Chương 17: Chap 16
Yến Chibi
04/01/2021
Hàn Vũ và Hàn Mạc bị Kỳ Dương nói chung một đích khác của hai người các anh thì Hàn Vũ nói :
" Thì tới muốn giới thiệu em gái tới cho Vũ Phong "
" Cậu bỏ ý định đó đi, Vũ Phong không thích ai nữa đâu!! mà mấy cậu giới thiệu em gái cậu cho Vũ Phong !! " Lâm Kỳ nói .
" Sao Vũ Phong không thích ai nữa??" Hàn Mạc hỏi .
" Vì..... " Lâm Kỳ nói thì bị lời lạnh lẽo của Vũ Phong nói " Lâm Kỳ cậu mà dám nhắc cô ấy , thì tôi sẽ cắt lưỡi của cậu!!! "
Lâm Kỳ nghe vậy liền bịt miệng lại không nói một câu nào nữa, thế là bầu không khí lúc này trở nên im lặng một giọng nói quen thuộc không ai khác là Ngọc Nhi nói:
" Anh hai, anh ba xin lỗi em đến trễ ." Ngọc Nhi nói.
Hôm nay cô mặt bộ váy màu đen trễ vai có ren vô cùng đẹp , cô mái mái tóc bạch kim buộc đuôi ngựa, khuôn mặt cô trang điểm nhẹ nhàng làm cho cô càng thêm xinh đẹp hơn bao giờ hết, mọi người nghe được được có liền nhìn về phía cô ai cũng vẻ mặt kinh ngạc , sợ hãi khi nhìn thấy cô Ngọc Nhi mà hét lên :
" Mộng Uyển / Uyển Uyển / Uyển Nhi " Bảy các cô và các anh nói.
Làm cho Ngọc nhi,hai anh trai và chị dâu của cô khó hiểu nói :
" Đây là em gái Lãnh Hàn Ngọc , chứ đâu phải Mộng Uyển gì đó đâu!! " Hàn Mạc đi chỗ cô nói.
" Nhìn rất giống Uyển Uyển!! " Kỳ Nhã nói.
Hàn Vũ nắm tay cô đi lại ngồi chỗ kế bên anh và Vũ Phong : " Vậy nhìn tôi rất giống cô gái tên Mộng Uyển sao? " Ngọc Nhi nói.
Mấy người họ gật đầu nói : " Đúng vậy nhìn vô cùng giống " Lâm Chi nói.
" Vậy cô gái Mộng Uyển đó có ở đây không !! " Ngọc Nhi hỏi.
Mọi người nghe cô hỏi ai cũng trầm mặt như còn Trần Mộng : " Cậu ấy vì cứu chúng tôi mà chết cách đây 5 năm...... "
Hàn Vũ và Hàn Mạc nghe vậy kinh Ngạc nói " Em ấy vì cứu các em mà chết trong vụ nổ phải không ? "
Bọn họ nghe được kinh Ngạc nói : " Sao hai anh biết ?? "
" 5 Năm trước anh cứu được Ngọc Nhi ở bờ biển ở ngoại ô, trong tình trạng nguy hiểm bị trấn thương ở phần đầu nặng cộng thêm rất nhiều vết thương sắp người....... " Hàn Vũ kể lại cho mọi người nghe.
Khiến cho ai nấy cũng nhìn cô mà không rời khỏi mắt nhất là Vũ Phong, anh không tin thể tin nổi là cô vẫn còn sống .
" Thật ...sự cậu...là Uyển...Uyển " Các cô run rẩy nói.
" Tôi không biết " Ngọc Nhi nói.
" Thôi các cậu nói với Ngọc Nhi cũng vô ích thôi, em ấy bị mất trí nhớ nên không nhận ra các cậu đâu !!" Hàn Mạc nói .
" Ừ " Mọi người nói.
