Chương 91: Bế quan, thành quả ( Tam )
Zai Nguyễn
11/01/2014
cho tiền ta cũng không hóa thành hình dáng như vậy. Mà nó
cùng tật phong lang không cùng tộc. Cho dù thu vào hình thái cũng chẳng thể nhận
thêm được tiểu đệ nào.
Xuyên tâm nhãn
Boss tím: Ác thú lang nhân: vốn là nhân loại bình thường, nhưng trong người tiềm ẩn một lượng nhỏ huyết thống lang nhân. Sau khí bị ma hóa làm thức tỉnh huyết thống trở thành lang nhân điên cuồng, thị huyết. Bởi vì giết chết quá nhiều người nên bị nhân loại truy sát nên phải trốn vào rừng, dần dà trở thành thủ lĩnh của bầy tật phong lang.
Cấp độ: ???
Huyết lượng: ???
Kĩ năng:
Bệnh độc: hàm nanh chứa đầy chất dãi cằn vào người có khả năng gây dại. Hiệu quả: 5% gây tê liệt, 5% gây điên dại trong 5 giây.
Hắc ám cuồng hóa: tiến vào trạng thái cuồng hóa, tăng tất cả chỉ số tăng 10% trong ba phút.
Loạn vũ cuồng múa: dùng tất cả vật có thể gây sát thương trên người tấn công dồn dập, làm kẻ thù chống đỡ đến kiệt sức rồi giết chết.
Một con boss tím trên bốn mươi lăm cấp. Qủa thật là món ngon nhất trong ngày hôm nay. Ta liếm mép nhìn nó như thể nhìn một gà quay hơn là ác thú thị huyết. Có chút khó khăn nhưng chẳng phải vấn đề lớn. Tuy nhiên ta không muốn nuốt trọn một mình. Ta vẫy tay triệu hồi ra sủng vật môn và tiểu đệ môn, ma pháp lực của ta cũng cạn sạch không còn một giọt.
Bãi đất trống đã chẳng rộng rãi gì lúc này tràn lan các loại ma thú. Bọn chúng không cần bất kì mệnh lệnh nào đều tự biết quay sang bầy tật phong lang mà tấn công. Một con tật phong lang bốn mươi cấp có lẽ nguy hiểm nhưng để nó đối mặt với hơn một trăm con ma thú cấp độ thấp hơn nó thì lại là chuyện khác. Bầy tật phong lang chỉ có thể chống cự trong yếu ớt và vô vọng. Chúng cắn chết một con ma thú thì sẽ có mười con khác nhảy vào bổ sung vị trí. Một trăm con tật phong lang đã bị tiểu đệ môn đã quét dọn sạch sẽ trong vòng hai phút ngắn ngủi.
Món ăn chính thì do ta, tiểu hắc huyết cùng tiểu bạch ứng phó. Tên này cũng rất khôn lành, vừa thấy tình thế chuyển biến lập tức muốn đào tẩu. Nhưng ta làm sao để nó muốn tới là tới muốn đi là đi được. Chúng ta tạo hình tam giác, bao vây lang nhân vào giữa không cho nó có cơ hội chạy thoát. Phân thân cùng chân thân của hai con sủng vật lao vào xáp là cà, đánh cho tên lang nhân tối tăm mặt mũi. Ta cũng không nhàn nhã, nốc cạn mười bình bạch thảo lộ, mỗi bình tăng bốn trăm ma pháp lực, cùng một viên hoạt huyết tán hồi phục ba trăm huyết lượng mỗi giây, ta cầm theo ma pháp trượng nhảy vào tham chiến.
Lớp vảy rắn xanh lục lùi biến mất sau làn da, viên thủy tinh trên lòng bàn tay cũng như vậy. Tiếp đó đôi tay ta trương phình lên như quả bóng được bơm hơi, xương cốt bị kéo dài phát ra tiếng răng rắc. Đôi bàn tay chẳng mấy chốc to bằng cột đình, kéo dài chấm đất. Đầu mọc ra đôi ngưu giác ngạo nghễ hướng thiên. Ta hiện giờ quả không khác gì con king kông, nếu thêm bộ lông đen quả thật hoàn mỹ. Bàn tay to công kềnh cằm thanh ma pháp trượng mỏng manh quả thật có chút không cân xứng. ta bắt đầu thả ra thổ nguyên tố từ vô thuộc tính ma tinh, điều khiển khéo léo chúng hòa hợp với nền đất bên dưới. Tiếp theo đất đá giống như có sinh mệnh, chúng đùn lại một đống cao quấn quanh ma pháp trượng, chẳng mấy chốc tạo thành cây thạch côn to gấp mười lần hình dáng ban đầu. Lúc này đây ma pháp trượng đả trở thành vũ khí tấn công. Ta xoay người hướng về chiến trường giữa sủng vật cùng lang nhân, miệng há ra thật to gầm một tiếng
- “Thú hoàng gào rống.”
