Chắc Chắn Chúng Ta Sẽ Gặp Lại Nhau
Chương 3
Lyly Nguyễn
02/01/2018
Ngày hôm sau, trong khách sạn...:
- Oa oa, muốn về quá! Kuro biểu diễn ở Hà Nội kìa. May quá! Em muốn về! Em muốn về! Em muốn... ưm...
Mộc Anh đang phấn khích hét lên thì 1 quả táo bay lại chặn miệng. Mộc Lam ngồi 1 bên ngoáy lỗ tai, nhăn mặt nói:
- Biết rồi. Nói mãi. Muốn về sớm sao hôm qua ko dọn đồ đi? Giờ lại kêu?
Cái Anh lấy trái táo trong miệng ra, chu mỏ đáp:
- Xí! Ko thèm nói với chị nhá. Liveshow của Kuro thì tất nhiên em ko thể bỏ được rồi. Kuro biểu diễn ở HN kìa, em muốn về...
- Im lặng giùm cái đi. Thích thì cho mua vé máy bay rồi về mà gặp Kuro của em đấy.
- Xì! Biết chắc chắn bố mẹ ko cho rồi còn nói.
- Em vội làm gì nhỉ? Kuro đó mấy ngày nữa mới đến VN, còn chúng ta thì ngày mai về HN rồi, em gấp cái gì?
- Em muốn ra sân bay đón Kuro mà...
* Cạn lời *
Cùng lúc đó tại HN, ở phố đi bộ DEF, có 1 người con trai mặc áo khoác thể thao, đội mũ lưỡi trai rồi trùm cả mũ áo khoác lên. Quần đen dài và đi đôi giày đen nốt. ( Oimeoi, đang giữa hè đấy!) . Vừa đi cậu con trai đó vừa vò đầu: Khỉ thật! Lúc trước quên hỏi Lam cậu ấy sống ở đâu rồi? VN rộng thế này, đi đâu tìm chứ? Aix...( Nguyên bản câu này nói bằng tiếng Nhật. Những câu có dấu '#' ở trước sẽ bằng tiếng Nhật nhá)...
- Lam @$%*£€¥ ( câu này bằng tiếng Việt cậu nghe ko hiểu.)
Đang bực bội bỗng cậu nghe 1 tiếng ' Lam ' thì sững người. Nhìn quanh thấy 2 cô gái đang cầm 1 chiếc máy tính bảng cười nói. Cậu tuy ko biết ' Lam ' mà mấy cô gái đó nói có phải Lam của cậu ko, nhưng chỉ cần có 1 tia hi vọng thì cậu sẵn sàng thử. Tiến lại chỗ 2 cô gái, cậu mở lời:
- * Xin lỗi, cho hỏi...
2 cô gái đó nghe có người nói chuyện với mình thì ngẩng lên nhìn cậu, rồi lại nhìn nhau:
- @#$%&£€. ( Người nước ngoài à? )
Rồi 1 người nhìn cậu, trả lời:
- * Vâng, có chuyện gì ko ạ?
Cậu vui mừng vì 2 người này biết tiếng Anh, nếu ko thì ko còn hi vọng mất. Cậu nói tiếp:
- * Lúc nãy, tôi có nghe các bạn nói đến ' Lam '. Tôi cũng có một người bạn VN tên Lam. Tôi đang tìm cô ấy, ko biết người các bạn nói có phải là cô ấy ko?
- Lam? @#$ Lam? ( Lam? Mộc Lam? )
Cả 2 cô gái nhìn nhau, nói:
- Lam nó quen người nước ngoài từ khi nào vậy?
- Ai mà biết được. Hè năm nào nó chả đi du lịch. Quen một người nước ngoài cũng là bình thường mà. Tớ còn nhớ măm ngoái Lam nó đi Nhật. Cậu bạn này là người châu Á, nhưng lại dùng tiếng Anh vậy người này cũng Có thể là cậu bạn bên Nhật Lam quen cũng nên
- Hí hí, cứ đi chỗ này quen người này, chỗ kia quen người kia thì dàn hậu cung của Lam sẽ chật ních người mất.
- Haha, đúng vậy. Nhưng chưa chắc người cậu ấy tìm là Mộc Lam. Cứ kiểm tra cho chắc. Nếu đúng, sau này có thứ mà trêu con Lam.
- Được đó.
Thảo luận xong, 2 người ngoảnh sang cậu, nói:
- * Chúng tớ ko chắc Lam là người cậu muồn tìm nhưng tớ có ảnh cậu ấy đây. Nếu cậu muốn cậu có thể kiểm tra
Cậu nghe vậy rất vui, tỉ lệ tìm được Lam cao như vậy tất nhiên phải thử rồi:
- * Vậy thì phải nhờ các cậu rồi. Cảm ơn nhiều.
- * Ko có gì.
Nói rồi 1 cô gái lấy cái máy tính bảng ra, vào face tìm tìm. Cậu thấy vậy ngạc nhiên: # Lam cũng dùng face ư? Vậy thì tiện rồi.. Bỗng cô gái đó reo lên:
- * A! Đây rồi!
