Chương 2: Cửu lôi oanh đỉnh
Zai Nguyễn
11/01/2014
Đinh Đông – Đang trong quá trình xác nhận DNA và kết nối với
máy chủ, xin quý khách vui lòng chờ trong giây lát.
Hệ thống đưa tới thông báo.
Cảm giác thật là kích thích a. Đó là đều đầu tiên ta cảm nhận khi bắt đầu trò chơi “Chân Đế”. Sau vài giây xung quanh ta từ từ sáng dần lên. Khi nhìn xung quanh thì ta cảm thấy nghi hoặc, cái bàn, cái giường, cái tủ này và cả căn phòng này là căn phòng của ta. Chẳng lẽ hệ thống xảy ra vấn đề hay sao. Nhưng chỉ trong chốc lát thì ta đã biết mình sai.
Ta cảm thấy thân thể mình trở nên nhẹ đến kì lạ, rồi từ từ hai chân ta bị một cỗ sức mạnh vô hình nâng lên. Cả người rất nhanh đã bay lên không trung, khi nhìn lại thì ngôi nhà mà ta đang sinh sốnng chỉ còn là một cái chấm bé tí xíu. Ta đã lơ mờ đoán được chuyện gì đang xảy ra. Ta đang bay ra khỏi Trái Đất a. Sau khoảng ba mươi phút thì xung quanh ta là một bầu trời đầy sao và sao. Khi nhìn xuống chân thì ta nhận ra Trái Đât giờ chỉ giống như trái dưa hấu bao gồm màu xanh lục của biển pha màu vàng của đất điểm xuyến thêm màu trắng của mây. Đây là lần đầu tiên ta đứng ngoài vũ trụ mà nhìn hành tinh mà ta đang sống. Tuy chỉ trong trò chơi nhưng ta cảm thấy chân thật tới mức đáng sợ. Nếu nghiêm khắc mà nhận xét thì việc không bình thường có lẽ chỉ là ta đang ở ngoài vũ trụ mà vẫn hít thở không khí một cách thoải mái mà thôi.
Trái Đất xa dần khỏi tầm mắt ta. Tốc độ phi thân của ta ngày càng cao nên ta không thể nào quan sát được xung quanh một cách rõ ràng, ta chỉ mờ hồ trông thấy những ánh sao kéo thành một vệt dài như sao băng, lóe sáng rồi vụt tắt cứ như thế mà tiếp diễn. Không biết trải qua bao lâu thì ta thấy trước mắt ta xuất hiện một tinh cầu trước mắt ta. Nó cơ hồ to gấp mấy lần Trái Đất. Nhìn từ trên không trung, khắp nơi đều là biển rộng một màu xanh biên biếc. Từng mảnh đại lục đủ mọi hình dáng, trên đó có thật là nhiều ngọn núi đá cao to sừng sững giống như cây cột trụ trời mọc lên. Những cánh rừng kéo dài theo những dãy núi gần như bất tận. Đại thảo nguyên một màu xanh rờn của cỏ non. Ta bay một vòng xung quanh tinh cầu nên ta có thể chiêm ngưỡng được khung cảnh hung vĩ này.
- Wow! Thật là đẹp tuyệt vời.
Ta không khỏi cảm thán một phen. “Chân Đế” quả không hổ danh a. Lúc mới bắt đầu , khung cảnh là nơi người chơi thường xuyên sinh hoạt. Hệ thống vệ tinh sau khi xác nhận vị trí người chơi thì bắt đầu thu thập hình ảnh về nơi đó rồi dựng thành khung cảnh chân thật. Sau đó kéo người chơi ra khỏi khung cảnh ấy vượt qua bao nhiêu tinh tú cuối cùng thì đặt chân tới một vùng đất mới. Ta nghe rõ tiếng tim đập thình thịch trong lòng ngực, máu huyết chạy rần rần khắp mọi nơi trong cơ thể. Tay chân cơ hồ run lên từng chập. Quá kích thích !
