Chân Đế

Chương 93: Gặp lại Tiểu Ly cùng bọn đáng ghét ( Nhị )

Zai Nguyễn

11/01/2014

Đôi tay vốn bình thường nhanh chóng mọc ra lớp lông xám đen, năm ngón tay tiêu thất hai ngón chỉ còn ba, đầu ngón tay móng vuốt nhuộm màu huyết đỏ từ từ mọc dài ra. Tên thủ lĩnh ốm còi vừa thấy tình cảnh có biến lập tức nhảy lùi về sau mấy bước, giương đao lên vào thế chuẩn bị tấn công. Ánh mắt hắn nghi hoặc quan sát đôi tay vừa biến hóa của ta, một hồi lâu mới lên tiếng

- “Đến tột cùng mày là ai?”

- “Ta là ai sao? Ta chính là con thạch thử vương đó, tu luyện được một ngàn năm bây giờ có thể hóa thành người. Xui cho các ngươi lúc đó ta chỉ mới tu luyện được chín trăm chín mươi chín năm chưa biến hóa, nhưng bây giờ thì … khặc khặc khặc.”

Giọng cười quái dị của ta làm tên thủ lĩnh phát rùng mình. Hắn quát lên

- “Mặc kệ màylà ai, giết hết cho tao.”

Lệnh vừa ra, đám mạo hiểm giả lập tức xông lên hướng về phía ta đánh tới. Ta vẫy tay triệu hồi Tiểu hắc huyết, ra lệnh nó bảo vệ Tiểu Ly, còn bản thân ta sau khi sử dụng thú hoàng gào rống cùng cực độ cuồng hóa rồi lao thẳng vào giữa đám mạo hiểm giả.

Lưu tinh loạn vũ, nhất kích xuyên tâm kết hợp nhuần nhuyễn cùng thất đại ma pháp oanh kích. Năm mươi tên ba mươi cấp vẫn còn chưa đủ để ta làm nóng người. Ta có mười giây vô địch phong ngự thế nên không khách sáo mà điên cuồng xuất ra ma pháp cầu tấn công bọn cung tiễn thủ, ma pháp sư cùng tế ti. Những tên đánh cự ly xa cùng hỗ trợ đồng đội này sẽ rất phiền phức nếu để chúng tồn tại.

Tiểu hắc huyết cũng xuất ra ba phân thân chạy tới hỗ trợ. Sát thương lực của bọn chúng hiện giờ cũng thuộc hàng khủng khiếp. Ba con hợp lực công kích có thể lập tức giết chết một tên mạo hiểm giả. Sở dĩ ta không triệu hồi Tiểu bạch cùng tiểu đệ môn là vì không muốn lộ quá nhiều thực lực. Vốn trước đây đánh chết bọn chúng cũng chỉ mình ta cùng Tiểu hắc huyết thì bây giờ cũng có thể.

Ma pháp sư, tế ti cùng cung tiễn thủ sau khi bị tiêu diệt sạch sẽ, ta quay sang tấn công bọn thích khách. Dưới sự hỗ trợ của xuyên tâm nhãn và ma pháp tự sáng tạo ‘Bụi mù’’ dùng thổ nguyên tố tạo cát bụi kết hợp phong nguyên tố khuấy động chúng lên mà hình thành.

Ta lợi dụng đám bụi mù để tiếp cận đánh lén bọn chúng mà chẳng lo lắng phong ma pháp sư phá rối. Tình huống thay đổi quá nhanh làm tên thủ lĩnh ốm còi không phản ứng kịp. Hắn lúc này đứng ngoài đám khói bụi, nghe bên trong phát ra hàng loạt tiếng kêu thảm thiết từ đồng bọn khiến tâm tình càng trở nên hoảng loạn.

Hắn lúc này không dám nhảy vào bên trong, lo sợ bị tập kích, nên chỉ đứng bên ngoài la hét ra lệnh cho đám thuộc hạ mau chóng chạy ra khỏi đó. Nhưng nói thì dễ thế nhưng muốn làm còn khó hơn lên trời. Phong ma pháp được ta tùy tâm sở dục, chỉ cần thoáng động ý niệm gió lốc lập tức hình thành điểu khiển đám bụi mù quấn chặt không buông. Cho dù bọn chúng có chạy đi đằng nào thì vẫn nằm trong vòng khống chế đó của ta.

Nhìn đám bụi mù có xu hướng tiến về phía mình, tên thủ lĩnh lùi dần về đằng sau một đoạn đầy tên hộ vệ bưu hãn lên đứng chắn phía trước.



