Chương 2: Chap 2
Yến Chibi
04/01/2021
\( Xin chào các pn , hôm nay mình xin thông báo Cha nuôi ! con Yêu người , sẽ ra chap tiếp nhà m.n !! ヽ\(\*≧ω≦\)ノ
Nhưng có điều là mình viết truyện bằng đt nên hơi chậm, mình sẽ ra chap mới 1 \-\> 2 đến ngày mong mọi người thông cảm cho mình nhé o\(TヘTo\) .
Rất Mong mọi người ủng hộ mình nhìu . ヽ\(\*≧ω≦\)ノ
\(ノ´ヮ´\)ノ\*:・゚✧ Xin cảm ơn \(ノ´ヮ´\)ノ\*:・゚✧ \)
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Sau khi bốn người họ ăn uống xong rồi , thì cũng đến giờ vào lớp . Thầy Trần bước vào lớp nói : " Các em hôm nay, ban giám hiệu nhà trường muốn khảo sát các em học thế nào trong suốt thời gian qua, thông qua bài kiểm tra này. " nói xong thầy Trần phát bài kiểm tra cho các học sinh .
Mộng Uyển cầm bài kiểm tra lên trong lòng cô bé vô cùng sợ hãi , vì cô bé mới vào học hôm nay nên chưa học được gì cả , mà làm sao làm bài bây giờ ???
Nhưng khi cô bé cầm bài lên , hai mắt Mộng trừng to ra khi cô bé nhìn bài nào liền trong đầu hiện ra đáp án ngay . Cô bé không chừng chừ gì nữa cô bé liền lấy bút giải bài nhanh như chớp , trong vòng 15p khi giải xong bài Mộng Uyển thở phào nhẹ nhõm . Rồi cô bé nằm dài ra bàn mà nhìn ngoài cửa sổ mà suy nghĩ về papa của mình mà miệng cười túm tím .
Thầy Trần đang quan sách học sinh làm bài thì thấy Mộng Uyển nằm dài ra mà nhìn cửa sổ không chịu làm bài, ông liền bước xuống chỗ cô bé nói : " Mộng Uyển sao em không làm bài đi mà nhìn ra ngoài cửa sổ làm gì ? ".
Mộng Uyển nghe thầy giáo nói cô bé giật mình mà ngước mắt nhìn thấy Trần nói : " Dạ !!! em làm xong bài rồi thưa thầy ." Cô bé cầm bài của mình đưa cho thầy Trần .
Thầy Trần cầm bài cô lên nhìn , mắt ông liền trừng to lên mà nhìn cô bé với vẻ mặt vô cùng kinh ngạc . Ông không nghĩ con bé chỉ làm cho có thôi chứ , nhưng khi ông nhìn bài con bé thì thấy con bé làm bài vô cùng chính xác 100% !! Mà bài khảo sát này tương đối là khó với học sinh lớp 1 với con bé ,thầy Trần nhìn con bé mà nghĩ :
" không lẽ con bé là thần đồng sao ? " . Thầy Trần cầm bài của cô bé không nói nhiều chỉ gật đầu một cái rồi cầm bài của cô lên trên bàn giáo viên , sau khi hết giờ làm bài thầy Trần thu bài lại rồi nhìn về phía Mộng Uyển nói: " Mộng Uyển !! em theo thầy lên văn phòng. "
" Vâng " Mộng Uyển trả lời rồi theo thầy lên văn phòng , mà trong lòng cô bé lúc này vô cùng sợ hãi vì cô bé không biết mình làm sai chuyện gì mà bị thầy kêu lên văn phòng như vậy !!!
Mộng Uyển cứ suy nghĩ mà không biết rằng mình đã đến văn phòng giáo viên lúc nào: " Mộng Uyển !! Em ngồi xuống ghế đi "
" Vâng " Mộng Uyển ngồi xuống ghế mà cơ thể cô phát run lên vì sợ , Thầy Trần thấy cô như vậy liền biết cô đang sợ mà thầy Trần nhẹ nói :
" Mộng Uyển , thầy không la rầy gì em đâu !!thầy chỉ muốn em đọc số điện thoại của ba hoặc mẹ em để thảo luận về việc học của em mà thôi ! " Nghe thầy Trần nói vậy Mộng Uyển phân vân một hồi rồi cũng đọc số điện thoại của papa mình .
