Chương 117: Nhất chiêu sát địch ( Tam )
Zai Nguyễn
11/01/2014
- Nhưng nếu hắn thua thì sao?
- Sẽ không. Một kẻ có thể đánh bại được ta và trốn được sự truy đuổi của các đại bang phái thì không lý nào bị đào thải nhanh đến như vậy được.
Bang chủ hoàng giả mỹ nữ đoàn, Tuyết Hận cùng phó bang chủ Như Vân ngồi gần đó cũng để ý dị trạng tại lôi đài của ta và Folker.
Như Vân nhìn thân ảnh đang đi vào phòng chờ hướng Tuyết Hận nói
- Tỷ tỷ, chính là hắn. Mặc dù thân hình thay đổi nhưng ánh mắt kiêu ngạo lẫn mái tóc đỏ sẫm kia thì vẫn không thay đổi. Lần trước chúng ta đi vào đấu giá hội muội cũng đã để ý tới hắn. Nhưng lúc đó chỉ cảm thấy ngờ ngợ mà thôi.
Tuyết Hận nhoẻn nụ cười đáp trả
- Không sao. Dù gì cũng không liên quan đến chúng ta. Mà ta thấy hình như muội rất để ý tới hắn.
Khuôn mặt Như Vân thoáng đỏ lên
- Làm gì có chuyện ấy. Muội chẳng qua thấy hắn có chút kì lạ mà thôi. Tỷ cũng biết mà muội đâu thích đám đàn ông dơ bẩn đó. Hi hi hi, tỷ tỷ ghen rồi ư?
Hai tỷ muội nháo một hồi. Bọn họ không để ý lúc này hai vị bang chủ và phó bang chủ Tam Vương bang đang dùng hai tay che miệng cố gắng không cho tiếng cười từ miệng thoát ra ngoài.
- Cười chết tao rồi Tiến ơi. Thằng này quả nhiên trò gì cũng nghĩ ra được. Lần trước làm siêu xay da lần này chuyển sang ninja, không biết lần tới sẽ làm nghề gì đây?
- Tao cầu mong lần tới nó mặc nguyên bộ đồ thái giám, học quỳnh hoa bảo điển dùng kim may đồ đánh nhau như Đông Phương Bất Bại. Lúc đó chẳng thú vị lắn đây.
Nói tới đây hai đứa nhịn không nổi ngửa đầu cười ngặt nghẻo. Ta xoay người bước nhanh vào phòng chờ của tuyển thủ. Do bởi là ngày đầu tiên nên số lượng trận đấu rất nhiều ta không muốn bỏ lở dịp hay như vậy. Ta pm Nguyệt Nhi, sau một lúc tìm kiếm thì gặp được hai người đang ngồi ở dãy khán đài D.
- Thế nào thấy ca thi đấu được không?
- Ca làm khói bụi mù mịt lên như thế ai có thấy gì đâu mà bảo được hay không được.
Ta gãi đầu cười nói
- Tại vì ca kết oán nhiều quá không muốn kẻ thù phát hiện ra thân phận của mình sớm nên mới sử dụng chiêu này. Vả lại làm đối thủ tiếp theo không thấy rõ chiến pháp của ca, rối loạn tinh thần bọn họ như vậy mới chắc thắng được chứ.
Hồng Yến bỉu môi phun ra đúng hai chữ
- Vô sỉ.
- Yến muội, không cần biểu tình như thế. Đời có câu biết mình biết ta trăm trận trăm thắng. Tìm hiểu kẻ thù, che giấu bản thân đây gọi là binh pháp, cớ nào muội lại nói vô sỉ.
Hồng Yến trừng mắt ngó sang ta
- Ai là muội muội của ngươi?
Ta vô sỉ nói
- Người nào nhỏ người đó là muội. Việc kinh thiên địa nghĩa như vậy có gì phải cãi nữa cơ chứ.
Hồng Yến đánh nhau thì giỏi nhưng về khoản cãi chày cãi cối còn thua ta xa lắm. Biết không thể nói lại ta, Hồng Yến quay đầu về hướng khác tiếp tục quan sát trận đấu.
Ta một bên trò chuyện cùng Nguyệt Nhi, một bên xem thi đấu. Mặc dù đẳng cấp của ta cao nhưng trước giờ tiếp xúc với gamer rất ít. Đa phần ta đều tại sâm lâm thám hiểm, rất hiếm khi trở về thành bổ sung dược phẩm. Chiêu thức đa dạng phong phú, vũ khí cũng đủ chủng loại kì quái coi sướng cả con mắt.