Lời vừa dứt
Gràoooooooooo
Âm thanh gào thét trống rỗng xuất hiện như cơn giông bão mãnh liệt lan ra khắp khu rừng. Cây cối, đất đá bị lật tung lên từng mảnh.
Gió bụi mịt mù che khuất tầm nhìn của boss tím lang nhân, nhưng bấy giờ nó thấy được tất cả ma thú đang bao vây nó màu mắt đã chuyển sang huyết đậm. Thân thể của chúng cũng trương phồng lên không ít. Khí thế mãnh liệt từ tiếng gào rống đã mạnh mẽ chấn nhiếp tâm linh sâu bên trong người lang nhân. Nó cảm giác được sức mạnh trong người giảm xuống một lượng đáng kể. Nhưng cho dù nhận ra thì làm được gì. Bị hơn mười con ma thú cao cấp quấn chặt lấy không cho nó có cơ hội rút lui. Điều bây giờ lang nhân có thể làm là nhanh chóng đánh chết đám ma thú cao cấp này mở đường máu chạy đi. Tu luyện tới boss tím, lang nhân cũng đã có trí tuệ nhất định không thua kém nhân loại.
Lang nhân há cái mồm hôi thối ngoặm mạnh vào một con bạch hổ, kéo rách đám thịt ra, nuốt một ngụm vào bụng. Tuy nhiên thứ nó nuốt vào không hề có chút mùi tanh tưởi của máu và thịt. Miếng thịt đó vừa trôi qua cổ họng liền hóa thành chất lỏng không màu không vị. Lang nhân cũng bất kể đó là cái quái gì, nhanh như chớp thừa cơ hội đám ma thú lơi lỏng, nó nhảy lên lưng con bạch hổ vừa bị thương, lấy đó làm tấm nệm giúp nó nhảy lên cao trốn khỏi tình cảnh bị bao vây.
Lang nhân sức bật quả thật rất lớn. Chỉ đơn giản một cú nhảy, nó đã búng người lên cao hơn năm mét. Đám ma thú bên dưới không có thể bay lượn được, nên nó chỉ cần leo lên cây cao thì chắc chắn sẽ còn đường sinh tồn.
Lang nhân nhảy tới một cành cây gần đó. Bàn tay đầy vuốt nhọn vươn ra tính bám vào bỗng một quả cầu màu trắng xóa vọt tới trước mặt. Lang nhân chưa kịp phản ứng, quả cầu trắng vỡ làm đôi, từ bên trong bùng lên quang mang chói lòa.
Lang nhân phản xạ đưa tay che mắt lại tránh bị mù. Thế nên nó đã bỏ lỡ thời cơ thoát thân. Lang nhân lộn một vòng lấy lại thăng bằng. Cả người nó lúc này đang rớt dần xuống mặt đất. Nó xoa xoa đôi mắt, cố gắng ép bản thân mở mắt. Và khi nó nhìn thấy được cảnh tượng dưới mặt đất, lang nhân ngây dại cả người.
Một mản dài nhưng đốm sáng đủ màu sắc lung linh tỏa sáng, nhìn thoáng qua như cánh đồng hoa đang khoe sắc. Nhưng khi nhìn kĩ lại thì ra đó là ma pháp đang được ngưng tụ bởi vô số tiểu ma thú. Đứng chính giữa bọn chúng là một nhân loại hai tay to dị thường, xung quanh hắn số lượng ma pháp cầu đạt tới con số kinh khủng. Nhân loại chỉ hướng lang nhân quát lớn
- “Tất cả bắn cho ta.”