\_Cty Âu Dương , Ở văn phòng chủ tịch \_
Trong văn phòng Của Vũ Phong lúc này ,có thêm 3 người nam nhân đang nói chuyện rất sôi nổi là Kỳ Dương , Trần Khiêm và Lâm Kỳ . Thì điện thoại của Vũ Phong run lên ,Vũ Phong bật máy nghe :
" Alo !! "Giọng nói lạnh lùng của anh làm cho Thầy Trần ở đầu dây bên kia phải sợ .
Nhưng thầy trần lấy lại sự bình tĩnh nói : " Chào ngài tôi là thầy giáo chủ nhiệm của em Âu Dương Mộng Uyển, hiện tại anh có thời gian không tôi muốn mời ngài đến trường để bàn bạc về chuyện học của em Mộng Uyển "
" Được tôi sẽ đến ngay ." Nói xong Vũ Phong cúp máy lấy áo khoác đi nhanh ra khỏi phòng làm cho Kỳ Dương, Trần Khiêm và Lâm Kỳ đang ngồi ở ghế sofa chưa kịp nói gì thì Vũ Phong như con gió chạy nhanh ra khỏi phòng.
" Này Vũ Phong đi đâu mà vội vàng vậy các cậu? " Trần Khiêm nói
" Chắc là con gái cậu ấy gặp chuyện ở trường rồi nên cậu ấy mới phải vội vàng như vậy thôi " Lâm Kỳ nói.
" Cậu nói tới mới nhớ ra nha, mà không biết con gái nuôi cậu ấy như thế nào mà cậu ấy quan tâm dữ vậy ta ??" Trần Khiêm nói.
" Tốt nhất cậu đừng tò mò,từ từ rồi cậu ấy cũng sẽ giới thiệu con gái cậu ấy cho bọn mình biết thôi, bây giờ chúng ta ai nấy về cty của mình đi ." Kỳ Dương nói rồi 2 người kia cũng gật đầu quay về cty.
Tại trường Mộng Uyển ngồi phòng giáo viên đợi , Chưa đầu 15p Vũ Phong đã có mặt ở trường anh dọc theo thành lan đến phòng giáo viên mở cửa ra. Thầy Trần nghe tiếng mở cửa ông liền ngước mặt lên nhìn thì thấy Vũ Phong, mặt mũi ông xanh như tàu lá chuối khi thấy Âu Dương Vũ Phong ai nhắc đến tên anh cũng phải sợ.
Anh là một người lạnh lùng, tàn độc không nhân từ với bất cứ kẻ nào dám chống lại mình, anh nói một là một chứ không ai dám cãi lời anh nói hai, nếu người đó thì chỉ có con đường chết mà thôi cũng vì điều đó mà khi ai gặp anh điều phải cẩn trọng trong lời nói của mình nếu không muốn chết . Khi thầy trần thấy anh cũng vì vậy mà sợ đến run rẩy cả người, Mộng Uyển thì thấy Vũ Phong cô bé bước xuống ghế chạy lại ôm anh , Vũ Phong anh thấy Mộng Uyển chạy đến liền ngồi xổm xuống ôm cô.
" Papa Uyển Nhi xin lỗi, mới ngày đầu Uyển Nhi vào học đã bị mời phụ Huynh rồi .... " Mộng Uyển giọng non nớt nhìn anh nói.
Vũ Phong nhìn Mộng Uyển nói mà thấy trong lòng chua xót , mà anh liền lấy tay xóa đầu cô bé rồi nói : " Không sau, con đi về lớp lấy cặp đi rồi papa đưa con về nhà ."
" vâng " Mộng Uyển nghe anh nói như vậy gật đầu rồi đi ra khỏi phòng giáo viên .
Thầy Trần thì nghe Mộng Uyển gọi Tạ Phong là Papa thì ông hoảng sợ, ông không ngờ Mộng Uyển lại là con của Âu Dương Vũ Phong chứ, thầy Trần đang thất thần thì nghe Vũ Phong gọi giật mình rời khỏi suy nghĩ.
" Thầy mời tôi đến đây có chuyện gì thì nói nhanh đi ."