Thập đại anh hùng cũng lần lượt xuống lôi đài tỷ võ. Những người này không hổ danh đứng đầu server Đông Huyễn. Bọn họ cũng chỉ dùng một hoặc hai chiêu liền đánh bại đối thủ. Trên khán đài tiếng cổ vũ ầm ầm náo động cả sân thi đấu. Phần lớn là bang chúng thất bại ở vòng loại tới đây cổ vũ. Ta chú ý tới ba người Huyết Đao, Anh Tạo Ra Lửa cùng Con Cua Gìa.
Ba bang chủ với ba phong cách chiến đấu khác nhau. Con Cua Gìa thiên về sức lực là chính. Hắn sử dụng cự kiếm một đòn quét ngang như thiên quân vạn mã đánh tới, đối thủ không chịu nổi bị đánh ra khỏi lôi đài đương trường tắt thở. Anh Tạo Ra Lửa có phần độc ác. Hắn sử dụng ba con hỏa long khổng lồ tấn công đối thủ. Da thịt xương cốt bị hỏa long thiêu đốt, cuối cùng trên sân chỉ còn vỏn vẹn một bộ thi thể đen xì nằm cơ quắp trông rất đáng sợ. So với hai bang chủ kia, phong cách Huyết Đao có phần tương tự ta. Vào trận hắn nhàn nhã bước tới trước mặt kẻ thù. Mặc cho đối thủ tung ra chiêu gì, hắn cũng dễ dàng tránh thoát được. Khi cả hai người cách nhau chừng một mét, Huyết Đao rút thanh đao ngang hông ra chém một nhát như thiểm điện lóe qua. Và khi hắn đút đao vào bao, đối thủ cũng bị chia thành hai khúc, chết không nhắm mắt.
Phi Long Đức tính nó khoái màu mè. Nó mở đôi hắc bạch song dực bay từ trong phòng thi đấu ra bên ngoài. Lượn vài vòng trên không trung mới chịu đáp xuông lôi đài. Cảnh tượng này làm một đám thiếu nữ hét rống lên hâm mộ. Một đôi hắc bạch cánh chim giống Đức thì quả thật độc nhất vô nhị, cộng với vẻ ngoài anh tuấn tiêu sái của nó khiến bao nhiêu em chết mê chết mệt. Ta còn nghe nói sau đại hội, một nhóm thiếu nữ nhẹ dạ cả tin lập ra Fan Club cho nó nữa. Đức vốn là thập đại cao thủ bài danh thứ chín, lại là bang chủ đứng đầu một phái, trang bị cường hãn, thần khí nắm trong tay vừa ra lập tức đem đối thủ tiêu diệt sạch sẽ. Cuối trận Đức giả bộ thân sĩ cúi chào toàn thể khán giả nữa cơ chứ. Qủa nhiên danh xưng sắc lang không sai.
Tiến dường như cũng bị Đức khiêu khích. Vẫn là màn bay lượn trên không trung nhưng hắc bạch song dực được thay bằng một đôi xương cốt dực. Cộng thêm Tiến cố ý thả ra hắc vụ, tay cầm khô cốt trượng, miệng nở nụ cười quỷ dị khiến khung cảnh xung quanh trở nên âm trầm đáng sợ làm đối thủ chưa đánh đã muốn bỏ cuộc. Vào trận Tiến dùng chiến thuật lấy thịt đè người, miệng nó lầm bầm vài câu chú ngữ lập tức một đội khô cốt binh từ mặt đất trồi lên quấn lấy kẻ địch mà cắn nuốt, kết quả ngay cả lóng xương cũng không chừa lại.
Tính tới thời điểm này, thú kị có cánh không hiếm, phù bay lượn cũng có, khinh công đại loại cách thứ không hiếm nhưng dùng cách tự do bay lượng trên không trung quả thật từ lúc bắt đầu đại hội tới giờ chỉ cón Đức và Tiến. Đám gamer tò mò dò hỏi nhau hai kẻ ấy là ai thì biết được rằng cả hai là bang chủ cùng phó bang chủ của Tam Vương bang. Chính vì điều này trong khoảng thời gian ngắn danh tiếng Tam Vương bang tăng vọt, số lượng gamer đăng kí cũng càng nhiều khiến cho Đức, Tiến ngay cả ngủ cũng mở miệng cười.
