Chương 122: Chung cực áo nghĩa – Bát long phá thiên ( Nhị )
Zai Nguyễn
11/01/2014
Như Vân cũng đành nghe lời, cắn răng huy động ma pháp trượng
trong tay phụ trợ chiến đấu.
Tám cái đầu lúc này không còn bừa bãi phát công nữa mà nhắm về một cánh của lục vong tinh ra sức công kích. Nó há cái mồm đem cả đất đá lẫn hai mươi thanh ma pháp trượng nuốt vào bụng. Lục vong tinh mất đi một cánh uy lực lập tức giảm xuống. Bát đầu xà cảm giác được sau khi ăn ma pháp trượng dưới đất cơ thể có dấu hiệu hồi phục. Nó không khách khí hướng về cánh khác của ngôi sao tấn công.
Một cánh, hai cánh, ba cánh, bốn cánh, năm cánh và cánh cuối cùng tất cả bị nó ăn vào bụng. Hồng quang không có ma pháp trượng chống đỡ liền mờ nhạt dần và biến mất giữa không trung.
Thay thế cho lục vong tinh biến mất là cơ thể bát đầu xà bắt đầu chuyển sang màu đỏ như thép nung. Nó cảm nhận được một luồng nhiệt khí đang di chuyển trong thân thể khiến toàn thân vô cùng thoải mái thư thả. Bát đầu xà ngửa đầu gầm lớn bộc phát tâm tình thư sướng lúc này.
Dị biến xảy ra, bát đầu xà bỗng nhiên bị kim quang bao bọc lấy thân thể. Ma tinh của nó được luồng nhiệt khí xông thẳng vào bơm đầy lên như quả bong bóng. Lớp vảy vốn đầy rẫy vết thương nay đã lành lặn lại như cũ, không những thể chúng còn chuyển sang màu xám xịt như thép nguội. Chỉ có bản thân bát đầu xà mơi biết lớp vảy của nó đã biến hóa càng thêm rắn chắc.
Như Vân nhìn thấy cảnh tượng diễn ra trước mặt khiến cho tinh thần của nàng hoảng loạn
- Không thể như thế được. Lẽ nào nó lại muốn tiến hóa.
Bang chúng Hoàng gia mỹ nữ đoàn cũng sững sờ đứng yên không nhúc nhích. Cảnh tượng này chẳng phải khi nãy bọn họ đã được chứng kiến sao?
Chỉ có Tuyết Hận khôi phục bình tĩnh. Nàng đem mái tóc dài rối loạn của mình tóm lại thành chiếc đuôi ngựa, rồi hướng về phía đám tỷ muội quát lớn
- Mọi người đồng loạt công kích, không cho nó có cơ hội tiến hóa.
Đám mỹ nữ lập tức hồi phục tinh thần, bọn học bất chấp tất cả lao vào tấn công. Cửu cấp ma thú muốn tiến hóa thì sẽ trở thành gì? Chính xác chính là tiên thú. Từ khi Chân Đế phát hành tới giờ chưa có bang phái nào giao chiến với tiên thú. Bọn họ không biết uy lực của chúng nó ra sao nhưng bọn họ biết nếu tiên thú ra tay tàn sát thì hôm nay Hoàng gia mỹ nữ đoàn sẽ tổn thất thảm trọng, có lẽ tất cả tuyển thủ tham gia đại hội anh hùng đều bị rớt một cấp.
Công kích phát ra văng vào thân bát đầu xà như chìm vào hải dương không hề gây bất kì thương tổn nào cho nó. Tâm tình Tuyết Hận chìm xuống đáy cốc, nàng bắt đầu có suy nghĩ nhân cơ hội bát đầu xà tiến hóa có nên ra lệnh cho đám tỷ muội rút lui hay không? Chỉ đáng tiếc trước khi để Tuyết Hận đưa ra quyết định, một vầng hào quang từ thân thể bát đầu xà xuất hiện và kéo dài ra.
Hào quang tắt đi thay vào đó là cái đầu thứ chín đã xuất hiện. So với tám cái đầu kia thì nó còn to hơn, trên đầu mọc ra một cái sừng, hàm nanh nhọn hoắc khiến kẻ khác nhìn vào không lạnh mà run.
Tiên thú: Cửu đầu xà.
Đẳng cấp: 85.
Huyết lượng: ???
