Chương 8: Tiệc Chào Mừng
Diệp Kỳ Giang
15/04/2021
Tối đó ,vì để chào mừng Đại Long gia nhập băng đảng nên Lão Kê đã tổ chức một buổi tiệc rượu để đãi tất cả mọi người .
Buổi tiệc được tổ chức ở Kê Phủ tuy không nhiều người nhưng những người tham dự đều là người thân quen chẳng hạn như " Lão Hổ" ,vốn dĩ Lão Kê và Lão Hổ có hiềm khích với nhau nhưng nể tình anh em trong giang hồ cùng vào sinh ra tử với nhau nên Lão Kê cũng mời Lão Hổ tham dự.
Món ăn chính của bữa tiệc hôm nay là thịt nướng và đồ chiên ,mọi người xum họp lại người thì xiên que người thì nướng thịt nhìn chẳng khác nào một gia đình thật sự.
Còn phần Đại Long và Khả Hân từ khi chào hỏi nhau ở quán mì đến bây giờ gặp nhau cả hai có vẻ có phần ngại ngùng với nhau nên chưa ai bắt chuyện với ai hết, nhưng có thể thấy Đại Long vẫn luôn theo dõi Khả Hân trong lúc cô làm việc .
Bỗng Lão Kê lớn tiếng " Ôi vãi hết nước chấm rồi , này ở đây có ai rảnh tay không thế có thể đi mua nước chấm dùm tôi không" " Này Lão Hổ cậu đi mua đi , nảy giờ cậu là người rảnh rỗi nhất"Lão Kê huýt vai Lão Hổ , vì bản tính trước giờ của Lão Hổ không thích bị sai khiến nên liền phản bác " Cậu không thấy ông đây đang sắp chén đĩa sao mà bảo tôi đi mua nước chấm , tôi không đi" Lão Kê tức giận" Cậu...."
"Để em đi " cả hai giọng nói phát ra cách đó không xa một bên là Đại Long một bên là Khả Hân ,hai người bất ngờ nhìn nhau , Lão Kê một bên đây cười thầm gì đó rất đáng nghi ngờ anh đáp
"Được rồi nếu hai người xung phong như vậy thì hai người cùng đi đi ,À sẵn tiện mua dùm tôi một ít trái cây ăn trán miệng" Anh và cô nhìn nhau một cách ngượng ngùng ,cô thầm nghĩ " Mình sẽ đi riêng với anh ta ư " trong đầu cô cứ lặp đi lặp lại câu hỏi ấy , cả hai ban đầu còn bối rối nhưng cũng đồng ý.
Trên đường đi cả hai có vẻ rất ngượng ngùng ,vì để phá tan bầu không khí Khả Hân đã bắt chuyện trước
" Này anh" nghe cô gọi anh quay đầu lại nhìn ,ánh mắt anh khi nhìn cô rất triều mến khiến cho tim cô như lở một nhịp bỗng chốc đập nhanh hơn, nhìn từ trên không biết có phải do cô thấp quá không nhưng nhìn ánh rất cao,anh cao hơn cô cả một cái đầu . Cô nhìn anh thật lâu mà quên mất rằng mình đang gọi anh.
Buổi tiệc được tổ chức ở Kê Phủ tuy không nhiều người nhưng những người tham dự đều là người thân quen chẳng hạn như " Lão Hổ" ,vốn dĩ Lão Kê và Lão Hổ có hiềm khích với nhau nhưng nể tình anh em trong giang hồ cùng vào sinh ra tử với nhau nên Lão Kê cũng mời Lão Hổ tham dự.
Món ăn chính của bữa tiệc hôm nay là thịt nướng và đồ chiên ,mọi người xum họp lại người thì xiên que người thì nướng thịt nhìn chẳng khác nào một gia đình thật sự.
Còn phần Đại Long và Khả Hân từ khi chào hỏi nhau ở quán mì đến bây giờ gặp nhau cả hai có vẻ có phần ngại ngùng với nhau nên chưa ai bắt chuyện với ai hết, nhưng có thể thấy Đại Long vẫn luôn theo dõi Khả Hân trong lúc cô làm việc .
Bỗng Lão Kê lớn tiếng " Ôi vãi hết nước chấm rồi , này ở đây có ai rảnh tay không thế có thể đi mua nước chấm dùm tôi không" " Này Lão Hổ cậu đi mua đi , nảy giờ cậu là người rảnh rỗi nhất"Lão Kê huýt vai Lão Hổ , vì bản tính trước giờ của Lão Hổ không thích bị sai khiến nên liền phản bác " Cậu không thấy ông đây đang sắp chén đĩa sao mà bảo tôi đi mua nước chấm , tôi không đi" Lão Kê tức giận" Cậu...."
"Để em đi " cả hai giọng nói phát ra cách đó không xa một bên là Đại Long một bên là Khả Hân ,hai người bất ngờ nhìn nhau , Lão Kê một bên đây cười thầm gì đó rất đáng nghi ngờ anh đáp
"Được rồi nếu hai người xung phong như vậy thì hai người cùng đi đi ,À sẵn tiện mua dùm tôi một ít trái cây ăn trán miệng" Anh và cô nhìn nhau một cách ngượng ngùng ,cô thầm nghĩ " Mình sẽ đi riêng với anh ta ư " trong đầu cô cứ lặp đi lặp lại câu hỏi ấy , cả hai ban đầu còn bối rối nhưng cũng đồng ý.
Trên đường đi cả hai có vẻ rất ngượng ngùng ,vì để phá tan bầu không khí Khả Hân đã bắt chuyện trước
" Này anh" nghe cô gọi anh quay đầu lại nhìn ,ánh mắt anh khi nhìn cô rất triều mến khiến cho tim cô như lở một nhịp bỗng chốc đập nhanh hơn, nhìn từ trên không biết có phải do cô thấp quá không nhưng nhìn ánh rất cao,anh cao hơn cô cả một cái đầu . Cô nhìn anh thật lâu mà quên mất rằng mình đang gọi anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.