Sưu, sưu, sưu
Đủ loại ma pháp như tên vọt khỏi cung, chẳng cần biết trúng mục tiêu hay không, chúng cứ vùn vụt phá không bay lên. Hỏa cầu, hỏa long, thủy cầu, băng nhận, phong nhận, thạch cầu, cốt tiễn, cốt lao bay tung trời. Lang nhân đang giữa không trung chẳng điểm tựa nào giúp nó đổi hướng, nên đành cắn răng thu người thành một khối giảm thiểu diện tích công kích.
Đây chỉ là ma pháp cấp một, cấp hai cùng lắm là cấp ba. Muốn làm nó trọng thương cũng không dễ dàng, nên nó gồng mình đón tiếp mưa ma pháp tẩy lễ.
Lang nhân như quả mít rụng rơi xuống. Ta bỏ tật phong thuật lên chính mình tăng tốc độ lao tới vị trí nó sắp chạm đất. Chân trái đạp mạnh xuống, thổ nguyên tố từ vô thuộc tính ma tinh được kích hoạt chảy dọc tất cả kinh mạch xuống lòng bàn chân truyền vào mặt đất. Đất đá bị kích thích rã ra thành đụn cát vàng khiến cho lang nhân ngã vào đó lập tức lún sâu xuống.
Ma pháp tự sáng tạo ‘’Địa ngục cát’’ có thể làm đất đá nhanh chóng sa mạc hóa trở thành vũng cát lún nuốt chửng kẻ thù vào đó. Đây chỉ là phụ trợ ma pháp không có tính công kích, đối với một con boss tím thì vẫn chưa đủ để giam cầm nó. Tay phải của tavẽ vòng tròn trên không trung, thủy nguyên tố nhanh chóng tụ lại tạo thành thủy long bắn thẳng vào lang nhân. Sa mạc cát vốn mềm mịn, sụt lún giam đã nuốt lang nhân xuống tận lòng ngực, thủy long tham gia vào khiến cho sa mạc kết chặt vào nhau. Để an toàn ta bỏ thêm một cái băng đống thuật tạo thành một khối đá rắn chặc trụ cứng thân dưới lang nhân lại.
Vác trên vài trụ đá, ta nhìn nó vùng vẫy tìm cách thoát ra cười nói
- ‘’Đừng phí sức vô ích, Đợi mày thoát ra được thì cũng chỉ còn cái xác thôi. Tất cả lên cho ta. Cực độ cuồng hóa.
Vốn chỉ hai tay khổng lồ, sau khi dùng cực độ cuồng hóa cả người ta cũng phình to lên. Vốn chỉ một mét tám nhưng chỉ vài giây, thân đạt được chiều cao hai mét ba. Lúc này đây hình dáng của ta đã không còn nhìn khập khễnh như lúc nãy nữa. Đôi mắt phát ra hồng mang, ta nhún người nhảy lên giơ cao cây trụ đá đập mạnh vào đầu lang nhân.
Nhất kích xuyên tâm
Dòng số vàng toát ra. Bạo kích một phát đã hơn một ngàn huyết. Cú đập trời giáng khiến cho lang nhân cũng bị choáng mười giây. Ta phát lệnh cho tấn cả ma thú tập trung phát ra ma pháp tấn công vào hai người chúng ta. Bởi vì cực độ cuồng hóa sau ta có mười giây phòng ngự vô địch, chẳng phải lo lắng. ta tiếp tục huy thạch trụ dụng hoành tảo thiên quân quét ngang mặt con lang nhân. Ma pháp cầu như mưa rào, lộp độp rớt xuống đầu lang nhân. Ma pháp cấp một tuy yếu ớt nhưng nếu để hơn bốn trăm con ma thú phát ra thì lại là khái niệm khác. Tích tiểu thành đại, huyết lượng lang nhân từ từ tụt xuống thấy rõ. Lại thêm đám sủng vật môn đánh xung quanh hỗ trợ, huyết lượng càng rớt xuống thê thảm. Mỗi lần con lang nhân tỉnh dậy ta lại dùng nhất kích xuyên tâm gõ vào đầu nó một phát, hên thì làm nó tiếp tục choáng còn không thì đành cắn răng chịu nó công kích đợi kĩ năng hoàn lại.
Thật ra ta lại thích sử dụng ma pháp hơn là đánh kiểu này. Cận chiến kĩ năng mà ta có thể sử dụng quả thật rất ít. Hình thái biến hóa nhiều, mỗi con đều có kĩ năng khác nhau nhưng không có nghĩa ta cùng lúc sử dụng hết bọn chúng. Giống như bây giờ, ta thú hóa một phần ngưu ma vương, ngoại trừ hoành tảo thiên quân vốn của hình thái này ta chỉ có thêm nhất kích xuyên tâm.
