Chương 88: Bắt đầu mới, các ngươi ngon thì kiếm ta đi! ( Tam )
Zai Nguyễn
11/01/2014
Khung cảnh tân thủ thôn quen thuộc xuất hiện trước mặt ta,
nhưng giờ phút này đã bị chật cứng. Hàng trăm người tập trung xung quanh quảng
trường vốn khiêm tốn. Như thế đã là đỡ, khu nhà mái tranh xung quanh tạp tiệm
hóa còn khinh khủng hơn. Tiếng la ó, chửi mắng, tiếng kè cà trả giá vang khắp mọi
nơi. Ta chỉ có thể đứng xa xa mà quan sát. Lúc này trước cửa có hơn mười mạo hiểm
giả trang bị sáng bóng, cầm thanh trường kiếm cắm xuống đất, bộ dáng giống hệt
bức tượng đá giữ cửa. Xmuội ra đây là NPC mạo hiểm giả do Nguyệt Nhi thuê để bảo
vệ cửa hàng.
Điều làm ta cảm thấy vừa ý chính là mái tóc của đa phần gamer lúc này đã trở thành đủ màu. Xanh, đỏ, tím, vàng lượn lờ khắp nơi trong thôn. Chính vì vậy mái tóc đỏ của ta chìm vào biển màu sắc đó lại trở nên bình thường không thể bình thường hơn được nữa.
Ta mỉm cười, cởi bỏ mặt nạ lộ ra khuôn mặt anh tuấn vốn có, khuôn mặt sau khi đã cập nhật số liệu cá nhân. Miệng khẽ động, lục vong tinh chạy dọc xung quanh chân, rồi nhanh chóng nuốt trọn cả người vào đó. Một giây sau ta xuất hiện buồng sau cửa tiệm tạp hóa. Ta đã dự đoán được tình trạng hôm nay nên đã tạo một truyền tống trận tại buồng sau tiệm tạp hóa.
Ta thấy đang ngồi bên trong là Nguyệt Nhi cùng một nữ chiến sĩ cùng bộ giáp giống bọn vệ sĩ trước cửa. Vừa lúc ta dự định lên tiếng chào hỏi thì nữ chiến sĩ đã lao thẳng vào ta, cán thanh trường kiếm thục mạnh vào bụng. Phản xạ tự nhiên ta dùng má bàn tay vuốt nhẹ cán kiếm đẩy nó sáng một bên, chân phải đưa về phía trước gạt té nữ chiến sĩ xuống đất, đầu ngón tay kẹp chặt lưỡi kiếm và bị ta rút ra khỏi vỏ bao cầm trên tay. Đánh nhau với phụ nữ làm gì thì làm tốt nhất cứ tước vũ khí của họ trước rồi tính sau.
Nữ chiến binh phản ứng cực nhanh, nàng rút thanh đoản kiếm sau lưng nhảy về phía sau đứng chắn trước mặt Nguyệt Nhi, giọng âm trầm hướng ta vấn
- “Ngươi là ai?”
Ta không để ý tới nàng mà quay sang Nguyệt Nhi
- “Mới có vài ngày mà muội không nhận ra ca rồi sao?”
Nguyệt Nhi nghe giọng nói, mắt trợn tròn nhìn ta vẻ mặt khó tin
- “ Giọng nói này … là ca ca. Nhưng không thể nào, hình dáng của ca đâu phải như thế này.”
- “ Gỉam phì thành công đó mà. Sao, chẳng lẽ muội thích hình dáng lúc trước hơn.”
- “Không, không phải. Nhưng ca lúc này nhìn lạ lắm, thật không quen tí nào.”
- “Cứ từ từ rồi sẽ quen thôi. Mà sao giờ này không mở tiệm bán mà trốn trong này vậy?”
Nguyệt Nhi phùng má
- “Đều chẳng phải đều là do ca gây ra hay sao?”
- “Ách, sao lại liên quan đến ca.’’
- “Từ lúc bán dược phẩm nhuộm tóc tới giờ, ngày nào cũng một đám người chạy đến làm phiền người ta. Họ mua thì chẳng nói làm gì. Đằng này bọn họ cứ bám mãi lấy Nguyệt Nhi đòi mua hết lượng hàng còn trữ, có kẻ còn quá đáng hơn đòi muội đưa ra công thức chế tạo. Nếu không phải có Hồng Yến cùng đoàn của tỷ ấy bảo vệ chắc cửa tiệm muội bị họ phá sập mất tiêu rồi.”
