn ở ngoài nên đồ ăn lúc nào cũng được giúp việc chuẩn bị sẵn trong tủ lạnh Cô đi lại tủ lạnh lục tìm những nguyên liệu cần thiết Cô nấu dư đủ cho ba người ăn, cô vừa múc đồ ăn ra dĩa thì anh vừa về tới:
- "Anh hai về rồi Mau lên tắm rửa rồi xuống ăn tối em có nấu cho cả nhà nè"
- "Em anh cũng biết nấu ăn à!?" Anh trêu đùa cô
- "Biết sao không Em nấu ăn hơi bị giỏi luôn" Cô bĩu môi
- "Cậu ơi! Mami nấu ăn ngon lắm" Ly Ly chạy lại nắm tay anh đong đưa
- "Ồ giờ anh mới biết đó!" Thật ra anh biết thừa Anh đã nghe Rania nói cô từng làm đầu bếp cho một tiệm ăn nhỏ ở Pháp Nhờ cô nên tiệm ăn đó cũng ngày càng đông khách hơn Khách hàng đều khen các món ăn cô nấu rất ngon
- "Anh mau lên tắm rửa đi Còn trêu em, em cho nhịn bây giờ" Cô làm mặt giận dữ nhìn anh
Anh chỉ cười rồi đi thẳng một mạch lên lầu tắm rửa thay quần áo Xong anh xuống nhà ngồi vào bàn ăn:
- "Ủa em Rania đâu rồi?" Anh đảo mắt quanh nhà
- "Chị Rania về Hà gia rồi Em tưởng sáng anh đưa chị ấy về"
- "Đâu có Sáng anh đi làm Rania còn ngủ mà"
- "Em ngủ tới trưa mới dậy liền không thấy chị ấy Nghe giúp việc nói chị ấy về Hà gia Chắc chị ấy tự bắt xe về"
- "Ừm cô ấy về Hà gia cũng tốt Ở bên Pháp cô ấy rất ít khi về thăm nhà"
- "Chị ấy con lai sao? Em nhìn chị ấy thấy có nét tây tây"
- "Cô ấy không kể chuyện gia đình cô ấy cho em nghe à?"
- "Dạ không"
- "Ừm Ba cô ấy là người Pháp, mẹ cô ấy là người Hoa Mẹ cô ấy tình cờ gặp ba cô ấy trong một lần du lịch ở Pháp, hai người yêu từ cái nhìn đầu tiên Cứ hai ba tháng là ba cô ấy sẽ về thăm mẹ cô ấy Mọi chuyện cứ thế đến khi gia đình biết chuyện cấm cản hai người yêu nhau vì không chấp nhận con gái sống xa nhà Nhốt mẹ cô ấy trong nhà một tháng không cho ra ngoài Mẹ cô ấy chịu không nổi nên trốn khỏi nhà bay sang Pháp gặp ba cô Hai người sống chung với nhau, họ có con, rồi cả hai người bồng theo đứa bé bay về gặp Hà gia Hà gia vì sợ mang tiếng xấu nên chấp nhận cho hai người cưới Sau này gia đình cô ấy chuyển sang Pháp sinh sống tới bây giờ"
- "Anh hai! Anh biết rõ chuyện gia đình chị Rania nhỉ!?" Cô tặc lưỡi ba cái, híp ánh mắt nghi ngờ nhìn anh
- "Cái đó Cái đó là cô ta kể anh nghe nên anh mới biết" Anh lúng túng quay sang chỗ khác
- "Chị ấy kể một lần anh nhớ rõ dữ!"
- "Cái đó là anh thông minh nghe một lần là nhớ" Anh lấy tay vỗ ngực, vênh mặt tự tin
- "Ừ anh lợi hại" Cô bĩu môi không tin
- "Biểu cảm vậy là sao!?"
- "Đâu em đang hâm mộ anh đó"
- "Thôi! Ăn đi nguội rồi kìa!" Anh cầm đũa gấp mì ăn không thèm quan tâm cô
Xì! Em biết thừa anh thích chị ấy rồi! Khỏi phải giấu!
Cô lè lưỡi rồi cầm đũa ăn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.