Chương 4: Khoảnh khắc đáng nhớ
Yuukie Ichihara
02/07/2024
Sau cuộc thi học sinh giỏi cấp trường, Tử Vy và Hạo Thiên đã có một khoảng thời gian thư giãn trước khi nhận kết quả. Họ tận hưởng những ngày tháng yên bình, tiếp tục học tập và cùng nhau chia sẻ những khoảnh khắc đáng nhớ.
Một buổi sáng thứ bảy, Hạo Thiên quyết định mời Tử Vy đi dạo phố để thư giãn sau những ngày học tập căng thẳng. Khi nhận được tin nhắn từ Hạo Thiên, Tử Vy cảm thấy vui vẻ và hồi hộp. Đây là lần đầu tiên họ ra ngoài cùng nhau mà không phải vì mục đích học tập.
Trước cổng trường, Hạo Thiên đã đứng đợi sẵn với nụ cười tươi tắn. “Chào cậu, hôm nay trời đẹp quá nhỉ? Mình nghĩ chúng ta nên tận dụng thời gian này để thư giãn.”
“Đúng vậy, mình cũng nghĩ thế. Cảm ơn cậu đã rủ mình đi chơi,” Tử Vy mỉm cười đáp lại.
Cả hai bắt đầu dạo quanh khu phố, cùng nhau ghé vào các quán cà phê, cửa hàng sách và những cửa hàng nhỏ xinh xắn. Hạo Thiên dẫn Tử Vy đến một quán cà phê có không gian ấm cún
“Tử Vy, cậu có sở thích gì đặc biệt không? Mình nhận ra rằng dù chúng ta đã học cùng nhau khá lâu nhưng mình vẫn chưa biết nhiều về bạn,” Hạo Thiên hỏi, ánh mắt tò mò.
“À, mình thích đọc sách và viết nhật ký. Đó là cách mình giải tỏa căng thẳng và suy nghĩ. Cậu thì sao?” Tử Vy đáp, đôi mắt lấp lánh.
“Mình thích chơi thể thao, đặc biệt là bóng rổ. Nó giúp mình rèn luyện sức khỏe và giảm stress. Ngoài ra, mình cũng thích chụp ảnh nữa” Hạo Thiên nói
Cả hai bắt đầu dần hiểu về nhau hơn.Sau khi rời khỏi quán cà phê, họ quyết định đi dạo quanh công viên gần đó. Khi họ ngồi xuống một băng ghế bên hồ nước, Hạo Thiên chợt nói: “Tử Vy, mình thực sự rất biết ơn cậu vì đã luôn ở bên mình và giúp đỡ mình"
Tử Vy mỉm cười, đáp lại: “Mình cũng vậy. Cậu thậtlà người bạn tuyệt vời, luôn hỗ trợ và chia sẻ mọi điều với mình. Mình hy vọng chúng ta sẽ mãi mãi là bạn tốt của nhau.”
Những ngày sau đó, mối quan hệ giữa Tử Vy và Hạo Thiên ngày càng thân thiết. Họ không chỉ cùng nhau học tập mà còn tham gia các hoạt động ngoại khóa, cùng nhau khám phá những điều mới mẻ và thú vị.
Một ngày nọ, Tử Vy nhận được tin nhắn từ Hạo Thiên: “Tử Vy, cuối tuần này lớp mình có buổi cắm trại. Cậu có muốn tham gia không? Mình nghĩ đó sẽ là cơ hội tốt để chúng ta thư giãn và vui chơi.”
Tử Vy vui mừng đáp lại: “Chắc chắn rồi! Mình rất mong chờ buổi cắm trại này.”
Cuối tuần đó, cả lớp 11A1 cùng nhau đến khu cắm trại ngoại ô thành phố. Không khí trong lành và phong cảnh tuyệt đẹp khiến mọi người cảm thấy hào hứng và phấn khởi. Họ dựng lều, nấu nướng và tham gia các trò chơi tập thể đầy vui nhộn.
Trong một khoảnh khắc, khi mọi người đang vui chơi, Hạo Thiên dẫn Tử Vy đến một góc yên tĩnh bên bờ suối. Anh nhìn cô, ánh mắt chân thành: “Tử Vy, mình muốn nói với cậu một điều. Mình thực sự rất quý mến bạn. Từ ngày đầu tiên gặp bạn, mình đã cảm thấy bạn rất đặc biệt.”
Tử Vy ngạc nhiên nhìn Hạo Thiên, trái tim đập loạn nhịp. Cô cảm thấy hơi ngượng ngùng, nhưng cũng rất hạnh phúc. “Hạo Thiên, mình cũng cảm thấy cậu là một người bạn tuyệt vời."
Hạo Thiên cười nhẹ, “Mình không chỉ muốn là bạn của cậu. Mình hy vọng rằng chúng ta có thể trở nên thân thiết hơn, có thể là một đôi bạn cùng tiến trong học tập và cuộc sống.”
Tử Vy nhìn sâu vào mắt Hạo Thiên, cảm nhận được sự chân thành và tình cảm của anh. “Mình cũng mong rằng chúng ta sẽ luôn ở bên nhau, hỗ trợ và chia sẻ mọi điều trong cuộc sống. Cảm ơn cậu, Hạo Thiên.”
