Chương 95: Ma quật (Nhị)
Zai Nguyễn
11/01/2014
Trước giờ dị nhân mạo hiểm giả(gamer) chết dưới tay ta không
chín trăm cũng một ngàn. Trong số đó nữ nhân không phải không có. Thế nhưng ta
lại không cảm giác lắm về việc này. Bởi vì bọn họ chưa kịp nhận ra thì đã chết
dưới tay ta rồi. Tiểu hắc huyết cùng Tiểu bạch giờ đã vô cùng nổi tiếng, ta sử
dụng thân ảnh quỷ dị, hành tung phiêu phốt tập kích trăm lần thành công cả
trăm. Kinh nghiệm ta phần nhiều nhờ vào đám mạo hiểm giả này mà thăng lên. Hiện
giờ nếu nói kẻ bị lên án, chỉ trích, nhục mạ nhiều nhất ta xưng đệ nhị ai dám
giành đệ nhất xú khí dCa hiệu này đây. Tuy nói là tàn sát vô tội vạ nhưng ta
cũng chẳng phải kẻ ngốc nghĩ mình là thiên hạ vô địch. Mục tiêu chủ yếu xuống
tay vẫn là Hắc Phong bang, Ngũ Hành bang, Xích Qủy môn những kẻ có mặt trong
ngày hôm ấy. Và những kẻ này cũng là đám chủ lực phái người tìm kiếm hắn tích cực
nhất. Hoàng Gia Mỹ Nữ đoàn phó bang chủ Như Vân hôm đó tham dự, nhưng sau khi sự
việc vạch trần bang của các nàng cũng chẳng có động tĩnh gì to lớn. Nếu các
nàng không phạm ta thì ta cũng chẳng đi đối chọi với bang phái các nàng. Lưu
Tinh Các cũng nằm ngoài dCa sách tập kích. Tên Cường Dollar tuy bề ngoài có vẻ
thô kệch nhưng cũng là người chú trọng chữ tín. Hắn đã lập thệ nếu thua trong
trận pvp thì không truy sát ta, và hắn thật sự làm được như thế. Điều này làm
ác cảm của ta giảm đi đôi chút.
XMuội ra hôm nay lại thêm một ngoại lệ nữa rồi. Tiểu Ly vốn nhìn có vẻ yếu nhược, thân thể mảnh mai, nhỏ nhắn làm người ta cảm giác chỉ cần một cơn gió to là có thể thổi nàng bay mất. Giọng nói đằm thắm nhỏ nhẹ khiến kẻ khác trìu mến, muốn ôm vào lòng mà nâng niu. Tuy khuôn mặt chỉ làn lụa trắng che đi nhưng khí chất nhu nhược của nàng không cách nào che giấu được. Điều này làm ta khá tò mò, một cô bé tính cách như thế vào trò chơi đầy bạo lực này làm gì. Nghĩ thế nhưng ta cảm thấy không tiện hỏi thăm nên đành để trong lòng.
Suy ngẫm một chút ta vấn
-“Muội có biết đường đi ra khỏi nơi này không?. Ca đi lạc trong rừng gần mấy tuần rồi, chẳng biết Thăng Long thành nằm ở đâu nữa.”
-“Cái này thì muội biết. Sau khi ra khỏi tân thủ thôn chỉ cần theo đường mòn đi tới thôn trấn lớn hơn. Tùy theo vị trí của tân thủ thôn mình xuất sinh, chuyển qua vài thành thị là tới được. Ngoài ra ở các thành thị ca có thể mua bản đồ Đông Huyễn đại lục.”
Ta gãi đầu cười nói
- “Ca là ma thú mới thành tinh. Có biết tân thủ thôn hay thành trấn nằm ở đâu đâu. Trước kia ở mãi trong hang hoặc đi vòng vòng săn mồi, nào dám đi vào thành thị. Ca còn yêu đời lắm nha, nhân tộc nếu thấy bản thể của ca chắc chúng nhào vào liều mạng.”
Đã làm thì làm cho trót, ta quyết định giả ma thú tiếp tục đùa giỡn với Tiểu Ly.