Ma pháp lực: ???
Cửu đầu xà thành công tiến hóa thành tiên thú, ước mơ của tất cả ma thú. Đẳng cấp tăng năm, thể lực, sinh lực hoàn toàn hồi phục, không những vậy nó so với trước kia mạnh hơn gấp mấy lần. Sau khi tiến hóa, trí tuệ của nó so với nhân loại chỉ hơn chứ không kém. Nó rất rõ ràng lúc này có thể dễ dàng tiêu diệt hết đám nhân loại dưới đất và đặc biệt là kẻ cầm đầu bọn họ.
Tám cái đầu xoay về phía Tuyết Hận cùng Như Vân đang ẩn núp. Nó há cái mồm như hang máu bắt đầu tụ tập ma pháp lực để thi triển tuyệt chiêu.
Tuyết Hận và Như Vân phát hiện bọn họ đã bị cửu đầu xà phát hiện. Bây giờ rút lui cũng quá trễ, ma pháp của cửu đầu xà thi triển trên diện rộng không cách nào tránh được.
Như Vân quỵ xuống đất, đôi mắt lung linh nhìn cảnh tượng trước mặt trong lòng chết lặng
- Không cách nào tiêu diệt được. Nó quá mạnh mẽ. Chẵng lẻ ta phải chết ở nơi này sao?
Nàng biết đã không còn cách nào trốn thoát thế nên đôi mắt dần dần nhắm lại chờ tử thần tới lấy mạng.
Như Vân nhắm mắt chờ đợi. Đối với nàng lúc này một giây dài như một năm, nàng muốn mau chóng chết đi rồi về thành. Nhưng đợi mãi vẫn không hề thấy tiếng hệ thống đề kì vang lên. Như Vân cảm thấy là lạ, nàng nhướng đôi mặt phượng lên nhìn thì thấy đứng chắn trước mặt nàng là một vị thanh niên mặc bộ giáp nhẹ, trên vai mang theo cung tên. Cả người phát ra kim quang, trong lòng hắn lúc này là Tuyết Hận đang bị ôm chặt không cách nào nhúc nhích được, tấm lưng của hắn đưa về phía trước chắn lại từng đợt ma pháp công kích.
Sau đợt công kích hung hãn, cửu đầu xà dừng lại quan sát tình thế. Cát bụi tan biến lộ ra dãy đất bị ma pháp cày xới tan tành, những cây cổ thụ chọc đời gãy lìa vương vãi khắp nơi, lửa cháy rừng rực, băng chùy cắm đầy trên đất, đá tảng lăn lốc mọi phía ấy vậy mà chính giữa khu đất vẫn còn tồn tại ba thân ảnh đứng đó không hề bị ảnh hưởng tí gì.
Cửu đầu xà ngỡ ngàng một lúc nhưng rất nhanh nó liền khôi phục tinh thần. Một lần không chết thì tiếp tục lần thứ hai, nó không tin đám nhân loại nhỏ bé kia chịu đựng được mãi. Miệng nó lại một lần nữa hả ra, nguyên tố trong không khí như bị hắc động hút vào tích tụ càng ngày càng dày.
Người thanh niên lao ra cứu Như Vân và Tuyết Hận không phải ai khác chính là ta. Nãy giờ ta vẫn từ trên không quan sát hai bên giao đấu hy vọng tìm được cơ hội hạ thủ con bát đầu xà này. Nhưng sau khi thấy nó tiến hóa thành tiên thú thì ta biết không thể nào đánh lại được nữa rồi. Bốn mươi bảy cấp muốn đánh bại tiên thú còn khó hơn lên trời. Chính ngay lúc ta dự định quay đầu bỏ đi không ngờ con cửu đầu xà hướng về phía ta khởi động công kích, ta nhìn xuống phía dưới phát hiện hai cô gái đang run rẩy đứng đó. Ta biết không cách nào tránh khỏi thế nên lao xuống ôm vào lòng một người sau đó che chắn trước mặt người còn lại và vận dụng mười giây phòng ngự vô địch của kĩ năng [Cực độ cuồng hóa] chống đỡ lại.
