Cha Tổng Thống Của Cục Cưng Sinh Đôi
Chương 40: Con Trai Cực Phẩm Của Cô
Thiến Hề
05/01/2015
Lúc chạng vạng tối,Di‿ễnđ‿ànL‿êQu‿ýĐ‿ôn cô đang nhìn thực đơn bữa tối do nhà bếp trình lên,die»ndٿanl«equ»yd«on lại được bảo vệ canh gác thông báo, có người đến tìm cô.
Tâm trạng Đào Du Du ngừng một lát,Di◕ễnđà‿nLêQ◕uýĐôn. có vẻ như cô không nói cho bất kỳ๖ۣۜDi-ễnđà-n๖ۣۜLêQu-ýĐô-n ai biết cô đang làm việc ở phủ Tổng Thống, vì sao có người đến tìm cô?
Cô vừa đi đến cửa chính, nhìn thấy hai DiễღnđànLêQღuýĐônbóng dáng nhỏ bé kia, lập tức sợ đến ngây người.
“Mẹ….” Người đầu tiên mở miếng chính là bạn Tiểu Nho, cô bé đưa hai cánh tay nhỏ bé mập mạp ra chạy thẳng vào lòng Đào Du Du.
“Bảo bối, các con……..Sao các con có thể tìm đến đây?” Đào Du Du ôm lấy Tiểu Nho, đầu óc vẫn đang trong trạng thái kinh ngạc.
“Anh trai đưa Tiểu Nho đến.” Tiểu Nho ôm mặt Đào Du Du rồi hôn vào má cô một cái, sau đó chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp chỉ taydie»ndٿanl«equ»yd«on vào Đào Dục Huyên vẻ mặt bình tĩnh đang đứng một bên.
Biết là chủ ý của Đào Dục Huyên, Đào Du Du liền thở dài Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.một hơi, người tính không bằng trời tính, cô đã xem nhẹ chỉ số thông minh của con trai cô nữa rồi.
“Không cho phép chúng tôi đi vào sao?” Đào Dục Huyên khẽ ngẩng đầu, lười biếng hỏi.
“Ở đây là chỗ làm việc của mẹ, nếu không các con về nhà bà cô ngoại trước đi, buổi tối mẹ xong việc sẽ đến gặp các con, thế nào?” Cô cũng không muốn Vũ Văn Vĩ Thần nhìn thấy hai đứa bé này, vì thế quả quyết cự tuyệt.
“Có quan hệ gì? Chúng tôi sẽ không làm trở ngại công việc của bà.” die»ndٿanl«equ»yd«onĐào Dục Huyên nhún vai phản đối, sau đó cất bước đi vào phủ Tổng Thống.
Đào Du Du ôm Tiểu Nho lập tức đuổi theo, vừa đi vừa nói: “Dục Huyên, con ngoan, lúc này mẹ đang bận việc, không có thời gian chăm sóc các con, mẹ sẽ tìm chú lái xe đưa các con về nhà bà cô ngoại có được không?”
Đào Dục Huyên nghe vậy, dừng bước lại, nghiêng đầu nhìn về phía Đào Du Du, rồi chậm rãi nói: “Không phải là bà ở đây đã xảy ra chuyện gì nên không muốn cho chúng tôi biết?”
Bị nói trúng tâm sự, sắc mặt Đào Du Du cứng đờ, nhưng chợt cười ha ha nói: “Không…….Không có……..Làm sao có thể?”
“Là quen bạn trai sao?” Đào Dục Huyên không tin lời nói của cô, tuy nhiên suy nghĩ ra.
“Đùa gì đó?” Đào Du Du bị đáp án của cậu làm hoảng sợ, sau đó lập tức phủ nhận: “Không…….. Không phải……Tuyệt đối không phải………Làm sao có thể……?”
“Yên tâm, nên bộ dáng không quá khó nhìn,die»ndٿanl«equ»yd«on tôi và Tiểu Nho sẽ không ngăn cản các người ở cùng một chỗ.”Đào Dục Huyên nói xong, sau đó lại tiếp tục bước đi vào bên trong.
Giờ phút này Đào Du Du thật có cảm giác muốn chết.