Sau khi trấn an được tâm tình một chút thì cơ thể của ta cũng bắt đầu tiếp cận hành tinh. Vượt qua tầng tầng lớp lớp những mây mù trắng xóa, từ đằng xa ta trông thấy một tòa thần điện nguy nga tráng lệ đang lơ lửng trên không trung. Tòa thần điện được tạo bởi những phiến đá màu trắng tinh diễm lệ , những cây cột thật to chống đỡ cho mái vòm hình bán nguyệt. Phảng phất như ta trở về quá khứ chiêm ngưỡng kiến trúc Hy Lạp cổ xưa. Xung quanh thần điện được bao bọc bởi màu vàng óng ánh điểm xuyến thêm những vần mây lơ lững trôi tạo nên một cảm giác thần thánh và tôn nghiêm.
Cuối cùng thân thể ta nhẹ nhàng đặt chân trên bậc thềm của tòa thần điện. Ta ngước nhìn xung quanh để cảm nhận ta cảm nhận sự nhỏ bé của bản thân. Ta bắt đầu bước lên bậc thềm tiến vào bên trong thần điện. Trên từng ô gạch, cột trụ đều được điêu khắc tinh xảo tới từng chi tiết nhỏ nhặt nhất. Khung cảnh tráng lệ này họa may chỉ có trong những câu chuyện thần thoại mà thôi. Tiếp tục tiến vào, ở sâu bên trong của thần điện ta nhìn thấy một thân ảnh đang đứng. Khi bước tới gần thì ta thật sự bị sốc, một mỹ nhân cực kì diễm lệ a. Nếu tòa thần điện làm cho người ta phải trầm trồ khen ngợi thì mỹ nhân này làm người khác si ngốc vì vẻ đẹp của nàng. Qủa là trò chơi tạo thành a, không một tí khuyết điểm và tì vết. Đặc biệt là ngực to, eo nhỏ ta thích.
Cười thầm vài tiếng ta bước tới gần thần quan.
- Chúc mừng ngươi đã tới Đông Diễm Đại Lục. Xin mời thiêm danh.
Giọng nói êm ái dễ nghe phát ra từ thần quan làm cho ta một trận thoải mái. Nhìn nàng hướng ta nhè nhẹ mỉm cười làm ta cảm thấy hồi hộp. Từ trước tới giờ, con gái đứng trước ta đều là mặt mũi nhăn nhúm như khỉ ăn ớt làm cho ta cảm thấy buồn khổ vô cùng. Ta cũng không biết nguyên nhân tại sao. Khi ta hỏi thì các nàng chỉ lặng lẽ lắc đầu và nói :”Chỉ là ta không thích ngươi”.
Thế mà bây giờ lại có một cực đỉnh mỹ nhân nhìn ta cười a. Tuy biết nàng chỉ là NPC nhưng ta cũng không tránh khỏi một trận cuồng hỉ trong lòng. Ta không nhịn được khe khẽ cầm lấy tay của nàng, NPC thôi mà làm sao mà phản kháng được. Nhưng ta đã lầm, ngay lúc tay ta vừa nắm được tay của thần quan thì từ trên bầu trời mây đen tụ lại và giáng thẳng xuống đỉnh đầu của ta
Đinh Đông – Người chơi đã có hành động khiếm nhã. Hệ thống đề nghị trừng phạt.
Oanh long
Toàn thân ta tê giật vì điện giật. Thiệt là đau nhức. Đúng là cụ thể hóa 90% độ chân thật. Cả người ta bị nám đen. Quần áo cũng bị cháy nham nhở
- Xin mời thiêm danh.
Thần quan cũng không màn hành động khiếm nhã của ta mà chỉ nhắc nhở.
Ta trừng mắt nhìn nàng. Thần quan vẫn như cũ mỉm cười nhìn ta. Chỉ là NPC thôi nổi giận thì được cái gì đây. Suy nghĩ một hồi ta lên tiếng
- Ta lấy tên Du Long.
- Xin lỗi, danh tự Du Long đã dược chọn. Ngươi hãy chọn tên khác.
Cái gì ? Tên độc quyền của ta bị người khác chiếm rồi sao. Mà cũng đúng, ‘’Chân Đế’’ bắt đầu đã được một năm, tên như thế bị người ta chiếm cũng là việc bình thường. Tuy nghĩ là thế nhưng trong bụng ta vẫn lầm bầm ‘’đừng cho ta gặp cái thằng lấy cái tên này nếu không ta sẽ đồ sát cho chết’’.
- Vậy thì Hắc Lang đi.
Ta tùy tiện chọn một cái tên, dù sao tên đối với ta cũng không phải là việc quan trọng cho lắm. Khi lên tới đẳng cấp cao thì tên ta sẽ tự nhiên nổi tiếng mà thôi. Nhưng ta lại một lần nữa thất vọng.