Cô gái này giống như bị thứ gì đó kích động, nàng không ngừng vùng vẫy muốn thoát khỏi lòng ngực của ta. Nhưng ta đời nào để cho nàng làm như vậy. Chỉ cần nàng rời khỏi người ta chừng một bước lập tức sẽ bị ma pháp oanh tạc mà chết, không những vậy cô gái đang quỳ đằng sau cũng khó thoát khỏi cùng chung số phận. Mà nghiến răng ôm chặt nàng vào lòng, mặc kệ nàng vùng vẫy làm cho hai đôi bồng đảo no tròn, tấm thân mềm mại như bông càng thêm cọ sát làm hồn ta phiêu phiêu giữa thiên đường. Không trách được a, ta vẫn còn là xử nam, mặc dù ngoài miệng dâm đãng chứ trong lòng vẫn còn non nớt lắm. Hệ miễn dịch của ta đối với phụ nữ gần như bằng 0 và nhất là với mỹ nữ.
Mười giây rất nhanh trôi qua và ma pháp công kích cùng lúc chấm dứt. Ta thở phào một hơi đem mỹ nhân trong lòng thả ra. Đôi mắt của nàng lúc này đã sưng đỏ vì khóc, nàng nhìn ta căm hận rồi vung tay tát mạnh một cái.
Chát
Ta bị tập tập kích bất ngờ không kịp phản ứng làm cho gò má nổi lên dấu bàn tay rõ to. Ta thầm mắng thật sự là làm công mắc oán. Nếu biết vậy bỏ mặc cho nàng bị giết ta một mình dễ dàng thoát thân rồi.
Lúc này cô gái quỳ dưới đất cũng đã hoàng hồn. Nàng lảo đảo đứng dậy nắm lấy tay cô gái kia ngăn cho nàng tiếp tục hành hung. Ta vừa nhìn thoáng qua cảm giác hình như đã gặp cô gái này ở đâu rồi, thế nhưng suy nghĩ mãi cũng không nhớ ra. Tuy nhiên ta xác định nàng cũng là một mỹ nữ a. Tóc dài, đôi mắt to tròn đáng yêu, lông mày như vầng trăng khuyết khiến nam nhân nhìn vào phải mất hồn, thân hình yểu điệu, khoác lên người pháp bào trắng tinh khiến cho da tay của nàng càng thêm trắng nõn nà. Chỉ đáng tiếc nàng dùng vải lụa che đi khuôn mặt nên ta không nhìn rõ được dung mạo.
Ta biết bản thân vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm. Ta xoay người lại lập tức phát hiện cửu đầu xà đang một lần nữa chuẩn bị công kích. Nhìn cảnh tượng như vậy làm da đầu ta run rẩy từng cơn. Thật đáng chết, không ngờ lại đụng phải thứ khó xơi như vậy. Ma pháp diện rộng muốn né cũng né không được, mà trốn thoát được thì hai mỹ nữ sau lưng đều chết không toàn thây.
Ta thở dài một hơi, lấy [Vạn trọng ma pháp trượng] ra và cầm lên tay, miệng niệm chú. Lòng bàn tay lập tức lồi lên thủy tinh cầu đang tỏa ra lam quang nhàn nhạt. Cánh tay cũng mọc ra lớp vảy xanh nhạt nhưng do che bởi chiếc áo bó sát thân nên không ai phát hiện được. Đôi cánh tạo từ ác ma dần ngưng tụ sau lưng mang ta bay lên không.
Đây là hình dáng thú hóa một phần của Mạn Xà Vương. Trong hình dáng này ma pháp lực của ta tăng lên đáng kể, chỉ hy vọng có thể chống đỡ nổi lần này.
Tám viên cầu bất đồng màu sắc từ thân thể ta chui ra tạo thành hình bán nguyệt lơ lửng xung quanh ta. Chúng được nối với người ta thông qua một sợi chỉ cùng máu. Nếu nhìn kĩ bên trong sợi chỉ thật ra rỗng ruột và ma pháp nguyên tố được nén thành chất lỏng đang được bơm tới tám viên cầu. Viên cầu càng hút nhiều chất lỏng thì càng phình to ra như quả bong bóng và chúng nó phát ra đủ loại quang mang chói mắt như mặt trời giữa trưa hòa vào nhau tạo thành một loại màu sắc huyền bí. Đôi cánh màu đen được ngưng tụ từ ác ma khí kéo dài ra gần hai mét tỏa ra màu đen kì dị bao bọc thân thể ta vào trong.
