Chương 179: Lật ngược thế cờ ( Tứ )
Zai Nguyễn
11/01/2014
- Tất cả dừng tay cho ta.
Long Quán Thiên hét lớn một tiếng mang theo tiếng long ngâm, phượng minh chấn nhiếp làm mọi người tạm thời ngừng thủ lui lại. Cấm vệ quân lúc này cũng chạy tới đây đem toàn bộ mọi người bao vây vào trong. Bụi khói tan đi Long Quán Thiên lúc này liền thấy một đầu quái thú kì lạ đang dùng ánh mắt thị huyết nhìn hắn, dưới móng vuốt của kẻ còn đè chặt một con thạch thử khổng lồ đang vùng vẫy cố thoát ra ngoài.
- Nơi này đã xảy ra chuyện gì?
Long Quán Thiên nhìn về phía tên quan béo phệ chất vấn. Tên quan thấy hoàng đế đã tới lập tức quỳ xuống đem cuộc đối thoại giữa Thao Thiết và ta kể lại. Long ca lúc này quan sát cẩn thận quái thú trước mặt. Bỗng nhiên vẻ mặt hắn biến đổi, tỏ vẻ rất sợ hãi quái thú kia. Long ca đi tới nói nhỏ bên tai Long Quán Thiên
- Hoàng thượng, lần này chúng ta gặp nguy rồi. Con quái thú kia nếu ta đoán không lầm chính là Thao Thiết đứa con thứ năm của Chân Long, so với yêu thú bình thường con mạnh hơn gấp mấy chục lần. Thật ra yêu thú cũng có phân chia cấp bậc, đứng đầu là yêu hoàng, kế tiếp là yêu đế, yêu vương cuối cùng mới là yêu thú. Mà yêu hoàng bản thể chính là Chân Long, chín đứa con của Chân Long toàn bộ đều đạt tới cấp bậc yêu đế. Vị này là một trong chín đứa con của Chân Long. Đừng nói là ta cũng Phượng tỷ liên hợp cho dù có thêm mấy mươi đầu thần thú tại chỗ này cũng không phải là đối thủ của Thao Thiết.
Long Quán Thiên hít một ngụm lãnh khí. Mấy chục đầu thần thú cũng không thể là đối thủ vậy chẳng phải hôm nay là ngày tàn của Thăng Long thành sao. Quái thú nhìn Long Quán Thiên một lúc sau đó nó mở miệng nói bằng giọng ồm ồm
- Ngươi là hoàng đế phải không?
Long Quán Thiên thấy quái thú mở miệng hỏi lập tức có chút hốt hoảng nhưng rất nhanh hắn đã hồi phục tâm tình, trả lời
- Đúng vậy, trẫm là hoàng đế của Thăng Long đế quốc. Chẳng hay ngài hôm nay đến đây có việc gì hay không ?
Con quái thú nhấc chân thả thạch thử vương dưới chân ra, sau đó cơ thể nó co rút lại cuối cùng hóa thành người mà con thạch thử vương cũng bị ép hoàn lại nguyên hình. Thao Thiết lúc này tay phải nắm lấy đầu ta giơ lên nói
- Ta chỉ là một dị nhân mà thôi, không dám chịu hậu lễ như vậy của hoàng thượng. Hôm nay đến đây thứ nhất là giải quyết việc trong bản môn, cũng chính là xử lý rắc rối do tên tiểu sư đệ này gây ra, thứ hai tiếp thu Phương Nguyệt Tuyền thay hắn quản lý, và việc cuối cùng là đòi lại tí công đạo cho hắn.
- Ngươi thật sự là dị nhân ?
Thao Thiết cười xòa bảo
- Đúng vậy, đây là công pháp đặc sắc của Cửu Long môn, mỗi đệ tử khi vào bản môn sẽ được tu luyện một pháp quyết khiến hắn có thể hóa thân thành một loại ma thú nào đó. Hóa thân của tiểu sư đệ ta là một con cửu cấp hoàng kim boss, thực lực cũng coi như không tệ nhưng ta được chân truyền của sư phụ là yêu đế Thao Thiết.