- Ca ca xem vị đại ca kia có đôi cánh chim trắng đen trông thật là đẹp. Ứơc gì muội cũng có một đôi giống vậy. Lúc đó tha hồ bay trên trời không sợ bị ai khi dễ nữa.
Ta vuốt đầu Nguyệt Nhi trìu mến nói
- Sau này ca sẽ kiếm cho muội một đôi giống như vậy, không cần ghen tỵ.
- Thế còn ca ca thì sao ? Chẳng lẽ ca không muốn có nó à?
- Muốn chứ. Nhưng ta đã có rồi.
Nguyệt Nhi đôi mắt long lanh nhìn ta hỏi lại
- Thật không?
- Thật. Chỉ có điều không đẹp như tên kia mà thôi. Những trận sau muội sẽ có dịp chứng kiến.
Bỗng nhiên ta xuất hiện trong đầu vài chủ ý phá phách. Nếu thật sự làm được như thế ta có lẽ so với hai thằng khỉ kia còn nổi hơn. Ta cười dâm trong lòng, bắt đầu suy nghĩ tính toán thực thi kế hoặch.
- Nguyệt Nhi em có thể may đồ được không?
Nguyệt Nhi đáp
- Dạ được, nhưng chỉ số rất thấp, dùng cho cuộc sống hàng ngày thì không sao nhưng cho mạo hiểm giả có lẽ không đủ.
- Ài, nếu thế thì không tốt lắm. Ca vừa mớ nghĩ ra một vụ làm ăn, tuy không nói là độc quyền nhưng kiếm lai rai chút đỉnh có lẽ không thành vấn đề.
Nguyệt Nhi nghe đến cơ hội làm ăn, hai mắt nàng tỏa sáng như sao Mai, khuôn mặt hớn hở nói
- Có thể kiếm tiền được sao? Ca có ý tưởng gì cứ nói ra, nếu có thể làm muội sẽ cố hết sức.
- Ca để ý tại kinh thành này những cửa tiệm như dược điếm, trang sức điếm, vũ khí điếm, áo giáp điếm mọc tràn lan khắp nơi, và mỗi cửa hàng là một vị chủ riêng có nguồn cung cấp riêng. Khách hàng không biết nơi nào là tốt nhất để lựa chọn mua sắm, thông thường đều là thông qua truyền tai hoặc đã từng mua tại nơi đó rồi.
Nguyệt Nhi gật đầu đồng ý
- Đúng vậy, chuyện đó là bình thường thôi mà.
Ta khẽ vuốt mái tóc tiếp tục nói
- Điều này sẽ gây khó khăn cho khách hàng, cho nên ca muốn gom tất cả các cửa hàng vào chung chỗ do cùng một chủ quản lý và điều hành.
Nguyệt Nhi nghe ta nói như vậy cảm giác cũng có chút huyền cơ, tuy thực hiện sẽ rất khó nhưng nếu thành công sẽ là cuộc cách mạng.
- Nhưng ca ca này, muội dù sao vẫn thích bán tạp hóa hơn.
Ta búng đầu Nguyệt Nhi một cái, cười bảo
- Thì trong đó mở tiệm bách hóa cũng được mà. Muội không những làm chủ tiệm bách hoa còn là bà chủ của cả khu liên doanh đó. Mà ta sẽ là ông chủ sau màn.
Hồng Yến không biết phải khắc tinh của ta không nữa, chưa kịp để ta đắc ý nàng đã chọt ngang
- Ngươi nghĩ đơn giản quá rồi. Ta biết một vài dị nhân cũng thử làm như lời ngươi nói nhưng kết quả cuối cùng đều là thất bại thảm hại. Tiền mất tật mang.
Ta không cãi lại chỉ đơn giản hỏi ngược nàng
- Thế bọn họ tại sao thất bại. Muội biết không?
- Là do nguyên trụ dân không thích chịu sự quản lý của dị nhân lúc ẩn lúc hiện. Vả lại bọn dị nhân rất tham lam, tiền thu vào được đều mang đi hết, đã vậy còn bóc lột sức lao động của chúng ta. Hừ hừ, tất nhiên là không ai chịu làm công cho dị nhân. Mời đám thợ quèn tới thì được chứ thợ có tay nghề cao thì đừng hòng. Nguyên trụ dân cũng có tự tôn của mình.
