Chương 15: Heo cũng biết nhuộm lông a
Zai Nguyễn
11/01/2014
Tiểu hắc huyết lúc này đang hả to mồm uống từng ngụm máu
đang chảy ra dưới hòn đá. Vẻ mắt lúc này tràn đầy sự thỏa mãn giống như đang
làm tình với một con trư cái vậy, nhìn thấy mà ghét a.
- Tiểu hắc huyết à, cái thứ này mày uống cũng được hay sao. Thiệt là kinh quá đi.
Tuy nói thế nhưng ta cũng mặc kệ. Hoàng kim boss hành động so với ma thú bình thường thì khác rất xa, một khi đã làm thì điều có nguyên nhân trong đó, những ma thú bình thường chỉ có thể làm một số công việc đơn giản ví dụ như tấn công kẻ thù, bảo vệ lãnh thổ của chúng nó ngay cả boss thường và boss xanh cũng chỉ có thể làm thêm một số hoạt động mà thôi.
Nhưng nhưng từ hoàng kim boss, tiên thú và lên tới cuối cùng là thần thú thì khác xa, nếu nói ma thú bình thường là một cái máy cứng ngắc thì hoàng kim boss, tiên thú, thần thú lại sở hữu trí tuệ gần bằng thậm chí vượt cả con người, cấp độ càng cao thì trí tuệ cũng theo đó mà tăng lên. Sở hữu trí tuệ từ hoàng kim boss trở lên cũng khác với trí tuệ của NPC, tuy NPC có thể trao đổi được với người chơi nhưng vẫn bị hạn chế rất nhiều, chỉ ngoại trừ một số NPC đặc biệt, nhưng hoàng kim boss thì khác a, chúng nó có thể di chuyển khắp nơi tùy thích, có thể chiếm lĩnh địa bàn của kẻ khác thành địa bàn của mình, tranh đấu với hoàng kim boss khác chiếm kì trân dị bảo, và cũng có nhất định chỉ số tình cảm. Nếu Đông Huyễn đại lục chia thành hoàng thất, quang minh thần điện, hắc ám thần môn, ma tộc đối chọi lẫn nhau thì ma thú chính là lực lượng thứ năm nhưng chỉ thiếu kẻ lãnh đạo mà thôi.
Nhưng thế lực này cũng không tạo được sự uy hiếp gì cho hai thế lực kia vì bản tính ma thú chính là tàn bạo và thị huyết, chúng không bao giờ có khái niệm hợp tác với nhau cho nên mãi mãi ma thú vẫn bị quang minh, hắc ám lợi dụng vào cuộc chiến của họ mà thôi.
Ta tiếp tục quan sát tiểu hắc huyết, nhận ra những vết thương trên người của nó đã nhạt đi, không còn ứa máu như lúc đầu ta gặp, và thân người của nó hình như đã phình to ra, ta không có hoa mắt a, rõ ràng là nó to hơn mới khi nãy một tí. Đôi mắt đen nhánh của nó lóa lên tia sáng, nhìn càng thêm uy mãnh.
- Hì hì, mày uống cái thứ này xem ra cũng hiệu quả ghê đó chứ, nhưng tao sẽ không uống đâu, tao mập thế này uống vào lỡ phì ra nữa thì rất nguy hiểm a.
Từ khi gặp tiểu hắc huyết thì ta luôn coi nó như một người bạn mà đối xử, vì ta biết cho dù thế giới này là ảo, một thế giới do con người cố ý tạo ra, nhưng nó vẫn có trí tuệ và tình cảm lại là sự thật, nó cũng có thể coi như một vật sống chỉ duy nhất là không có thân thể xác thịt.
Tiểu hắc huyết cũng chẳng thèm nghe ta nói nhảm, nó cố gắng hết sức uống cứ như sẽ chết tới nơi vậy. Một lúc sau, bộ lông màu đen của nó dần dần chuyển sang màu đỏ, cả người tiểu hắc huyết từ từ phát ra ánh sáng óng ánh, cuối cùng ánh sáng bao phủ cả thân người của nó lại thành một quả cầu màu vàng rực rỡ , ánh sáng từ kim cầu phát ra làm sáng cả hang động.