Ta cũng chẳng hề để ý tới hai bọn hắn, tập trung vào tiêu diệt bọn thuộc hạ là chính. Cách biệt tuy đến mười cấp, chỉ số nhờ hấp thu bao nhiêu hoàng kim boss vượt trội kẻ thường nhưng một chọi năm mươi cũng quả khó tiêu. May mắn là bọn chúng bị đám bụi mù che mắt nên chẳng thể đánh hội đồng nếu không ta cũng chẳng an nhàn như lúc này.

- ‘’Thạch Đầu, Mau bắt con nhỏ đó lại đây cho tao.’’

Thạch Đầu là tên của chiến sĩ bưu hãn kia. hắn sau khi nhận lệnh liền nhìn chằm chặp vào Tiểu Ly, rồi rút cây cự đao trên vai ra khỏi vỏ, từng bước chầm chạp đến hướng Tiểu hắc huyết cùng Tiểu Ly.

Tế ti sức chiến đấu chỉ bằng 0, tất cả bây giờ chỉ còn dựa vào tiểu hắc huyết chống đỡ. Theo ta bao lâu rồi nên bây giờ nó đã có thể tự quyết định hành động mà không cần sự chỉ đạo của ta. Nói chính xác hơn là chủ nhân tụi nó cả ngày năm ườn trên lưng hai đứa, chẳng thèm ra lệnh gì thế nên chúng nó phải tự học lấy cách tự lập.

Hắc ám nguyên tố bao bọc đôi nanh rồi kéo dài chúng ra gấp đôi, ngay khi Thạch Đầu trong tầm thì tiểu hắc huyết chọc vào bụng hắn. Thạch Đầu nhìn cục mịch châm chạp thế mà phản ứng cũng không tệ, hắn đem sóng kiếm làm khiên đỡ lấy đòn công kích, mạnh mẽ gạt phăng hấp huyết thương ra. Hắn hét lớn tên kĩ năng, xoay thanh cự kiếm chém mạnh vào tấm lưng trần của Tiểu Hắc Huyết. Máu tươi từ miệng vết thương lập tức phun ra xối xả. Tiểu hắc huyết nén nhịn đau dùng hàm nanh cắn vào tay hắn cùng lúc dùng hấp huyết bổ sung lại lượng máu đã mất. Hấp huyết thương tuy bị gạt ra một bên ngay lập tức nó như có sinh mệnh, tiếp tục hấp thụ hắc ám nguyên tố trường dài ra uốn cong thành hình cung đâm xuyên qua lưng Thạch Đầu bắt đầu mòn rút 10% huyết lượng trong cơ thể hắn trong hai mươi giây.

Thạch đầu nhận ra sự nguy hiểm của Tiểu hắc huyết , hắn không dám sơ ý liền lấy ra một bình dược phẩm vội nuốt vào mới tiếp tục huy cự kiếm chiến đấu. Ta cũng không ham chiến, đuổi ba con phân thân về phụ trợ tiểu hắc huyết, bản thân đâm chết tươi một tên mạo hiểm giả gần đó rồi cùng lui về phụ chiến. Dù sao nhiệm vụ chính không phải giết bọn này mà là bảo vệ Tiểu Ly.

Ba phân thân được bao bọc bởi làn bụi mù nhanh chóng đổi hướng bay qua phía Thạch Đầu. Đám bụi mù bây giờ như là hiện thân của tử thần, nơi nào bị bao phủ lập tức bên trong phát ra tiếng kêu rú thảm thiết. Tên Thạch Đầu cũng không thoát khỏi số phận bi thảm, chưa tới năm giây âm thanh bên trong đã im bặt để lại không gian chết chóc, xác vụn, thịt nát vung vẫy khắp nơi, máu tươi đầm đìa chảy thành từng mảng đỏ đang thầm dần vào nền đất.

Tên thủ lĩnh nhìn cảnh tượng này không khỏi ngây người. Đoàn thể hơn năm chục thành viên đẳng cấp ít nhất cũng ba mươi cấp, trong giới mạo hiểm giả cũng coi như dành được chút tiếng tăm. Thế mà bây giờ hơn ba mươi thành viên chết bất minh. Cả tên thuộc hạ trung tâm nhất của hắn cũng lành ít dữ nhiều. Bảo hắn vào đám bụi mù đó xem chuyện gì đang xả ? Đừng có điên như vậy. Cuối cùng tên thủ lĩnh lại giở ra tuyệt kĩ ‘’chó điên sủa bậy’’ của mình

- ‘’Thằng khốn có giỏi thì lăn ra đây, đừng chơi trò đê tiện ấy nữa.’’