- Sẽ không. Một kẻ có thể đánh bại được ta và trốn được sự truy đuổi của các đại bang phái thì không lý nào bị đào thải nhanh đến như vậy được.
Bang chủ hoàng giả mỹ nữ đoàn, Tuyết Hận cùng phó bang chủ Như Vân ngồi gần đó cũng để ý dị trạng tại lôi đài của ta và Folker.
Như Vân nhìn thân ảnh đang đi vào phòng chờ hướng Tuyết Hận nói
- Tỷ tỷ, chính là hắn. Mặc dù thân hình thay đổi nhưng ánh mắt kiêu ngạo lẫn mái tóc đỏ sẫm kia thì vẫn không thay đổi. Lần trước chúng ta đi vào đấu giá hội muội cũng đã để ý tới hắn. Nhưng lúc đó chỉ cảm thấy ngờ ngợ mà thôi.
Tuyết Hận nhoẻn nụ cười đáp trả
- Không sao. Dù gì cũng không liên quan đến chúng ta. Mà ta thấy hình như muội rất để ý tới hắn.
Khuôn mặt Như Vân thoáng đỏ lên
- Làm gì có chuyện ấy. Muội chẳng qua thấy hắn có chút kì lạ mà thôi. Tỷ cũng biết mà muội đâu thích đám đàn ông dơ bẩn đó. Hi hi hi, tỷ tỷ ghen rồi ư?
Hai tỷ muội nháo một hồi. Bọn họ không để ý lúc này hai vị bang chủ và phó bang chủ Tam Vương bang đang dùng hai tay che miệng cố gắng không cho tiếng cười từ miệng thoát ra ngoài.
- Cười chết tao rồi Tiến ơi. Thằng này quả nhiên trò gì cũng nghĩ ra được. Lần trước làm siêu xay da lần này chuyển sang ninja, không biết lần tới sẽ làm nghề gì đây?
- Tao cầu mong lần tới nó mặc nguyên bộ đồ thái giám, học quỳnh hoa bảo điển dùng kim may đồ đánh nhau như Đông Phương Bất Bại. Lúc đó chẳng thú vị lắn đây.
Nói tới đây hai đứa nhịn không nổi ngửa đầu cười ngặt nghẻo. Ta xoay người bước nhanh vào phòng chờ của tuyển thủ. Do bởi là ngày đầu tiên nên số lượng trận đấu rất nhiều ta không muốn bỏ lở dịp hay như vậy. Ta pm Nguyệt Nhi, sau một lúc tìm kiếm thì gặp được hai người đang ngồi ở dãy khán đài D.
- Thế nào thấy ca thi đấu được không?
- Ca làm khói bụi mù mịt lên như thế ai có thấy gì đâu mà bảo được hay không được.
Ta gãi đầu cười nói
- Tại vì ca kết oán nhiều quá không muốn kẻ thù phát hiện ra thân phận của mình sớm nên mới sử dụng chiêu này. Vả lại làm đối thủ tiếp theo không thấy rõ chiến pháp của ca, rối loạn tinh thần bọn họ như vậy mới chắc thắng được chứ.
Hồng Yến bỉu môi phun ra đúng hai chữ
- Vô sỉ.
- Yến muội, không cần biểu tình như thế. Đời có câu biết mình biết ta trăm trận trăm thắng. Tìm hiểu kẻ thù, che giấu bản thân đây gọi là binh pháp, cớ nào muội lại nói vô sỉ.
Hồng Yến trừng mắt ngó sang ta
- Ai là muội muội của ngươi?
Ta vô sỉ nói
- Người nào nhỏ người đó là muội. Việc kinh thiên địa nghĩa như vậy có gì phải cãi nữa cơ chứ.
Hồng Yến đánh nhau thì giỏi nhưng về khoản cãi chày cãi cối còn thua ta xa lắm. Biết không thể nói lại ta, Hồng Yến quay đầu về hướng khác tiếp tục quan sát trận đấu.
Ta một bên trò chuyện cùng Nguyệt Nhi, một bên xem thi đấu. Mặc dù đẳng cấp của ta cao nhưng trước giờ tiếp xúc với gamer rất ít. Đa phần ta đều tại sâm lâm thám hiểm, rất hiếm khi trở về thành bổ sung dược phẩm. Chiêu thức đa dạng phong phú, vũ khí cũng đủ chủng loại kì quái coi sướng cả con mắt.