- Xin lỗi, danh tự Hắc Lang đã dược chọn. Ngươi hãy chọn tên khác.
- Ta ngất. Thế mà cũng không được. Thế Thiên Ma được không vậy ?
- Xin lỗi ….
Cứ như thế ta đưa ra hàng loạt tên từ trên trời xuống dưới đất nhưng vẫn bị nữ thần quan từ chối.
- Vô Danh.
- Xin lỗi, danh tự …
- Chiến Ma.
- Xin lỗi, danh tự ….
- Nokia 6500.
- Xin lỗi, danh tự ….
- Samsung i900.
- Xin lỗi, danh tự …
- Xôi Mặn.
- Xin lỗi, danh tự ….
- Mì Lẩu Thái.
- Xin lỗi, danh tự ….
…………
Tình huống của ta hiện nay còn nhức đầu hơn cả gặp boss hoàng kim nữa. Đứng ngây ngốc cả ngày ta vẫn chưa chọn được tên cho chính mình. Cuối cùng ta đành phải chịu thua ngồi bệt xuống đất, ngồi thở dốc nhìn nữ thần quan. Bây giờ nụ cười của nàng qua ánh mắt của ta không còn thân thiết như lúc đầu nữa mà mang vẻ chế nhạo ta. Thật là ức hận quá mà, ngay cả NPC cũng khinh thường ta. Ta liếc mắt nhìn nàng nhịn không được mắng khẽ một câu
- Nhìn Cái Gì.
- Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thiêm danh thành công.
What ? Giỡn với ta sao, những danh tự đẹp đẽ đặt thì không ra giờ khẽ quát một câu thì thành tên của ta sao.
- Khoan. Ta không muốn lấy tên đó..
Ta vùng đứng dậy nắm lấy vai nữ thần quan.
Đinh Đông – Người chơi Nhìn Cái Gì đã có hành động khiếm nhã. Hệ thống đề nghị trừng phạt.
Vừa mới nghe dứt thì…
Oanh oanh long
Hai đạo sấm sét bổ thẳng ngay đinh đầu của ta. Luồng điện cực mạnh làm cho óc của ta tê dại. Quần áo ta đã đen nay còn đen hơn nữa. Hai chân ta nhũn ra, thân thể mất khống chế ngã nhào về phía trước dựa vào thân thể mềm mại của nữ thần quan. Tay ta quơ quào vô tình chạm phải một vật tròn tròn mà mềm mềm. Ngay khi đầu óc ta thanh tỉnh một chút để nhận biết được vật mà tay ta đang cầm là vật gì thì … Nữ thần quan nhìn ta cũng khẽ nhăn mặt.
Đinh Đông – Người chơi Nhìn Cái Gì đã có hành động khiếm nhã. Hệ thống đề nghị trừng phạt.
Đã không còn kịp nữa rồi. Và cứ như thế liên tiếp nhưng đạo sấm sáng rực cả bầu trời rơi xuống thần điện kèm theo đó là tiếng gào thét như heo bị chọc tiết của ta vang vọng khắp ….. ta dám chắc là khắp cả tinh cầu cũng nghe thấy.
Oanh oanh oanh long
- Không …..
Oanh oanh oanh oanh long
- Đừng……
Oanh oanh oanh oanh oanh long
- Cứu ta aaa………….
Oanh oanh oanh oanh oanh oanh long
- Áaaaaaaaaaaaa……..
Oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh long
- Má ơi! Chết coooonnnnn……
Oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh long
- Tía ơi! Cứuuuu……..
Oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh long
- ………………………………..
Khi đạo sét cuối cùng chấm dứt ta ngã quị xuống sàn. Thân thể của ta giật giật. Miệng thở ra từng đạo khói xám ngoác. Nếu ở đây có người chơi thì đảm bảo sẽ nói ta là dân Châu Phi mới tham gia trò chơi. Quần áo trên người ta sớm cháy thành than từ lâu. Tóc của ta dựng đứng lên. Còn có trong không khí lãng vãng mùi thịt nướng thơm lừng. Ta chưa kịp đứng dậy thì hệ thống tiếp tục Đinh đông, ta sợ rúm cả người lại, hai tay ôm đầu đợi lôi điện tiếp tục đánh xuống. Tía má ơi! Thật là dã man quá mà, ta thề chém chết thằng lập trình trò này. Đợi đấy!