Cả hai cùng nhau quay lại chỗ cắm trại, lòng tràn đầy niềm vui và hy vọng. Buổi cắm trại kết thúc trong tiếng cười và những kỷ niệm đáng nhớ. Từ đó, tình bạn giữa Tử Vy và Hạo Thiên ngày càng trở nên sâu sắc và ý nghĩa.
Một buổi sáng thứ bảy, Hạo Thiên quyết định mời Tử Vy đi dạo phố để thư giãn sau những ngày học tập căng thẳng. Khi nhận được tin nhắn từ Hạo Thiên, Tử Vy cảm thấy vui vẻ và hồi hộp. Đây là lần đầu tiên họ ra ngoài cùng nhau mà không phải vì mục đích học tập.
Trước cổng trường, Hạo Thiên đã đứng đợi sẵn với nụ cười tươi tắn. “Chào cậu, hôm nay trời đẹp quá nhỉ? Mình nghĩ chúng ta nên tận dụng thời gian này để thư giãn.”
“Đúng vậy, mình cũng nghĩ thế. Cảm ơn cậu đã rủ mình đi chơi,” Tử Vy mỉm cười đáp lại.
Cả hai bắt đầu dạo quanh khu phố, cùng nhau ghé vào các quán cà phê, cửa hàng sách và những cửa hàng nhỏ xinh xắn. Hạo Thiên dẫn Tử Vy đến một quán cà phê có không gian ấm cún
“Tử Vy, cậu có sở thích gì đặc biệt không? Mình nhận ra rằng dù chúng ta đã học cùng nhau khá lâu nhưng mình vẫn chưa biết nhiều về bạn,” Hạo Thiên hỏi, ánh mắt tò mò.
“À, mình thích đọc sách và viết nhật ký. Đó là cách mình giải tỏa căng thẳng và suy nghĩ. Cậu thì sao?” Tử Vy đáp, đôi mắt lấp lánh.
“Mình thích chơi thể thao, đặc biệt là bóng rổ. Nó giúp mình rèn luyện sức khỏe và giảm stress. Ngoài ra, mình cũng thích chụp ảnh nữa” Hạo Thiên nói
Cả hai bắt đầu dần hiểu về nhau hơn.Sau khi rời khỏi quán cà phê, họ quyết định đi dạo quanh công viên gần đó. Khi họ ngồi xuống một băng ghế bên hồ nước, Hạo Thiên chợt nói: “Tử Vy, mình thực sự rất biết ơn cậu vì đã luôn ở bên mình và giúp đỡ mình"
Tử Vy mỉm cười, đáp lại: “Mình cũng vậy. Cậu thậtlà người bạn tuyệt vời, luôn hỗ trợ và chia sẻ mọi điều với mình. Mình hy vọng chúng ta sẽ mãi mãi là bạn tốt của nhau.”
Những ngày sau đó, mối quan hệ giữa Tử Vy và Hạo Thiên ngày càng thân thiết. Họ không chỉ cùng nhau học tập mà còn tham gia các hoạt động ngoại khóa, cùng nhau khám phá những điều mới mẻ và thú vị.
Một ngày nọ, Tử Vy nhận được tin nhắn từ Hạo Thiên: “Tử Vy, cuối tuần này lớp mình có buổi cắm trại. Cậu có muốn tham gia không? Mình nghĩ đó sẽ là cơ hội tốt để chúng ta thư giãn và vui chơi.”
Tử Vy vui mừng đáp lại: “Chắc chắn rồi! Mình rất mong chờ buổi cắm trại này.”
Cuối tuần đó, cả lớp 11A1 cùng nhau đến khu cắm trại ngoại ô thành phố. Không khí trong lành và phong cảnh tuyệt đẹp khiến mọi người cảm thấy hào hứng và phấn khởi. Họ dựng lều, nấu nướng và tham gia các trò chơi tập thể đầy vui nhộn.
Trong một khoảnh khắc, khi mọi người đang vui chơi, Hạo Thiên dẫn Tử Vy đến một góc yên tĩnh bên bờ suối. Anh nhìn cô, ánh mắt chân thành: “Tử Vy, mình muốn nói với cậu một điều. Mình thực sự rất quý mến bạn. Từ ngày đầu tiên gặp bạn, mình đã cảm thấy bạn rất đặc biệt.”
Tử Vy ngạc nhiên nhìn Hạo Thiên, trái tim đập loạn nhịp. Cô cảm thấy hơi ngượng ngùng, nhưng cũng rất hạnh phúc. “Hạo Thiên, mình cũng cảm thấy cậu là một người bạn tuyệt vời."
Hạo Thiên cười nhẹ, “Mình không chỉ muốn là bạn của cậu. Mình hy vọng rằng chúng ta có thể trở nên thân thiết hơn, có thể là một đôi bạn cùng tiến trong học tập và cuộc sống.”
Tử Vy nhìn sâu vào mắt Hạo Thiên, cảm nhận được sự chân thành và tình cảm của anh. “Mình cũng mong rằng chúng ta sẽ luôn ở bên nhau, hỗ trợ và chia sẻ mọi điều trong cuộc sống. Cảm ơn cậu, Hạo Thiên.”
Cả hai cùng nhau quay lại chỗ cắm trại, lòng tràn đầy niềm vui và hy vọng. Buổi cắm trại kết thúc trong tiếng cười và những kỷ niệm đáng nhớ. Từ đó, tình bạn giữa Tử Vy và Hạo Thiên ngày càng trở nên sâu sắc và ý nghĩa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.