Xuyên tâm nhãn
Boss tím: Ác thú lang nhân: vốn là nhân loại bình thường, nhưng trong người tiềm ẩn một lượng nhỏ huyết thống lang nhân. Sau khí bị ma hóa làm thức tỉnh huyết thống trở thành lang nhân điên cuồng, thị huyết. Bởi vì giết chết quá nhiều người nên bị nhân loại truy sát nên phải trốn vào rừng, dần dà trở thành thủ lĩnh của bầy tật phong lang.
Cấp độ: ???
Huyết lượng: ???
Kĩ năng:
Bệnh độc: hàm nanh chứa đầy chất dãi cằn vào người có khả năng gây dại. Hiệu quả: 5% gây tê liệt, 5% gây điên dại trong 5 giây.
Hắc ám cuồng hóa: tiến vào trạng thái cuồng hóa, tăng tất cả chỉ số tăng 10% trong ba phút.
Loạn vũ cuồng múa: dùng tất cả vật có thể gây sát thương trên người tấn công dồn dập, làm kẻ thù chống đỡ đến kiệt sức rồi giết chết.
Một con boss tím trên bốn mươi lăm cấp. Qủa thật là món ngon nhất trong ngày hôm nay. Ta liếm mép nhìn nó như thể nhìn một gà quay hơn là ác thú thị huyết. Có chút khó khăn nhưng chẳng phải vấn đề lớn. Tuy nhiên ta không muốn nuốt trọn một mình. Ta vẫy tay triệu hồi ra sủng vật môn và tiểu đệ môn, ma pháp lực của ta cũng cạn sạch không còn một giọt.
Bãi đất trống đã chẳng rộng rãi gì lúc này tràn lan các loại ma thú. Bọn chúng không cần bất kì mệnh lệnh nào đều tự biết quay sang bầy tật phong lang mà tấn công. Một con tật phong lang bốn mươi cấp có lẽ nguy hiểm nhưng để nó đối mặt với hơn một trăm con ma thú cấp độ thấp hơn nó thì lại là chuyện khác. Bầy tật phong lang chỉ có thể chống cự trong yếu ớt và vô vọng. Chúng cắn chết một con ma thú thì sẽ có mười con khác nhảy vào bổ sung vị trí. Một trăm con tật phong lang đã bị tiểu đệ môn đã quét dọn sạch sẽ trong vòng hai phút ngắn ngủi.
Món ăn chính thì do ta, tiểu hắc huyết cùng tiểu bạch ứng phó. Tên này cũng rất khôn lành, vừa thấy tình thế chuyển biến lập tức muốn đào tẩu. Nhưng ta làm sao để nó muốn tới là tới muốn đi là đi được. Chúng ta tạo hình tam giác, bao vây lang nhân vào giữa không cho nó có cơ hội chạy thoát. Phân thân cùng chân thân của hai con sủng vật lao vào xáp là cà, đánh cho tên lang nhân tối tăm mặt mũi. Ta cũng không nhàn nhã, nốc cạn mười bình bạch thảo lộ, mỗi bình tăng bốn trăm ma pháp lực, cùng một viên hoạt huyết tán hồi phục ba trăm huyết lượng mỗi giây, ta cầm theo ma pháp trượng nhảy vào tham chiến.
Lớp vảy rắn xanh lục lùi biến mất sau làn da, viên thủy tinh trên lòng bàn tay cũng như vậy. Tiếp đó đôi tay ta trương phình lên như quả bóng được bơm hơi, xương cốt bị kéo dài phát ra tiếng răng rắc. Đôi bàn tay chẳng mấy chốc to bằng cột đình, kéo dài chấm đất. Đầu mọc ra đôi ngưu giác ngạo nghễ hướng thiên. Ta hiện giờ quả không khác gì con king kông, nếu thêm bộ lông đen quả thật hoàn mỹ. Bàn tay to công kềnh cằm thanh ma pháp trượng mỏng manh quả thật có chút không cân xứng. ta bắt đầu thả ra thổ nguyên tố từ vô thuộc tính ma tinh, điều khiển khéo léo chúng hòa hợp với nền đất bên dưới. Tiếp theo đất đá giống như có sinh mệnh, chúng đùn lại một đống cao quấn quanh ma pháp trượng, chẳng mấy chốc tạo thành cây thạch côn to gấp mười lần hình dáng ban đầu. Lúc này đây ma pháp trượng đả trở thành vũ khí tấn công. Ta xoay người hướng về chiến trường giữa sủng vật cùng lang nhân, miệng há ra thật to gầm một tiếng
- “Thú hoàng gào rống.”
Lời vừa dứt
Gràoooooooooo
Âm thanh gào thét trống rỗng xuất hiện như cơn giông bão mãnh liệt lan ra khắp khu rừng. Cây cối, đất đá bị lật tung lên từng mảnh.
Gió bụi mịt mù che khuất tầm nhìn của boss tím lang nhân, nhưng bấy giờ nó thấy được tất cả ma thú đang bao vây nó màu mắt đã chuyển sang huyết đậm. Thân thể của chúng cũng trương phồng lên không ít. Khí thế mãnh liệt từ tiếng gào rống đã mạnh mẽ chấn nhiếp tâm linh sâu bên trong người lang nhân. Nó cảm giác được sức mạnh trong người giảm xuống một lượng đáng kể. Nhưng cho dù nhận ra thì làm được gì. Bị hơn mười con ma thú cao cấp quấn chặt lấy không cho nó có cơ hội rút lui. Điều bây giờ lang nhân có thể làm là nhanh chóng đánh chết đám ma thú cao cấp này mở đường máu chạy đi. Tu luyện tới boss tím, lang nhân cũng đã có trí tuệ nhất định không thua kém nhân loại.
Lang nhân há cái mồm hôi thối ngoặm mạnh vào một con bạch hổ, kéo rách đám thịt ra, nuốt một ngụm vào bụng. Tuy nhiên thứ nó nuốt vào không hề có chút mùi tanh tưởi của máu và thịt. Miếng thịt đó vừa trôi qua cổ họng liền hóa thành chất lỏng không màu không vị. Lang nhân cũng bất kể đó là cái quái gì, nhanh như chớp thừa cơ hội đám ma thú lơi lỏng, nó nhảy lên lưng con bạch hổ vừa bị thương, lấy đó làm tấm nệm giúp nó nhảy lên cao trốn khỏi tình cảnh bị bao vây.
Lang nhân sức bật quả thật rất lớn. Chỉ đơn giản một cú nhảy, nó đã búng người lên cao hơn năm mét. Đám ma thú bên dưới không có thể bay lượn được, nên nó chỉ cần leo lên cây cao thì chắc chắn sẽ còn đường sinh tồn.
Lang nhân nhảy tới một cành cây gần đó. Bàn tay đầy vuốt nhọn vươn ra tính bám vào bỗng một quả cầu màu trắng xóa vọt tới trước mặt. Lang nhân chưa kịp phản ứng, quả cầu trắng vỡ làm đôi, từ bên trong bùng lên quang mang chói lòa.
Lang nhân phản xạ đưa tay che mắt lại tránh bị mù. Thế nên nó đã bỏ lỡ thời cơ thoát thân. Lang nhân lộn một vòng lấy lại thăng bằng. Cả người nó lúc này đang rớt dần xuống mặt đất. Nó xoa xoa đôi mắt, cố gắng ép bản thân mở mắt. Và khi nó nhìn thấy được cảnh tượng dưới mặt đất, lang nhân ngây dại cả người.
Một mản dài nhưng đốm sáng đủ màu sắc lung linh tỏa sáng, nhìn thoáng qua như cánh đồng hoa đang khoe sắc. Nhưng khi nhìn kĩ lại thì ra đó là ma pháp đang được ngưng tụ bởi vô số tiểu ma thú. Đứng chính giữa bọn chúng là một nhân loại hai tay to dị thường, xung quanh hắn số lượng ma pháp cầu đạt tới con số kinh khủng. Nhân loại chỉ hướng lang nhân quát lớn
- “Tất cả bắn cho ta.”
Sưu, sưu, sưu
Đủ loại ma pháp như tên vọt khỏi cung, chẳng cần biết trúng mục tiêu hay không, chúng cứ vùn vụt phá không bay lên. Hỏa cầu, hỏa long, thủy cầu, băng nhận, phong nhận, thạch cầu, cốt tiễn, cốt lao bay tung trời. Lang nhân đang giữa không trung chẳng điểm tựa nào giúp nó đổi hướng, nên đành cắn răng thu người thành một khối giảm thiểu diện tích công kích.
Đây chỉ là ma pháp cấp một, cấp hai cùng lắm là cấp ba. Muốn làm nó trọng thương cũng không dễ dàng, nên nó gồng mình đón tiếp mưa ma pháp tẩy lễ.
Lang nhân như quả mít rụng rơi xuống. Ta bỏ tật phong thuật lên chính mình tăng tốc độ lao tới vị trí nó sắp chạm đất. Chân trái đạp mạnh xuống, thổ nguyên tố từ vô thuộc tính ma tinh được kích hoạt chảy dọc tất cả kinh mạch xuống lòng bàn chân truyền vào mặt đất. Đất đá bị kích thích rã ra thành đụn cát vàng khiến cho lang nhân ngã vào đó lập tức lún sâu xuống.
Ma pháp tự sáng tạo ‘’Địa ngục cát’’ có thể làm đất đá nhanh chóng sa mạc hóa trở thành vũng cát lún nuốt chửng kẻ thù vào đó. Đây chỉ là phụ trợ ma pháp không có tính công kích, đối với một con boss tím thì vẫn chưa đủ để giam cầm nó. Tay phải của tavẽ vòng tròn trên không trung, thủy nguyên tố nhanh chóng tụ lại tạo thành thủy long bắn thẳng vào lang nhân. Sa mạc cát vốn mềm mịn, sụt lún giam đã nuốt lang nhân xuống tận lòng ngực, thủy long tham gia vào khiến cho sa mạc kết chặt vào nhau. Để an toàn ta bỏ thêm một cái băng đống thuật tạo thành một khối đá rắn chặc trụ cứng thân dưới lang nhân lại.
Vác trên vài trụ đá, ta nhìn nó vùng vẫy tìm cách thoát ra cười nói
- ‘’Đừng phí sức vô ích, Đợi mày thoát ra được thì cũng chỉ còn cái xác thôi. Tất cả lên cho ta. Cực độ cuồng hóa.
Vốn chỉ hai tay khổng lồ, sau khi dùng cực độ cuồng hóa cả người ta cũng phình to lên. Vốn chỉ một mét tám nhưng chỉ vài giây, thân đạt được chiều cao hai mét ba. Lúc này đây hình dáng của ta đã không còn nhìn khập khễnh như lúc nãy nữa. Đôi mắt phát ra hồng mang, ta nhún người nhảy lên giơ cao cây trụ đá đập mạnh vào đầu lang nhân.
Nhất kích xuyên tâm
Dòng số vàng toát ra. Bạo kích một phát đã hơn một ngàn huyết. Cú đập trời giáng khiến cho lang nhân cũng bị choáng mười giây. Ta phát lệnh cho tấn cả ma thú tập trung phát ra ma pháp tấn công vào hai người chúng ta. Bởi vì cực độ cuồng hóa sau ta có mười giây phòng ngự vô địch, chẳng phải lo lắng. ta tiếp tục huy thạch trụ dụng hoành tảo thiên quân quét ngang mặt con lang nhân. Ma pháp cầu như mưa rào, lộp độp rớt xuống đầu lang nhân. Ma pháp cấp một tuy yếu ớt nhưng nếu để hơn bốn trăm con ma thú phát ra thì lại là khái niệm khác. Tích tiểu thành đại, huyết lượng lang nhân từ từ tụt xuống thấy rõ. Lại thêm đám sủng vật môn đánh xung quanh hỗ trợ, huyết lượng càng rớt xuống thê thảm. Mỗi lần con lang nhân tỉnh dậy ta lại dùng nhất kích xuyên tâm gõ vào đầu nó một phát, hên thì làm nó tiếp tục choáng còn không thì đành cắn răng chịu nó công kích đợi kĩ năng hoàn lại.
Thật ra ta lại thích sử dụng ma pháp hơn là đánh kiểu này. Cận chiến kĩ năng mà ta có thể sử dụng quả thật rất ít. Hình thái biến hóa nhiều, mỗi con đều có kĩ năng khác nhau nhưng không có nghĩa ta cùng lúc sử dụng hết bọn chúng. Giống như bây giờ, ta thú hóa một phần ngưu ma vương, ngoại trừ hoành tảo thiên quân vốn của hình thái này ta chỉ có thêm nhất kích xuyên tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.