Hệ thống đưa tới thông báo.
Cảm giác thật là kích thích a. Đó là đều đầu tiên ta cảm nhận khi bắt đầu trò chơi “Chân Đế”. Sau vài giây xung quanh ta từ từ sáng dần lên. Khi nhìn xung quanh thì ta cảm thấy nghi hoặc, cái bàn, cái giường, cái tủ này và cả căn phòng này là căn phòng của ta. Chẳng lẽ hệ thống xảy ra vấn đề hay sao. Nhưng chỉ trong chốc lát thì ta đã biết mình sai.
Ta cảm thấy thân thể mình trở nên nhẹ đến kì lạ, rồi từ từ hai chân ta bị một cỗ sức mạnh vô hình nâng lên. Cả người rất nhanh đã bay lên không trung, khi nhìn lại thì ngôi nhà mà ta đang sinh sốnng chỉ còn là một cái chấm bé tí xíu. Ta đã lơ mờ đoán được chuyện gì đang xảy ra. Ta đang bay ra khỏi Trái Đất a. Sau khoảng ba mươi phút thì xung quanh ta là một bầu trời đầy sao và sao. Khi nhìn xuống chân thì ta nhận ra Trái Đât giờ chỉ giống như trái dưa hấu bao gồm màu xanh lục của biển pha màu vàng của đất điểm xuyến thêm màu trắng của mây. Đây là lần đầu tiên ta đứng ngoài vũ trụ mà nhìn hành tinh mà ta đang sống. Tuy chỉ trong trò chơi nhưng ta cảm thấy chân thật tới mức đáng sợ. Nếu nghiêm khắc mà nhận xét thì việc không bình thường có lẽ chỉ là ta đang ở ngoài vũ trụ mà vẫn hít thở không khí một cách thoải mái mà thôi.
Trái Đất xa dần khỏi tầm mắt ta. Tốc độ phi thân của ta ngày càng cao nên ta không thể nào quan sát được xung quanh một cách rõ ràng, ta chỉ mờ hồ trông thấy những ánh sao kéo thành một vệt dài như sao băng, lóe sáng rồi vụt tắt cứ như thế mà tiếp diễn. Không biết trải qua bao lâu thì ta thấy trước mắt ta xuất hiện một tinh cầu trước mắt ta. Nó cơ hồ to gấp mấy lần Trái Đất. Nhìn từ trên không trung, khắp nơi đều là biển rộng một màu xanh biên biếc. Từng mảnh đại lục đủ mọi hình dáng, trên đó có thật là nhiều ngọn núi đá cao to sừng sững giống như cây cột trụ trời mọc lên. Những cánh rừng kéo dài theo những dãy núi gần như bất tận. Đại thảo nguyên một màu xanh rờn của cỏ non. Ta bay một vòng xung quanh tinh cầu nên ta có thể chiêm ngưỡng được khung cảnh hung vĩ này.
- Wow! Thật là đẹp tuyệt vời.
Ta không khỏi cảm thán một phen. “Chân Đế” quả không hổ danh a. Lúc mới bắt đầu , khung cảnh là nơi người chơi thường xuyên sinh hoạt. Hệ thống vệ tinh sau khi xác nhận vị trí người chơi thì bắt đầu thu thập hình ảnh về nơi đó rồi dựng thành khung cảnh chân thật. Sau đó kéo người chơi ra khỏi khung cảnh ấy vượt qua bao nhiêu tinh tú cuối cùng thì đặt chân tới một vùng đất mới. Ta nghe rõ tiếng tim đập thình thịch trong lòng ngực, máu huyết chạy rần rần khắp mọi nơi trong cơ thể. Tay chân cơ hồ run lên từng chập. Quá kích thích !
Sau khi trấn an được tâm tình một chút thì cơ thể của ta cũng bắt đầu tiếp cận hành tinh. Vượt qua tầng tầng lớp lớp những mây mù trắng xóa, từ đằng xa ta trông thấy một tòa thần điện nguy nga tráng lệ đang lơ lửng trên không trung. Tòa thần điện được tạo bởi những phiến đá màu trắng tinh diễm lệ , những cây cột thật to chống đỡ cho mái vòm hình bán nguyệt. Phảng phất như ta trở về quá khứ chiêm ngưỡng kiến trúc Hy Lạp cổ xưa. Xung quanh thần điện được bao bọc bởi màu vàng óng ánh điểm xuyến thêm những vần mây lơ lững trôi tạo nên một cảm giác thần thánh và tôn nghiêm.
Cuối cùng thân thể ta nhẹ nhàng đặt chân trên bậc thềm của tòa thần điện. Ta ngước nhìn xung quanh để cảm nhận ta cảm nhận sự nhỏ bé của bản thân. Ta bắt đầu bước lên bậc thềm tiến vào bên trong thần điện. Trên từng ô gạch, cột trụ đều được điêu khắc tinh xảo tới từng chi tiết nhỏ nhặt nhất. Khung cảnh tráng lệ này họa may chỉ có trong những câu chuyện thần thoại mà thôi. Tiếp tục tiến vào, ở sâu bên trong của thần điện ta nhìn thấy một thân ảnh đang đứng. Khi bước tới gần thì ta thật sự bị sốc, một mỹ nhân cực kì diễm lệ a. Nếu tòa thần điện làm cho người ta phải trầm trồ khen ngợi thì mỹ nhân này làm người khác si ngốc vì vẻ đẹp của nàng. Qủa là trò chơi tạo thành a, không một tí khuyết điểm và tì vết. Đặc biệt là ngực to, eo nhỏ ta thích.
Cười thầm vài tiếng ta bước tới gần thần quan.
- Chúc mừng ngươi đã tới Đông Diễm Đại Lục. Xin mời thiêm danh.
Giọng nói êm ái dễ nghe phát ra từ thần quan làm cho ta một trận thoải mái. Nhìn nàng hướng ta nhè nhẹ mỉm cười làm ta cảm thấy hồi hộp. Từ trước tới giờ, con gái đứng trước ta đều là mặt mũi nhăn nhúm như khỉ ăn ớt làm cho ta cảm thấy buồn khổ vô cùng. Ta cũng không biết nguyên nhân tại sao. Khi ta hỏi thì các nàng chỉ lặng lẽ lắc đầu và nói :”Chỉ là ta không thích ngươi”.
Thế mà bây giờ lại có một cực đỉnh mỹ nhân nhìn ta cười a. Tuy biết nàng chỉ là NPC nhưng ta cũng không tránh khỏi một trận cuồng hỉ trong lòng. Ta không nhịn được khe khẽ cầm lấy tay của nàng, NPC thôi mà làm sao mà phản kháng được. Nhưng ta đã lầm, ngay lúc tay ta vừa nắm được tay của thần quan thì từ trên bầu trời mây đen tụ lại và giáng thẳng xuống đỉnh đầu của ta
Đinh Đông – Người chơi đã có hành động khiếm nhã. Hệ thống đề nghị trừng phạt.
Oanh long
Toàn thân ta tê giật vì điện giật. Thiệt là đau nhức. Đúng là cụ thể hóa 90% độ chân thật. Cả người ta bị nám đen. Quần áo cũng bị cháy nham nhở
- Xin mời thiêm danh.
Thần quan cũng không màn hành động khiếm nhã của ta mà chỉ nhắc nhở.
Ta trừng mắt nhìn nàng. Thần quan vẫn như cũ mỉm cười nhìn ta. Chỉ là NPC thôi nổi giận thì được cái gì đây. Suy nghĩ một hồi ta lên tiếng
- Ta lấy tên Du Long.
- Xin lỗi, danh tự Du Long đã dược chọn. Ngươi hãy chọn tên khác.
Cái gì ? Tên độc quyền của ta bị người khác chiếm rồi sao. Mà cũng đúng, ‘’Chân Đế’’ bắt đầu đã được một năm, tên như thế bị người ta chiếm cũng là việc bình thường. Tuy nghĩ là thế nhưng trong bụng ta vẫn lầm bầm ‘’đừng cho ta gặp cái thằng lấy cái tên này nếu không ta sẽ đồ sát cho chết’’.
- Vậy thì Hắc Lang đi.
Ta tùy tiện chọn một cái tên, dù sao tên đối với ta cũng không phải là việc quan trọng cho lắm. Khi lên tới đẳng cấp cao thì tên ta sẽ tự nhiên nổi tiếng mà thôi. Nhưng ta lại một lần nữa thất vọng.