Nhưng Vũ Phong anh cứ nhìn có chầm chầm mà trong đầu nghĩ :" Là Uyển Nhi...... cô ấy không nhận ra mình nữa rồi.... "
Ngọc Nhi thấy Vũ Phong nhìn mình hoài cô cảm thấy vô cùng khó chịu xoay mặt qua nhìn Vũ Phong nói : " Vũ Phong xin anh đừng nhìn chầm vào tôi có được không?? "
Ngọc Nhi nói tên anh thì mọi người kinh ngạc trừ mấy anh trai và chị đầu cô :" Em biết tên anh sao?? " Vũ Phong.
" Đương nhiên là biết rồi vì anh hai và anh ba nói cho tôi biết tên của mấy người các anh mà ." Ngọc Nhi nói.
Nghe được lời nói của Ngọc Nhi anh khá thất vọng , anh tưởng cô nhớ được một chút về anh chứ!!! Nhưng không sao , cô đã ở đây thì anh từ từ làm cho cô nhớ ra anh thôi.
" Ngọc Nhi, sao hôm nay chị thấy em khó chịu thế vậy? " Kiều Ý nhìn cô nói.
" Tại em mấy tuần nay sử lý đống hồ sơ , nên ngủ được có 3 tiếng thôi!!! " Ngọc Ngọc Nhi nói.
" Cái gì!! Em chỉ ngủ được có 3 tiếng thôi sao!!" Lý Manh nói làm mọi người ở đây phải kinh ngạc, hèn gì họ nhìn cô có vẻ như rất mệt nên mới nói khó chịu như vậy.
" Vậy cậu làm nghề gì mà chỉ ngủ được 3 tiếng. " Lâm Chi hỏi .
" Bác sĩ " Ngọc Nhi nói.
" Oh. Vậy em cũng là Bác sĩ thực tập giống vợ của bọn anh sao?? " Trần Khiêm nói
" Đúng đó cậu làm ở bệnh viện nào? Chắc không phải bệnh viện Đế Phong chứ!!" 3 cô hỏi.
" Tôi làm Bác sĩ ở bệnh viện Đế Phong " Ngọc Nhi nói.
" Cậu làm ở Đế Phong sao chúng tôi chưa gặp cậu bao giờ!!! " Trần Mộng nói.
" Đương nhiên là không gặp được rồi !! Vì Ngọc Nhi là Viện trưởng của bệnh viện Đế Phong mà..... Haha " Hàn Mạc nói.
" Ả " mấy người các anh và các cô há hốc mồm kinh ngạc, không thể tin nổi Ngọc Nhi còn trẻ như vậy đã quản lý bệnh viện lớn nhưng Đế Phong .
" Ngọc Nhi còn sở hữu cổ phiếu 10% của Lâm Thị, Kỳ Thị và Trần Thị nữa. " Hàn Vũ vỗ tay Ngọc Nhi nói.
" Khụ..... khụ... khụ cậu vừa nói các gì em gái của cậu có 10% cổ phiếu của cty chúng tới " Trần Khiêm, Kỳ Dương và Lâm Kỳ đang uống nước nghe Mạc Vũ nói vậy liền bị sặc nước.
" Hai anh có thôi đi không, thích khoe tài sản của em quá vậy!!! " Ngọc Nhi nói.
" Anh khoe vậy để, tên mặt lạnh kia chú ý đến em chứ gì ." Mạc Vũ nói.
" Anh.... " Cô định nói thì điện thoại reng lên, Ngọc Nhi lấy từ trong túi xách ra chiếc điện gọi, bên trong màn hình hiện Đàm Vĩnh gọi tới cô liền xin phép mọi người ra ngoài nói chuyện điện thoại.
Khi cô đi Vũ Phong nhìn Hàn Vũ và Hàn Mạc hỏi : " Đàm Vĩnh là ai?? "
" Tôi không biết!!" Hai anh lắc đầu nói.
" Đó là Bác sĩ Đàm khoa thần kinh , đang theo đuổi Ngọc Nhi. " Lý Manh nói.
" Sao em biết ? " Hàn Mạc nói.
" Thì em từng thấy cậu ta tặng hoa cho Ngọc Nhi nhiều lần nên em biết thôi. " Lý Manh nói.
Lý Manh nói vừa dứt lời thì một mùi chua của giấm phát ra , làm ai cũng người ra mùi giấm này phát ra từ đâu rồi !! Mùi của Hủ giấm chua không ai khác là Vũ Phong .
" Thì tới muốn giới thiệu em gái tới cho Vũ Phong "
" Cậu bỏ ý định đó đi, Vũ Phong không thích ai nữa đâu!! mà mấy cậu giới thiệu em gái cậu cho Vũ Phong !! " Lâm Kỳ nói .
" Sao Vũ Phong không thích ai nữa??" Hàn Mạc hỏi .
" Vì..... " Lâm Kỳ nói thì bị lời lạnh lẽo của Vũ Phong nói " Lâm Kỳ cậu mà dám nhắc cô ấy , thì tôi sẽ cắt lưỡi của cậu!!! "
Lâm Kỳ nghe vậy liền bịt miệng lại không nói một câu nào nữa, thế là bầu không khí lúc này trở nên im lặng một giọng nói quen thuộc không ai khác là Ngọc Nhi nói:
" Anh hai, anh ba xin lỗi em đến trễ ." Ngọc Nhi nói.
Hôm nay cô mặt bộ váy màu đen trễ vai có ren vô cùng đẹp , cô mái mái tóc bạch kim buộc đuôi ngựa, khuôn mặt cô trang điểm nhẹ nhàng làm cho cô càng thêm xinh đẹp hơn bao giờ hết, mọi người nghe được được có liền nhìn về phía cô ai cũng vẻ mặt kinh ngạc , sợ hãi khi nhìn thấy cô Ngọc Nhi mà hét lên :
" Mộng Uyển / Uyển Uyển / Uyển Nhi " Bảy các cô và các anh nói.
Làm cho Ngọc nhi,hai anh trai và chị dâu của cô khó hiểu nói :
" Đây là em gái Lãnh Hàn Ngọc , chứ đâu phải Mộng Uyển gì đó đâu!! " Hàn Mạc đi chỗ cô nói.
" Nhìn rất giống Uyển Uyển!! " Kỳ Nhã nói.
Hàn Vũ nắm tay cô đi lại ngồi chỗ kế bên anh và Vũ Phong : " Vậy nhìn tôi rất giống cô gái tên Mộng Uyển sao? " Ngọc Nhi nói.
Mấy người họ gật đầu nói : " Đúng vậy nhìn vô cùng giống " Lâm Chi nói.
" Vậy cô gái Mộng Uyển đó có ở đây không !! " Ngọc Nhi hỏi.
Mọi người nghe cô hỏi ai cũng trầm mặt như còn Trần Mộng : " Cậu ấy vì cứu chúng tôi mà chết cách đây 5 năm...... "
Hàn Vũ và Hàn Mạc nghe vậy kinh Ngạc nói " Em ấy vì cứu các em mà chết trong vụ nổ phải không ? "
Bọn họ nghe được kinh Ngạc nói : " Sao hai anh biết ?? "
" 5 Năm trước anh cứu được Ngọc Nhi ở bờ biển ở ngoại ô, trong tình trạng nguy hiểm bị trấn thương ở phần đầu nặng cộng thêm rất nhiều vết thương sắp người....... " Hàn Vũ kể lại cho mọi người nghe.
Khiến cho ai nấy cũng nhìn cô mà không rời khỏi mắt nhất là Vũ Phong, anh không tin thể tin nổi là cô vẫn còn sống .
" Thật ...sự cậu...là Uyển...Uyển " Các cô run rẩy nói.
" Tôi không biết " Ngọc Nhi nói.
" Thôi các cậu nói với Ngọc Nhi cũng vô ích thôi, em ấy bị mất trí nhớ nên không nhận ra các cậu đâu !!" Hàn Mạc nói .
" Ừ " Mọi người nói.
Nhưng Vũ Phong anh cứ nhìn có chầm chầm mà trong đầu nghĩ :" Là Uyển Nhi...... cô ấy không nhận ra mình nữa rồi.... "
Ngọc Nhi thấy Vũ Phong nhìn mình hoài cô cảm thấy vô cùng khó chịu xoay mặt qua nhìn Vũ Phong nói : " Vũ Phong xin anh đừng nhìn chầm vào tôi có được không?? "
Ngọc Nhi nói tên anh thì mọi người kinh ngạc trừ mấy anh trai và chị đầu cô :" Em biết tên anh sao?? " Vũ Phong.
" Đương nhiên là biết rồi vì anh hai và anh ba nói cho tôi biết tên của mấy người các anh mà ." Ngọc Nhi nói.
Nghe được lời nói của Ngọc Nhi anh khá thất vọng , anh tưởng cô nhớ được một chút về anh chứ!!! Nhưng không sao , cô đã ở đây thì anh từ từ làm cho cô nhớ ra anh thôi.
" Ngọc Nhi, sao hôm nay chị thấy em khó chịu thế vậy? " Kiều Ý nhìn cô nói.
" Tại em mấy tuần nay sử lý đống hồ sơ , nên ngủ được có 3 tiếng thôi!!! " Ngọc Ngọc Nhi nói.
" Cái gì!! Em chỉ ngủ được có 3 tiếng thôi sao!!" Lý Manh nói làm mọi người ở đây phải kinh ngạc, hèn gì họ nhìn cô có vẻ như rất mệt nên mới nói khó chịu như vậy.
" Vậy cậu làm nghề gì mà chỉ ngủ được 3 tiếng. " Lâm Chi hỏi .
" Bác sĩ " Ngọc Nhi nói.
" Oh. Vậy em cũng là Bác sĩ thực tập giống vợ của bọn anh sao?? " Trần Khiêm nói
" Đúng đó cậu làm ở bệnh viện nào? Chắc không phải bệnh viện Đế Phong chứ!!" 3 cô hỏi.
" Tôi làm Bác sĩ ở bệnh viện Đế Phong " Ngọc Nhi nói.
" Cậu làm ở Đế Phong sao chúng tôi chưa gặp cậu bao giờ!!! " Trần Mộng nói.
" Đương nhiên là không gặp được rồi !! Vì Ngọc Nhi là Viện trưởng của bệnh viện Đế Phong mà..... Haha " Hàn Mạc nói.
" Ả " mấy người các anh và các cô há hốc mồm kinh ngạc, không thể tin nổi Ngọc Nhi còn trẻ như vậy đã quản lý bệnh viện lớn nhưng Đế Phong .
" Ngọc Nhi còn sở hữu cổ phiếu 10% của Lâm Thị, Kỳ Thị và Trần Thị nữa. " Hàn Vũ vỗ tay Ngọc Nhi nói.
" Khụ..... khụ... khụ cậu vừa nói các gì em gái của cậu có 10% cổ phiếu của cty chúng tới " Trần Khiêm, Kỳ Dương và Lâm Kỳ đang uống nước nghe Mạc Vũ nói vậy liền bị sặc nước.
" Hai anh có thôi đi không, thích khoe tài sản của em quá vậy!!! " Ngọc Nhi nói.
" Anh khoe vậy để, tên mặt lạnh kia chú ý đến em chứ gì ." Mạc Vũ nói.
" Anh.... " Cô định nói thì điện thoại reng lên, Ngọc Nhi lấy từ trong túi xách ra chiếc điện gọi, bên trong màn hình hiện Đàm Vĩnh gọi tới cô liền xin phép mọi người ra ngoài nói chuyện điện thoại.
Khi cô đi Vũ Phong nhìn Hàn Vũ và Hàn Mạc hỏi : " Đàm Vĩnh là ai?? "
" Tôi không biết!!" Hai anh lắc đầu nói.
" Đó là Bác sĩ Đàm khoa thần kinh , đang theo đuổi Ngọc Nhi. " Lý Manh nói.
" Sao em biết ? " Hàn Mạc nói.
" Thì em từng thấy cậu ta tặng hoa cho Ngọc Nhi nhiều lần nên em biết thôi. " Lý Manh nói.
Lý Manh nói vừa dứt lời thì một mùi chua của giấm phát ra , làm ai cũng người ra mùi giấm này phát ra từ đâu rồi !! Mùi của Hủ giấm chua không ai khác là Vũ Phong .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.