" vâng vậy mời ngài ngồi, rồi chúng ta nói chuyện." hai người nói chuyện một hồi lâu rồi, Vũ Phong dẫn Mộng Uyển về nhà.
Nhưng có điều là mình viết truyện bằng đt nên hơi chậm, mình sẽ ra chap mới 1 \-\> 2 đến ngày mong mọi người thông cảm cho mình nhé o\(TヘTo\) .
Rất Mong mọi người ủng hộ mình nhìu . ヽ\(\*≧ω≦\)ノ
\(ノ´ヮ´\)ノ\*:・゚✧ Xin cảm ơn \(ノ´ヮ´\)ノ\*:・゚✧ \)
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Sau khi bốn người họ ăn uống xong rồi , thì cũng đến giờ vào lớp . Thầy Trần bước vào lớp nói : " Các em hôm nay, ban giám hiệu nhà trường muốn khảo sát các em học thế nào trong suốt thời gian qua, thông qua bài kiểm tra này. " nói xong thầy Trần phát bài kiểm tra cho các học sinh .
Mộng Uyển cầm bài kiểm tra lên trong lòng cô bé vô cùng sợ hãi , vì cô bé mới vào học hôm nay nên chưa học được gì cả , mà làm sao làm bài bây giờ ???
Nhưng khi cô bé cầm bài lên , hai mắt Mộng trừng to ra khi cô bé nhìn bài nào liền trong đầu hiện ra đáp án ngay . Cô bé không chừng chừ gì nữa cô bé liền lấy bút giải bài nhanh như chớp , trong vòng 15p khi giải xong bài Mộng Uyển thở phào nhẹ nhõm . Rồi cô bé nằm dài ra bàn mà nhìn ngoài cửa sổ mà suy nghĩ về papa của mình mà miệng cười túm tím .
Thầy Trần đang quan sách học sinh làm bài thì thấy Mộng Uyển nằm dài ra mà nhìn cửa sổ không chịu làm bài, ông liền bước xuống chỗ cô bé nói : " Mộng Uyển sao em không làm bài đi mà nhìn ra ngoài cửa sổ làm gì ? ".
Mộng Uyển nghe thầy giáo nói cô bé giật mình mà ngước mắt nhìn thấy Trần nói : " Dạ !!! em làm xong bài rồi thưa thầy ." Cô bé cầm bài của mình đưa cho thầy Trần .
Thầy Trần cầm bài cô lên nhìn , mắt ông liền trừng to lên mà nhìn cô bé với vẻ mặt vô cùng kinh ngạc . Ông không nghĩ con bé chỉ làm cho có thôi chứ , nhưng khi ông nhìn bài con bé thì thấy con bé làm bài vô cùng chính xác 100% !! Mà bài khảo sát này tương đối là khó với học sinh lớp 1 với con bé ,thầy Trần nhìn con bé mà nghĩ :
" không lẽ con bé là thần đồng sao ? " . Thầy Trần cầm bài của cô bé không nói nhiều chỉ gật đầu một cái rồi cầm bài của cô lên trên bàn giáo viên , sau khi hết giờ làm bài thầy Trần thu bài lại rồi nhìn về phía Mộng Uyển nói: " Mộng Uyển !! em theo thầy lên văn phòng. "
" Vâng " Mộng Uyển trả lời rồi theo thầy lên văn phòng , mà trong lòng cô bé lúc này vô cùng sợ hãi vì cô bé không biết mình làm sai chuyện gì mà bị thầy kêu lên văn phòng như vậy !!!
Mộng Uyển cứ suy nghĩ mà không biết rằng mình đã đến văn phòng giáo viên lúc nào: " Mộng Uyển !! Em ngồi xuống ghế đi "
" Vâng " Mộng Uyển ngồi xuống ghế mà cơ thể cô phát run lên vì sợ , Thầy Trần thấy cô như vậy liền biết cô đang sợ mà thầy Trần nhẹ nói :
" Mộng Uyển , thầy không la rầy gì em đâu !!thầy chỉ muốn em đọc số điện thoại của ba hoặc mẹ em để thảo luận về việc học của em mà thôi ! " Nghe thầy Trần nói vậy Mộng Uyển phân vân một hồi rồi cũng đọc số điện thoại của papa mình .