Cô gái đưa cậu cái máy tính bảng, cậu cầm lấy, xem ảnh, kích động:' # Đúng là cô ấy rồi! . Thấy cậu kích động, 2 cô gái đó cũng đoán ra được Mộc Lam chính là người cậu muốn tìm. Cậu nhanh trí nhớ lại nick face của Lam. Sau khi trả lại máy, cậu tranh thủ hỏi vài điều về Lam. Cậu thật sự rất vui khi Lam sống ở HN, hiện tại chưa thể gặp vì Lam đang đi du lịch Đà Nẵng. Nhưng rất may, ngày mai Lam sẽ về. Sau khi cảm ơn và tạm biệt 2 cô gái, cậu trở về khách sạn, dùng face của mình để theo dõi face Lam. Cậu ko gửi lời mời kết bạn vì muốn tạo bất ngờ cho Lam. Cậu dành cả ngày hôm đó để xem các hoạt động của Lam từ lúc lập face đến giờ. Thấy ảnh có mặt Lam là cậu tải về hết. Một năm nay, mỗi khi nhớ Lam, cậu chỉ có thể tưởng tượng lại khuôn mặt Lam và ngắm tờ giấy Lam đưa. Lúc đó Lam rời đi vội vàng, ngay cả họ của cô cậu cũng ko biết chưa nói đến 1 bức ảnh, nick face hay cái địa chỉ nhà. Giờ biết face Lam, có ảnh Lam, cậu ko còn phải tự nhớ lại hình ảnh Lam nữa. Bỗng cậu sững người lại khi thấy 1 stt của Lam từ 1 năm trước, mục là ' Cố lên! ', còn ảnh thì chụp 1 cuộc thi diễn ra ở Nhật và thí sinh đang biểu diễn chính là... là... Rin. Cậu thất thần nhìn stt trước mắt: # Thì ra... thì ra cậu ấy vẫn xem . Đọc các cmt, Lam chỉ nói là sang Nhật du lịch, thấy 1 cuộc thi nên chụp ảnh lại làm kỉ niệm thôi. Nhưng cậu biết, lúc Lam tìm được người nhà, đến khi cậu biểu diễn cách nhau gần 1 tiếng. Mà Lam chỉ chụp phần thi của cậu, những phần trước ko có. Vậy Lam là cố tình ở lại xem cậu biểu diễn. Cậu sững sờ nhìn stt trước mắt, thở ra 1 hơi, nói nhỏ: # Lam, có lẽ... tớ thích cậu mất rồi... Đăng bởi: admin
- Oa oa, muốn về quá! Kuro biểu diễn ở Hà Nội kìa. May quá! Em muốn về! Em muốn về! Em muốn... ưm...
Mộc Anh đang phấn khích hét lên thì 1 quả táo bay lại chặn miệng. Mộc Lam ngồi 1 bên ngoáy lỗ tai, nhăn mặt nói:
- Biết rồi. Nói mãi. Muốn về sớm sao hôm qua ko dọn đồ đi? Giờ lại kêu?
Cái Anh lấy trái táo trong miệng ra, chu mỏ đáp:
- Xí! Ko thèm nói với chị nhá. Liveshow của Kuro thì tất nhiên em ko thể bỏ được rồi. Kuro biểu diễn ở HN kìa, em muốn về...
- Im lặng giùm cái đi. Thích thì cho mua vé máy bay rồi về mà gặp Kuro của em đấy.
- Xì! Biết chắc chắn bố mẹ ko cho rồi còn nói.
- Em vội làm gì nhỉ? Kuro đó mấy ngày nữa mới đến VN, còn chúng ta thì ngày mai về HN rồi, em gấp cái gì?
- Em muốn ra sân bay đón Kuro mà...
* Cạn lời *
Cùng lúc đó tại HN, ở phố đi bộ DEF, có 1 người con trai mặc áo khoác thể thao, đội mũ lưỡi trai rồi trùm cả mũ áo khoác lên. Quần đen dài và đi đôi giày đen nốt. ( Oimeoi, đang giữa hè đấy!) . Vừa đi cậu con trai đó vừa vò đầu: Khỉ thật! Lúc trước quên hỏi Lam cậu ấy sống ở đâu rồi? VN rộng thế này, đi đâu tìm chứ? Aix...( Nguyên bản câu này nói bằng tiếng Nhật. Những câu có dấu '#' ở trước sẽ bằng tiếng Nhật nhá)...
- Lam @$%*£€¥ ( câu này bằng tiếng Việt cậu nghe ko hiểu.)
Đang bực bội bỗng cậu nghe 1 tiếng ' Lam ' thì sững người. Nhìn quanh thấy 2 cô gái đang cầm 1 chiếc máy tính bảng cười nói. Cậu tuy ko biết ' Lam ' mà mấy cô gái đó nói có phải Lam của cậu ko, nhưng chỉ cần có 1 tia hi vọng thì cậu sẵn sàng thử. Tiến lại chỗ 2 cô gái, cậu mở lời:
- * Xin lỗi, cho hỏi...