Long Quán Thiên nhíu mày thầm thắc mắc trên đời này thật sự có loại pháp quyết kì lạ đến như vậy sao ? Ngay cả yêu thú cũng có thể hóa thành được. Nếu vậy môn phái này là vô địch thiên hạ rồi. Thao Thiết dường như đoán được Long Quán Thiên đang nghĩ gì, hắn khẽ vẫy tay tỏ ý phủ định
- Ta nghĩ ngài đã hiểu lầm rồi. Pháp quyết trong bản môn tuy cường hãn nhưng số lượng cũng không nhiều và được là một đời truyền một đời. Giống như ta và tiểu sư đệ đều cùng một sư phụ. Ta được chân truyền của người và cũng là một trong cửu trưởng lão của bản môn, còn hắn thì chỉ học được thạch thử pháp quyết mà thôi.
- Ngươi mau thả hắn ra.
Lúc này một giọng thiếu nữ vang lên, chen ngang lời Thao Thiết đang nói. Thao Thiết liếc nhìn về phía hướng phát ra tiếng động thì thấy một bóng người từ trong nhảy ra.
- Vân Nhi không được vô lễ.
Long Quán Thiên quay đầu lại thì thấy nữ nhi của mình không biết lúc nào đã chạy tới nơi này. Hắn mặc dù biết quan hệ của hai người nhưng cũng không ngờ Thúy Vân lại quan tâm đến tên thiếu niên trong tay Thao Thiết đến như vậy. Tuy nhiên Long Quán Thiên hiện giờ không muốn nàng gây chuyện nên vội hét một tiếng ngăn cản. Phượng tỷ biết ý nên đa đi tới lôi Thúy Vân lại. Thúy Vân lúc này mới cảm giác bản thân mình có chút thất thố. Khi biết tin Phương Nguyệt Tuyền bị phá hủy tan nát thì nàng đã muốn chạy tới nơi đây xem xét, nhưng lại bị cấm vệ quân ngăn cản. Sau đó nhân lúc Long Quán Thiên, Long ca, Phượng tỷ cùng lượng lớn cấm vệ quân rời khỏi hoàng cung thì nàng lập tức thừa cơ lẻn ra đây. Khi tới nơi này nhìn thấy tên đó bị kẻ xa lạ nắm đầu giữa không trung, hai mắt nhắm nghiền hình như đã bất tỉnh thì nàng đã lao ra muốn cứu hắn bất chấp sự hiện diện của Long Quán Thiên.
Thao Thiết liếc nhìn Thúy Vân tiếp đó cúi xuống nhìn ta, hắn nở nụ cười dâm đãng, tay phải vỗ má ta bôm bốp
- Tiểu tử thúi, xem ra số đào hoa của ngươi rất thịnh a. Ngay cả công chúa cũng bị ngươi quyến rũ. Ha ha ha ha.
- Vô lễ.
Đám quan binh hét lớn, giơ cao trường thương định xông tới nhưng đã bị Long Quán Thiên phất tay ngăn cản. Thúy Vân bị Thao Thiết châm chọc giữa bàn dân thiên hạ thế này khiến nàng đỏ cả mặt, hận không kiếm được cái lỗ chui vào. Long Quán Thiên chỉ khẽ nhíu mày khi nghe thấy những lời đại nghịch bất đạo như vậy. Nhưng hắn vẫn rõ ràng kẻ sở hữu thực lực thì có tư cách nói chuyện, cho dù lời nói khó nghe đến thế nào đi chăng nữa.
- Được rồi, vào chủ đề chính thôi. Đầu tiên ta thay mặt Cửu Long Môn muốn cùng triều đình hợp tác. Phương Nguyệt Tuyền từ này sẽ do Cửu Long Môn đứng ra quản lý, thế nên hoàng thượng hãy thu lại quyết định tịch thu Phương Nguyệt Tuyền đi.
Long Quán Thiên nghe Thao Thiết nói như vậy lập tức có chút do dự nhưng không để Long Quán Thiên kịp từ chối, Thao Thiết đã nói tiếp
- Hoàng thượng vì lý do gì muốn tịch thu Phương Nguyệt Tuyền ? Chắc không đơn giản chỉ vì muốn đốc thúc giao lưu văn hóa giữa nguyên trụ dân cùng dị nhân. Cái ngài muốn chỉ đơn giản là ràng buộc hoặc hạn chế sư đệ của ta mà thôi.Nếu hắn hoàn thành nhiệm vụ, ngài phong thưởng trọng hậu nhưng sẽ dần thẩm thấu vào trong từ từ khống chế Phương Nguyệt Tuyền. Còn như thất bại, ngài sẽ chặt đứt mọi thế lực của hắn sau đó dùng quyền lợi chiêu dụ hắn phục vụ cho triều đình. Nhưng chỉ đáng tiếc rằng sư đệ quá nóng vội muốn trợ giúp triều đình nâng cao sức chiến đấu không màn phạm vào môn quy, chính là tự tiện sử dụng kĩ năng trục lợi cho bản thân và xử phạt chính là kĩ năng nào được dùng để trục lợi toàn bộ bị xóa bỏ.
Thao Thiết cười tà dị, tay hắn tràn ra hắc khí chụp vào đầu ta. Cả người ta run lên bần bật, khuôn mặt tái nhợt không còn chút máu, cuối cùng ta ói ra ngụm máu đỏ bầm, hai mắt vẫn nhắm chặt không hề có dấu hiệu tỉnh lại.
- Việc công coi như giải quyết xong. Hắn sau này đã vô tác dụng với ngài, vậy bây giờ ngài còn hứng thứ hợp tác với Cửu Long môn nữa hay không ? Hoàng thượng nên biết tiểu sư đệ của ta chỉ có một người muốn cung cấp số lượng lớn sủng vật đản cho toàn bộ binh lính triều đình là việc không thể. Chỉ có bản môn mới đủ sức làm việc này.
Thúy Vân thấy ta bị Thao Thiết hành hạ người không ra người, quỷ không ra quỷ khiến nàng bất nhẫn chỉ tay vào mặt Thao Thiết chất vấn
- Chẳng phải ngươi nói không thể sử dụng kĩ năng để trục lợi đó sao ? Bây giờ lại muốn hợp tác với triều đình, chẳng phải là mâu thuẫn ư ?
- Hắc hắc, cô em dường như không rõ ràng rồi. Ta là đại diện cho Cửu Long Môn tới đây đàm phán mà thôi. Sau này ta cũng là người quản lý Phương Nguyệt Tuyền. Tất nhiên toàn bộ lợi nhuận thu được đều đưa về bổn môn.
Thao Thiết thâm ý nhìn về phía Long Quán Thiên mà nói
- Ngài hãy suy nghĩ kĩ đi. Chỉ có bản thân nắm giữ binh lực mới không sợ thù trong lẫn giặc ngoài. Những người mà ta nói là ai chắc ngài cũng đã rõ. Cửu Long Môn không cần thu nạp đại lượng giáo đồ, truyền bá giáo chúng gì đó. Chúng ta chỉ cần ngài xác nhận thân phận là chính giáo là được. Ta không muốn những đại giáo phái nào đó chụp mũ bảo chúng ta là dị giáo rồi lấy cớ tiêu diệt.
Long Quán Thiên trầm tư suy nghĩ thiệt hơn. Hắn chẳng lẽ không đoán ra kẻ Thao Thiết muốn nói tới là ai sao ? Đó chính là quang minh thần điện cùng hắc ám thần môn. Theo sự xuất hiện của ma tộc, hai giáo phái này thừa cơ mị chúng để tăng sức ảnh hưởng ra rất nhiều nơi. Nếu cứ tiếp diễn thế này không chừng có một ngày dân chúng chỉ biết tới quang minh thần, hắc ám thần mà quên mất vị hoàng đế như hắn. Chỉ có binh lực đầy đủ mới không lo lắng hai giáo phái thừa cơ nổi loạn. Không nói việc bọn họ tranh chính quyền mà chỉ riêng hai bên giao chiến cũng đủ làm đất nước phải chịu thiệt hại. Binh lính của giáo đình cũng là con dân Thăng Long đế quốc, bên nào chết đều trực tiếp suy giảm chỉnh lực của đất nước. Thế nên với vấn đề tranh chấp giữa hai bên đã khiến Long Quán Thiên nhức đầu không thôi. Và lời Thao Thiết nói hoàn toàn chạm vào nỗi đau của hắn. Long Quan Thiên thở dài, thật không ngờ làm hoàng đế hơn mấy chục năm cuối cùng phải chịu nhượng bộ như vậy.
- Được, trẫm thu hồi việc sẽ tịch thu Phương Nguyệt Tuyền. Ngoài ra chính thức hợp tác cùng Cửu Long Môn, từ nay Cửu Long Môn được Thăng Long đế quốc công nhân là chính phái trợ giúp triều đình đối kháng ma tộc, môn phái được xếp ngang hàng với Quang Minh Thần Điện và Hắc Ám Thần Môn.
Long Quán Thiên hét lớn một tiếng mang theo tiếng long ngâm, phượng minh chấn nhiếp làm mọi người tạm thời ngừng thủ lui lại. Cấm vệ quân lúc này cũng chạy tới đây đem toàn bộ mọi người bao vây vào trong. Bụi khói tan đi Long Quán Thiên lúc này liền thấy một đầu quái thú kì lạ đang dùng ánh mắt thị huyết nhìn hắn, dưới móng vuốt của kẻ còn đè chặt một con thạch thử khổng lồ đang vùng vẫy cố thoát ra ngoài.
- Nơi này đã xảy ra chuyện gì?
Long Quán Thiên nhìn về phía tên quan béo phệ chất vấn. Tên quan thấy hoàng đế đã tới lập tức quỳ xuống đem cuộc đối thoại giữa Thao Thiết và ta kể lại. Long ca lúc này quan sát cẩn thận quái thú trước mặt. Bỗng nhiên vẻ mặt hắn biến đổi, tỏ vẻ rất sợ hãi quái thú kia. Long ca đi tới nói nhỏ bên tai Long Quán Thiên
- Hoàng thượng, lần này chúng ta gặp nguy rồi. Con quái thú kia nếu ta đoán không lầm chính là Thao Thiết đứa con thứ năm của Chân Long, so với yêu thú bình thường con mạnh hơn gấp mấy chục lần. Thật ra yêu thú cũng có phân chia cấp bậc, đứng đầu là yêu hoàng, kế tiếp là yêu đế, yêu vương cuối cùng mới là yêu thú. Mà yêu hoàng bản thể chính là Chân Long, chín đứa con của Chân Long toàn bộ đều đạt tới cấp bậc yêu đế. Vị này là một trong chín đứa con của Chân Long. Đừng nói là ta cũng Phượng tỷ liên hợp cho dù có thêm mấy mươi đầu thần thú tại chỗ này cũng không phải là đối thủ của Thao Thiết.
Long Quán Thiên hít một ngụm lãnh khí. Mấy chục đầu thần thú cũng không thể là đối thủ vậy chẳng phải hôm nay là ngày tàn của Thăng Long thành sao. Quái thú nhìn Long Quán Thiên một lúc sau đó nó mở miệng nói bằng giọng ồm ồm
- Ngươi là hoàng đế phải không?
Long Quán Thiên thấy quái thú mở miệng hỏi lập tức có chút hốt hoảng nhưng rất nhanh hắn đã hồi phục tâm tình, trả lời
- Đúng vậy, trẫm là hoàng đế của Thăng Long đế quốc. Chẳng hay ngài hôm nay đến đây có việc gì hay không ?
Con quái thú nhấc chân thả thạch thử vương dưới chân ra, sau đó cơ thể nó co rút lại cuối cùng hóa thành người mà con thạch thử vương cũng bị ép hoàn lại nguyên hình. Thao Thiết lúc này tay phải nắm lấy đầu ta giơ lên nói
- Ta chỉ là một dị nhân mà thôi, không dám chịu hậu lễ như vậy của hoàng thượng. Hôm nay đến đây thứ nhất là giải quyết việc trong bản môn, cũng chính là xử lý rắc rối do tên tiểu sư đệ này gây ra, thứ hai tiếp thu Phương Nguyệt Tuyền thay hắn quản lý, và việc cuối cùng là đòi lại tí công đạo cho hắn.
- Ngươi thật sự là dị nhân ?
Thao Thiết cười xòa bảo
- Đúng vậy, đây là công pháp đặc sắc của Cửu Long môn, mỗi đệ tử khi vào bản môn sẽ được tu luyện một pháp quyết khiến hắn có thể hóa thân thành một loại ma thú nào đó. Hóa thân của tiểu sư đệ ta là một con cửu cấp hoàng kim boss, thực lực cũng coi như không tệ nhưng ta được chân truyền của sư phụ là yêu đế Thao Thiết.
Long Quán Thiên nhíu mày thầm thắc mắc trên đời này thật sự có loại pháp quyết kì lạ đến như vậy sao ? Ngay cả yêu thú cũng có thể hóa thành được. Nếu vậy môn phái này là vô địch thiên hạ rồi. Thao Thiết dường như đoán được Long Quán Thiên đang nghĩ gì, hắn khẽ vẫy tay tỏ ý phủ định
- Ta nghĩ ngài đã hiểu lầm rồi. Pháp quyết trong bản môn tuy cường hãn nhưng số lượng cũng không nhiều và được là một đời truyền một đời. Giống như ta và tiểu sư đệ đều cùng một sư phụ. Ta được chân truyền của người và cũng là một trong cửu trưởng lão của bản môn, còn hắn thì chỉ học được thạch thử pháp quyết mà thôi.
- Ngươi mau thả hắn ra.
Lúc này một giọng thiếu nữ vang lên, chen ngang lời Thao Thiết đang nói. Thao Thiết liếc nhìn về phía hướng phát ra tiếng động thì thấy một bóng người từ trong nhảy ra.
- Vân Nhi không được vô lễ.
Long Quán Thiên quay đầu lại thì thấy nữ nhi của mình không biết lúc nào đã chạy tới nơi này. Hắn mặc dù biết quan hệ của hai người nhưng cũng không ngờ Thúy Vân lại quan tâm đến tên thiếu niên trong tay Thao Thiết đến như vậy. Tuy nhiên Long Quán Thiên hiện giờ không muốn nàng gây chuyện nên vội hét một tiếng ngăn cản. Phượng tỷ biết ý nên đa đi tới lôi Thúy Vân lại. Thúy Vân lúc này mới cảm giác bản thân mình có chút thất thố. Khi biết tin Phương Nguyệt Tuyền bị phá hủy tan nát thì nàng đã muốn chạy tới nơi đây xem xét, nhưng lại bị cấm vệ quân ngăn cản. Sau đó nhân lúc Long Quán Thiên, Long ca, Phượng tỷ cùng lượng lớn cấm vệ quân rời khỏi hoàng cung thì nàng lập tức thừa cơ lẻn ra đây. Khi tới nơi này nhìn thấy tên đó bị kẻ xa lạ nắm đầu giữa không trung, hai mắt nhắm nghiền hình như đã bất tỉnh thì nàng đã lao ra muốn cứu hắn bất chấp sự hiện diện của Long Quán Thiên.
Thao Thiết liếc nhìn Thúy Vân tiếp đó cúi xuống nhìn ta, hắn nở nụ cười dâm đãng, tay phải vỗ má ta bôm bốp
- Tiểu tử thúi, xem ra số đào hoa của ngươi rất thịnh a. Ngay cả công chúa cũng bị ngươi quyến rũ. Ha ha ha ha.
- Vô lễ.
Đám quan binh hét lớn, giơ cao trường thương định xông tới nhưng đã bị Long Quán Thiên phất tay ngăn cản. Thúy Vân bị Thao Thiết châm chọc giữa bàn dân thiên hạ thế này khiến nàng đỏ cả mặt, hận không kiếm được cái lỗ chui vào. Long Quán Thiên chỉ khẽ nhíu mày khi nghe thấy những lời đại nghịch bất đạo như vậy. Nhưng hắn vẫn rõ ràng kẻ sở hữu thực lực thì có tư cách nói chuyện, cho dù lời nói khó nghe đến thế nào đi chăng nữa.
- Được rồi, vào chủ đề chính thôi. Đầu tiên ta thay mặt Cửu Long Môn muốn cùng triều đình hợp tác. Phương Nguyệt Tuyền từ này sẽ do Cửu Long Môn đứng ra quản lý, thế nên hoàng thượng hãy thu lại quyết định tịch thu Phương Nguyệt Tuyền đi.
Long Quán Thiên nghe Thao Thiết nói như vậy lập tức có chút do dự nhưng không để Long Quán Thiên kịp từ chối, Thao Thiết đã nói tiếp
- Hoàng thượng vì lý do gì muốn tịch thu Phương Nguyệt Tuyền ? Chắc không đơn giản chỉ vì muốn đốc thúc giao lưu văn hóa giữa nguyên trụ dân cùng dị nhân. Cái ngài muốn chỉ đơn giản là ràng buộc hoặc hạn chế sư đệ của ta mà thôi.Nếu hắn hoàn thành nhiệm vụ, ngài phong thưởng trọng hậu nhưng sẽ dần thẩm thấu vào trong từ từ khống chế Phương Nguyệt Tuyền. Còn như thất bại, ngài sẽ chặt đứt mọi thế lực của hắn sau đó dùng quyền lợi chiêu dụ hắn phục vụ cho triều đình. Nhưng chỉ đáng tiếc rằng sư đệ quá nóng vội muốn trợ giúp triều đình nâng cao sức chiến đấu không màn phạm vào môn quy, chính là tự tiện sử dụng kĩ năng trục lợi cho bản thân và xử phạt chính là kĩ năng nào được dùng để trục lợi toàn bộ bị xóa bỏ.
Thao Thiết cười tà dị, tay hắn tràn ra hắc khí chụp vào đầu ta. Cả người ta run lên bần bật, khuôn mặt tái nhợt không còn chút máu, cuối cùng ta ói ra ngụm máu đỏ bầm, hai mắt vẫn nhắm chặt không hề có dấu hiệu tỉnh lại.
- Việc công coi như giải quyết xong. Hắn sau này đã vô tác dụng với ngài, vậy bây giờ ngài còn hứng thứ hợp tác với Cửu Long môn nữa hay không ? Hoàng thượng nên biết tiểu sư đệ của ta chỉ có một người muốn cung cấp số lượng lớn sủng vật đản cho toàn bộ binh lính triều đình là việc không thể. Chỉ có bản môn mới đủ sức làm việc này.
Thúy Vân thấy ta bị Thao Thiết hành hạ người không ra người, quỷ không ra quỷ khiến nàng bất nhẫn chỉ tay vào mặt Thao Thiết chất vấn
- Chẳng phải ngươi nói không thể sử dụng kĩ năng để trục lợi đó sao ? Bây giờ lại muốn hợp tác với triều đình, chẳng phải là mâu thuẫn ư ?
- Hắc hắc, cô em dường như không rõ ràng rồi. Ta là đại diện cho Cửu Long Môn tới đây đàm phán mà thôi. Sau này ta cũng là người quản lý Phương Nguyệt Tuyền. Tất nhiên toàn bộ lợi nhuận thu được đều đưa về bổn môn.
Thao Thiết thâm ý nhìn về phía Long Quán Thiên mà nói
- Ngài hãy suy nghĩ kĩ đi. Chỉ có bản thân nắm giữ binh lực mới không sợ thù trong lẫn giặc ngoài. Những người mà ta nói là ai chắc ngài cũng đã rõ. Cửu Long Môn không cần thu nạp đại lượng giáo đồ, truyền bá giáo chúng gì đó. Chúng ta chỉ cần ngài xác nhận thân phận là chính giáo là được. Ta không muốn những đại giáo phái nào đó chụp mũ bảo chúng ta là dị giáo rồi lấy cớ tiêu diệt.
Long Quán Thiên trầm tư suy nghĩ thiệt hơn. Hắn chẳng lẽ không đoán ra kẻ Thao Thiết muốn nói tới là ai sao ? Đó chính là quang minh thần điện cùng hắc ám thần môn. Theo sự xuất hiện của ma tộc, hai giáo phái này thừa cơ mị chúng để tăng sức ảnh hưởng ra rất nhiều nơi. Nếu cứ tiếp diễn thế này không chừng có một ngày dân chúng chỉ biết tới quang minh thần, hắc ám thần mà quên mất vị hoàng đế như hắn. Chỉ có binh lực đầy đủ mới không lo lắng hai giáo phái thừa cơ nổi loạn. Không nói việc bọn họ tranh chính quyền mà chỉ riêng hai bên giao chiến cũng đủ làm đất nước phải chịu thiệt hại. Binh lính của giáo đình cũng là con dân Thăng Long đế quốc, bên nào chết đều trực tiếp suy giảm chỉnh lực của đất nước. Thế nên với vấn đề tranh chấp giữa hai bên đã khiến Long Quán Thiên nhức đầu không thôi. Và lời Thao Thiết nói hoàn toàn chạm vào nỗi đau của hắn. Long Quan Thiên thở dài, thật không ngờ làm hoàng đế hơn mấy chục năm cuối cùng phải chịu nhượng bộ như vậy.
- Được, trẫm thu hồi việc sẽ tịch thu Phương Nguyệt Tuyền. Ngoài ra chính thức hợp tác cùng Cửu Long Môn, từ nay Cửu Long Môn được Thăng Long đế quốc công nhân là chính phái trợ giúp triều đình đối kháng ma tộc, môn phái được xếp ngang hàng với Quang Minh Thần Điện và Hắc Ám Thần Môn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.