Chương 98: Bám rể chắc chân
Tuyền Thương Tư Phàm
06/06/2016
Giọng nói không vui không buồn của Ninh Trúc Mặc truyền vào lỗ tai Ninh Doãn Ngân
Ninh Doãn Ngân đau đầu nhắm mắt lại.
Nếu cô bé kia là con của anh, cuối cùng ông cụ có thể tiếp nhận con bé không?
Con nữa, người phụ nữ kia. Sáu năm trước hầu hạ anh một đêm, lưu luyến trong giấc mơ của anh, làm thấm sâu vào chỗ hẻo lánh trong đầu anh.
Nhưng hiện tại cô tựa như muốn trốn anh! Từ lúc cô xuất hiện trước mặt anh lần nữa, dường như đã thay đổi tất cả.
Trái tim đập khác thường đã làm cho anh hiểu rõ hành động của anh vào sáu năm trước. Người phụ nữ này đã bám rễ chắc chân trong lòng anh!
"Con nói, ông có thể sắp làm ông cố rồi!" Ninh Doãn Ngân cúi đầu, giọng nói thản nhiên từ trong miệng anh truyền đến.
"Người nào?" Trong mắt Ninh Trúc Mặc lóe lên vẻ khôn khéo "Thanh Tinh sao?"
"Cô ta?" Ninh Doãn Ngân cười lạnh "Cô ta không xứng!"
Ninh Doãn Ngân nghi ngờ nhíu mày. Không biết vì sao cháu nội của mình, còn có cháu cô gái đều không có ấn tượng tốt đối với Thanh Tinh!
Tính toàn, cô bé này và Bạch Thanh Tinh cũng có vài phần quan hệ thân thuộc!
Thật ra, Ninh Trúc Mặc không biết, trong lòng Hàn Khuynh Thược ước gì không có phần thân thuộc này. Nó cảm thấy mất mặt xấu hổ.
"Người này, có lẽ ông cũng biết!" Ninh Doãn Ngân theo tình hình nói "Đúng là hai mẹ con trong yến tiệc kia! Tuy........Tuy con còn đợi kết quả kiểm tra DNA!"
"À." Ninh Trúc Mặc không vui không buồn trả lời. Tròng lòng buồn cười nghĩ thầm, cháu của ông, hành động tất nhiên cũng không chậm.
"Ông nội, con......" Ninh Doãn Ngân cảm giác mình thật sự thất bại bởi ông cụ nhà mình "Con.... ....ông.... ..."
Đừng a như thế! Anh không biết bày tỏ thái độ thế nào!
"Ông cái gì mà ông? Con cái gì mà con?" Ninh Trúc Mặc không khách khí gõ đầu Ninh Doãn Ngân "Vậy con muốn thế nào?"
Ninh Doãn Ngân lắc lắc đầu, tỏ vẻ bất đắc dĩ.
"Cô ấy phải đi, liên quan đến việc hủy hiệp ước."
"Tên nhóc thối!" Rốt cuộc Ninh Trúc Mặc không nhịn được mắng một câu. Thật là thằng nhóc ngu ngốc.
"Xác định sao?"
"70%!" Trừ phi có báo cáo, nếu không anh không thể xác định.
"Yêu người ta không?"
Ninh Doãn Ngân hơi sửng sốt, lắc đầu, lại gật đầu một cái.
"Thằng nhóc thúi, sao có thể để con cháu nhà họ Ninh lang thang bên ngoài.... ...."
Ninh Doãn Ngân đau đầu nhắm mắt lại.
Nếu cô bé kia là con của anh, cuối cùng ông cụ có thể tiếp nhận con bé không?
Con nữa, người phụ nữ kia. Sáu năm trước hầu hạ anh một đêm, lưu luyến trong giấc mơ của anh, làm thấm sâu vào chỗ hẻo lánh trong đầu anh.
Nhưng hiện tại cô tựa như muốn trốn anh! Từ lúc cô xuất hiện trước mặt anh lần nữa, dường như đã thay đổi tất cả.
Trái tim đập khác thường đã làm cho anh hiểu rõ hành động của anh vào sáu năm trước. Người phụ nữ này đã bám rễ chắc chân trong lòng anh!
"Con nói, ông có thể sắp làm ông cố rồi!" Ninh Doãn Ngân cúi đầu, giọng nói thản nhiên từ trong miệng anh truyền đến.
"Người nào?" Trong mắt Ninh Trúc Mặc lóe lên vẻ khôn khéo "Thanh Tinh sao?"
"Cô ta?" Ninh Doãn Ngân cười lạnh "Cô ta không xứng!"
Ninh Doãn Ngân nghi ngờ nhíu mày. Không biết vì sao cháu nội của mình, còn có cháu cô gái đều không có ấn tượng tốt đối với Thanh Tinh!
Tính toàn, cô bé này và Bạch Thanh Tinh cũng có vài phần quan hệ thân thuộc!
Thật ra, Ninh Trúc Mặc không biết, trong lòng Hàn Khuynh Thược ước gì không có phần thân thuộc này. Nó cảm thấy mất mặt xấu hổ.
"Người này, có lẽ ông cũng biết!" Ninh Doãn Ngân theo tình hình nói "Đúng là hai mẹ con trong yến tiệc kia! Tuy........Tuy con còn đợi kết quả kiểm tra DNA!"
"À." Ninh Trúc Mặc không vui không buồn trả lời. Tròng lòng buồn cười nghĩ thầm, cháu của ông, hành động tất nhiên cũng không chậm.
"Ông nội, con......" Ninh Doãn Ngân cảm giác mình thật sự thất bại bởi ông cụ nhà mình "Con.... ....ông.... ..."
Đừng a như thế! Anh không biết bày tỏ thái độ thế nào!
"Ông cái gì mà ông? Con cái gì mà con?" Ninh Trúc Mặc không khách khí gõ đầu Ninh Doãn Ngân "Vậy con muốn thế nào?"
Ninh Doãn Ngân lắc lắc đầu, tỏ vẻ bất đắc dĩ.
"Cô ấy phải đi, liên quan đến việc hủy hiệp ước."
"Tên nhóc thối!" Rốt cuộc Ninh Trúc Mặc không nhịn được mắng một câu. Thật là thằng nhóc ngu ngốc.
"Xác định sao?"
"70%!" Trừ phi có báo cáo, nếu không anh không thể xác định.
"Yêu người ta không?"
Ninh Doãn Ngân hơi sửng sốt, lắc đầu, lại gật đầu một cái.
"Thằng nhóc thúi, sao có thể để con cháu nhà họ Ninh lang thang bên ngoài.... ...."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.