- Ặc, chuyện gì xảy ra đây.
Ta nhìn vòng cầu bao quanh tiểu hắc huyết, ngày càng phát ra ánh sáng chói mắt, trong lòng thấp thỏm không yên. Ta rất lo cho tiểu hắc huyết, bây giờ mà nó xảy ra chuyện gì trong động này thì lấy ai dẫn ta ra ngoài đây.
Ta chỉ lo quan sát thân thể của tiểu hắc huyết mà không nhận ra, ánh sáng phát ra từ kim cầu đã làm cho một vật gì đó thức tỉnh sau cơn ngủ say. Từ đằng xa bỗng nhiên xuất hiện hai ánh đỏ nhìn thẳng về phía chúng ta, đây là đôi mắt của một con thạch thử, từ lúc vào hang động này tới đây ta đã chứng kiến không biết bao nhiều lần rồi, ta khẳng định là mình không nhầm lẫn, nhưng đôi mắt này cơ hồ to gấp chục lần so với những đôi mắt xung quanh nó, làm cho ta phải nghi ngờ rằng sự phán đoán của mình là đúng hay sai đây. Và nó đang chạy về phía bọn ta với tốc độ rất nhanh.
Ta vội vàng dùng tiềm ẩn thuật, chạy tới núp phía sau quả cầu vàng bao bọc tiểu hắc huyết. Cho dù nó là vật gì đi nữa thì cảm giác cũng cho ta biết rằng con vật đó cực kì nguy hiểm, ít nhất với sức mạnh của ta hiện nay cũng chẳng thể nào chống cự lại được.
Con thạch thử nhanh chóng bơi qua huyết hồ tới tiểu đảo, từ dưới nước nó từ từ trồi lên. Qủa đúng như ta tưởng tượng a, con thạch thử này to gấp mấy chục lần những con khác, nhìn từ xa cứ như là một hòn núi di động vậy.
Nhìn trộm : Thạch thử vương, hoàng kim boss, đẳng cấp : ???, huyết lượng : ???
Ánh sáng từ kim cầu giúp ta thấy rõ diện mạo của con thạch thử vương này.
Ngay khi tới gần kẻ xâm nhập, thạch thử vương lập tức rít lên một tràng dài. Tiếng rít chói tai cùng với đôi mắt đỏ lòm làm cho kẻ thù đứng trước mặt nó phải choáng váng, run sợ. Hoàng kim boss lúc nào cũng tỏa ra khí thế chấn nhiếp người khác như vậy.
Hai chiếc răng to như bản lề xe hơi lồi ra từ miệng, đôi móng vuốt dài có thể để lại vết lõm thật sâu trên mặt đá, cái đuôi dài thô ráp cứng như thép nguội khi quất vào thì đá tảng cũng đành vỡ vụn, cuối cùng là bộ lông màu đỏ tươi của máu, rất cứng chắc chịu được hầu hết sức công kích của kẻ thù. Những thứ này đều là vũ khí lợi hại nhất của thạch thử vương. Hang động là địa bàn của nó, thế mà có kẻ dám xâm nhập vào đây. Lại còn chiếm lấy huyết linh tuyền mà nó yêu thích nhất nữa chứ. Vốn nó đang nằm nghỉ ngơi nhưng cái thứ ánh sáng vàng chói mắt ấy làm cho nó tỉnh dậy.
Xâm phạm địa bàn, chiếm huyết linh tuyền, làm nó không ngủ được, bất cứ nguyên nhân nào trong đây cũng làm cho thạch thử vương trở nên cuồng nộ. Một bản án duy nhất dành cho những kẻ này : tử. Máu, đúng vậy, chỉ có máu của kẻ thù mới có thể làm cho nó bình tĩnh lại mà thôi.
Thạc thử huyết vương lao tới, nó nhỏm cả thân người lên cao, đứng bằng hai chân sau, rồi dùng sức bổ một đạo móng vuốt vào kim cầu.