Nguyệt Nhi lúc này mới quay sang giới thiệu vị nữ chiến binh nóng bỏng đang dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn ta
- “Đây là Hồng Yến, vốn là bạn thân thưở bé của em. Năm năm trước Hồng Yến tỷ cùng phụ thân rời tân thủ thôn lên kinh thành làm nhiệm vụ chuyển chức trở thành kị sĩ. Nàng giờ đã là sáu mươi cấp quang minh kị sĩ đó. Hồng Yến tỷ là đoàn chủ của hoa hồng chiến đội cũng coi như có chút danh tiếng trong giới mạo hiểm giả. Mấy hôm trước Hồng Yến tỷ về thăm thôn, muội ngỏ ý nhờ tỷ ấy giúp đỡ. Tỷ liền đồng ý nhận nhiệm vụ này. Còn đây là Cái Gì ca ca mà muội đã nói với tỷ ấy.”
Hồng Yến lúc này mới cất hai thanh kiếm vào vỏ, sau đó bước tới ngồi bên cạnh Nguyệt Nhi, chẳng thèm liếc lấy ta một tiếng. Điều này làm ta hụt hững vô cùng. Dù sao bây giờ ta cũng có thể coi như anh tuấn tiêu sái phong độ hào hoa, thế mà….
- “Chào Hồng Yến muội. Rất hân hạnh được quen biết một mỹ nhân như nàng.”
Hồng Yến mặc bộ áo giáp sáng loáng, mang trường kiếm dài chấm đất, mái tóc dài buộc thành đuôi ngựa, khuôn mặt diễm lệ nhưng đầy vẻ băng sương, cự người ngàn dặm. Ta chú ý tới mái tóc vàng óng lúc này của nàng
- “Nguyệt Nhi, tóc của Hồng Yến chẳng lẽ là.”
Nguyệt Nhi nở nụ cười đáp trả
- “Ca giờ mới để ý sao. Đúng vậy, Hồng Yến tỷ sử dụng thuốc nhuộm tóc của muội đó. Nhưng thuộc hàng đặc chế, không bao giờ phai màu, chỉ trừ khi sử dụng thuốc trung hòa tẩy rửa đi. Chán ca quá đi. Chỉ biết nhìn người khác, chẳng để ý tới người ta gì hết.”
- “Nào có, tóc muội cũng đẹp lắm. Ca ngoại trừ màu đen ra thì cũng rất thích màu nâu đỏ. Mai mốt ca sẽ gọi muội là Nguyệt Nhi râu bắp, hi hi hi.”
- “Ứ, không chịu đâu.”
Thấy hai chúng ta tình thân ý mật cuối cùng cũng làm tảng băng chịu không nổi lên tiếng
- “Nguyệt Nhi muội.”
- “A, xin lỗi Yến tỷ. Muội mãi nói chuyện mà quên chuyện quan trọng. Chúng ta bàn tiếp đi.”
Hồng Yến không nói, chỉ liếc nhìn sang ta. Nguyệt Nhi như hiểu ý liền nói
- “Không sao đâu. Ca cũng là người một nhà mà. Ca cũng ngồi xuống đi, muội có chuyện muốn bàn với huynh đây. Tình huống hiện giờ hai người cũng thấy rồi đó. Cửa hàng bây giờ đã không thích hợp nữa rồi. Muội dự tính tìm một thành trấn thích hợp, mở một chi nhánh chính để buôn bán, mở rộng sản xuất trao đổi tìm nguyên liệu chế tạo. Đa phần nguyên liệu đều được muội mua từ các thành trấn lân cận, nhưng quá trình vận chuyển quá mất công, lại dễ bị sơn tặc đánh cướp. Nếu tìm được một nơi thích hợp thì công vận chuyển sẽ tiết giảm lại, ngoài ra trị an ở thành thì cũng tốt hơn thôn rất nhiều. Muội đang bàn với Yến tỷ tìm mảnh đất thích hợp trước, rồi sẽ bàn cùng ca để quyết định. Dù sao tiệm tạp hóa này cũng thuộc về ca mà.”
- “Ta từ khi nào trở thành chủ tiệm vậy?”
Nguyệt Nhi che miệng cười duyên
- “Thì chẳng phải ca đã bỏ ra năm ngàn kim tệ đưa cho muội đó sao. Lúc đó muội đã quyết định bán cửa tiệm cho ca rồi. Hi hi hi, sau này quyết tâm phụ giúp ca làm nên sự nghiệp hoành tráng cho thiên hạ lác mắt hết. Của muội chính là của ca mà của ca cũng là của muội mà, hi hi hi.”