Như Vân và Tuyết Hận cũng ngây dại nhìn bóng lưng của ta giống như một vị ác ma từ địa ngục trồi lên.
Tám cái đầu lúc này không còn bừa bãi phát công nữa mà nhắm về một cánh của lục vong tinh ra sức công kích. Nó há cái mồm đem cả đất đá lẫn hai mươi thanh ma pháp trượng nuốt vào bụng. Lục vong tinh mất đi một cánh uy lực lập tức giảm xuống. Bát đầu xà cảm giác được sau khi ăn ma pháp trượng dưới đất cơ thể có dấu hiệu hồi phục. Nó không khách khí hướng về cánh khác của ngôi sao tấn công.
Một cánh, hai cánh, ba cánh, bốn cánh, năm cánh và cánh cuối cùng tất cả bị nó ăn vào bụng. Hồng quang không có ma pháp trượng chống đỡ liền mờ nhạt dần và biến mất giữa không trung.
Thay thế cho lục vong tinh biến mất là cơ thể bát đầu xà bắt đầu chuyển sang màu đỏ như thép nung. Nó cảm nhận được một luồng nhiệt khí đang di chuyển trong thân thể khiến toàn thân vô cùng thoải mái thư thả. Bát đầu xà ngửa đầu gầm lớn bộc phát tâm tình thư sướng lúc này.
Dị biến xảy ra, bát đầu xà bỗng nhiên bị kim quang bao bọc lấy thân thể. Ma tinh của nó được luồng nhiệt khí xông thẳng vào bơm đầy lên như quả bong bóng. Lớp vảy vốn đầy rẫy vết thương nay đã lành lặn lại như cũ, không những thể chúng còn chuyển sang màu xám xịt như thép nguội. Chỉ có bản thân bát đầu xà mơi biết lớp vảy của nó đã biến hóa càng thêm rắn chắc.
Như Vân nhìn thấy cảnh tượng diễn ra trước mặt khiến cho tinh thần của nàng hoảng loạn
- Không thể như thế được. Lẽ nào nó lại muốn tiến hóa.
Bang chúng Hoàng gia mỹ nữ đoàn cũng sững sờ đứng yên không nhúc nhích. Cảnh tượng này chẳng phải khi nãy bọn họ đã được chứng kiến sao?
Chỉ có Tuyết Hận khôi phục bình tĩnh. Nàng đem mái tóc dài rối loạn của mình tóm lại thành chiếc đuôi ngựa, rồi hướng về phía đám tỷ muội quát lớn
- Mọi người đồng loạt công kích, không cho nó có cơ hội tiến hóa.
Đám mỹ nữ lập tức hồi phục tinh thần, bọn học bất chấp tất cả lao vào tấn công. Cửu cấp ma thú muốn tiến hóa thì sẽ trở thành gì? Chính xác chính là tiên thú. Từ khi Chân Đế phát hành tới giờ chưa có bang phái nào giao chiến với tiên thú. Bọn họ không biết uy lực của chúng nó ra sao nhưng bọn họ biết nếu tiên thú ra tay tàn sát thì hôm nay Hoàng gia mỹ nữ đoàn sẽ tổn thất thảm trọng, có lẽ tất cả tuyển thủ tham gia đại hội anh hùng đều bị rớt một cấp.
Công kích phát ra văng vào thân bát đầu xà như chìm vào hải dương không hề gây bất kì thương tổn nào cho nó. Tâm tình Tuyết Hận chìm xuống đáy cốc, nàng bắt đầu có suy nghĩ nhân cơ hội bát đầu xà tiến hóa có nên ra lệnh cho đám tỷ muội rút lui hay không? Chỉ đáng tiếc trước khi để Tuyết Hận đưa ra quyết định, một vầng hào quang từ thân thể bát đầu xà xuất hiện và kéo dài ra.
Hào quang tắt đi thay vào đó là cái đầu thứ chín đã xuất hiện. So với tám cái đầu kia thì nó còn to hơn, trên đầu mọc ra một cái sừng, hàm nanh nhọn hoắc khiến kẻ khác nhìn vào không lạnh mà run.
Tiên thú: Cửu đầu xà.
Đẳng cấp: 85.
Huyết lượng: ???
Ma pháp lực: ???