- Xin lỗi, danh tự Hắc Lang đã dược chọn. Ngươi hãy chọn tên khác.
- Ta ngất. Thế mà cũng không được. Thế Thiên Ma được không vậy ?
- Xin lỗi ….
Cứ như thế ta đưa ra hàng loạt tên từ trên trời xuống dưới đất nhưng vẫn bị nữ thần quan từ chối.
- Vô Danh.
- Xin lỗi, danh tự …
- Chiến Ma.
- Xin lỗi, danh tự ….
- Nokia 6500.
- Xin lỗi, danh tự ….
- Samsung i900.
- Xin lỗi, danh tự …
- Xôi Mặn.
- Xin lỗi, danh tự ….
- Mì Lẩu Thái.
- Xin lỗi, danh tự ….
…………
Tình huống của ta hiện nay còn nhức đầu hơn cả gặp boss hoàng kim nữa. Đứng ngây ngốc cả ngày ta vẫn chưa chọn được tên cho chính mình. Cuối cùng ta đành phải chịu thua ngồi bệt xuống đất, ngồi thở dốc nhìn nữ thần quan. Bây giờ nụ cười của nàng qua ánh mắt của ta không còn thân thiết như lúc đầu nữa mà mang vẻ chế nhạo ta. Thật là ức hận quá mà, ngay cả NPC cũng khinh thường ta. Ta liếc mắt nhìn nàng nhịn không được mắng khẽ một câu
- Nhìn Cái Gì.
- Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thiêm danh thành công.
What ? Giỡn với ta sao, những danh tự đẹp đẽ đặt thì không ra giờ khẽ quát một câu thì thành tên của ta sao.
- Khoan. Ta không muốn lấy tên đó..
Ta vùng đứng dậy nắm lấy vai nữ thần quan.
Đinh Đông – Người chơi Nhìn Cái Gì đã có hành động khiếm nhã. Hệ thống đề nghị trừng phạt.
Vừa mới nghe dứt thì…
Oanh oanh long
Hai đạo sấm sét bổ thẳng ngay đinh đầu của ta. Luồng điện cực mạnh làm cho óc của ta tê dại. Quần áo ta đã đen nay còn đen hơn nữa. Hai chân ta nhũn ra, thân thể mất khống chế ngã nhào về phía trước dựa vào thân thể mềm mại của nữ thần quan. Tay ta quơ quào vô tình chạm phải một vật tròn tròn mà mềm mềm. Ngay khi đầu óc ta thanh tỉnh một chút để nhận biết được vật mà tay ta đang cầm là vật gì thì … Nữ thần quan nhìn ta cũng khẽ nhăn mặt.
Đinh Đông – Người chơi Nhìn Cái Gì đã có hành động khiếm nhã. Hệ thống đề nghị trừng phạt.
Đã không còn kịp nữa rồi. Và cứ như thế liên tiếp nhưng đạo sấm sáng rực cả bầu trời rơi xuống thần điện kèm theo đó là tiếng gào thét như heo bị chọc tiết của ta vang vọng khắp ….. ta dám chắc là khắp cả tinh cầu cũng nghe thấy.
Oanh oanh oanh long
- Không …..
Oanh oanh oanh oanh long
- Đừng……
Oanh oanh oanh oanh oanh long
- Cứu ta aaa………….
Oanh oanh oanh oanh oanh oanh long
- Áaaaaaaaaaaaa……..
Oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh long
- Má ơi! Chết coooonnnnn……
Oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh long
- Tía ơi! Cứuuuu……..
Oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh long
- ………………………………..
Khi đạo sét cuối cùng chấm dứt ta ngã quị xuống sàn. Thân thể của ta giật giật. Miệng thở ra từng đạo khói xám ngoác. Nếu ở đây có người chơi thì đảm bảo sẽ nói ta là dân Châu Phi mới tham gia trò chơi. Quần áo trên người ta sớm cháy thành than từ lâu. Tóc của ta dựng đứng lên. Còn có trong không khí lãng vãng mùi thịt nướng thơm lừng. Ta chưa kịp đứng dậy thì hệ thống tiếp tục Đinh đông, ta sợ rúm cả người lại, hai tay ôm đầu đợi lôi điện tiếp tục đánh xuống. Tía má ơi! Thật là dã man quá mà, ta thề chém chết thằng lập trình trò này. Đợi đấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.