Choang
Móng vuốt của thử vương dội ngược lại sau, nó cảm thấy bất ngờ vì sự cứng rắn của kim cầu quái đản này. Nhưng đều đó chỉ càng kích phát chiến ý trong người nó lên cao mà thôi. Thử vương điên cuồng cào cấu kim cầu,hai cánh tay chém xuống liên tục, cái đuôi to dài cũng được nó huy động tối đa, cái đuôi như một chiếc roi da quất choang choang vào kim cầu. Một lần không phá được không có nghĩa vạn lần không nát, nó thề phải đem kim cầu bể tan tành mới cam lòng.
Kim cầu cũng phản ứng trước sự tấn công dũng mãnh này, cả quả cầu run lên theo từng cú tập kích của thử vương, kim cầu càng tỏa ra ánh sáng càng chói mắt dị thường để ngăn cản kẻ thù. Ngay cả ta đứng rất xa cũng không dám nhìn thẳng vào vì sơ mù mắt.
Nhưng có lẽ ánh sáng cuối cùng chỉ là ánh sáng mà thôi, không mang theo một tí lực công kích nào cả. Sau một đoạn thời gian, cuối cùng kim cầu chỉ còn phát ra vài tia sáng yếu ớt mà thôi.
- Quang minh nữ thần phù hộ a, đừng để cho tiểu hắc huyết xảy ra chuyện gì, nếu không cái mạng nhỏ của ta chắc chắn sẽ đem cúng cho hắc ám nữ thần.
Ta tuy không phải sợ chết, nhưng ít ra cũng hy sinh trên sa trường thì mới oanh liệt một tí. Còn đằng này trong cái hang hôi thối, bị con chuột hôi thối miểu sát. Không thể chấp nhận, nhưng như thế thì có thể làm gì được bây giờ, số phận của kẻ yêu luôn là để kẻ mạnh chà đạp dưới chân mà thôi, cho dù trong ‘’Chân Đế’’ hay ngoài đời đạo lý này luôn đúng, chỉ khác nhau là kẻ mạnh dùng thứ gì để chà đạp kẻ hèn mọn mà thôi.
Hừ, nếu có một ngày ta trở thành cường giả thì tụi hoàng kim boss chúng mày, con đực sẽ bị ta chặt trụi ngũ chi đem làm bánh bao nhân thịt hết còn con cái thì đem thì đem cho hoàng kim boss khác hiếp tới chết.
Ài, mơ mộng đủ rồi, ta thở dài ngao ngán, dù sao cũng phải chết, thôi thì chết sớm một tí về tân thủ thôn hoàn thành nhiệm vụ lão Thất cho rồi.
Ngay chính lúc ta rút ngọn trủy thủ từ trong tay ra hướng về phía thạch thử vương đâm tới thì kim cầu bỗng xuất hiện một vết nứt. Ánh sáng phát ra mãnh liệt từ khe nứt ấy còn hơn khi nãy nhiều lần. Ta vội lấy tay che mắt lại, khe nứt ấy sau đó chạy dài và lan tỏa ra khắp mọi nơi trên kim cầu, rồi bỗng nhiên
Gràooooooooooo
Tiếng gào thét bất ngờ của ma thú làm ta hoảng sợ ngồi phịch xuống đất. Và khi ta nhìn một lần nữa, ta thấy được đằng xa chẳng biết từ đâu xuất hiện một con huyết trư đang dùng cặp nanh dài của nó đâm sâu vào bụng của thử vương.
- Tiểu hắc huyết.
Ta thét lên vui mừng. Ha ha cuối cùng thì cái con yêu trư này cũng chịu chui ra, làm ta nãy giờ cứ mãi lo lắng cho nó. Nhưng hình dáng bây giờ của tiểu hắc huyết không giống khi nãy.
Tiểu hắc huyết bây giờ to gấp đôi lúc nãy, toàn thân màu đen lúc trước được thay thế bởi đám lông màu huyết tươi gần giống như thạch thử vương vậy, khác một đều là chạy dọc từ sống lưng lên tới đỉnh đầu của nó là ba vạch lông màu đen. Đôi mắt đen nhánh trước kia cũng trở nên đỏ thẳm. Toàn thân tiểu hắc huyết được bao bọc bởi mày huyết đỏ, chỉ có duy nhất hai chiếc nanh trắng ngà khi xưa thì nay chuyển thành đen tuyền.
- Wow, quá cá tính- ta giơ ngón tay cái lên- không ngờ mày cũng bắt chước mấy thằng choai choai, mày làm tao mở rộng tầm nhìn a, heo cũng biết đi nhuộm lông, thế giới này đã điên rồi.
- Tiểu hắc huyết à, cái thứ này mày uống cũng được hay sao. Thiệt là kinh quá đi.
Tuy nói thế nhưng ta cũng mặc kệ. Hoàng kim boss hành động so với ma thú bình thường thì khác rất xa, một khi đã làm thì điều có nguyên nhân trong đó, những ma thú bình thường chỉ có thể làm một số công việc đơn giản ví dụ như tấn công kẻ thù, bảo vệ lãnh thổ của chúng nó ngay cả boss thường và boss xanh cũng chỉ có thể làm thêm một số hoạt động mà thôi.
Nhưng nhưng từ hoàng kim boss, tiên thú và lên tới cuối cùng là thần thú thì khác xa, nếu nói ma thú bình thường là một cái máy cứng ngắc thì hoàng kim boss, tiên thú, thần thú lại sở hữu trí tuệ gần bằng thậm chí vượt cả con người, cấp độ càng cao thì trí tuệ cũng theo đó mà tăng lên. Sở hữu trí tuệ từ hoàng kim boss trở lên cũng khác với trí tuệ của NPC, tuy NPC có thể trao đổi được với người chơi nhưng vẫn bị hạn chế rất nhiều, chỉ ngoại trừ một số NPC đặc biệt, nhưng hoàng kim boss thì khác a, chúng nó có thể di chuyển khắp nơi tùy thích, có thể chiếm lĩnh địa bàn của kẻ khác thành địa bàn của mình, tranh đấu với hoàng kim boss khác chiếm kì trân dị bảo, và cũng có nhất định chỉ số tình cảm. Nếu Đông Huyễn đại lục chia thành hoàng thất, quang minh thần điện, hắc ám thần môn, ma tộc đối chọi lẫn nhau thì ma thú chính là lực lượng thứ năm nhưng chỉ thiếu kẻ lãnh đạo mà thôi.
Nhưng thế lực này cũng không tạo được sự uy hiếp gì cho hai thế lực kia vì bản tính ma thú chính là tàn bạo và thị huyết, chúng không bao giờ có khái niệm hợp tác với nhau cho nên mãi mãi ma thú vẫn bị quang minh, hắc ám lợi dụng vào cuộc chiến của họ mà thôi.
Ta tiếp tục quan sát tiểu hắc huyết, nhận ra những vết thương trên người của nó đã nhạt đi, không còn ứa máu như lúc đầu ta gặp, và thân người của nó hình như đã phình to ra, ta không có hoa mắt a, rõ ràng là nó to hơn mới khi nãy một tí. Đôi mắt đen nhánh của nó lóa lên tia sáng, nhìn càng thêm uy mãnh.
- Hì hì, mày uống cái thứ này xem ra cũng hiệu quả ghê đó chứ, nhưng tao sẽ không uống đâu, tao mập thế này uống vào lỡ phì ra nữa thì rất nguy hiểm a.
Từ khi gặp tiểu hắc huyết thì ta luôn coi nó như một người bạn mà đối xử, vì ta biết cho dù thế giới này là ảo, một thế giới do con người cố ý tạo ra, nhưng nó vẫn có trí tuệ và tình cảm lại là sự thật, nó cũng có thể coi như một vật sống chỉ duy nhất là không có thân thể xác thịt.
Tiểu hắc huyết cũng chẳng thèm nghe ta nói nhảm, nó cố gắng hết sức uống cứ như sẽ chết tới nơi vậy. Một lúc sau, bộ lông màu đen của nó dần dần chuyển sang màu đỏ, cả người tiểu hắc huyết từ từ phát ra ánh sáng óng ánh, cuối cùng ánh sáng bao phủ cả thân người của nó lại thành một quả cầu màu vàng rực rỡ , ánh sáng từ kim cầu phát ra làm sáng cả hang động.
- Ặc, chuyện gì xảy ra đây.
Ta nhìn vòng cầu bao quanh tiểu hắc huyết, ngày càng phát ra ánh sáng chói mắt, trong lòng thấp thỏm không yên. Ta rất lo cho tiểu hắc huyết, bây giờ mà nó xảy ra chuyện gì trong động này thì lấy ai dẫn ta ra ngoài đây.
Ta chỉ lo quan sát thân thể của tiểu hắc huyết mà không nhận ra, ánh sáng phát ra từ kim cầu đã làm cho một vật gì đó thức tỉnh sau cơn ngủ say. Từ đằng xa bỗng nhiên xuất hiện hai ánh đỏ nhìn thẳng về phía chúng ta, đây là đôi mắt của một con thạch thử, từ lúc vào hang động này tới đây ta đã chứng kiến không biết bao nhiều lần rồi, ta khẳng định là mình không nhầm lẫn, nhưng đôi mắt này cơ hồ to gấp chục lần so với những đôi mắt xung quanh nó, làm cho ta phải nghi ngờ rằng sự phán đoán của mình là đúng hay sai đây. Và nó đang chạy về phía bọn ta với tốc độ rất nhanh.
Ta vội vàng dùng tiềm ẩn thuật, chạy tới núp phía sau quả cầu vàng bao bọc tiểu hắc huyết. Cho dù nó là vật gì đi nữa thì cảm giác cũng cho ta biết rằng con vật đó cực kì nguy hiểm, ít nhất với sức mạnh của ta hiện nay cũng chẳng thể nào chống cự lại được.
Con thạch thử nhanh chóng bơi qua huyết hồ tới tiểu đảo, từ dưới nước nó từ từ trồi lên. Qủa đúng như ta tưởng tượng a, con thạch thử này to gấp mấy chục lần những con khác, nhìn từ xa cứ như là một hòn núi di động vậy.
Nhìn trộm : Thạch thử vương, hoàng kim boss, đẳng cấp : ???, huyết lượng : ???
Ánh sáng từ kim cầu giúp ta thấy rõ diện mạo của con thạch thử vương này.
Ngay khi tới gần kẻ xâm nhập, thạch thử vương lập tức rít lên một tràng dài. Tiếng rít chói tai cùng với đôi mắt đỏ lòm làm cho kẻ thù đứng trước mặt nó phải choáng váng, run sợ. Hoàng kim boss lúc nào cũng tỏa ra khí thế chấn nhiếp người khác như vậy.
Hai chiếc răng to như bản lề xe hơi lồi ra từ miệng, đôi móng vuốt dài có thể để lại vết lõm thật sâu trên mặt đá, cái đuôi dài thô ráp cứng như thép nguội khi quất vào thì đá tảng cũng đành vỡ vụn, cuối cùng là bộ lông màu đỏ tươi của máu, rất cứng chắc chịu được hầu hết sức công kích của kẻ thù. Những thứ này đều là vũ khí lợi hại nhất của thạch thử vương. Hang động là địa bàn của nó, thế mà có kẻ dám xâm nhập vào đây. Lại còn chiếm lấy huyết linh tuyền mà nó yêu thích nhất nữa chứ. Vốn nó đang nằm nghỉ ngơi nhưng cái thứ ánh sáng vàng chói mắt ấy làm cho nó tỉnh dậy.
Xâm phạm địa bàn, chiếm huyết linh tuyền, làm nó không ngủ được, bất cứ nguyên nhân nào trong đây cũng làm cho thạch thử vương trở nên cuồng nộ. Một bản án duy nhất dành cho những kẻ này : tử. Máu, đúng vậy, chỉ có máu của kẻ thù mới có thể làm cho nó bình tĩnh lại mà thôi.
Thạc thử huyết vương lao tới, nó nhỏm cả thân người lên cao, đứng bằng hai chân sau, rồi dùng sức bổ một đạo móng vuốt vào kim cầu.
Choang
Móng vuốt của thử vương dội ngược lại sau, nó cảm thấy bất ngờ vì sự cứng rắn của kim cầu quái đản này. Nhưng đều đó chỉ càng kích phát chiến ý trong người nó lên cao mà thôi. Thử vương điên cuồng cào cấu kim cầu,hai cánh tay chém xuống liên tục, cái đuôi to dài cũng được nó huy động tối đa, cái đuôi như một chiếc roi da quất choang choang vào kim cầu. Một lần không phá được không có nghĩa vạn lần không nát, nó thề phải đem kim cầu bể tan tành mới cam lòng.