Cửu đầu xà thành công tiến hóa thành tiên thú, ước mơ của tất cả ma thú. Đẳng cấp tăng năm, thể lực, sinh lực hoàn toàn hồi phục, không những vậy nó so với trước kia mạnh hơn gấp mấy lần. Sau khi tiến hóa, trí tuệ của nó so với nhân loại chỉ hơn chứ không kém. Nó rất rõ ràng lúc này có thể dễ dàng tiêu diệt hết đám nhân loại dưới đất và đặc biệt là kẻ cầm đầu bọn họ.
Tám cái đầu xoay về phía Tuyết Hận cùng Như Vân đang ẩn núp. Nó há cái mồm như hang máu bắt đầu tụ tập ma pháp lực để thi triển tuyệt chiêu.
Tuyết Hận và Như Vân phát hiện bọn họ đã bị cửu đầu xà phát hiện. Bây giờ rút lui cũng quá trễ, ma pháp của cửu đầu xà thi triển trên diện rộng không cách nào tránh được.
Như Vân quỵ xuống đất, đôi mắt lung linh nhìn cảnh tượng trước mặt trong lòng chết lặng
- Không cách nào tiêu diệt được. Nó quá mạnh mẽ. Chẵng lẻ ta phải chết ở nơi này sao?
Nàng biết đã không còn cách nào trốn thoát thế nên đôi mắt dần dần nhắm lại chờ tử thần tới lấy mạng.
Như Vân nhắm mắt chờ đợi. Đối với nàng lúc này một giây dài như một năm, nàng muốn mau chóng chết đi rồi về thành. Nhưng đợi mãi vẫn không hề thấy tiếng hệ thống đề kì vang lên. Như Vân cảm thấy là lạ, nàng nhướng đôi mặt phượng lên nhìn thì thấy đứng chắn trước mặt nàng là một vị thanh niên mặc bộ giáp nhẹ, trên vai mang theo cung tên. Cả người phát ra kim quang, trong lòng hắn lúc này là Tuyết Hận đang bị ôm chặt không cách nào nhúc nhích được, tấm lưng của hắn đưa về phía trước chắn lại từng đợt ma pháp công kích.
Sau đợt công kích hung hãn, cửu đầu xà dừng lại quan sát tình thế. Cát bụi tan biến lộ ra dãy đất bị ma pháp cày xới tan tành, những cây cổ thụ chọc đời gãy lìa vương vãi khắp nơi, lửa cháy rừng rực, băng chùy cắm đầy trên đất, đá tảng lăn lốc mọi phía ấy vậy mà chính giữa khu đất vẫn còn tồn tại ba thân ảnh đứng đó không hề bị ảnh hưởng tí gì.
Cửu đầu xà ngỡ ngàng một lúc nhưng rất nhanh nó liền khôi phục tinh thần. Một lần không chết thì tiếp tục lần thứ hai, nó không tin đám nhân loại nhỏ bé kia chịu đựng được mãi. Miệng nó lại một lần nữa hả ra, nguyên tố trong không khí như bị hắc động hút vào tích tụ càng ngày càng dày.
Người thanh niên lao ra cứu Như Vân và Tuyết Hận không phải ai khác chính là ta. Nãy giờ ta vẫn từ trên không quan sát hai bên giao đấu hy vọng tìm được cơ hội hạ thủ con bát đầu xà này. Nhưng sau khi thấy nó tiến hóa thành tiên thú thì ta biết không thể nào đánh lại được nữa rồi. Bốn mươi bảy cấp muốn đánh bại tiên thú còn khó hơn lên trời. Chính ngay lúc ta dự định quay đầu bỏ đi không ngờ con cửu đầu xà hướng về phía ta khởi động công kích, ta nhìn xuống phía dưới phát hiện hai cô gái đang run rẩy đứng đó. Ta biết không cách nào tránh khỏi thế nên lao xuống ôm vào lòng một người sau đó che chắn trước mặt người còn lại và vận dụng mười giây phòng ngự vô địch của kĩ năng [Cực độ cuồng hóa] chống đỡ lại.