Ta chỉ đứng bên trong nói vọng ra khiêu khích

- ‘’Vậy giỏi thì mày vào đây. Đừng có đứng ngoài đó mà sủa nữa, điếc tai quá đi.’’

- ‘’Mày… khá lắm. Có giỏi thì nói ra tên của mày, để coi tao sửa mày thế nào. Đụng tới Hắc phong đoàn chúng ta thì tổ tông ba đời nhà mày đều chết hết.’’



- ‘’Nga, Hắc Phong bang thì tao nghe nói rồi, chứ chưa nghe Hắc Phong đoàn gì đó.’’

Tên thủ lĩnh nghe vậy liền hừ mũi

- ‘’Đồ ngu ngốc như mày thì biết quái gì. Hắc phong bang đã đứng ra thành lập một tổ chức chuyên thu nhận các đoàn thể muốn gia nhập vào bang, sau một thời gian huấn luyện thu được kết quả cao thì sẽ được cho vào bang. Tuy không có thực tính liên hệ nhưng trên danh nghĩa chúng ta đều đã là thành viên của Hắc Phong bang. Chỉ cần có kẻ nào uy hiếp tới uy nghiêm của bang đều sẽ bị truy sát đến tuyệt đường. Chúng toa có lẽ không đánh thắng mày nhưng mày có dám chắc chống nổi lại thiên hạ đệ nhất bang hiện nay hay không ?’’

Thủ lĩnh còi giảng giải làm ta không khỏi cảm thấy nể tên Huyết Đao. Một mình bang của hắn sợ khó chống lại sự liên kết của thất đại bang phái nên hắn lợi dụng danh tiếng của bang cùng bản thân chiêu dụ tự do đoàn thể vào dưới trướng của bản thân. Mặc dù đám đoàn viên dự bị này chiến đấu lực chưa chắc đã đạt tiêu chuẩn nhưng ở đời có câu ‘’kiến lắm cũng cắn chết voi’’, người đông thì sức sẽ mạnh, để đám tạp nhạp làm cờ thí bổ trợ cho lực lượng chủ chốt. Qủa là phong cách của Huyết Đao.

Ta bước ra khỏi đám bụi mù, đôi tay đã hóa trở lại bình thường, cầm trên tay vạn trong kim ma pháp trượng, nhìn đám mạo hiểm giả như người chết, nhàn nhạt nói

- ‘’Ngươi có biết hôm nay đã phạm biết bao nhiêu sai lầm rồi hay không ? Thứ nhất ý mạnh ăn hiếp kẻ yếu. Ta không thích. Thứ hai, cường bạo đồ vật mà người khác phải đổ mồ hôi sôi nước mắt mới kiếm được. Ta rất ghét. Cuối cùng, đứng trước mặt ta nhắc đến Hắc Phong bang cùng Huyết Đao, ta căm hận chính là việc này. Về nói về chủ công của ngươi, Nhìn Cái Gì sẽ tới gặp hắn nhanh thôi. Giờ thì đi chết hết đi.’’

Ma pháp trượng vẽ vòng tròn trên không trung, ma pháp nguyên tố còn lại từ vô thuộc tính ma pháp tất cả bị thúc ép tràn hết ra bên ngoài. Hình thành trên không trung hơn ba trăm ma pháp cầu đủ loại nhan sắc.

Tách

Búng nhẹ ngón tay, ma pháp cầu như tên bật khỏi trường cung lao vụt tới phía trước bất chấp mục tiêu.

Sưu sưu sưu sưu ầm ầm ầm ầm

Mấy trăm tiếng nổ nặng nề vang dội khắp góc rừng. Ta chẳng thèm nhìn kết quả đi tới bên cạnh đám mạo hiểm giả bắt đầu thu lượm trang bị bạo suất. Sau khi chắc chắn đã quẹt dọn chiến trường sạch sẽ, ta lúc này bước về hướng Tiểu Ly đang ngồi. Biểu tình trên mặt nàng đã bị chiếc mặt nạ che đi, nhưng từ trong đôi mắt ta biết được nàng rất kinh ngạc những gì đã xảy ra trước mắt mình lúc này. Phong độ thì phong độ tới cùng chứ lị. Ta Nhoẻn nụ cười nghệ sĩ nửa quỳ nửa ngồi trước mặt Tiểu Ly, nhẹ nhàng hỏi thăm

- ‘’Nàng không sao chứ ? Có bị thương chỗ nào không ? ‘’

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook