Chương 106: (18+): Đêm của ánh trăng (3)
Hana Nguyễn
04/01/2021
Nhiệt độ bên dưới ngày càng mãnh liệt , anh nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của nàng . Cô giống như con mèo nhỏ "ưm" nhẹ một tiếng , cơ thể bắt đầu cử động , hai cơ thể dính sát vào nhau hơn. Bàn tay to lớn của anh bắt đầu di chuyển trên cơ thể nàng . Cởi bỏ chiếc kéo bằng kim loại kia.
Mảnh vai vừa vặn bao lấy tay chân trắng trẻo của cô, bên dưới chiếc váy là đôi chân dài trắng đến mức tựa như trong suốt, đường cong đó tựa như một tác phẩn điêu khắc hoàn mỹ.
Anh cúi người dùng môi chạm vào gáy Mạn Mạn, hôn từ cổ của cô xuống dưới, hô hấp nóng bỏng kích thích da thịt, bàn tay nắm lấy gra giường của Mạn Mạn càng thêm chặt.
Nếu ở bình thường, Anh sẽ vui vẻ thưởng thức vẻ xấu hổ của cô khi không chịu nổi sự đụng chạm, nhưng hiển nhiên hôm nay anh không kiên nhẫn như vậy.
Anh lùi về sau, kéo chiếc quần nhỏ xinh xuống ngắm nhìn bông hoa xinh đẹp phía dưới. Chúng khiến cổ họng anh khô nóng, bức bối trong cơ thể. Khắp cơ thể rạo rực, mong chờ như bị thôi miên, không rời mắt khỏi nó, tay không biết từ khi nào không tự chủ đã đưa tay chạm lên phần thịt hồng.
Đầu cô gần như trống rỗng dưới tác dụng của rượu mạnh, cả người cô mềm nhũn ngã xuống giường êm ái thơm mùi hoa.
Anh nhìn đôi mắt như sương đêm lấp lánh của cô, trái tim lại loạn nhịp.
Vũ Tổng một tay giữ hông nàng , sự nhiệt tình khiêu khích bỗng chốc lấp đầy.
Anh đưa nàng vào cõi mộng, đưa cô qua từng đám mây này đến đám mây khác, khiến nàng chỉ có thể tiếp nhận chứ không thể từ chối.
Vũ Tổng luôn mạnh mẽ xông lên như thế, hai tay men theo cơ thể múa bay dịu dàng.
Làn da của Vũ Tổng bây giờ tràn đầy mồ hôi nam tính đối nghịch với làn da trắng nõn của cô khiến cho khung cảnh càng trở nên hữu tình dạt ý.
Mạn Mạn không giữ nổi vài giây thì eo mềm đi, bàn tay nắm áo Vũ Tổng hơi run lên, hai mắt nổi lên làn sương nhuốm đậm dục vọng, từ trong cổ họng tràn ra tiếng rên ngọt ngào.
Anh cứ tiến công, cô cứ thu nhận. Tình cảm như cơn sóng biển xô bờ ào ạt. Từng cảm xúc đang xen điều khiển tâm trí cho đến lúc linh hồn hòa vào thành một thể. Sự thõa mãn mới được lấp đầy.
Mạn Mạn từ lâu đã không ân ái ai khác ngoài anh. Đột nhiên bị anh xâm nhập không khỏi run lên bần bật, mẫn cảm vô cùng. Anh vừa rút tay ra khỏi thân dưới của cô, vừa cọ sát bên \*\*\* \*\*\*\*\* của cô khiến lý trí cô triệt để sụp đổ. Không bao lâu sau, cô thật sự lên đỉnh.
Anh đưa ngón tay dính đầy mật dịch ra, môi cong lên:" Thật hư hỏng "
"Không, không phải..." Mạn Mạn ngại ngùng quay mặt đi, hai gò má nóng bừng.
Vũ Tổng lại không nhanh không chậm mà dùng chân mình đẩy hai chân cô ra, cởi khóa kéo, đâm vật đã sưng to, sắp bùng nổ dục vọng vào nơi riêng tư của cô.
"Ưm..." Cơ thể cô như có một nguồn điện xẹt qua, phát ra những tiếng ma mị.
Mạn Mạn phập phồng kịch liệt thở dốc liên tục, hai chân quấn chặt lấy eo hắn , hai tay ôm bả vai rắn chắc của anh, khó chịu mà vặn vẹo cơ thể dưới thân anh.
Tiếng thở của cô quá đỗi kiều mị khiến hắn không nhịn được mà cúi xuống hôn mạnh lên cái miệng nhỏ của cô, cảm thấy đôi môi này vừa mềm lại thơm, hôn ngọt vô cùng.
