Chương 41: Công chúa Thúy Vân ( Thượng )
Zai Nguyễn
11/01/2014
Hôm nay thầy giáo lớp ta bị bệnh đột xuất nên lớp nghỉ sớm.
Vậy là có thể chạy ngay về nhà chơi Chân Đế rồi. Hôm qua bị đám người chơi truy
sát thật sự khổ nói không nên lời. Đã vậy sáng nay vào kể cho hai thằng cốt đột
kia nghe không an ủi thì thôi lại còn cười muốn rụng cả răng làm ta tức anh ách
cả buổi trời. Lại còn bảo ta đưa đầu cho chúng chém để đi lãnh thưởng, có mấy
thằng bạn như thế đúng là “phước đức” mấy ngàn đời tích tụ a.
Chúng mày cứ chờ anh đây lên cấp cao lúc đó cạp tụi bây không muộn. Ta hậm hực quăng vài câu đe dọa Đức và Tiến rồi quay lưng bỏ về.
Tiến vào Chân Đế, ta dạo vài vòng trong Tân Thủ thôn. Sức nóng từ phần thưởng nhà phát hành đưa ra nhằm lấy cái đầu của ta ảnh hưởng thật sự rất lớn đó chứ. Nếu trước đây Tân Thủ thôn chỉ lát đát vài người thì giờ đây lượng người chơi xuất hiện rầm rộ không kém gì ngày đầu tiên phát hành là mấy. Vũ khí, áo giáp bóng loáng đủ hình dạng màu sắc làm ta thấy phát thèm. Nếu giết sạch bọn người này đem bán hết mấy thứ đó có lẽ ta sẽ kiếm được một bộn tiền.
Bình tĩnh lại. Ta hít thở thật sâu kiềm nén tâm tình kích động lại. Không thể lỗ mãn được! Chỉ vì lợi ích nhỏ nhoi mà bại lộ bí mật thì không đáng. Ta mở bảng thông tin cá nhân quan sát lại thuộc tính mới lên cấp hai mươi của mình
Người chơi: Nhìn Cái Gì
Cấp độ: 20
Huyết lượng: 605
Ma pháp: 1028
Danh vọng: 300
Ác danh : 964
Bang phái : không
Sủng vật: Tiểu Hắc Huyết
Sức lực: 13
Thể lực: 61
Trí lực: 100
Mẫn Lực: 1
May mắn: 1
Mị lực: 4
Từ đằng cấp mười lên cấp hai mươi thì mỗi cấp được sáu điểm tiềm năng, ta chia một phần vào huyết lượng còn bao nhiêu thì dồn vào ma pháp lực. Ngoài ra trong quá trình đồ sát tân thủ thì ta cũng giết được rất nhiều boss, hấp thụ tinh lực của chúng tăng cao điểm tiềm năng. Dù sao boss ta giết dạo gần đây đẳng cấp quá thấp, không thể nào so sánh với Thạc Thử vương được, nên điểm tiềm năng tăng lên cũng không nhiều. Không phải lúc nào cũng trong trạng thái thú hóa nên ta đã thêm điểm tiềm năng vào lực lượng nhằm tăng sức sát thương lẫn phòng thủ khi ở hình dạng người lẫn trạng thái thú hóa.
Đây là quyết định sáng suốt, nhiều khi tham gia đám đông ks boss ta cũng lợi hơn rất nhiều. Máu trâu, ma pháp nhiều lẫn lực sát thương khủng. Ngoài ra một thân trang bị xanh nên sức mạnh tăng lên một lượng đáng kể.
Khi lên tới đẳng cấp hai mươi thì ta liền nhớ tới Quang Minh Chúc Phúc hạng liên của lão Thất đưa ta khi trước. Ta lấy từ trong hành lý ra và đeo vào cổ. Trang bị vừa gắn vào người thì một cổ ánh sáng nhu hòa toát ra từ hạng liên bao trùm khắp thân thể của ta. Đây có lẽ là kĩ năng Thánh Minh Luân Hồi của Quang Minh Chúc Phúc hạng liên bảo vệ người chơi trước các lực công kích, chuyển trực tiếp sát thương lực của kẻ thù vào ma pháp lực. Ngoài ra mà pháp lực của ta cũng tăng 20% từ 1028 trở thành 1233.
Ma pháp lực của ta đã hơn một ngàn nghĩa là ta bây giờ có thể sử dụng thú vương triệu hồi. Hiện giờ hình thái biến hóa của ta chỉ vỏn vẹn gồm Bạch Thố và Thạch Thử Vương, có lẽ nên lựa chọn thu phục một đám thạch thử cấp mười thì hữu dụng hơn một đám bạch thố cấp một. Ta cũng không vội, lần này đi làm nhiệm vụ của trưởng thôn ai biết được nguy hiểm gì đang rình rập chờ đợi ta phía trước cơ chứ, phải chuẩn bị trang bị cho thật tốt mới được. Ta dọn dẹp lại hành lý cho gọn gàng, bán hết những món đồ vô dụng, dược thảo cũng mua mấy trăm bình, rồi tạt sang cửa hàng tạp hóa của Nguyệt Nhi bổ sung vài món đồ lặt vặt dùng để chế tạo cạm bẫy. Dù sao tiền kiếm được từ việc giết tân thủ và buôn bán vũ khí cũng khá nhiều nên bây giờ ta cũng không đến nỗi túng thiếu như lúc đầu.
- Huyết tiên đan, cam thảo lộ, giải độc thảo, giải choáng dược, mùng mền chiếu gối, thức ăn đều đầy đủ, ngay cả cái bô ta cũng chuẩn bị luôn. Hà hà hà, còn lo gì nữa cơ chứ. Hang thạch thử thẳng tiến thôi!
Tội ác giới chỉ đúng là tiện dụng. Cả núi đồ như vậy vẫn có thể nhét vào không hề chật chội tí nào, không như người chơi khác, tay xách nách mang trong thật cực khổ a. Ta chỉ ung dung cầm thanh kiếm trên tay tiêu sái cất bước về phía ác thú sâm lâm.
Loang quanh nửa ngày trời ta cũng kiếm được hang động của bọn thạch thử. Nhớ tới những kì ngộ gặp Tiểu Hắc Huyết, chạm trán Vạn Vô Yên, ác chiến Thạch Thử Vương ta không khỏi cảm thán một tiếng. Lúc ấy ta chỉ mới cấp mười mà thôi, thế mà dám sấn vào nơi đây đúng là điếc không sợ súng mà. Thấy kẻ thù quay lại, đàn thạch thử chào mừng ta bằng ánh mắt giết người. Hang động gần như sáng rực lên bởi những tia đỏ nhấp nháy từ đôi mắt đỏ ngầu của chúng.
Bây giờ có cho tiền ta cũng không nghĩ tới việc chui vào nơi đó một lần nữa đâu. Thu phục thạch thử chỉ cần bên rìa hang động cũng được rồi.
Lần này ta không hề thú hóa, cứ trong trạng thái nhân loại tấn công bọn thạch thử. Sát thương của Thạch Thử Vương hiện giờ đã ngoài sức chịu đựng của bọn chúng, ta có thể một kích giết chết, nhưng cái ta cần là đánh cho chúng suy yếu để thu phục thành đàn em kìa. Vì có kinh nghiệm lần trước cộng thêm đẳng cấp tăng gấp đôi nên lần này sử dụng ma thú thuần phục trở nên dễ dàng hơn nhiều. Tuy nói vậy việc này cũng làm ta tốn ba ngày để hoàn thành.
- Ma thú thuần hóa.
Theo tiếng hô, một đạo khói đen nhanh chóng xuất hiện, từ trong đạo khói vươn ra hàng chục xúc tua rồi cuộn lấy con thạch thử xấu số kia. Sau vài lần giẫy giụa trong vô vọng, thân ảnh con thạch thử tan biến trong không gian. Đó là dấu hiệu ta đã thu phục thành công.
- Cuối cùng cũng xong rồi. Mệt chết đi được.
Ta thét lên thả người ngồi phịch xuống đất. Đây là con thạch thử thứ một trăm mà ta đã thu phục. Đẳng cấp hiện giờ của ta là hai mươi nên chỉ có thể thu phục một trăm con thạch thử cấp mười mà thôi. Sau này cấp độ lên cao thì số lượng và chất lượng cũng theo đó tăng lên.
Tiếp đó ta lại phải tốn thêm thời gian để làm quen với cách điều khiển đàn thạch thử. Muốn chỉ huy chúng ta bắt buộc trong trạng thái Thạch Thử Vương, ra lệnh trực tiếp bằng tiếng chít chít. Ài, mất toi một ngày trời ta chỉ ra được vài lệnh đơn giản cho chúng mà thôi: tấn công, bao vây và rút lui. Có lẽ rãnh rỗi nên luyện tập thêm mới được.
Sau khi giải quyết xong đàn chuột, ta tiếp tục đi sâu vào ác thú sâm lâm cố hoàn thành nhiệm vụ của thôn trưởng. Thời gian tại tuyến của ta chỉ còn vỏn vẹn một ngày, hy vọng hôm nay làm cho xong để ngày mai lên thị trấn gặp mặt hai thằng bạn quỷ quái kia.
Vừa đi vừa ngắm nhìn cảnh sắc tươi đẹp của khu rừng cũng là một loại hưởng thụ. Nhân loại phát triển càng cao thì thiên nhiên cũng bị tàn phá vô tội vạ, cảnh sắc non xanh nước biếc núi rừng trùng điệp thế này làm sao có thể ngắm nhìn được ngoài đời cơ chứ. Thật đáng tiếc a.
Ta đi được ít lâu thì loáng thoáng nghe được tiếng suối chảy đằng xa. Tâm vừa động ta nhịn không được bước nhanh hơn về phía trước. Vạch tàng lá trước mặt ra thì trước mặt là hồ nước rộng lớn. Ánh mặt trời chiếu xuống mặt nước trộn cùng những cơn sóng nhỏ lăn tăn tỏa ra những tia long lanh khắp mặt hồ. Từng cụm cây to lớn bao bọc xung quanh cứ như là bảo vệ cho viên ngọc trong suốt lấp lánh đầy màu sắc này.
Chính lúc ta muốn bước ra khỏi táng cây rửa ráy một tí thì từ mặt nước nhẹ nhàng nhô lên một thân ảnh.
Hai mắt ta trợn tròn lên. Mỹ nhân, siêu cấp mỹ nhân a ! Khuôn mặt đẹp như bức tranh vẽ, đôi mày liễu dài mượt, cặp mắt trong veo như nước, thanh lệ thoát tục. Thân thể nàng mềm mại như khối bạch ngọc không tì vết, các đường cong lả lướt, uốn lượn rõ ràng. Bộ ngực điểm hai chấm hồng ẩn hiện dưới làn nước trong xanh. Mái tóc dài đen nhánh lượn lờ càng tô điểm thêm cho dung nhan kiều mĩ của nàng.
Ây da, tình cảnh như thế này có tính là ta đang rình trộm không nhỉ ? Nào phải, ta chỉ là vô tình đi ngang qua nơi này, hiện giờ ta đang ngắm nhìn cảnh sắc hùng vĩ của núi non mà thôi, còn cô gái kia chỉ là thu hoặch ngoài ý muốn. Người ta đưa cho coi mà không thèm nhìn chính là sỉ nhục cho một mỹ nhân như nàng, ta nào dám làm cái chuyện khinh khi phụ nữ như thế cơ chứ ! Đã vậy không thèm khách khí nữa, tay quệt nước dãi nhiễu đầy đất, ta cố căng hai mắt ra để nhìn thật rõ thân thể mềm mại như lụa của mĩ nhân.
Mỹ nhân nọ không biết bụi cây đằng xa kia xuất hiện hai bóng đèn pha sáng rực bám chặt vào thân thể nàng không hề bỏ sót bất cứ cử động hay khu vực nào.
Rắc
Tiếng cành cây gãy khe khẽ vang lên. Mỹ nhân nghe thấy lập tức có phản ứng.
- Ai đó ?
Mỹ nhân hướng sang phía ta đang ẩn núp quát lớn.
- Không có ai cả.
Éc, ta trả lời theo quán tính, ngay khi vừa phản ứng lại thì đã quá trễ. Một hỏa cầu khổng lồ bay tới đập thẳng vào người ta.
- A a a a a !
Ta hét thảm lên một tiếng. Cả người bị hỏa câu chấn bay thẳng vào cây đại thụ khổng lồ gần đó.
-1530
Ách, nhìn huyết lượng và ma pháp lực tuột xuống chỉ còn một tia hách ta choáng váng cả đầu óc. Lực công kích siêu cấp biến thái a ! Nếu không phải ta sở hữu Quanh Mình Chúc Phúc hạng liên chắc đã cháy ra tro.
Ta vội vàng lấy thiết tiên đan từ tội ác giới chỉ ra, vừa đưa lên miệng chưa kịp uống thì lưỡi kiếm nhọn hoắc đã chỉa thẳng vào cổ họng
Chúng mày cứ chờ anh đây lên cấp cao lúc đó cạp tụi bây không muộn. Ta hậm hực quăng vài câu đe dọa Đức và Tiến rồi quay lưng bỏ về.
Tiến vào Chân Đế, ta dạo vài vòng trong Tân Thủ thôn. Sức nóng từ phần thưởng nhà phát hành đưa ra nhằm lấy cái đầu của ta ảnh hưởng thật sự rất lớn đó chứ. Nếu trước đây Tân Thủ thôn chỉ lát đát vài người thì giờ đây lượng người chơi xuất hiện rầm rộ không kém gì ngày đầu tiên phát hành là mấy. Vũ khí, áo giáp bóng loáng đủ hình dạng màu sắc làm ta thấy phát thèm. Nếu giết sạch bọn người này đem bán hết mấy thứ đó có lẽ ta sẽ kiếm được một bộn tiền.
Bình tĩnh lại. Ta hít thở thật sâu kiềm nén tâm tình kích động lại. Không thể lỗ mãn được! Chỉ vì lợi ích nhỏ nhoi mà bại lộ bí mật thì không đáng. Ta mở bảng thông tin cá nhân quan sát lại thuộc tính mới lên cấp hai mươi của mình
Người chơi: Nhìn Cái Gì
Cấp độ: 20
Huyết lượng: 605
Ma pháp: 1028
Danh vọng: 300
Ác danh : 964
Bang phái : không
Sủng vật: Tiểu Hắc Huyết
Sức lực: 13
Thể lực: 61
Trí lực: 100
Mẫn Lực: 1
May mắn: 1
Mị lực: 4
Từ đằng cấp mười lên cấp hai mươi thì mỗi cấp được sáu điểm tiềm năng, ta chia một phần vào huyết lượng còn bao nhiêu thì dồn vào ma pháp lực. Ngoài ra trong quá trình đồ sát tân thủ thì ta cũng giết được rất nhiều boss, hấp thụ tinh lực của chúng tăng cao điểm tiềm năng. Dù sao boss ta giết dạo gần đây đẳng cấp quá thấp, không thể nào so sánh với Thạc Thử vương được, nên điểm tiềm năng tăng lên cũng không nhiều. Không phải lúc nào cũng trong trạng thái thú hóa nên ta đã thêm điểm tiềm năng vào lực lượng nhằm tăng sức sát thương lẫn phòng thủ khi ở hình dạng người lẫn trạng thái thú hóa.
Đây là quyết định sáng suốt, nhiều khi tham gia đám đông ks boss ta cũng lợi hơn rất nhiều. Máu trâu, ma pháp nhiều lẫn lực sát thương khủng. Ngoài ra một thân trang bị xanh nên sức mạnh tăng lên một lượng đáng kể.
Khi lên tới đẳng cấp hai mươi thì ta liền nhớ tới Quang Minh Chúc Phúc hạng liên của lão Thất đưa ta khi trước. Ta lấy từ trong hành lý ra và đeo vào cổ. Trang bị vừa gắn vào người thì một cổ ánh sáng nhu hòa toát ra từ hạng liên bao trùm khắp thân thể của ta. Đây có lẽ là kĩ năng Thánh Minh Luân Hồi của Quang Minh Chúc Phúc hạng liên bảo vệ người chơi trước các lực công kích, chuyển trực tiếp sát thương lực của kẻ thù vào ma pháp lực. Ngoài ra mà pháp lực của ta cũng tăng 20% từ 1028 trở thành 1233.