Kim cầu cũng phản ứng trước sự tấn công dũng mãnh này, cả quả cầu run lên theo từng cú tập kích của thử vương, kim cầu càng tỏa ra ánh sáng càng chói mắt dị thường để ngăn cản kẻ thù. Ngay cả ta đứng rất xa cũng không dám nhìn thẳng vào vì sơ mù mắt.
Nhưng có lẽ ánh sáng cuối cùng chỉ là ánh sáng mà thôi, không mang theo một tí lực công kích nào cả. Sau một đoạn thời gian, cuối cùng kim cầu chỉ còn phát ra vài tia sáng yếu ớt mà thôi.
- Quang minh nữ thần phù hộ a, đừng để cho tiểu hắc huyết xảy ra chuyện gì, nếu không cái mạng nhỏ của ta chắc chắn sẽ đem cúng cho hắc ám nữ thần.
Ta tuy không phải sợ chết, nhưng ít ra cũng hy sinh trên sa trường thì mới oanh liệt một tí. Còn đằng này trong cái hang hôi thối, bị con chuột hôi thối miểu sát. Không thể chấp nhận, nhưng như thế thì có thể làm gì được bây giờ, số phận của kẻ yêu luôn là để kẻ mạnh chà đạp dưới chân mà thôi, cho dù trong ‘’Chân Đế’’ hay ngoài đời đạo lý này luôn đúng, chỉ khác nhau là kẻ mạnh dùng thứ gì để chà đạp kẻ hèn mọn mà thôi.
Hừ, nếu có một ngày ta trở thành cường giả thì tụi hoàng kim boss chúng mày, con đực sẽ bị ta chặt trụi ngũ chi đem làm bánh bao nhân thịt hết còn con cái thì đem thì đem cho hoàng kim boss khác hiếp tới chết.
Ài, mơ mộng đủ rồi, ta thở dài ngao ngán, dù sao cũng phải chết, thôi thì chết sớm một tí về tân thủ thôn hoàn thành nhiệm vụ lão Thất cho rồi.
Ngay chính lúc ta rút ngọn trủy thủ từ trong tay ra hướng về phía thạch thử vương đâm tới thì kim cầu bỗng xuất hiện một vết nứt. Ánh sáng phát ra mãnh liệt từ khe nứt ấy còn hơn khi nãy nhiều lần. Ta vội lấy tay che mắt lại, khe nứt ấy sau đó chạy dài và lan tỏa ra khắp mọi nơi trên kim cầu, rồi bỗng nhiên
Gràooooooooooo
Tiếng gào thét bất ngờ của ma thú làm ta hoảng sợ ngồi phịch xuống đất. Và khi ta nhìn một lần nữa, ta thấy được đằng xa chẳng biết từ đâu xuất hiện một con huyết trư đang dùng cặp nanh dài của nó đâm sâu vào bụng của thử vương.
- Tiểu hắc huyết.
Ta thét lên vui mừng. Ha ha cuối cùng thì cái con yêu trư này cũng chịu chui ra, làm ta nãy giờ cứ mãi lo lắng cho nó. Nhưng hình dáng bây giờ của tiểu hắc huyết không giống khi nãy.
Tiểu hắc huyết bây giờ to gấp đôi lúc nãy, toàn thân màu đen lúc trước được thay thế bởi đám lông màu huyết tươi gần giống như thạch thử vương vậy, khác một đều là chạy dọc từ sống lưng lên tới đỉnh đầu của nó là ba vạch lông màu đen. Đôi mắt đen nhánh trước kia cũng trở nên đỏ thẳm. Toàn thân tiểu hắc huyết được bao bọc bởi mày huyết đỏ, chỉ có duy nhất hai chiếc nanh trắng ngà khi xưa thì nay chuyển thành đen tuyền.
- Wow, quá cá tính- ta giơ ngón tay cái lên- không ngờ mày cũng bắt chước mấy thằng choai choai, mày làm tao mở rộng tầm nhìn a, heo cũng biết đi nhuộm lông, thế giới này đã điên rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.