Sao cô lại sinh ra một đứa con trai cực phẩm như vậy chứ?
Nếu không phải tiểu gia hỏa từ bụng cô chui ra,die»ndٿanl«equ»yd«on cô thật hoài nghi thằng bé này có phải là người hay không?
Tâm trạng Đào Du Du ngừng một lát,Di◕ễnđà‿nLêQ◕uýĐôn. có vẻ như cô không nói cho bất kỳ๖ۣۜDi-ễnđà-n๖ۣۜLêQu-ýĐô-n ai biết cô đang làm việc ở phủ Tổng Thống, vì sao có người đến tìm cô?
Cô vừa đi đến cửa chính, nhìn thấy hai DiễღnđànLêQღuýĐônbóng dáng nhỏ bé kia, lập tức sợ đến ngây người.
“Mẹ….” Người đầu tiên mở miếng chính là bạn Tiểu Nho, cô bé đưa hai cánh tay nhỏ bé mập mạp ra chạy thẳng vào lòng Đào Du Du.
“Bảo bối, các con……..Sao các con có thể tìm đến đây?” Đào Du Du ôm lấy Tiểu Nho, đầu óc vẫn đang trong trạng thái kinh ngạc.
“Anh trai đưa Tiểu Nho đến.” Tiểu Nho ôm mặt Đào Du Du rồi hôn vào má cô một cái, sau đó chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp chỉ taydie»ndٿanl«equ»yd«on vào Đào Dục Huyên vẻ mặt bình tĩnh đang đứng một bên.
Biết là chủ ý của Đào Dục Huyên, Đào Du Du liền thở dài Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.một hơi, người tính không bằng trời tính, cô đã xem nhẹ chỉ số thông minh của con trai cô nữa rồi.
“Không cho phép chúng tôi đi vào sao?” Đào Dục Huyên khẽ ngẩng đầu, lười biếng hỏi.
“Ở đây là chỗ làm việc của mẹ, nếu không các con về nhà bà cô ngoại trước đi, buổi tối mẹ xong việc sẽ đến gặp các con, thế nào?” Cô cũng không muốn Vũ Văn Vĩ Thần nhìn thấy hai đứa bé này, vì thế quả quyết cự tuyệt.
“Có quan hệ gì? Chúng tôi sẽ không làm trở ngại công việc của bà.” die»ndٿanl«equ»yd«onĐào Dục Huyên nhún vai phản đối, sau đó cất bước đi vào phủ Tổng Thống.
Đào Du Du ôm Tiểu Nho lập tức đuổi theo, vừa đi vừa nói: “Dục Huyên, con ngoan, lúc này mẹ đang bận việc, không có thời gian chăm sóc các con, mẹ sẽ tìm chú lái xe đưa các con về nhà bà cô ngoại có được không?”
Đào Dục Huyên nghe vậy, dừng bước lại, nghiêng đầu nhìn về phía Đào Du Du, rồi chậm rãi nói: “Không phải là bà ở đây đã xảy ra chuyện gì nên không muốn cho chúng tôi biết?”
Bị nói trúng tâm sự, sắc mặt Đào Du Du cứng đờ, nhưng chợt cười ha ha nói: “Không…….Không có……..Làm sao có thể?”
“Là quen bạn trai sao?” Đào Dục Huyên không tin lời nói của cô, tuy nhiên suy nghĩ ra.
“Đùa gì đó?” Đào Du Du bị đáp án của cậu làm hoảng sợ, sau đó lập tức phủ nhận: “Không…….. Không phải……Tuyệt đối không phải………Làm sao có thể……?”
“Yên tâm, nên bộ dáng không quá khó nhìn,die»ndٿanl«equ»yd«on tôi và Tiểu Nho sẽ không ngăn cản các người ở cùng một chỗ.”Đào Dục Huyên nói xong, sau đó lại tiếp tục bước đi vào bên trong.
Giờ phút này Đào Du Du thật có cảm giác muốn chết.
Sao cô lại sinh ra một đứa con trai cực phẩm như vậy chứ?
Nếu không phải tiểu gia hỏa từ bụng cô chui ra,die»ndٿanl«equ»yd«on cô thật hoài nghi thằng bé này có phải là người hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.