Ma pháp lực của ta đã hơn một ngàn nghĩa là ta bây giờ có thể sử dụng thú vương triệu hồi. Hiện giờ hình thái biến hóa của ta chỉ vỏn vẹn gồm Bạch Thố và Thạch Thử Vương, có lẽ nên lựa chọn thu phục một đám thạch thử cấp mười thì hữu dụng hơn một đám bạch thố cấp một. Ta cũng không vội, lần này đi làm nhiệm vụ của trưởng thôn ai biết được nguy hiểm gì đang rình rập chờ đợi ta phía trước cơ chứ, phải chuẩn bị trang bị cho thật tốt mới được. Ta dọn dẹp lại hành lý cho gọn gàng, bán hết những món đồ vô dụng, dược thảo cũng mua mấy trăm bình, rồi tạt sang cửa hàng tạp hóa của Nguyệt Nhi bổ sung vài món đồ lặt vặt dùng để chế tạo cạm bẫy. Dù sao tiền kiếm được từ việc giết tân thủ và buôn bán vũ khí cũng khá nhiều nên bây giờ ta cũng không đến nỗi túng thiếu như lúc đầu.
- Huyết tiên đan, cam thảo lộ, giải độc thảo, giải choáng dược, mùng mền chiếu gối, thức ăn đều đầy đủ, ngay cả cái bô ta cũng chuẩn bị luôn. Hà hà hà, còn lo gì nữa cơ chứ. Hang thạch thử thẳng tiến thôi!
Tội ác giới chỉ đúng là tiện dụng. Cả núi đồ như vậy vẫn có thể nhét vào không hề chật chội tí nào, không như người chơi khác, tay xách nách mang trong thật cực khổ a. Ta chỉ ung dung cầm thanh kiếm trên tay tiêu sái cất bước về phía ác thú sâm lâm.
Loang quanh nửa ngày trời ta cũng kiếm được hang động của bọn thạch thử. Nhớ tới những kì ngộ gặp Tiểu Hắc Huyết, chạm trán Vạn Vô Yên, ác chiến Thạch Thử Vương ta không khỏi cảm thán một tiếng. Lúc ấy ta chỉ mới cấp mười mà thôi, thế mà dám sấn vào nơi đây đúng là điếc không sợ súng mà. Thấy kẻ thù quay lại, đàn thạch thử chào mừng ta bằng ánh mắt giết người. Hang động gần như sáng rực lên bởi những tia đỏ nhấp nháy từ đôi mắt đỏ ngầu của chúng.
Bây giờ có cho tiền ta cũng không nghĩ tới việc chui vào nơi đó một lần nữa đâu. Thu phục thạch thử chỉ cần bên rìa hang động cũng được rồi.
Lần này ta không hề thú hóa, cứ trong trạng thái nhân loại tấn công bọn thạch thử. Sát thương của Thạch Thử Vương hiện giờ đã ngoài sức chịu đựng của bọn chúng, ta có thể một kích giết chết, nhưng cái ta cần là đánh cho chúng suy yếu để thu phục thành đàn em kìa. Vì có kinh nghiệm lần trước cộng thêm đẳng cấp tăng gấp đôi nên lần này sử dụng ma thú thuần phục trở nên dễ dàng hơn nhiều. Tuy nói vậy việc này cũng làm ta tốn ba ngày để hoàn thành.
- Ma thú thuần hóa.
Theo tiếng hô, một đạo khói đen nhanh chóng xuất hiện, từ trong đạo khói vươn ra hàng chục xúc tua rồi cuộn lấy con thạch thử xấu số kia. Sau vài lần giẫy giụa trong vô vọng, thân ảnh con thạch thử tan biến trong không gian. Đó là dấu hiệu ta đã thu phục thành công.
- Cuối cùng cũng xong rồi. Mệt chết đi được.
Ta thét lên thả người ngồi phịch xuống đất. Đây là con thạch thử thứ một trăm mà ta đã thu phục. Đẳng cấp hiện giờ của ta là hai mươi nên chỉ có thể thu phục một trăm con thạch thử cấp mười mà thôi. Sau này cấp độ lên cao thì số lượng và chất lượng cũng theo đó tăng lên.
Tiếp đó ta lại phải tốn thêm thời gian để làm quen với cách điều khiển đàn thạch thử. Muốn chỉ huy chúng ta bắt buộc trong trạng thái Thạch Thử Vương, ra lệnh trực tiếp bằng tiếng chít chít. Ài, mất toi một ngày trời ta chỉ ra được vài lệnh đơn giản cho chúng mà thôi: tấn công, bao vây và rút lui. Có lẽ rãnh rỗi nên luyện tập thêm mới được.