Mồ hôi ròng ròng, cuối cùng tiểu yêu tinh cũng đã lộ bản chất thật. Ai đó đã từng nói các cô muội gái đều là tiểu yêu tinh. Ta vẫn không cho là đúng, nhưng lần này không chấp nhận cũng không được.
Ta uất khí dùng tay lúc lắc cái mũi xinh xinh của Nguyệt Nhi
- “Ta chịu thua muội. Việc này muội cứ tùy ý làm là được. Ta tin tưởng muội sẽ không làm ta thất vọng. Thế sản phẩm thuốc nhuộm tiêu thụ ra sao?”
- “Việc này ca còn phải hỏi sao. Bán chạy đến nỗi không đủ vật liệu để sản xuất đây này. Muội đã làm theo lời ca chia thuốc nhuộm ra ba loại một ngày, một tuần và một tháng. Gía cả thì thuốc nhuộm một ngày giá năm kim tệ, một tuần giá năm mươi kim tệ, một tháng thì một trăm kim tệ. Mới hơn mười ngày trừ đi chi phí tất cả thì lời hơn mười ngàn kim tệ. Bằng lượng thu vào mấy năm bình thường.”
Bộ não siêu cấp của ta thu nhận thông tin bắt đầu đưa vào tính toán, cuối cùng ta nêu ra quyết định
- “ Như vậy là chưa đủ. Gía vẫn còn quá rẻ, muội không biết mấy ngày nay dị nhân có thể đmuội tiền từ thế giới của họ chuyển tới nơi này. Chúng ta phải thừa cơ bòn rút một mẻ. Gía mỗi loại phải tăng lên gấp đôi, một ngày tác dụng mười kim tệ, một tuần tác dụng một trăm kim tệ, một tháng tác dụng năm trăm kim tệ. Ai phản đối thì cứ bảo nguyên vật liệu đang khan hiếm. Hắc hắc.’’
- ‘’Gian thương.’’
Hồng Yến từ đầu tới giờ vẫn im lặng, nghe ta nói xong liền hừ một tiếng. Nam nhân không chấp nữ nhân, ta nhịn.
- ‘’Nguyệt Nhi này. Ngoại trừ thuốc nhuộm tóc ca nghĩ ra vài thứ rất thú vị nữa. Ví dụ như thuốc nhuộm móng tay, móng chân, dầu thơm chiết xuất từ các loài hoa. Muội có thể làm được không ? ‘’
- ‘’Nghe có vẻ thú vị. Về thuốc nhuộm móng tay móng chân chắc cũng không khác gì thuốc nhuộm tóc, muội có thể thay đổi công thức có lẽ tạo ra nhanh thôi. Còn về dầu thơm thì rắc rối hơn rất nhiều. Muội sẽ thử chế tạo xmuội sao. Sao này ca cần kim tệ cứ về đây muội sẽ đưa cho ca.’’
Ta cười xòe, ngón trỏ búng nhẹ vào đầu Nguyệt Nhi
- ‘’Mặc dù ca ca không phải giàu sang gì nhưng tự lo cho bản thân vẫn dư sức. Muội cứ lấy số tiền buôn bán được mở rộng kinh doanh. Cần gì cứ pm ta sẽ về giúp đỡ.’’
Dặn dò vài thứ lặt vặt xong, ta lẩn trốn khỏi tay mắt của đám mạo hiểm giả, tìm một con đường ít người nhất để rời khỏi tân thủ thôn, hướng về Thăng Long thành, thủ đô phồn vinh bậc nhất của đông huyễn đại lục, cũng là nơi cư ngụ của hoàng đế. Nhắc tới triều đình ta bất giác nhớ tới Thúy Vân công chúa. Chẳng biết lúc này cô nàng đỏng đảnh đang làm cái gì đây ?
Trên đường đi ta mở bảng kĩ năng ra nghiên cứu cẩn thận lại từ đầu. Nhiều kĩ năng đã tiến hóa nên tính chất hoặc tác dụng thay đổi khá nhiều so với lúc đầu.
Xuyên tâm nhãn, tinh hoa tụ đỉnh, ma pháp lĩnh ngộ nâng cao, thôn thiên phệ địa, cưỡng chế khế ước ma thú, thú hoàng gào rống, cực độ cuồng hóa, vô ảnh thuật, thượng cổ truyền tống trận pháp, tất cả kĩ năng này chỉ thuộc dạng cường hóa, trở nên mạnh hơn lúc trước nhiều lần, nhưng về cơ bản thì cũng không khác cho lắm.
Mê tâm thuật, đa tộc thú vương triệu hồi, thú hóa một phần, đặc chế cơ quan, luân hồi cạm bẫy, mê đảo chúng sinh, móc ngoặt những kĩ năng không những được cường hóa mà biến dị thêm nhiều khả năng mới.
Điều làm ta cảm thấy vừa ý chính là mái tóc của đa phần gamer lúc này đã trở thành đủ màu. Xanh, đỏ, tím, vàng lượn lờ khắp nơi trong thôn. Chính vì vậy mái tóc đỏ của ta chìm vào biển màu sắc đó lại trở nên bình thường không thể bình thường hơn được nữa.
Ta mỉm cười, cởi bỏ mặt nạ lộ ra khuôn mặt anh tuấn vốn có, khuôn mặt sau khi đã cập nhật số liệu cá nhân. Miệng khẽ động, lục vong tinh chạy dọc xung quanh chân, rồi nhanh chóng nuốt trọn cả người vào đó. Một giây sau ta xuất hiện buồng sau cửa tiệm tạp hóa. Ta đã dự đoán được tình trạng hôm nay nên đã tạo một truyền tống trận tại buồng sau tiệm tạp hóa.
Ta thấy đang ngồi bên trong là Nguyệt Nhi cùng một nữ chiến sĩ cùng bộ giáp giống bọn vệ sĩ trước cửa. Vừa lúc ta dự định lên tiếng chào hỏi thì nữ chiến sĩ đã lao thẳng vào ta, cán thanh trường kiếm thục mạnh vào bụng. Phản xạ tự nhiên ta dùng má bàn tay vuốt nhẹ cán kiếm đẩy nó sáng một bên, chân phải đưa về phía trước gạt té nữ chiến sĩ xuống đất, đầu ngón tay kẹp chặt lưỡi kiếm và bị ta rút ra khỏi vỏ bao cầm trên tay. Đánh nhau với phụ nữ làm gì thì làm tốt nhất cứ tước vũ khí của họ trước rồi tính sau.
Nữ chiến binh phản ứng cực nhanh, nàng rút thanh đoản kiếm sau lưng nhảy về phía sau đứng chắn trước mặt Nguyệt Nhi, giọng âm trầm hướng ta vấn
- “Ngươi là ai?”
Ta không để ý tới nàng mà quay sang Nguyệt Nhi
- “Mới có vài ngày mà muội không nhận ra ca rồi sao?”
Nguyệt Nhi nghe giọng nói, mắt trợn tròn nhìn ta vẻ mặt khó tin
- “ Giọng nói này … là ca ca. Nhưng không thể nào, hình dáng của ca đâu phải như thế này.”
- “ Gỉam phì thành công đó mà. Sao, chẳng lẽ muội thích hình dáng lúc trước hơn.”
- “Không, không phải. Nhưng ca lúc này nhìn lạ lắm, thật không quen tí nào.”
- “Cứ từ từ rồi sẽ quen thôi. Mà sao giờ này không mở tiệm bán mà trốn trong này vậy?”
Nguyệt Nhi phùng má
- “Đều chẳng phải đều là do ca gây ra hay sao?”
- “Ách, sao lại liên quan đến ca.’’
- “Từ lúc bán dược phẩm nhuộm tóc tới giờ, ngày nào cũng một đám người chạy đến làm phiền người ta. Họ mua thì chẳng nói làm gì. Đằng này bọn họ cứ bám mãi lấy Nguyệt Nhi đòi mua hết lượng hàng còn trữ, có kẻ còn quá đáng hơn đòi muội đưa ra công thức chế tạo. Nếu không phải có Hồng Yến cùng đoàn của tỷ ấy bảo vệ chắc cửa tiệm muội bị họ phá sập mất tiêu rồi.”
Nguyệt Nhi lúc này mới quay sang giới thiệu vị nữ chiến binh nóng bỏng đang dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn ta
- “Đây là Hồng Yến, vốn là bạn thân thưở bé của em. Năm năm trước Hồng Yến tỷ cùng phụ thân rời tân thủ thôn lên kinh thành làm nhiệm vụ chuyển chức trở thành kị sĩ. Nàng giờ đã là sáu mươi cấp quang minh kị sĩ đó. Hồng Yến tỷ là đoàn chủ của hoa hồng chiến đội cũng coi như có chút danh tiếng trong giới mạo hiểm giả. Mấy hôm trước Hồng Yến tỷ về thăm thôn, muội ngỏ ý nhờ tỷ ấy giúp đỡ. Tỷ liền đồng ý nhận nhiệm vụ này. Còn đây là Cái Gì ca ca mà muội đã nói với tỷ ấy.”
Hồng Yến lúc này mới cất hai thanh kiếm vào vỏ, sau đó bước tới ngồi bên cạnh Nguyệt Nhi, chẳng thèm liếc lấy ta một tiếng. Điều này làm ta hụt hững vô cùng. Dù sao bây giờ ta cũng có thể coi như anh tuấn tiêu sái phong độ hào hoa, thế mà….
- “Chào Hồng Yến muội. Rất hân hạnh được quen biết một mỹ nhân như nàng.”
Hồng Yến mặc bộ áo giáp sáng loáng, mang trường kiếm dài chấm đất, mái tóc dài buộc thành đuôi ngựa, khuôn mặt diễm lệ nhưng đầy vẻ băng sương, cự người ngàn dặm. Ta chú ý tới mái tóc vàng óng lúc này của nàng
- “Nguyệt Nhi, tóc của Hồng Yến chẳng lẽ là.”
Nguyệt Nhi nở nụ cười đáp trả
- “Ca giờ mới để ý sao. Đúng vậy, Hồng Yến tỷ sử dụng thuốc nhuộm tóc của muội đó. Nhưng thuộc hàng đặc chế, không bao giờ phai màu, chỉ trừ khi sử dụng thuốc trung hòa tẩy rửa đi. Chán ca quá đi. Chỉ biết nhìn người khác, chẳng để ý tới người ta gì hết.”
- “Nào có, tóc muội cũng đẹp lắm. Ca ngoại trừ màu đen ra thì cũng rất thích màu nâu đỏ. Mai mốt ca sẽ gọi muội là Nguyệt Nhi râu bắp, hi hi hi.”
- “Ứ, không chịu đâu.”
Thấy hai chúng ta tình thân ý mật cuối cùng cũng làm tảng băng chịu không nổi lên tiếng
- “Nguyệt Nhi muội.”
- “A, xin lỗi Yến tỷ. Muội mãi nói chuyện mà quên chuyện quan trọng. Chúng ta bàn tiếp đi.”
Hồng Yến không nói, chỉ liếc nhìn sang ta. Nguyệt Nhi như hiểu ý liền nói
- “Không sao đâu. Ca cũng là người một nhà mà. Ca cũng ngồi xuống đi, muội có chuyện muốn bàn với huynh đây. Tình huống hiện giờ hai người cũng thấy rồi đó. Cửa hàng bây giờ đã không thích hợp nữa rồi. Muội dự tính tìm một thành trấn thích hợp, mở một chi nhánh chính để buôn bán, mở rộng sản xuất trao đổi tìm nguyên liệu chế tạo. Đa phần nguyên liệu đều được muội mua từ các thành trấn lân cận, nhưng quá trình vận chuyển quá mất công, lại dễ bị sơn tặc đánh cướp. Nếu tìm được một nơi thích hợp thì công vận chuyển sẽ tiết giảm lại, ngoài ra trị an ở thành thì cũng tốt hơn thôn rất nhiều. Muội đang bàn với Yến tỷ tìm mảnh đất thích hợp trước, rồi sẽ bàn cùng ca để quyết định. Dù sao tiệm tạp hóa này cũng thuộc về ca mà.”
- “Ta từ khi nào trở thành chủ tiệm vậy?”
Nguyệt Nhi che miệng cười duyên
- “Thì chẳng phải ca đã bỏ ra năm ngàn kim tệ đưa cho muội đó sao. Lúc đó muội đã quyết định bán cửa tiệm cho ca rồi. Hi hi hi, sau này quyết tâm phụ giúp ca làm nên sự nghiệp hoành tráng cho thiên hạ lác mắt hết. Của muội chính là của ca mà của ca cũng là của muội mà, hi hi hi.”
Mồ hôi ròng ròng, cuối cùng tiểu yêu tinh cũng đã lộ bản chất thật. Ai đó đã từng nói các cô muội gái đều là tiểu yêu tinh. Ta vẫn không cho là đúng, nhưng lần này không chấp nhận cũng không được.