Đây là lần đầu cô sau ba năm kể từ lúc anh biến mất vì vậy hạ thể vô cùng chặt chẽ.
Trong căn phòng đầy mùi dục vọng và tiếng rên mị hoặc, anh vẫn đang đè trên người cô mà ra sức nhấp mạnh. Cô ôm anh chặt hơn, cảm nhận hơi ấm và mùi hương quen thuộc từ anh.
Bóng đêm dần sâu thăm thẳm giữa đêm dài vô tận lấp ló sau ánh trăng kia. Bầu trời đêm lấp lánh đầy ánh sao, từng cơn gió nhẹ mơn man khắp bầu trời.
Thứ ánh sáng mờ ảo ấy đã khắc hoạ nên sự cuồng nhiệt của đêm hôm nay.
Anh đã đến bên cô tựa cơn gió thoảng qua vào đêm đầy sao ấy.
"Cảm ơn anh đã quay trở lại, giáo sư An..."
Giáo sư An...?
Đang trong lúc ái muội với anh cô lại gọi tên một người đàn ông khác. Trong lòng anh có chút tức giận liền mạnh bạo hơn khi trước.
" Xin anh...Tôi không chịu nỗi nữa..."
Mỗi lần cô phát ra lời đó hắn lại cắm cự hãn vào sâu hơn như đang trừng phạt lỗi lầm của cô vậy. Vật nam tính của anh vừa thô vừa dài mỗi một lần đâm vào \*\*\*\* \*\*\*\*\* lại đem tới cảm giác sửng sốt như mới đi vào lần đầu.
Anh hung hãn càn quét mật ngọt từ lưỡi cô, càng không cho phép cô có cơ hội phản ứng lại, để lại những dấu ấn không mấy nhẹ nhàng trên người cô, làm thân cô run rẩy, hút hồn.
Chưa từng bị đối xử càn rở thế này, cô ngây ngô hoàn toàn chống đỡ không được kích tình như vậy, những ngón tay bấu chặt vào nhau cựa quậy. Sâu thẳm trong sự dày vò chính là cơn khoái cảm mãnh liệt đang ập tới không cách nào khống chế được, cô vô lực thả lỏng người.
Trong căn phòng tối, những tiếng ái muội cứ phát ra không biết bao lâu. Anh cứ như một con mãnh thú mà ăn trọn lấy cô, còn cô thì cứ quấn lấy anh không buông. Chiếc giường cứ nhịp nhàng cho đến gần sáng.
Mảnh vai vừa vặn bao lấy tay chân trắng trẻo của cô, bên dưới chiếc váy là đôi chân dài trắng đến mức tựa như trong suốt, đường cong đó tựa như một tác phẩn điêu khắc hoàn mỹ.
Anh cúi người dùng môi chạm vào gáy Mạn Mạn, hôn từ cổ của cô xuống dưới, hô hấp nóng bỏng kích thích da thịt, bàn tay nắm lấy gra giường của Mạn Mạn càng thêm chặt.
Nếu ở bình thường, Anh sẽ vui vẻ thưởng thức vẻ xấu hổ của cô khi không chịu nổi sự đụng chạm, nhưng hiển nhiên hôm nay anh không kiên nhẫn như vậy.
Anh lùi về sau, kéo chiếc quần nhỏ xinh xuống ngắm nhìn bông hoa xinh đẹp phía dưới. Chúng khiến cổ họng anh khô nóng, bức bối trong cơ thể. Khắp cơ thể rạo rực, mong chờ như bị thôi miên, không rời mắt khỏi nó, tay không biết từ khi nào không tự chủ đã đưa tay chạm lên phần thịt hồng.
Đầu cô gần như trống rỗng dưới tác dụng của rượu mạnh, cả người cô mềm nhũn ngã xuống giường êm ái thơm mùi hoa.
Anh nhìn đôi mắt như sương đêm lấp lánh của cô, trái tim lại loạn nhịp.
Vũ Tổng một tay giữ hông nàng , sự nhiệt tình khiêu khích bỗng chốc lấp đầy.
Anh đưa nàng vào cõi mộng, đưa cô qua từng đám mây này đến đám mây khác, khiến nàng chỉ có thể tiếp nhận chứ không thể từ chối.
Vũ Tổng luôn mạnh mẽ xông lên như thế, hai tay men theo cơ thể múa bay dịu dàng.
Làn da của Vũ Tổng bây giờ tràn đầy mồ hôi nam tính đối nghịch với làn da trắng nõn của cô khiến cho khung cảnh càng trở nên hữu tình dạt ý.