Sau khi giải quyết xong đàn chuột, ta tiếp tục đi sâu vào ác thú sâm lâm cố hoàn thành nhiệm vụ của thôn trưởng. Thời gian tại tuyến của ta chỉ còn vỏn vẹn một ngày, hy vọng hôm nay làm cho xong để ngày mai lên thị trấn gặp mặt hai thằng bạn quỷ quái kia.
Vừa đi vừa ngắm nhìn cảnh sắc tươi đẹp của khu rừng cũng là một loại hưởng thụ. Nhân loại phát triển càng cao thì thiên nhiên cũng bị tàn phá vô tội vạ, cảnh sắc non xanh nước biếc núi rừng trùng điệp thế này làm sao có thể ngắm nhìn được ngoài đời cơ chứ. Thật đáng tiếc a.
Ta đi được ít lâu thì loáng thoáng nghe được tiếng suối chảy đằng xa. Tâm vừa động ta nhịn không được bước nhanh hơn về phía trước. Vạch tàng lá trước mặt ra thì trước mặt là hồ nước rộng lớn. Ánh mặt trời chiếu xuống mặt nước trộn cùng những cơn sóng nhỏ lăn tăn tỏa ra những tia long lanh khắp mặt hồ. Từng cụm cây to lớn bao bọc xung quanh cứ như là bảo vệ cho viên ngọc trong suốt lấp lánh đầy màu sắc này.
Chính lúc ta muốn bước ra khỏi táng cây rửa ráy một tí thì từ mặt nước nhẹ nhàng nhô lên một thân ảnh.
Hai mắt ta trợn tròn lên. Mỹ nhân, siêu cấp mỹ nhân a ! Khuôn mặt đẹp như bức tranh vẽ, đôi mày liễu dài mượt, cặp mắt trong veo như nước, thanh lệ thoát tục. Thân thể nàng mềm mại như khối bạch ngọc không tì vết, các đường cong lả lướt, uốn lượn rõ ràng. Bộ ngực điểm hai chấm hồng ẩn hiện dưới làn nước trong xanh. Mái tóc dài đen nhánh lượn lờ càng tô điểm thêm cho dung nhan kiều mĩ của nàng.
Ây da, tình cảnh như thế này có tính là ta đang rình trộm không nhỉ ? Nào phải, ta chỉ là vô tình đi ngang qua nơi này, hiện giờ ta đang ngắm nhìn cảnh sắc hùng vĩ của núi non mà thôi, còn cô gái kia chỉ là thu hoặch ngoài ý muốn. Người ta đưa cho coi mà không thèm nhìn chính là sỉ nhục cho một mỹ nhân như nàng, ta nào dám làm cái chuyện khinh khi phụ nữ như thế cơ chứ ! Đã vậy không thèm khách khí nữa, tay quệt nước dãi nhiễu đầy đất, ta cố căng hai mắt ra để nhìn thật rõ thân thể mềm mại như lụa của mĩ nhân.
Mỹ nhân nọ không biết bụi cây đằng xa kia xuất hiện hai bóng đèn pha sáng rực bám chặt vào thân thể nàng không hề bỏ sót bất cứ cử động hay khu vực nào.
Rắc
Tiếng cành cây gãy khe khẽ vang lên. Mỹ nhân nghe thấy lập tức có phản ứng.
- Ai đó ?
Mỹ nhân hướng sang phía ta đang ẩn núp quát lớn.
- Không có ai cả.
Éc, ta trả lời theo quán tính, ngay khi vừa phản ứng lại thì đã quá trễ. Một hỏa cầu khổng lồ bay tới đập thẳng vào người ta.
- A a a a a !
Ta hét thảm lên một tiếng. Cả người bị hỏa câu chấn bay thẳng vào cây đại thụ khổng lồ gần đó.
-1530
Ách, nhìn huyết lượng và ma pháp lực tuột xuống chỉ còn một tia hách ta choáng váng cả đầu óc. Lực công kích siêu cấp biến thái a ! Nếu không phải ta sở hữu Quanh Mình Chúc Phúc hạng liên chắc đã cháy ra tro.
Ta vội vàng lấy thiết tiên đan từ tội ác giới chỉ ra, vừa đưa lên miệng chưa kịp uống thì lưỡi kiếm nhọn hoắc đã chỉa thẳng vào cổ họng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.