Ta uất khí dùng tay lúc lắc cái mũi xinh xinh của Nguyệt Nhi
- “Ta chịu thua muội. Việc này muội cứ tùy ý làm là được. Ta tin tưởng muội sẽ không làm ta thất vọng. Thế sản phẩm thuốc nhuộm tiêu thụ ra sao?”
- “Việc này ca còn phải hỏi sao. Bán chạy đến nỗi không đủ vật liệu để sản xuất đây này. Muội đã làm theo lời ca chia thuốc nhuộm ra ba loại một ngày, một tuần và một tháng. Gía cả thì thuốc nhuộm một ngày giá năm kim tệ, một tuần giá năm mươi kim tệ, một tháng thì một trăm kim tệ. Mới hơn mười ngày trừ đi chi phí tất cả thì lời hơn mười ngàn kim tệ. Bằng lượng thu vào mấy năm bình thường.”
Bộ não siêu cấp của ta thu nhận thông tin bắt đầu đưa vào tính toán, cuối cùng ta nêu ra quyết định
- “ Như vậy là chưa đủ. Gía vẫn còn quá rẻ, muội không biết mấy ngày nay dị nhân có thể đmuội tiền từ thế giới của họ chuyển tới nơi này. Chúng ta phải thừa cơ bòn rút một mẻ. Gía mỗi loại phải tăng lên gấp đôi, một ngày tác dụng mười kim tệ, một tuần tác dụng một trăm kim tệ, một tháng tác dụng năm trăm kim tệ. Ai phản đối thì cứ bảo nguyên vật liệu đang khan hiếm. Hắc hắc.’’
- ‘’Gian thương.’’
Hồng Yến từ đầu tới giờ vẫn im lặng, nghe ta nói xong liền hừ một tiếng. Nam nhân không chấp nữ nhân, ta nhịn.
- ‘’Nguyệt Nhi này. Ngoại trừ thuốc nhuộm tóc ca nghĩ ra vài thứ rất thú vị nữa. Ví dụ như thuốc nhuộm móng tay, móng chân, dầu thơm chiết xuất từ các loài hoa. Muội có thể làm được không ? ‘’
- ‘’Nghe có vẻ thú vị. Về thuốc nhuộm móng tay móng chân chắc cũng không khác gì thuốc nhuộm tóc, muội có thể thay đổi công thức có lẽ tạo ra nhanh thôi. Còn về dầu thơm thì rắc rối hơn rất nhiều. Muội sẽ thử chế tạo xmuội sao. Sao này ca cần kim tệ cứ về đây muội sẽ đưa cho ca.’’
Ta cười xòe, ngón trỏ búng nhẹ vào đầu Nguyệt Nhi
- ‘’Mặc dù ca ca không phải giàu sang gì nhưng tự lo cho bản thân vẫn dư sức. Muội cứ lấy số tiền buôn bán được mở rộng kinh doanh. Cần gì cứ pm ta sẽ về giúp đỡ.’’
Dặn dò vài thứ lặt vặt xong, ta lẩn trốn khỏi tay mắt của đám mạo hiểm giả, tìm một con đường ít người nhất để rời khỏi tân thủ thôn, hướng về Thăng Long thành, thủ đô phồn vinh bậc nhất của đông huyễn đại lục, cũng là nơi cư ngụ của hoàng đế. Nhắc tới triều đình ta bất giác nhớ tới Thúy Vân công chúa. Chẳng biết lúc này cô nàng đỏng đảnh đang làm cái gì đây ?
Trên đường đi ta mở bảng kĩ năng ra nghiên cứu cẩn thận lại từ đầu. Nhiều kĩ năng đã tiến hóa nên tính chất hoặc tác dụng thay đổi khá nhiều so với lúc đầu.
Xuyên tâm nhãn, tinh hoa tụ đỉnh, ma pháp lĩnh ngộ nâng cao, thôn thiên phệ địa, cưỡng chế khế ước ma thú, thú hoàng gào rống, cực độ cuồng hóa, vô ảnh thuật, thượng cổ truyền tống trận pháp, tất cả kĩ năng này chỉ thuộc dạng cường hóa, trở nên mạnh hơn lúc trước nhiều lần, nhưng về cơ bản thì cũng không khác cho lắm.
Mê tâm thuật, đa tộc thú vương triệu hồi, thú hóa một phần, đặc chế cơ quan, luân hồi cạm bẫy, mê đảo chúng sinh, móc ngoặt những kĩ năng không những được cường hóa mà biến dị thêm nhiều khả năng mới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.