Thập đại anh hùng cũng lần lượt xuống lôi đài tỷ võ. Những người này không hổ danh đứng đầu server Đông Huyễn. Bọn họ cũng chỉ dùng một hoặc hai chiêu liền đánh bại đối thủ. Trên khán đài tiếng cổ vũ ầm ầm náo động cả sân thi đấu. Phần lớn là bang chúng thất bại ở vòng loại tới đây cổ vũ. Ta chú ý tới ba người Huyết Đao, Anh Tạo Ra Lửa cùng Con Cua Gìa.
Ba bang chủ với ba phong cách chiến đấu khác nhau. Con Cua Gìa thiên về sức lực là chính. Hắn sử dụng cự kiếm một đòn quét ngang như thiên quân vạn mã đánh tới, đối thủ không chịu nổi bị đánh ra khỏi lôi đài đương trường tắt thở. Anh Tạo Ra Lửa có phần độc ác. Hắn sử dụng ba con hỏa long khổng lồ tấn công đối thủ. Da thịt xương cốt bị hỏa long thiêu đốt, cuối cùng trên sân chỉ còn vỏn vẹn một bộ thi thể đen xì nằm cơ quắp trông rất đáng sợ. So với hai bang chủ kia, phong cách Huyết Đao có phần tương tự ta. Vào trận hắn nhàn nhã bước tới trước mặt kẻ thù. Mặc cho đối thủ tung ra chiêu gì, hắn cũng dễ dàng tránh thoát được. Khi cả hai người cách nhau chừng một mét, Huyết Đao rút thanh đao ngang hông ra chém một nhát như thiểm điện lóe qua. Và khi hắn đút đao vào bao, đối thủ cũng bị chia thành hai khúc, chết không nhắm mắt.
Phi Long Đức tính nó khoái màu mè. Nó mở đôi hắc bạch song dực bay từ trong phòng thi đấu ra bên ngoài. Lượn vài vòng trên không trung mới chịu đáp xuông lôi đài. Cảnh tượng này làm một đám thiếu nữ hét rống lên hâm mộ. Một đôi hắc bạch cánh chim giống Đức thì quả thật độc nhất vô nhị, cộng với vẻ ngoài anh tuấn tiêu sái của nó khiến bao nhiêu em chết mê chết mệt. Ta còn nghe nói sau đại hội, một nhóm thiếu nữ nhẹ dạ cả tin lập ra Fan Club cho nó nữa. Đức vốn là thập đại cao thủ bài danh thứ chín, lại là bang chủ đứng đầu một phái, trang bị cường hãn, thần khí nắm trong tay vừa ra lập tức đem đối thủ tiêu diệt sạch sẽ. Cuối trận Đức giả bộ thân sĩ cúi chào toàn thể khán giả nữa cơ chứ. Qủa nhiên danh xưng sắc lang không sai.
Tiến dường như cũng bị Đức khiêu khích. Vẫn là màn bay lượn trên không trung nhưng hắc bạch song dực được thay bằng một đôi xương cốt dực. Cộng thêm Tiến cố ý thả ra hắc vụ, tay cầm khô cốt trượng, miệng nở nụ cười quỷ dị khiến khung cảnh xung quanh trở nên âm trầm đáng sợ làm đối thủ chưa đánh đã muốn bỏ cuộc. Vào trận Tiến dùng chiến thuật lấy thịt đè người, miệng nó lầm bầm vài câu chú ngữ lập tức một đội khô cốt binh từ mặt đất trồi lên quấn lấy kẻ địch mà cắn nuốt, kết quả ngay cả lóng xương cũng không chừa lại.
Tính tới thời điểm này, thú kị có cánh không hiếm, phù bay lượn cũng có, khinh công đại loại cách thứ không hiếm nhưng dùng cách tự do bay lượng trên không trung quả thật từ lúc bắt đầu đại hội tới giờ chỉ cón Đức và Tiến. Đám gamer tò mò dò hỏi nhau hai kẻ ấy là ai thì biết được rằng cả hai là bang chủ cùng phó bang chủ của Tam Vương bang. Chính vì điều này trong khoảng thời gian ngắn danh tiếng Tam Vương bang tăng vọt, số lượng gamer đăng kí cũng càng nhiều khiến cho Đức, Tiến ngay cả ngủ cũng mở miệng cười.