2 cô gái đó nghe có người nói chuyện với mình thì ngẩng lên nhìn cậu, rồi lại nhìn nhau:
- @#$%&£€. ( Người nước ngoài à? )
Rồi 1 người nhìn cậu, trả lời:
- * Vâng, có chuyện gì ko ạ?
Cậu vui mừng vì 2 người này biết tiếng Anh, nếu ko thì ko còn hi vọng mất. Cậu nói tiếp:
- * Lúc nãy, tôi có nghe các bạn nói đến ' Lam '. Tôi cũng có một người bạn VN tên Lam. Tôi đang tìm cô ấy, ko biết người các bạn nói có phải là cô ấy ko?
- Lam? @#$ Lam? ( Lam? Mộc Lam? )
Cả 2 cô gái nhìn nhau, nói:
- Lam nó quen người nước ngoài từ khi nào vậy?
- Ai mà biết được. Hè năm nào nó chả đi du lịch. Quen một người nước ngoài cũng là bình thường mà. Tớ còn nhớ măm ngoái Lam nó đi Nhật. Cậu bạn này là người châu Á, nhưng lại dùng tiếng Anh vậy người này cũng Có thể là cậu bạn bên Nhật Lam quen cũng nên
- Hí hí, cứ đi chỗ này quen người này, chỗ kia quen người kia thì dàn hậu cung của Lam sẽ chật ních người mất.
- Haha, đúng vậy. Nhưng chưa chắc người cậu ấy tìm là Mộc Lam. Cứ kiểm tra cho chắc. Nếu đúng, sau này có thứ mà trêu con Lam.
- Được đó.
Thảo luận xong, 2 người ngoảnh sang cậu, nói:
- * Chúng tớ ko chắc Lam là người cậu muồn tìm nhưng tớ có ảnh cậu ấy đây. Nếu cậu muốn cậu có thể kiểm tra
Cậu nghe vậy rất vui, tỉ lệ tìm được Lam cao như vậy tất nhiên phải thử rồi:
- * Vậy thì phải nhờ các cậu rồi. Cảm ơn nhiều.
- * Ko có gì.
Nói rồi 1 cô gái lấy cái máy tính bảng ra, vào face tìm tìm. Cậu thấy vậy ngạc nhiên: # Lam cũng dùng face ư? Vậy thì tiện rồi.. Bỗng cô gái đó reo lên:
- * A! Đây rồi!
Cô gái đưa cậu cái máy tính bảng, cậu cầm lấy, xem ảnh, kích động:' # Đúng là cô ấy rồi! . Thấy cậu kích động, 2 cô gái đó cũng đoán ra được Mộc Lam chính là người cậu muốn tìm. Cậu nhanh trí nhớ lại nick face của Lam. Sau khi trả lại máy, cậu tranh thủ hỏi vài điều về Lam. Cậu thật sự rất vui khi Lam sống ở HN, hiện tại chưa thể gặp vì Lam đang đi du lịch Đà Nẵng. Nhưng rất may, ngày mai Lam sẽ về. Sau khi cảm ơn và tạm biệt 2 cô gái, cậu trở về khách sạn, dùng face của mình để theo dõi face Lam. Cậu ko gửi lời mời kết bạn vì muốn tạo bất ngờ cho Lam. Cậu dành cả ngày hôm đó để xem các hoạt động của Lam từ lúc lập face đến giờ. Thấy ảnh có mặt Lam là cậu tải về hết. Một năm nay, mỗi khi nhớ Lam, cậu chỉ có thể tưởng tượng lại khuôn mặt Lam và ngắm tờ giấy Lam đưa. Lúc đó Lam rời đi vội vàng, ngay cả họ của cô cậu cũng ko biết chưa nói đến 1 bức ảnh, nick face hay cái địa chỉ nhà. Giờ biết face Lam, có ảnh Lam, cậu ko còn phải tự nhớ lại hình ảnh Lam nữa. Bỗng cậu sững người lại khi thấy 1 stt của Lam từ 1 năm trước, mục là ' Cố lên! ', còn ảnh thì chụp 1 cuộc thi diễn ra ở Nhật và thí sinh đang biểu diễn chính là... là... Rin. Cậu thất thần nhìn stt trước mắt: # Thì ra... thì ra cậu ấy vẫn xem . Đọc các cmt, Lam chỉ nói là sang Nhật du lịch, thấy 1 cuộc thi nên chụp ảnh lại làm kỉ niệm thôi. Nhưng cậu biết, lúc Lam tìm được người nhà, đến khi cậu biểu diễn cách nhau gần 1 tiếng. Mà Lam chỉ chụp phần thi của cậu, những phần trước ko có. Vậy Lam là cố tình ở lại xem cậu biểu diễn. Cậu sững sờ nhìn stt trước mắt, thở ra 1 hơi, nói nhỏ: # Lam, có lẽ... tớ thích cậu mất rồi... Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.