- “Đúng là như vậy. Muội xin lỗi vì không để ý tới điều này. Đây là bản đồ đông huyễn đại lục, muội mua dư ca có thể lấy xài.”
Ta không khách sáo thu bản đồ vào tay. Qủa nhiên tấm bản đồ vẽ cũng khá rõ ràng. Tên thành thị, vị trí, đường đi cơ bản tới đó cùng đẳng cấp quái vật xung quanh thành thị. Lướt sơ qua một chút ta liền nhận thấy một dấu chấm màu đỏ đang chớp tắt trên bản đồ. Theo lời Tiểu Ly đây là ma pháp bản đồ có thể giúp người sử dụng định vị vị trí hiện tại của bản thân.
Tiếp đó ta thăm dò kĩ thêm thì nhận thấy Thăng Long thành cư ngụ ngay tại trung tâm của đông huyễn đại lục. Về cơ bản đông huyễn đại lục chia làm năm miền đất chính. Mỗi miền điều có đặc trưng riêng của bản thân. Ví dụ tân thủ thôn trước kia nằm ở phía đông đại lục cư ngụ rìa ngoài của Vạn Niên Sâm Lâm đi khoảng chừng bốn năm thành trấn là có thể tới. Vạn niên sâm lâm ý nghĩa như tên, chỉ có một số ít chỗ con người khai phá dựng làng lập trấn ra thì tất cả thổ địa bao bọc phần lớn là rừng rậm dày đặc chạy dọc tới miền duyên hải phía đông. Ác thú sâm lâm trước kia cũng chỉ là một phần nhỏ của vạn niên sâm lâm mà thôi. Đi vào càng sâu ma thú lại càng cường đại, tiên thú thần thú tụ tập ở nơi này so với bốn miền đất còn lại gấp mấy lần.
Phía bắc là Băng Đống thảo nguyên quanh năm phủ màu trắng của tuyết. Nơi này tuy hoàn cảnh khắc nghiệt nhưng do khoáng sản phong phú nên cũng không hề bị con người lãng quên. Quặng mỏ xây dựng, thôn xóm thành lập, lại vì bảo vệ trước sự hung tợn của ma thú, triều đình phái quân lính xây thành lập trấn, thương nhân tự nhiên cũng chẳng bỏ qua nơi đầy tiềm năng như vậy. Chính vì thế hàng đoàn người đổ xô tới này lâu dần cũng xây dựng được nhiều thành thị vững chắc.
Địa hình chủ yếu phía tây có nhiều đồi núi, bảy dãy núi chọc trời nối liền đan xen chằng chịt với nhau tạo thành địa hình vô cùng hiểm trở, nên nơi này được gọi là Trường Sơn Thất Đỉnh. Ma thú tập trung tại đây đa phần thuộc loài có cánh, ngoài ra trong truyền thuyết còn đồn đại rằng đây là nơi cư trú của long tộc cường đại. Đồ long chiến sĩ hoặc long kị sĩ, hai danh từ này cho dù truyền tới bao đời sau vẫn có sức hút cực kì mạnh mẽ với những kẻ nhiệt huyết. Nhưng tới giờ thì chẳng ai đứng ra xác nhận thông tin này chính xác hay không. Nhiều đội mạo hiểm giả tới nơi này tìm kiếm nhưng vẫn chẳng thu hoặch được tin tức cụ thể nào về long tộc.
Phía nam là Thâm hải sa mạc. Sở dĩ gọi là thâm hải bởi vì sa mạc tai đây có rất nhiều trũng cát lún không đáy khổng lồ. Đừng nói nhân loại, ngay cả ma thú hình thể khổng lồ cũng bị chúng nuốt trọn vào lòng đất, chết mất xác. Thâm hải sa mạc nơi này cư dân cũng không nhiều bởi vì hoàn cảnh quá khắc nghiệt mà ma thú lại hung ác rất nhiều so với nơi khác.
Trung tâm đông huyễn đại lục là vùng thảo nguyên màu mỡ, có rừng, có núi, có sông, có khoáng sản tuy không sánh bằng Băng đống thảo nguyên nhưng nơi kia nhưng điều kiện lại là ôn hòa nhất. Tự nhiên nơi này được chọn đặt kinh đô của Thăng Long đế quốc.
Bố trí như thế cũng quá là thú vị rồi. Ta thầm nghĩ trong đầu. Mỗi vùng một đặc sản vạn niên sâm lâm sẽ là nơi dành cho đốn củi, hái dược. Băng đống thảo nguyên dành để khai khoáng. Trường sơn thất đỉnh chẳng phải dành để câu cá hay sao, sông suối cả đại lục đều bắt nguồn từ nơi này. Thâm hải sa mạc ta tạm thời chưa biết đặc sản nơi này là gì nhưng chắc có lẽ cũng có ngụ ý gì đây. Núi, thảo nguyên băng tuyết, rừng rậm và sa mạc điều này khiến ta liên tưởng tới một chút gì đó, nhưng lại không biết là gì.
Cất bản đồ vào túi, ta xoay qua Tiểu Ly
-“Muội chẳng phải đi làm ẩn dấu nhiệm vụ sao? Hiện giờ cũng rảnh rỗi, ca sẽ đi theo giúp đỡ Muội.”
Ta mặt dày tạo nhóm, tự nhiên Tiểu Ly không từ chối đi cùng ta. Có cao thủ đi cùng thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Ma thú gặp trên đường đi đều bị ta thú hóa một phần thạch thử vương dễ dàng đánh bại. Ma thú cấp bốn mươi trước mặt ta đều không sao chống lại được liên hoàn ma pháp đạn cùng móng vuốt sắc bén của ta.
Ngó Cái Chi pm Cuồng Long: - “Tụi bây đang ở đâu vậy? Có nhiệm vụ ẩn dấu nè đi qua làm chung cho vui.”
Cuồng Long pm Ngó Cái Chi: -“Sorry. Tụi tao đang bận chết đây này. Bị mấy lão già trong hắc ám thần môn chiếu cố đặc biệt, ép đi làm nhiệm vụ suốt cả ngày. Hai đứa tụi tao đang lạc trong lăng mộ kiếm gần cả tuần chẳng có đường ra. Có lẽ vài ngày tới cũng chưa chắc làm xong. Thôi mày đi làm trước đi, khi nào hoàn thành tụi tao dùng truyền tống quyển trục bay tới.”
Kết thúc đối thoại, ta tiếc rẻ một hồi. Dạo này tuy ngoài đời thực ba đứa vẫn ở chung với nhau nhưng trong trò chơi thì thật sự gặp nhau quá ít. Ta hiện giờ là tội phạm truy nã toàn đại lục. Còn hai đứa nó một lo cho đoàn mới thành lập, rồi phải lo làm nhiệm vụ lấy điểm cống hiến của hắc ám thần môn, bận tối cả mặt. Chỉ khi nào đi làm nhiệm vụ ở nơi hoang vu ít người qua lại thì chúng ta mới cùng nhau thực hiện. Tránh để bọn gamer phát hiện mối quan hệ giữa ta và hai đứa nó. Trước kia có lẽ không sao nhưng giờ đoàn phái đã thành lập, nếu bị phát hiện lúc đó đừng mong có không gian phát triển.
Ta hiểu điều đó nên cũng không ép. Mà nói thật chơi một mình riếc cũng quen, giờ có thêm Tiểu Ly đồng hành nên cũng không đến nỗi nào.
Dưới sự bảo kê dũng mãnh của ta, tự nhiên không tốn quá nhiều thời gian, cả hai đã tới được địa điểm thực hiện nhiệm vụ. Nơi này là hang động u tối không ánh sáng, bốn bề bị che lấp bởi cỏ hoang mọc cao tối gần thắt lưng. Nếu như không quan sát cẩn thận có lẽ không thể phát hiện ra được.
Để phòng ngừa nguy hiểm, ta triệu tập vài con thạch thử cấp mười đi trước mở đường. Lấy thân phận thần thú hóa người triệu tập vài tiểu đệ đồng loại tự nhiên Tiểu Ly sẽ không nghi ngờ. Thật ra ngoài thạch thử ta còn có nhiều hóa thân khác của tộc gặm nhấm này nhưng ta vẫn thích hình dáng thạch thử vương này nhất. Lý do cũng đơn giản bởi vì đây là hình dạng thú hóa đầu tiên của ta, ngoài ra trong tộc chuột ta vẫn thấy hình thái thạch thử vương là cường tráng, mạnh mẽ đến thời điểm hiện nay. Tuy nó không có công kích ma pháp như đồng tộc nhưng nói về tốc độ và sức sát thương lực thì vẫn đứng hàng đệ nhất. Ma pháp tự nhiên ta không quan tâm, nguyên nhân bởi vì ở hình thái nào đi chăng nữa thất hệ ma pháp ta điều tùy ý sử dụng. Nếu có khác chẳng qua cách sử dụng ma pháp theo từng hình thái mà thôi.
Hang động tính ra cũng không lớn. Miệng hang chỉ chừng bằng cánh cửa đủ để một người đi lọt vào. Điều làm nó nổi bật là một đám khói đen lẩn quẩn trước động nếu vào ban đêm có lẽ rất khó phát hiện.
XMuội ra hôm nay lại thêm một ngoại lệ nữa rồi. Tiểu Ly vốn nhìn có vẻ yếu nhược, thân thể mảnh mai, nhỏ nhắn làm người ta cảm giác chỉ cần một cơn gió to là có thể thổi nàng bay mất. Giọng nói đằm thắm nhỏ nhẹ khiến kẻ khác trìu mến, muốn ôm vào lòng mà nâng niu. Tuy khuôn mặt chỉ làn lụa trắng che đi nhưng khí chất nhu nhược của nàng không cách nào che giấu được. Điều này làm ta khá tò mò, một cô bé tính cách như thế vào trò chơi đầy bạo lực này làm gì. Nghĩ thế nhưng ta cảm thấy không tiện hỏi thăm nên đành để trong lòng.
Suy ngẫm một chút ta vấn
-“Muội có biết đường đi ra khỏi nơi này không?. Ca đi lạc trong rừng gần mấy tuần rồi, chẳng biết Thăng Long thành nằm ở đâu nữa.”
-“Cái này thì muội biết. Sau khi ra khỏi tân thủ thôn chỉ cần theo đường mòn đi tới thôn trấn lớn hơn. Tùy theo vị trí của tân thủ thôn mình xuất sinh, chuyển qua vài thành thị là tới được. Ngoài ra ở các thành thị ca có thể mua bản đồ Đông Huyễn đại lục.”
Ta gãi đầu cười nói
- “Ca là ma thú mới thành tinh. Có biết tân thủ thôn hay thành trấn nằm ở đâu đâu. Trước kia ở mãi trong hang hoặc đi vòng vòng săn mồi, nào dám đi vào thành thị. Ca còn yêu đời lắm nha, nhân tộc nếu thấy bản thể của ca chắc chúng nhào vào liều mạng.”
Đã làm thì làm cho trót, ta quyết định giả ma thú tiếp tục đùa giỡn với Tiểu Ly.
- “Đúng là như vậy. Muội xin lỗi vì không để ý tới điều này. Đây là bản đồ đông huyễn đại lục, muội mua dư ca có thể lấy xài.”
Ta không khách sáo thu bản đồ vào tay. Qủa nhiên tấm bản đồ vẽ cũng khá rõ ràng. Tên thành thị, vị trí, đường đi cơ bản tới đó cùng đẳng cấp quái vật xung quanh thành thị. Lướt sơ qua một chút ta liền nhận thấy một dấu chấm màu đỏ đang chớp tắt trên bản đồ. Theo lời Tiểu Ly đây là ma pháp bản đồ có thể giúp người sử dụng định vị vị trí hiện tại của bản thân.
Tiếp đó ta thăm dò kĩ thêm thì nhận thấy Thăng Long thành cư ngụ ngay tại trung tâm của đông huyễn đại lục. Về cơ bản đông huyễn đại lục chia làm năm miền đất chính. Mỗi miền điều có đặc trưng riêng của bản thân. Ví dụ tân thủ thôn trước kia nằm ở phía đông đại lục cư ngụ rìa ngoài của Vạn Niên Sâm Lâm đi khoảng chừng bốn năm thành trấn là có thể tới. Vạn niên sâm lâm ý nghĩa như tên, chỉ có một số ít chỗ con người khai phá dựng làng lập trấn ra thì tất cả thổ địa bao bọc phần lớn là rừng rậm dày đặc chạy dọc tới miền duyên hải phía đông. Ác thú sâm lâm trước kia cũng chỉ là một phần nhỏ của vạn niên sâm lâm mà thôi. Đi vào càng sâu ma thú lại càng cường đại, tiên thú thần thú tụ tập ở nơi này so với bốn miền đất còn lại gấp mấy lần.
Phía bắc là Băng Đống thảo nguyên quanh năm phủ màu trắng của tuyết. Nơi này tuy hoàn cảnh khắc nghiệt nhưng do khoáng sản phong phú nên cũng không hề bị con người lãng quên. Quặng mỏ xây dựng, thôn xóm thành lập, lại vì bảo vệ trước sự hung tợn của ma thú, triều đình phái quân lính xây thành lập trấn, thương nhân tự nhiên cũng chẳng bỏ qua nơi đầy tiềm năng như vậy. Chính vì thế hàng đoàn người đổ xô tới này lâu dần cũng xây dựng được nhiều thành thị vững chắc.
Địa hình chủ yếu phía tây có nhiều đồi núi, bảy dãy núi chọc trời nối liền đan xen chằng chịt với nhau tạo thành địa hình vô cùng hiểm trở, nên nơi này được gọi là Trường Sơn Thất Đỉnh. Ma thú tập trung tại đây đa phần thuộc loài có cánh, ngoài ra trong truyền thuyết còn đồn đại rằng đây là nơi cư trú của long tộc cường đại. Đồ long chiến sĩ hoặc long kị sĩ, hai danh từ này cho dù truyền tới bao đời sau vẫn có sức hút cực kì mạnh mẽ với những kẻ nhiệt huyết. Nhưng tới giờ thì chẳng ai đứng ra xác nhận thông tin này chính xác hay không. Nhiều đội mạo hiểm giả tới nơi này tìm kiếm nhưng vẫn chẳng thu hoặch được tin tức cụ thể nào về long tộc.
Phía nam là Thâm hải sa mạc. Sở dĩ gọi là thâm hải bởi vì sa mạc tai đây có rất nhiều trũng cát lún không đáy khổng lồ. Đừng nói nhân loại, ngay cả ma thú hình thể khổng lồ cũng bị chúng nuốt trọn vào lòng đất, chết mất xác. Thâm hải sa mạc nơi này cư dân cũng không nhiều bởi vì hoàn cảnh quá khắc nghiệt mà ma thú lại hung ác rất nhiều so với nơi khác.
Trung tâm đông huyễn đại lục là vùng thảo nguyên màu mỡ, có rừng, có núi, có sông, có khoáng sản tuy không sánh bằng Băng đống thảo nguyên nhưng nơi kia nhưng điều kiện lại là ôn hòa nhất. Tự nhiên nơi này được chọn đặt kinh đô của Thăng Long đế quốc.
Bố trí như thế cũng quá là thú vị rồi. Ta thầm nghĩ trong đầu. Mỗi vùng một đặc sản vạn niên sâm lâm sẽ là nơi dành cho đốn củi, hái dược. Băng đống thảo nguyên dành để khai khoáng. Trường sơn thất đỉnh chẳng phải dành để câu cá hay sao, sông suối cả đại lục đều bắt nguồn từ nơi này. Thâm hải sa mạc ta tạm thời chưa biết đặc sản nơi này là gì nhưng chắc có lẽ cũng có ngụ ý gì đây. Núi, thảo nguyên băng tuyết, rừng rậm và sa mạc điều này khiến ta liên tưởng tới một chút gì đó, nhưng lại không biết là gì.
Cất bản đồ vào túi, ta xoay qua Tiểu Ly
-“Muội chẳng phải đi làm ẩn dấu nhiệm vụ sao? Hiện giờ cũng rảnh rỗi, ca sẽ đi theo giúp đỡ Muội.”
Ta mặt dày tạo nhóm, tự nhiên Tiểu Ly không từ chối đi cùng ta. Có cao thủ đi cùng thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Ma thú gặp trên đường đi đều bị ta thú hóa một phần thạch thử vương dễ dàng đánh bại. Ma thú cấp bốn mươi trước mặt ta đều không sao chống lại được liên hoàn ma pháp đạn cùng móng vuốt sắc bén của ta.
Ngó Cái Chi pm Cuồng Long: - “Tụi bây đang ở đâu vậy? Có nhiệm vụ ẩn dấu nè đi qua làm chung cho vui.”
Cuồng Long pm Ngó Cái Chi: -“Sorry. Tụi tao đang bận chết đây này. Bị mấy lão già trong hắc ám thần môn chiếu cố đặc biệt, ép đi làm nhiệm vụ suốt cả ngày. Hai đứa tụi tao đang lạc trong lăng mộ kiếm gần cả tuần chẳng có đường ra. Có lẽ vài ngày tới cũng chưa chắc làm xong. Thôi mày đi làm trước đi, khi nào hoàn thành tụi tao dùng truyền tống quyển trục bay tới.”
Kết thúc đối thoại, ta tiếc rẻ một hồi. Dạo này tuy ngoài đời thực ba đứa vẫn ở chung với nhau nhưng trong trò chơi thì thật sự gặp nhau quá ít. Ta hiện giờ là tội phạm truy nã toàn đại lục. Còn hai đứa nó một lo cho đoàn mới thành lập, rồi phải lo làm nhiệm vụ lấy điểm cống hiến của hắc ám thần môn, bận tối cả mặt. Chỉ khi nào đi làm nhiệm vụ ở nơi hoang vu ít người qua lại thì chúng ta mới cùng nhau thực hiện. Tránh để bọn gamer phát hiện mối quan hệ giữa ta và hai đứa nó. Trước kia có lẽ không sao nhưng giờ đoàn phái đã thành lập, nếu bị phát hiện lúc đó đừng mong có không gian phát triển.
Ta hiểu điều đó nên cũng không ép. Mà nói thật chơi một mình riếc cũng quen, giờ có thêm Tiểu Ly đồng hành nên cũng không đến nỗi nào.
Dưới sự bảo kê dũng mãnh của ta, tự nhiên không tốn quá nhiều thời gian, cả hai đã tới được địa điểm thực hiện nhiệm vụ. Nơi này là hang động u tối không ánh sáng, bốn bề bị che lấp bởi cỏ hoang mọc cao tối gần thắt lưng. Nếu như không quan sát cẩn thận có lẽ không thể phát hiện ra được.
Để phòng ngừa nguy hiểm, ta triệu tập vài con thạch thử cấp mười đi trước mở đường. Lấy thân phận thần thú hóa người triệu tập vài tiểu đệ đồng loại tự nhiên Tiểu Ly sẽ không nghi ngờ. Thật ra ngoài thạch thử ta còn có nhiều hóa thân khác của tộc gặm nhấm này nhưng ta vẫn thích hình dáng thạch thử vương này nhất. Lý do cũng đơn giản bởi vì đây là hình dạng thú hóa đầu tiên của ta, ngoài ra trong tộc chuột ta vẫn thấy hình thái thạch thử vương là cường tráng, mạnh mẽ đến thời điểm hiện nay. Tuy nó không có công kích ma pháp như đồng tộc nhưng nói về tốc độ và sức sát thương lực thì vẫn đứng hàng đệ nhất. Ma pháp tự nhiên ta không quan tâm, nguyên nhân bởi vì ở hình thái nào đi chăng nữa thất hệ ma pháp ta điều tùy ý sử dụng. Nếu có khác chẳng qua cách sử dụng ma pháp theo từng hình thái mà thôi.
Hang động tính ra cũng không lớn. Miệng hang chỉ chừng bằng cánh cửa đủ để một người đi lọt vào. Điều làm nó nổi bật là một đám khói đen lẩn quẩn trước động nếu vào ban đêm có lẽ rất khó phát hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.