- Ca ca xem vị đại ca kia có đôi cánh chim trắng đen trông thật là đẹp. Ứơc gì muội cũng có một đôi giống vậy. Lúc đó tha hồ bay trên trời không sợ bị ai khi dễ nữa.
Ta vuốt đầu Nguyệt Nhi trìu mến nói
- Sau này ca sẽ kiếm cho muội một đôi giống như vậy, không cần ghen tỵ.
- Thế còn ca ca thì sao ? Chẳng lẽ ca không muốn có nó à?
- Muốn chứ. Nhưng ta đã có rồi.
Nguyệt Nhi đôi mắt long lanh nhìn ta hỏi lại
- Thật không?
- Thật. Chỉ có điều không đẹp như tên kia mà thôi. Những trận sau muội sẽ có dịp chứng kiến.
Bỗng nhiên ta xuất hiện trong đầu vài chủ ý phá phách. Nếu thật sự làm được như thế ta có lẽ so với hai thằng khỉ kia còn nổi hơn. Ta cười dâm trong lòng, bắt đầu suy nghĩ tính toán thực thi kế hoặch.
- Nguyệt Nhi em có thể may đồ được không?
Nguyệt Nhi đáp
- Dạ được, nhưng chỉ số rất thấp, dùng cho cuộc sống hàng ngày thì không sao nhưng cho mạo hiểm giả có lẽ không đủ.
- Ài, nếu thế thì không tốt lắm. Ca vừa mớ nghĩ ra một vụ làm ăn, tuy không nói là độc quyền nhưng kiếm lai rai chút đỉnh có lẽ không thành vấn đề.
Nguyệt Nhi nghe đến cơ hội làm ăn, hai mắt nàng tỏa sáng như sao Mai, khuôn mặt hớn hở nói
- Có thể kiếm tiền được sao? Ca có ý tưởng gì cứ nói ra, nếu có thể làm muội sẽ cố hết sức.
- Ca để ý tại kinh thành này những cửa tiệm như dược điếm, trang sức điếm, vũ khí điếm, áo giáp điếm mọc tràn lan khắp nơi, và mỗi cửa hàng là một vị chủ riêng có nguồn cung cấp riêng. Khách hàng không biết nơi nào là tốt nhất để lựa chọn mua sắm, thông thường đều là thông qua truyền tai hoặc đã từng mua tại nơi đó rồi.
Nguyệt Nhi gật đầu đồng ý
- Đúng vậy, chuyện đó là bình thường thôi mà.
Ta khẽ vuốt mái tóc tiếp tục nói
- Điều này sẽ gây khó khăn cho khách hàng, cho nên ca muốn gom tất cả các cửa hàng vào chung chỗ do cùng một chủ quản lý và điều hành.
Nguyệt Nhi nghe ta nói như vậy cảm giác cũng có chút huyền cơ, tuy thực hiện sẽ rất khó nhưng nếu thành công sẽ là cuộc cách mạng.
- Nhưng ca ca này, muội dù sao vẫn thích bán tạp hóa hơn.
Ta búng đầu Nguyệt Nhi một cái, cười bảo
- Thì trong đó mở tiệm bách hóa cũng được mà. Muội không những làm chủ tiệm bách hoa còn là bà chủ của cả khu liên doanh đó. Mà ta sẽ là ông chủ sau màn.
Hồng Yến không biết phải khắc tinh của ta không nữa, chưa kịp để ta đắc ý nàng đã chọt ngang
- Ngươi nghĩ đơn giản quá rồi. Ta biết một vài dị nhân cũng thử làm như lời ngươi nói nhưng kết quả cuối cùng đều là thất bại thảm hại. Tiền mất tật mang.
Ta không cãi lại chỉ đơn giản hỏi ngược nàng
- Thế bọn họ tại sao thất bại. Muội biết không?
- Là do nguyên trụ dân không thích chịu sự quản lý của dị nhân lúc ẩn lúc hiện. Vả lại bọn dị nhân rất tham lam, tiền thu vào được đều mang đi hết, đã vậy còn bóc lột sức lao động của chúng ta. Hừ hừ, tất nhiên là không ai chịu làm công cho dị nhân. Mời đám thợ quèn tới thì được chứ thợ có tay nghề cao thì đừng hòng. Nguyên trụ dân cũng có tự tôn của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.