Mạn Mạn không giữ nổi vài giây thì eo mềm đi, bàn tay nắm áo Vũ Tổng hơi run lên, hai mắt nổi lên làn sương nhuốm đậm dục vọng, từ trong cổ họng tràn ra tiếng rên ngọt ngào.
Anh cứ tiến công, cô cứ thu nhận. Tình cảm như cơn sóng biển xô bờ ào ạt. Từng cảm xúc đang xen điều khiển tâm trí cho đến lúc linh hồn hòa vào thành một thể. Sự thõa mãn mới được lấp đầy.
Mạn Mạn từ lâu đã không ân ái ai khác ngoài anh. Đột nhiên bị anh xâm nhập không khỏi run lên bần bật, mẫn cảm vô cùng. Anh vừa rút tay ra khỏi thân dưới của cô, vừa cọ sát bên \*\*\* \*\*\*\*\* của cô khiến lý trí cô triệt để sụp đổ. Không bao lâu sau, cô thật sự lên đỉnh.
Anh đưa ngón tay dính đầy mật dịch ra, môi cong lên:" Thật hư hỏng "
"Không, không phải..." Mạn Mạn ngại ngùng quay mặt đi, hai gò má nóng bừng.
Vũ Tổng lại không nhanh không chậm mà dùng chân mình đẩy hai chân cô ra, cởi khóa kéo, đâm vật đã sưng to, sắp bùng nổ dục vọng vào nơi riêng tư của cô.
"Ưm..." Cơ thể cô như có một nguồn điện xẹt qua, phát ra những tiếng ma mị.
Mạn Mạn phập phồng kịch liệt thở dốc liên tục, hai chân quấn chặt lấy eo hắn , hai tay ôm bả vai rắn chắc của anh, khó chịu mà vặn vẹo cơ thể dưới thân anh.
Tiếng thở của cô quá đỗi kiều mị khiến hắn không nhịn được mà cúi xuống hôn mạnh lên cái miệng nhỏ của cô, cảm thấy đôi môi này vừa mềm lại thơm, hôn ngọt vô cùng.
Đây là lần đầu cô sau ba năm kể từ lúc anh biến mất vì vậy hạ thể vô cùng chặt chẽ.
Trong căn phòng đầy mùi dục vọng và tiếng rên mị hoặc, anh vẫn đang đè trên người cô mà ra sức nhấp mạnh. Cô ôm anh chặt hơn, cảm nhận hơi ấm và mùi hương quen thuộc từ anh.
Bóng đêm dần sâu thăm thẳm giữa đêm dài vô tận lấp ló sau ánh trăng kia. Bầu trời đêm lấp lánh đầy ánh sao, từng cơn gió nhẹ mơn man khắp bầu trời.
Thứ ánh sáng mờ ảo ấy đã khắc hoạ nên sự cuồng nhiệt của đêm hôm nay.
Anh đã đến bên cô tựa cơn gió thoảng qua vào đêm đầy sao ấy.
"Cảm ơn anh đã quay trở lại, giáo sư An..."
Giáo sư An...?
Đang trong lúc ái muội với anh cô lại gọi tên một người đàn ông khác. Trong lòng anh có chút tức giận liền mạnh bạo hơn khi trước.
" Xin anh...Tôi không chịu nỗi nữa..."
Mỗi lần cô phát ra lời đó hắn lại cắm cự hãn vào sâu hơn như đang trừng phạt lỗi lầm của cô vậy. Vật nam tính của anh vừa thô vừa dài mỗi một lần đâm vào \*\*\*\* \*\*\*\*\* lại đem tới cảm giác sửng sốt như mới đi vào lần đầu.
Anh hung hãn càn quét mật ngọt từ lưỡi cô, càng không cho phép cô có cơ hội phản ứng lại, để lại những dấu ấn không mấy nhẹ nhàng trên người cô, làm thân cô run rẩy, hút hồn.
Chưa từng bị đối xử càn rở thế này, cô ngây ngô hoàn toàn chống đỡ không được kích tình như vậy, những ngón tay bấu chặt vào nhau cựa quậy. Sâu thẳm trong sự dày vò chính là cơn khoái cảm mãnh liệt đang ập tới không cách nào khống chế được, cô vô lực thả lỏng người.
Trong căn phòng tối, những tiếng ái muội cứ phát ra không biết bao lâu. Anh cứ như một con mãnh thú mà ăn trọn lấy cô, còn cô thì cứ quấn lấy anh không buông. Chiếc giường cứ nhịp nhàng cho đến gần sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.