\_Cty Âu Dương , Ở văn phòng chủ tịch \_
Trong văn phòng Của Vũ Phong lúc này ,có thêm 3 người nam nhân đang nói chuyện rất sôi nổi là Kỳ Dương , Trần Khiêm và Lâm Kỳ . Thì điện thoại của Vũ Phong run lên ,Vũ Phong bật máy nghe :
" Alo !! "Giọng nói lạnh lùng của anh làm cho Thầy Trần ở đầu dây bên kia phải sợ .
Nhưng thầy trần lấy lại sự bình tĩnh nói : " Chào ngài tôi là thầy giáo chủ nhiệm của em Âu Dương Mộng Uyển, hiện tại anh có thời gian không tôi muốn mời ngài đến trường để bàn bạc về chuyện học của em Mộng Uyển "
" Được tôi sẽ đến ngay ." Nói xong Vũ Phong cúp máy lấy áo khoác đi nhanh ra khỏi phòng làm cho Kỳ Dương, Trần Khiêm và Lâm Kỳ đang ngồi ở ghế sofa chưa kịp nói gì thì Vũ Phong như con gió chạy nhanh ra khỏi phòng.
" Này Vũ Phong đi đâu mà vội vàng vậy các cậu? " Trần Khiêm nói
" Chắc là con gái cậu ấy gặp chuyện ở trường rồi nên cậu ấy mới phải vội vàng như vậy thôi " Lâm Kỳ nói.
" Cậu nói tới mới nhớ ra nha, mà không biết con gái nuôi cậu ấy như thế nào mà cậu ấy quan tâm dữ vậy ta ??" Trần Khiêm nói.
" Tốt nhất cậu đừng tò mò,từ từ rồi cậu ấy cũng sẽ giới thiệu con gái cậu ấy cho bọn mình biết thôi, bây giờ chúng ta ai nấy về cty của mình đi ." Kỳ Dương nói rồi 2 người kia cũng gật đầu quay về cty.
Tại trường Mộng Uyển ngồi phòng giáo viên đợi , Chưa đầu 15p Vũ Phong đã có mặt ở trường anh dọc theo thành lan đến phòng giáo viên mở cửa ra. Thầy Trần nghe tiếng mở cửa ông liền ngước mặt lên nhìn thì thấy Vũ Phong, mặt mũi ông xanh như tàu lá chuối khi thấy Âu Dương Vũ Phong ai nhắc đến tên anh cũng phải sợ.
Anh là một người lạnh lùng, tàn độc không nhân từ với bất cứ kẻ nào dám chống lại mình, anh nói một là một chứ không ai dám cãi lời anh nói hai, nếu người đó thì chỉ có con đường chết mà thôi cũng vì điều đó mà khi ai gặp anh điều phải cẩn trọng trong lời nói của mình nếu không muốn chết . Khi thầy trần thấy anh cũng vì vậy mà sợ đến run rẩy cả người, Mộng Uyển thì thấy Vũ Phong cô bé bước xuống ghế chạy lại ôm anh , Vũ Phong anh thấy Mộng Uyển chạy đến liền ngồi xổm xuống ôm cô.
" Papa Uyển Nhi xin lỗi, mới ngày đầu Uyển Nhi vào học đã bị mời phụ Huynh rồi .... " Mộng Uyển giọng non nớt nhìn anh nói.
Vũ Phong nhìn Mộng Uyển nói mà thấy trong lòng chua xót , mà anh liền lấy tay xóa đầu cô bé rồi nói : " Không sau, con đi về lớp lấy cặp đi rồi papa đưa con về nhà ."
" vâng " Mộng Uyển nghe anh nói như vậy gật đầu rồi đi ra khỏi phòng giáo viên .
Thầy Trần thì nghe Mộng Uyển gọi Tạ Phong là Papa thì ông hoảng sợ, ông không ngờ Mộng Uyển lại là con của Âu Dương Vũ Phong chứ, thầy Trần đang thất thần thì nghe Vũ Phong gọi giật mình rời khỏi suy nghĩ.
" Thầy mời tôi đến đây có chuyện gì thì nói nhanh đi ."
" vâng vậy mời ngài ngồi, rồi chúng ta nói chuyện." hai người nói chuyện một hồi lâu rồi, Vũ Phong dẫn Mộng Uyển về nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.