Cô gái này giống như bị thứ gì đó kích động, nàng không ngừng vùng vẫy muốn thoát khỏi lòng ngực của ta. Nhưng ta đời nào để cho nàng làm như vậy. Chỉ cần nàng rời khỏi người ta chừng một bước lập tức sẽ bị ma pháp oanh tạc mà chết, không những vậy cô gái đang quỳ đằng sau cũng khó thoát khỏi cùng chung số phận. Mà nghiến răng ôm chặt nàng vào lòng, mặc kệ nàng vùng vẫy làm cho hai đôi bồng đảo no tròn, tấm thân mềm mại như bông càng thêm cọ sát làm hồn ta phiêu phiêu giữa thiên đường. Không trách được a, ta vẫn còn là xử nam, mặc dù ngoài miệng dâm đãng chứ trong lòng vẫn còn non nớt lắm. Hệ miễn dịch của ta đối với phụ nữ gần như bằng 0 và nhất là với mỹ nữ.
Mười giây rất nhanh trôi qua và ma pháp công kích cùng lúc chấm dứt. Ta thở phào một hơi đem mỹ nhân trong lòng thả ra. Đôi mắt của nàng lúc này đã sưng đỏ vì khóc, nàng nhìn ta căm hận rồi vung tay tát mạnh một cái.
Chát
Ta bị tập tập kích bất ngờ không kịp phản ứng làm cho gò má nổi lên dấu bàn tay rõ to. Ta thầm mắng thật sự là làm công mắc oán. Nếu biết vậy bỏ mặc cho nàng bị giết ta một mình dễ dàng thoát thân rồi.
Lúc này cô gái quỳ dưới đất cũng đã hoàng hồn. Nàng lảo đảo đứng dậy nắm lấy tay cô gái kia ngăn cho nàng tiếp tục hành hung. Ta vừa nhìn thoáng qua cảm giác hình như đã gặp cô gái này ở đâu rồi, thế nhưng suy nghĩ mãi cũng không nhớ ra. Tuy nhiên ta xác định nàng cũng là một mỹ nữ a. Tóc dài, đôi mắt to tròn đáng yêu, lông mày như vầng trăng khuyết khiến nam nhân nhìn vào phải mất hồn, thân hình yểu điệu, khoác lên người pháp bào trắng tinh khiến cho da tay của nàng càng thêm trắng nõn nà. Chỉ đáng tiếc nàng dùng vải lụa che đi khuôn mặt nên ta không nhìn rõ được dung mạo.
Ta biết bản thân vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm. Ta xoay người lại lập tức phát hiện cửu đầu xà đang một lần nữa chuẩn bị công kích. Nhìn cảnh tượng như vậy làm da đầu ta run rẩy từng cơn. Thật đáng chết, không ngờ lại đụng phải thứ khó xơi như vậy. Ma pháp diện rộng muốn né cũng né không được, mà trốn thoát được thì hai mỹ nữ sau lưng đều chết không toàn thây.
Ta thở dài một hơi, lấy [Vạn trọng ma pháp trượng] ra và cầm lên tay, miệng niệm chú. Lòng bàn tay lập tức lồi lên thủy tinh cầu đang tỏa ra lam quang nhàn nhạt. Cánh tay cũng mọc ra lớp vảy xanh nhạt nhưng do che bởi chiếc áo bó sát thân nên không ai phát hiện được. Đôi cánh tạo từ ác ma dần ngưng tụ sau lưng mang ta bay lên không.
Đây là hình dáng thú hóa một phần của Mạn Xà Vương. Trong hình dáng này ma pháp lực của ta tăng lên đáng kể, chỉ hy vọng có thể chống đỡ nổi lần này.
Tám viên cầu bất đồng màu sắc từ thân thể ta chui ra tạo thành hình bán nguyệt lơ lửng xung quanh ta. Chúng được nối với người ta thông qua một sợi chỉ cùng máu. Nếu nhìn kĩ bên trong sợi chỉ thật ra rỗng ruột và ma pháp nguyên tố được nén thành chất lỏng đang được bơm tới tám viên cầu. Viên cầu càng hút nhiều chất lỏng thì càng phình to ra như quả bong bóng và chúng nó phát ra đủ loại quang mang chói mắt như mặt trời giữa trưa hòa vào nhau tạo thành một loại màu sắc huyền bí. Đôi cánh màu đen được ngưng tụ từ ác ma khí kéo dài ra gần hai mét tỏa ra màu đen kì dị bao bọc thân thể ta vào trong.
Như Vân và Tuyết Hận cũng ngây dại nhìn bóng lưng của ta giống như một vị ác ma từ địa ngục trồi lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.